Hai người con gái đứng trước mặt có thể nhìn thấy phần nhiều là sùng bái Phong Thần, nhưng lại không phải là bộ dạng muốn quyến rũ.
Nhưng cho dù tiếp cập Phong Thần vì lý do gì, nghĩa là bọn họ phải thất vọng rồi.
“Chào hai sư muội!” Nam tử anh tuấn khá là dịu dàng với con gái, cười cười thân thiện.
Cơ Linh Song nhìn thấy Phong Thần không hề nhìn bọn họ, thì trong lòng không kiềm được có chút nhụt chí, đồng thời cũng kích động lên.
Khuôn mặt xinh đẹp tươi sáng của nàng lộ ra nụ cười khuynh thành, nhìn Phong Thần chào hỏi: “Chào huynh trưởng Phong!”
Phong Thần ngước mắt lên, gật gật đầu một cách vô cùng lạnh lùng coi như là đã chào hỏi, sau đó chậm rãi chơi đùa với ly rượu trong tay, rõ ràng là không để ý và không đếm xỉa gì đến Cơ Linh Song và Hạ Oanh.
Hạ Oanh thấy như vậy thì có chút bối rối, nàng nhẹ kéo vạt áo của Cơ Linh Song.
Cơ Linh Song cũng không ngờ Phong Thần lại như trong truyền thuyết, lại có tính cách lạnh lùng vô cùng khó để tiếp cận.
Nàng phát hiện ba người cùng bàn với Phong Thần, lúc đó quan sát bọn họ với ánh mắt hứng thú đùa cợt, trong lòng đau khổ nghĩ rằng ba người này đang muốn đợi xem kịch hay, nhưng mà nàng cũng sẽ không cho bọn họ toại nguyện.
“Bốn vị huynh trưởng tiếp tục nhé, bọn ta sẽ không làm phiền nữa.” Cơ Linh Song cắn răng nói.
Nàng ta biết lần bắt chuyện này hoàn toàn thất bại rồi, đây là lần đầu tiên nàng gặp phải người con trai lạnh lùng không cảm xúc như vậy.
Nhưng mà trong lòng nàng ta lại không có ý muốn chinh phục hoặc không cam tâm, nàng biết người con trai này không phải là thứ cô có thể gây chuyện.
Nàng ta khá là tự tin với mê lực của bản thân, nhưng nếu đổi lại đối tượng là người khó chinh phục nhất của các nữ viên Học viện Hoàng gia thì nàng cũng không dám chắc.
Lời đồn về người này quá nhiều, trước đây nàng không tin hoàn toàn, nhưng lúc nãy nhìn thấy đôi mắt sắc lạnh kia thì nàng tin rồi.
Người con trai như vậy căn bản con gái khó có thể cầm cương nổi, chí ít nàng cũng không có bản lĩnh đó.
Nam tử anh tú dịu dàng cười mời: “Hay là hai sư muội ngồi lại một chút?”
“Không cần đâu, chúng tôi còn có hai người bạn đang đợi ở bên kia.” Cơ Linh Song khách khí cười nhẹ nhàng từ chối, chào hỏi một câu rồi kéo Hạ Oanh về chỗ cũ.
Tình cảnh lúc nãy lọt vào mắt Ngu Thanh Thiển, nàng phát hiện tên đó vẫn cao ngạo lạnh lùng như trước kia.
Lúc nàng hai tuổi và Phong Thần năm tuổi có qua lại một năm, do vậy trong đầu nàng vẫn còn lưu lại ấn tượng về khuôn mặt nhăn nhó lạnh lùng, thỉnh thoảng còn mang chút kiêu ngạo của Phong Thần.
Tạ Thư cũng sớm tìm hiểu tư liệu về các nhân vật nổi tiếng trong học viện từ người anh của nàng, trong đó Phong Thần là nhân vật hàng đầu không thể đắc tội. Hai người Cơ Linh Song bắt chuyện không thành công cũng không ngoài dự liệu của nàng.
Nàng cũng không muốn xem chuyện cười của hai người, chỉ là hai người này tính tình xốc nổi, không chạm phải tường thành
thì chắc sẽ không tin.
“Chàng ta giống như trong truyền thuyết không gần nữ sắc?” Tạ Thư có chút cười nhạo nhìn Cơ Linh Song nói.
Cơ Linh Song mím môi nói: “Đừng nói nữa, hắn ta căn bản không nhìn được mê lực của lão nương, thật không thú vị tý nào.”
“Ngươi muốn tiếp tục triển khai mê lực của ngươi không?” Tạ Thư nửa cười đùa nói.
Cơ Linh Song lắc đầu: “Bỏ qua đi, bổn cô nương còn rất anh minh đó. Một người con trai có khả năng hẹn hò trong tương lai hay không, nhìn ánh mắt là có thể biết rồi, nhưng ánh mắt hắn nhìn bọn ta không có chút ham muốn nào, cho nên ngươi hiểu mà, chúng ta không có gì để diễn tiếp nữa.”
“Ngươi nói như kiểu ngươi là một tay sành sõi
bước qua hàng vạn chiếc lá, mà không dính một chiếc lá nào ấy.” Ngu Thanh Thiển trêu chọc.
Cơ Linh Song chớp chớp mắt: “Cái này mà cũng bị ngươi phát hiện ra rồi.”
“Vậy thì uống thêm vài ly đi.” Ngu Thanh Thiển phát hiện ra tính cách Cơ Linh Song rượu vào thì dâng trào cảm xúc, chứ không phải là loại con gái phóng đãng.
“Được, để mặc niệm lần đầu mất đi mê lực của ta, chúng ta cạn vài ly đi.” Cơ Linh Song không hề để ý gì về việc bắt chuyện thất bại hồi nãy nữa, nàng nâng ly cười nói.
“Cạn ly!”
Bốn người với bốn tính cách khác nhau đều nâng ly, lúc này cũng đặt nền móng cho tình bạn sâu đậm sau này của bọn họ.