Đời Con Gái, Tin Vào Ai?

Chương 43: Muốn Có Người Khác Phải Được Sự Cho Phép Của Em !

Con Hạnh á khẩu, đúng lúc hắn, Long với Khang xuống thì tôi quắc hắn lại. Hắn kéo tôi đứng dậy còn hắn ngồi lên ghế, cái thằng cha vô duyên này thiệt chứ.

- Làm gì vậy trả chỗ đi.

- Không, ngồi đây nè.

Tôi chưa kịp nhìn hắn thì hắn đưa hai tay ngang hông kéo tôi ngồi xuống chân hắn ôm cứng ngắc. Tôi nhìn nhỏ Nhi nháy mắt ra hiệu, nhỏ hiểu ý.

- Yong, Hạnh nói Hạnh đang có baby của anh kìa.

- Hả ?

- Thiệt hả Yong ? ????

- Vợ, anh quen lại Hạnh nha.

- Nghe cho kỹ đây, chồng chưa cưới, muốn có người khác phải được sự cho phép của em !

- Tuân lệnh bà xã đại nhân.

Tôi nhìn con Hạnh, mặt nó tức lắm ạ. Gia Đạt với Minh Thảo về, Thảo cầm nước ngọt với 2 cây kem, Đạt thì xách đồ ăn vặt lum la. Thấy mặt ai cũng căng lắm.

- Đi chơi vui đi mấy bồ, căng quá. Lại đây ăn nè.

- Ừ ăn thôi, nhanh đi. Bọn kia đừng có chen vào dùm.

- Thôi mà Bum, ăn chung đi sao đâu.

- Vậy anh ăn đi, chứ em nuốt không vô.

Đạt với Thảo khó xử lắm, nhưng biết sao được. Tôi đứng dậy bỏ đi, nhỏ Nhi với anh Phát đẹp trai của nhỏ cũng theo tôi.

- Bum, Yong không đuổi theo luôn.

- Kệ mẹ nó đi, tao về nhà xách đồ qua mày ở là được chứ gì.

- Haha, sợ vợ anh không chứa Bum thôi.

- Anh Phát, Nhi mà không chứa, Bum em nhảy cầu cạn tự tử cho coi.

- Ừ, nhảy đi. Anh không cản.

- Ê Bum, giờ đi đâu đây mạy?

- Chơi vài trò rồi về.

Bọn tôi quyết định chơi đạp vịt rồi về. Lúc đầu nhỏ Nhi đòi chơi nhiều lắm, nhưng có lẽ nhìn thấy tôi buồn nên nhỏ cũng chẳng còn tâm trạng gì mà chơi.

Lúc về, nhỏ thấy tôi đi taxi 1 mình nên nói tên Phát về trước. Cả quảng đường tôi buồn lắm, nhỏ cũng không nói gì, về gần tới nhà thì nhỏ mới nói chuyện.

- Tao nói nghe !

- Sao ?

- Tao học nghề anh Khoa đó.

- Xăm hả ? Ảnh nói không làm nữa mà.

- Thì dạy thôi, chứ đâu có làm, tao học 4 ngày rồi.

- Có 4 ngày cũng khoe.

- Thì sao ? Mày đó, sau khi mày đẻ, vậy mày làm gì ? Bám vào thằng Yong lăng nhăng đó hả ? Có mà chết chết chết nhá con.

- Chứ tao làm gì giờ ?

- Lúc bụng chưa to thì đi học nghề đi.

- Học cái gì giờ ?

- Mày thì tao nghĩ... làm nghề gì có mĩ thuật, mày vẽ đẹp mà.

- Học xăm cũng được đó.

- Nhà mày cho không ?

- Tao không biết xin mới biết, tới nhà rồi tao vào, mày về cẩn thận.

Bước vào nhà, anh rể đang ngồi xem xấp giấy gì đấy, đeo kính trông thư sinh đẹp trai lắm hehe. Anh thấy tôi, anh hỏi.

- Em về sớm vậy ?

- Em mệt.

- Có làm sao không, sao không về nhà chồng mà về đây ?

- Em không muốn về đó.

- Qua đây ngồi, nói anh nghe coi, nhà bên đó đối xử tệ hả ?

Tôi im lặng, ngồi ghế đối diện anh Sang, anh rót cho tôi ly nước. Tu một hơi hết ly nước, tôi nằm dài trên sofa.

- Em không muốn về nhà đó.

- Sao vậy ?

- Tuy nhà đó đối xử với em rất tốt, nhưng e không chịu được Yong.

- Yong thế nào ?

- Yong lăng nhăng lắm, e không biết còn bao nhiêu đứa con gái ngoài kia nữa.

- Anh giúp được gì không ?

- Anh nói giúp ba mẹ cho e về nhà ở, bỏ em bé... có được không ?

- Trời... sao em ác vậy Bum ? Nó là con em mà.

- Ngay lúc đầu đâu có ai yêu ai, chỉ là sự cố thôi.

- Em muốn ra nước ngoài không ?

- Không có khả năng.

- Thằng Huy em anh sau tết âm lịch nó đi Florida, em muốn theo không ?

- Bỏ lại mọi thứ để ra nước ngoài, nghe như tiểu thuyết tình cảm ấy.

Anh Sang im lặng, tiếp tục xem xấp giấy. Tôi cũng im lặng, nghĩ về điều gì đó xa xôi phía trước khó mà thực hiện được.

Làm sao đây, hắn từ lúc đó không đuổi theo cũng không liên lạc, hay nói thẳng với mẹ hắn lăng nhăng nên không muốn cưới, xin đi xa sinh e bé rồi về. Mọi người hỏi thì bảo là con nuôi. Vậy cũng được, đợi mẹ về rồi nói, giờ chỉ mới gần 11giờ mà.

Tôi ngủ thϊếp đi trên sofa lúc nào không biết, trong mơ tôi lại mơ thấy bản thân mình bị đôi tay ai đó, móng tay dài sơn đen xô tôi rơi xuống vực xâu thẳm, kêu không nên lời. Chợt giật mình tỉnh giấc, tôi nghe giọng Yong, xoay đầu qua thì thấy đầu hắn. Hắn ngồi tựa lưng vào sofa ngay chỗ tôi nằm, nghe điện thoại. Tôi nghe rõ được cuộc nói chuyện của Yong và một cô gái, cô ấy tự nói mình tên Tuyền, Thanh Tuyền. Giọng nhẹ nhàng dễ nghe.

- Tuyền về đây tháng rồi, tìm số của Yong rất lâu đó.

- Yong nhớ Tuyền lắm, gặp lại ở đâu đây ?

- Tới nhà Tuyền đi, nhà Tuyền cũng muốn gặp Yong, 4 năm rồi còn gì.

- Ừ, vậy khi nào được ?

- Mai luôn đi, mai là tết tây đó.

- Ừ, mai gặp lại nha.

- Ừ... Yong nè...

- Sao hả Tuyền ?

- Mình quen nhau nha, lúc trước từ chối tình cảm của Yong vì có lý do nên...

- Thôi được rồi, qua rồi.

- Yong còn yêu Tuyền không ?

- Người đầu tiên Yong yêu thương rất nhiều sao dễ dàng phai.

- Vậy quen nhau đi !

- Ngày xưa nếu Tuyền không từ chối Yong thì có lẽ giờ mình sắp có baby rồi !

- Yong kỳ quá, Tuyền không được tính là tình đầu của Yong đâu hả ?

- Tất nhiên, mình có quen nhau bao giờ.

- Ừ, mai gặp.