"Xin chào, tôi là Jeon Jungkook, hai mươi hai tuổi, hôm nay tôi sẽ là cảnh sát thực tập ở đây."
~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
"Đừng hoảng sợ, xác chết không thể vùng dậy đâu."
~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
"Anh biết... ác quỷ thường trốn ở đâu không?"
~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
"Mẹ tôi ư? Bà ấy thật sự rất tàn nhẫn. Còn cha tôi? Ông ta còn hơn cả tàn nhẫn!"
~. ~. ~. ~.~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
"Tôi vô tội."
~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
"Hãy nghe bản nhạc này đi..."
~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
"Nếu có ngày nào đó... anh phát hiện ra bí mật của tôi, anh sẽ gϊếŧ tôi chứ?"
..... Tất nhiên là có rồi.
Cậu bé ấy, người đã lớn lên dưới sự nuôi dưỡng của một con quái vật kinh tởm. Một người mang theo bí mật đáng sợ.
Liệu sẽ có ai yêu thương cậu bé ấy được không?
Không, cậu bé đó không cần.
Cậu... chỉ cần được cứu.
~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
"Anh... cứu em được không?..."
~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
"Tôi đã chết một lần rồi."
~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~. ~
Một cậu bé cầm con dao nhỏ, trên khuôn mặt non nớt đầy vẻ hoảng sợ.
Máu từ con dao chảy xuống sàn nhà.
Trước mặt cậu bé đó, là một người chết.
______________
Phần II là về trinh thám nên có nhiều chi tiết phá án, vì tớ chưa có kinh nghiệm nên sẽ có vài tình tiết không logic lắm. Mọi người đừng để ý nha.
Yêu các bạn