Tuyệt Sắc Quân Sư

Quyển 1 - Chương 8

Ngự tâm các

“Ngọc công tử, thái hậu cho mời” Phù Dung đang suy nghĩ không biết nên tiếp cận thái hậu như thế nào, thì bên ngoài truyền đến tiếng gọi của một thái giám.

“ta ra ngay đây” Phù Dung lập tức ra mở cửa

“làm phiền công công quá”

“Ngọc công tử khách sáo, chúng ta nên đi nhanh đừng để thái hậu chờ”

“được, làm phiền công công dẫn đường”

________________________

Từ Ninh cung

“thái hậu, Ngọc công tử đã đến”

“mau truyền”

“ truyền Ngọc công tử tiếp kiến”

“thảo dân Ngọc Băng Tâm tham kiến thái hậu nương nương”

“bình thân, mau ngẩng đầu lên cho ai gia xem mặt nào”

Phù Dung vâng lệnh, ngẩng lên, khiến cho thái hậu và một số phi tần ở đây hết hồn, hắn…hắn có đúng là nam nhân không vậy, nếu đúng vậy chẳng khác nào trích tiên hạ phàm, hèn gì mấy ngày trước, có mấy cung nữ vì hắn mà đánh nhau đến u đầu mẻ trán, heyyyy, có mấy nương nương trong lòng thở dài, nếu không phải mình đã vào cung, và gặp hắn sớm hơn, thì có lẽ đã lấy hắn thay vì hoàng thượng rồi, thật đáng tiếc a.

“Ngọc công tử không chỉ võ công cao, thông minh hơn người, mà kể cả dung mạo cũng bất phàm, quả đúng là nhân trung long phụng” thái hậu vừa định thần, lập tức lên tiếng để lôi mọi người về thực tại.

“ thái hậu quá khen, thảo dân không dám nhận”

“mấy hôm trước, Ngọc công tử đã có công hộ giá, cứu ai gia và hoàng thượng, hôm nay ai gia muốn thay hòang thượng ban thưởng cho ngươi, không biết Ngọc công tử muốn ban thưởng cái gì”

“thái hậu quá lời, đây là chuyện thảo dân nên làm, làm sao mà dám nhận thưởng”

“Ngọc công tử không cần khách sáo, cứ việc nói, ai gia nhất định sẽ toại nguyện cho ngươi”

“đúng đó, nói đi”

“đúng đúng” đám phi tần vừa bị Phù Dung hớp hồn, lập tức lên tiếng ủng hộ.

“nếu vậy không biết thái hậu có thể cho thảo dân một tấm kim bài xuất nhập cung được không”

“kim bài xuất nhập hoàng cung, nhưng mà Ngọc công tử cần làm gì”

“thái hậu cũng biết trước khi thảo dân vào cung đã từng ở Triệu phủ một thời gian, nên thỉnh thoảng cũng nên về thăm họ, nếu không người ngoài lại nói thảo dân tham phú phụ bần, sau khi lợi dụng họ được vào cung rồi thì lại quên họ, đáng lý ra thảo dân định xin hoàng thượng, nhưng mà mấy ngày nay thảo dân vẫn chưa gặp được hòang thượng, nên bây giờ đành xin thái hậu vậy”

“chỉ đơn giãn như vậy thôi sao, công tử không đòi hỏi gì thêm nữa à”

“thảo dân chỉ cần có như vậy”

“nếu công tử đã nói vậy ai gia cũng không miễn cưỡng, người đâu, mang ngọc bài của ai gia ra đây”

Một tiểu thái giám mang ngọc bài của thái hậu ra, trao cho Phù Dung, Phù Dung nhận lấy ngọc bài cười nham hiểm,hoàng đế a, ngươi nghĩ có thể giam lỏng ta trong cung sao, nằm mơ đi, người có thể giam được ta trên đời này vẫn chưa ra đời đâu, ngươi cứ chờ đi, xem ai lợi hại hơn thì biết liền

“đội ơn thái hậu”

“Ngọc công tử không cần khách sáo”

“Ngọc công tử, người có bí quyết gì mà da mặt lãi đẹp vậy” một phi tần từ nãy giờ chăm chú nhìn Phù Dung nhịn không được hỏi, thật sự là rất đẹp nha, vừa trắng mịn, vừa trơn, nhìn chẳng khác nào da mặt của trẻ con cả.

“đúng đó, ta cũng muốn biết” cả đám còn lại cũng hùa theo

“xem ra các vị tần phi đều có hứng thú với việc này, không biết Ngọc công tử có thể chia sẻ bí quyết của mình được hay không” thái hậu cũng góp phần, thật ra bản thân bà cũng muốn biết.

“à thật ra cũng không có gì, chẳng qua thảo dân có một người tỷ tỷ, rất thích chế ra các phương thuốc làm đẹp, nhưng bản thân lại không dám dùng, nên thường bắt thảo nhân ra làm thí nghiệm, hết ngày này qua ngày khác đều như thế, cho nên da mặt thảo dân mới được như vậy, nếu thái hậu và các vị nương nương có hứng thú, thảo dân có thể giúp mọi người chế thuốc, đối với những công thức này thảo dân đều nắm rõ trong lòng bàn tay” cái này đúng là dóc tổ nha, nàng là con một mà, chẳng qua là dùng các mỹ phẩm hiện đại cho nên mới được như vậy thôi, nhưng mà chỉ họ một ít phương pháp cổ truyền cũng không sao, dù gì họ cũng đâu biết những thứ này, cũng may ở cái nơi này mấy cái phương thức làm đẹp này không ai biết cả, như vậy có thể tung hoành ngang dọc rồi biết đâu có thể mở một cửa hiệu kinh doanh không chừng.

“nếu vậy thì làm phiền Ngọc công tử rồi”

Thế là phù Dung bắt đầu những chuỗi ngày làm chuyên viên thẩm mỹ tại nơi này, quả thật thuốc của nàng rất có công hiệu nha, cho nên từ thái hậu đến cung phi, rồi đến cung nữ, thậm chí cả thái gáim cũng đến tìm nàng xin thuốc, chẳng bao lâu nàng đã nổi tiếng rồi, do thuốc có công hiệu cho nên nàng được ban thưởng rất nhiều, nên nàng quyết định mở hẳn một cửa hiệu kinh doanh vấn đề này trong thành, tất nhiên cần phải tìm người hợp tác, mà không ai khác chính là Triệu Bân,(vì sao hả, vì nhà hắn có tiền, cha hắn lại là nhà kinh doanh có tiếng nên thuận lợi trong việc buôn bán hơn) giờ nàng đã có ngọc bài xuất cung, nên vấn đề này cũng không khó mấy, ta sắp trở thành chuyên viên thẩm mỹ số một tại nơi này rồi, chẳng mấy chốc ta sẽ giàu to Phù Dung trong lòng cười lớn.