Người Yêu Cũ

Chương 24: Bực mình với cô bạn cũ

Lê những bước chân vô cùng là nặng nhọc, tôi còn chẳng còn tâm trí nào để ngẩng cái bả mặt lên. Bước vào phòng " oh my god ", ko khí tưng bừng như thật chứ chẳng đùa, hai két bia Hà Nội trực chờ sẵn trong phòng, đèn chiếu nhấp nha nhấp nháy, đứa nào cũng nhảy một điệu nhảy ko đυ.ng hàng. Đặc biệt hơn là cô Bình, theo tôi thấy thì bình thường cô rất nghiêm túc, thờ ơ với mọi chuyện. Vậy mà giờ đây lại cùng đám học sinh tɧác ɭoạи, nhún nhảy theo nhạc. Cũng đúng thôi vì cô mới chỉ 25 tuổi xuân, trẻ nhỉ nhưng đã được chủ nhiệm rồi đấy lại còn là 11A1 chính cống. Thật ra cô có người nhà bên trong bộ giáo dục nên được ưu tiên như thế đó. Nhiều lúc học cô, tôi rất hay bất đồng quan điểm với cô và cho rằng cô chỉ được cái thế lực là giỏi. Nhưng tôi đã nhầm, bởi thực ra tiếp xúc với cô, tôi mới biết cô rất trẻ con, cũng nhõng nhẽo như trẻ mới lớn. Quan trọng hơn cô vô cùng thương yêu, luôn coi học sinh là em ruột của mình. Có lẽ cô cũng nhận thức được sự ưu tiên của mình nên cô luôn ko ngừng cố gắng để rồi cuối năm, cô được vinh dự nhận bằng khen của bộ vì đạt giải nhất môn hoá cấp tỉnh. Đúng là rất giống một giấc mơ phải ko? Tôi chọn một chỗ vô cùng kín đáo đề ko ai phải chú ý nhưng điều quan trọng nhất lúc này là " Long của tôi đã vượt khỏi tầm mắt của tôi ". Mới chỉ cụp mắt xuống phát mà khi ngẩng lên cả người lẫn đầu đều biến mất như bốc khói. Đảo mắt từ trái qua phải, trên xuống dưới cũng ko thấy đâu, tôi định chạy ra ngoài thì My xuất hiện bất thình lình như một con ma ( ma mà xinh như thế thì làm ma đê), cậu ta hỏi tôi toàn những thứ khó chịu:

- Nếu cậu nghĩ hẹn hò với Long chỉ để trả thù lớp cũ thì cậu đã mãn nguyện lắm rồi đấy _ My ngồi xuống ngay cạnh tôi uống cạn một cốc nước ngọt được đặt trên bàn.

- Cậu đang nói gì vậy, tôi ko hiểu?_ con bạn thân đã thay đổi từ đầu tới chân, tôi tiếc hùn hụt.

- Cậu ko hiểu hay giả ngu đây?

- My yêu Long, sao? _ hỏi câu hỏi rất chi là liên quan, tôi đã khiến My phải cứng họng.

- Ko hề _ My từ chối thẳng thừng.

- Thế! Sao cậu còn ngăn tôi _ tôi bực dọc đáp trả.

- Bởi vì.....bởi vì.....tôi

" Tít ", " tít " lại một cuộc gọi khác gọi cho tôi nhưng số ko lạ nên nghe thôi.

- Alo?

- Bố mày đây _ trời là giọng của hoàng thượng Hùng đấy.

- Dạ bố.

- Về nhà ngay lập tức, bố có chuyện muốn hỏi.

- Vâng thưa bố.

Thế là có cớ để bỏ trốn rồi đó, cô giáo cũng tiếc lắm chứ bộ nhưng đành thôi vì có làm được gì đâu. Miễn sao tôi được về nhà là được ( hoá ra Long đi vệ sinh, ko cần lo nữa).

Chuyện bây giờ là về nhà xem papa có chuyện gì mà gọi về gấp thế. Khi về đến nhà, tôi thấy một cái ô tô to ơi là to đỗ mgay trước cửa nhà mình. Sau đó tôi phát hiện Trình Quân Anh đang ở đây cùng với mẹ và mẹ tôi nói chuyện rôm rả.