Lý do các bạn nên nhảy hố:
1. Đây là truyện logic khoa học nhất tôi từng thấy trong các loại đam mỹ.
Truyện này điểm đáng khen nữa là tác giả rất đầu tư, và hầu hết dựa trên khoa học để xây dựng, không có quá nhiều huyền huyễn, mang đậm tính chất science fiction chứ không giống các truyện khác, scifi kết hợp với tiên hiệp.Một điểm vui nữa, mà theo ý kiến mình là tác giả xây dựng nhân vật Diệp Tố từ hình tượng Nikola Tesla. Tesla cũng là ngừoi phát minh ra cả hàng ngàn công trình (trong đó cả hoá học lẫn vật lý học) nhưng không ai biết ý tưởng của ông đén từ đâu, Tesla chỉ nói rằng mỗi lúc ông ngủ ông lại được chu du đến một thế giới khác, ở đó ngừoi ta dạy cho ông rất nhiều thứ. Ông không phải là người phát minh, chỉ đơn giản là đem những thứ được dạy về xây dựng lại. Là phiên bản có thật của Diệp Tố trong lịch sử, kẻ sống giữa hai thế giới và hai cuộc đời cùng một lúc. (cmt của bạn @phongnguyet ở bản qt trên s1apihd.com)
2. Truyện được viết rất hay và liền mạch, không bị kiểu ỡm ờ "thời gian như chó chạy ngoài đồng, thoắt cái 3 4 năm qua đi" và nhân vật chính từ tay trói gà không chặt trải qua huấn luyện thành nam thần. Đặc biệt là truyện hay từ đầu đến cuối, kết đặc biệt hay. Mình đọc truyện hay nhớ theo những khoảnh khắc, nếu như đọc Khế tử mà bạn cảm động với 4000 năm và viên đá thì bạn sẽ cảm thấy mãn nguyện với kết cục của truyện này.
3. Về những nhân vật trong truyện, tác giả đưa ra những điểm nhìn khác nhau. Không ai thực sự xấu (ừm trừ 1 nhân vật triệu giáo thụ cl ngay chap 1) mà tại một thời điểm đó, hoàn cảnh đó, khi lựa chọn phải đưa ra, họ đơn giản chỉ có thể làm như vậy.
4. Một số người sẽ cảm thấy công đáng ghét vì công được xây dựng trên chủ nghĩa anh hùng hoàn hảo, hi sinh vì loài người; thậm chí hi sinh cả người mình yêu. Tuy nhiên đọc truyện các bạn sẽ thấy hoàn cảnh, lịch sử có thể thay đổi tư tưởng cả một giống loài như thế nào. Trong truyện không chỉ công mà hầu hết phần lớn dân cư vạn loài ở tinh tế thế giới đều có tinh thần hi sinh vì nghĩa rất cao cả. Bản thân mình là một người rất ghét siêu anh hùng, vì mình cảm thấy rất giả tạo:) con người là loài sống quần thể nhưng hướng về bản thể cá nhân nhiều hơn, và việc hi sinh tất cả vì người khác (những người không liên quan không quen biết) như kiểu cứu thế giới là một việc rất vô lý. Nhưng tác giả viết rất logic, rất có lý, không chỉ chứng minh được việc: khi thế giới cần thì đó không phải trách nhiệm riêng ai, mà còn chứng minh: sức mạnh lớn đi kèm với trách nhiệm lớn.
5. Truyện đưa ra những câu hỏi triết lý rất hay về tình yêu. Như khá nhiều truyện đam mỹ và nhiều truyện tình cảm mắc phải: công thụ yêu nhau quá vô lý, tại sao lại yêu? yêu từ lúc nào? yêu như thế nào? ai phải sủng ai? ai cho ai cái gì, nhiều hay ít? Thì ở đây theo mình nhớ thì có 3 lần câu hỏi về tình yêu. [1 chút spoil]
L1: Tình yêu có thể được tạo ra nhờ sự đối xử tốt đặc biệt và một số ám chỉ tâm lý nhỏ
L2: Con người yêu nhất vẫn là chính bản thân mình. Tình yêu của phần lớn mọi người đều mang tính bản ngã, tức là yêu là một nhu cầu để thỏa mãn bản thân. Như khi bạn cô đơn, bạn bị tổn thương, bạn dễ yêu một người hơn vì khi đấy cái các bạn yêu là mối quan hệ và cái mà đối phương cho bạn, bạn yêu cái cảm giác được cứu rỗi chứ không phải yêu đối phương.
L3: Yêu là hi sinh? Là cho đi? Ở truyện này, lần đầu tiên mình tìm thấy được cái gọi là tình yêu đích thực. Tình yêu đích thực khi bạn không hi sinh. Tình yêu thực sự không có sự khổ đau, không có hi sinh. Khi người ta vui vẻ yêu người khác, bạn cảm thấy vui, đấy là tình yêu (dạ vâng tình yêu của thánh mẫu nhân vật phụ đấy ạ). Một khi bạn phải hi sinh vì người bạn yêu, tình yêu sẽ không vẹn nguyên nữa vì bạn sẽ luôn cảm thấy người ta nợ mình một cái gì đấy. Ở đây thụ yêu công, hi sinh tất cả để cứu vớt công, để anh theo đuổi được mục tiêu lớn của đời anh là cứu nhân loại nhưng thụ không cảm thấy là mình hi sinh vì công, mà chỉ đơn thuần cho đi vì tình yêu thôi. Ngược lại, công luôn cảm thấy dằn vặt vì bản thân mình không có gì để cho thụ. Câu mọi người rất hay nghe thấy trong truyện tình củm là "You complete my life" – Em hoàn thành cuộc đời anh, đây là tình yêu phục vụ cho bản thân khi mà đối phương đến là để làm cuộc đời bạn trở nên tốt đẹp hơn. Nhưng trong truyện này không đòi hỏi gì từ nhau (dạ vâng cả chuyện xxx nên mới là thanh thủy văn đấy ạ) mà chỉ luôn tự hỏi mình có thể làm gì cho đối phương.
Tóm lại mình thấy truyện được xây dựng hay từ a-z, từ bối cảnh sống đến tư tưởng sống, từ khoa học đến triết học. Truyện hơi ngược tâm vì trách nhiệm của công và thụ rất nặng nề, kiểu muốn sống cho bản thân nhưng cuộc đời không cho phép còn lại thì thực ra truyện cũng không thiếu phần hài hước. Văn án của tác giả ghi là có bàn tay vàng rất to nhưng thực ra bàn tay vàng cũng không nhiều mà rất có lý, so với rất nhiều truyện đam mỹ cơ giáp khác thì mình thấy bàn tay vàng này hết sức bình thường.
Mình đã cày chay qt bộ này trong vòng 2 ngày đêm:)))) và quyết định nhảy hố edit để đem ánh sáng đến cho dân chúng, nếu bạn nào không thích thể loại này hay không hài lòng gì làm ơn đừng cmt và rời đi trong yên lặng.