Tình Thiêu

Chương 19

Ngàn năm trước có một câu dùng để hình dung lời nói đàn ông không đáng tin, là “tôi chỉ cọ thôi chứ không vào”, thật ra câu nói này đặt ở hiện giờ ngang ngửa với một alpha nói với một omega rằng “tôi chỉ ngoan ngoãn ôm anh ngủ chứ không ký kết quan hệ ”

Chỉ tiếc ngày thường Dương Lực quá mức đứng đắn, ở trường học quản gia cũng học giáo dục lễ nghi chính thống, những truyền thuyết vỉa hè ngàn năm trước ít ai biết, đến chỗ anh là nghe cũng chưa từng nghe thấy.

Khi Trần nữ sĩ biết hai người quyết định ở chung lập tức treo ngược một hơi, cô luôn mãi xác nhận với Dương Lực: “Thật sự là cậu tự nguyện, tiểu lão gia không ép cậu à?!”

Tuy rằng omega còn chưa tới 30 tuổi chưa tính là trưởng thành, nhưng dựa theo tuổi tác nhân loại để tính, Dương Lực đã là một nam thanh niên trưởng thành.

Rút đi đường nét mặt mày quá mức mềm mại của thiếu niên, da dẻ màu chocolate tôn ngũ quan thanh niên lên càng thêm lập thể anh tuấn.

Dương Lực nở nụ cười, đôi mắt cong lên, dịu dàng lại đa tình.

“Là tôi tự mình bằng lòng.” Anh đáp, “Ngài không cần lo lắng.”

Nội tâm Trần nữ sĩ rít gào “Tôi làm sao có thể không lo lắng?! Hắn hấp diêm cậu thì làm sao bây giờ?!!”

Dưới ánh mắt oán độc nguyền rủa của Trần nữ sĩ, Hoa Tranh không chút phản ứng, hắn sai người sửa soạn một căn biệt tự, chuẩn bị ra ngoài ở với Dương Lực.

“Tốt nhất ngài nên an bài bác sĩ đi theo ở gần đó.” Trần đó nữ sĩ quyết định, dù Hoa Tranh không đồng ý thì cô cũng sẽ tự mình an bài.

Rõ ràng là Hoa Tranh không phải quá tình nguyện, nhưng lại hiếm khi không có phản bác: “Đừng ở trong nhà là được.”

Trần nữ sĩ: “Thời gian thế giới hai người cũng phải khống chế, một khi ngài tiến vào thời kỳ động dục thì không phải một hai ngày là có thể giải quyết, lúc cần thiết xin hãy rời nhau ra.”

Hoa Tranh: “…”

Không nghe được lời oán giận như dự đoán, Trần nữ sĩ còn cảm thấy có chút khó tin, cô theo bản năng ngẩng đầu xem Hoa Tranh, chỉ thấy tuy rằng sắc mặt đối phương âm trầm khó coi, nhưng lại không từ chối.

“Thuốc ức chế.” Hoa Tranh đột nhiên nói, nhìn ra được, hắn có chút khó mở miệng, “Marvin còn không?”

Trần nữ sĩ mở to mắt, tuy rằng cô kinh ngạc với sự nghe lời khác thường của Hoa Tranh, nhưng vẫn lập tức liên lạc Marvin.

Tên alpha như hoa khổng tước ấy xuất hiện trong hình ảnh lập thể.

“Thực sự là hiếm khi thấy dáng vẻ cậu không chắc chắn như thế.” Nếp nhăn bên khóe mắt Marvin sắp nứt cả ra, “Bây giờ muốn debut ngay trung tâm vẫn kịp nhá, mấy anh đây đều sẽ chăm sóc cậu.”

“Câm miệng, cái đồ không ai thèm.” Hoa Tranh cười lạnh nói, “Thêm hai ngày nữa chính là ngày kỷ niệm ế ẩm thứ 35 của anh, đã nghĩ làm sao để qua nổi chưa?”

Marvin: “…” Tại sao y phải nhận cú điện thoại này?! Tại sao??!!

Hoa Tranh cũng không muốn nói nhảm nhiều với y, gọn gàng dứt khoát nói: “Anh còn bao nhiêu thuốc ức chế? Cho tôi hết.”

Marvin cau mày: “Cậu cần nhiều như vậy làm gì? Cậu cho rằng dựa vào thuốc ức chế là có thể khiến cậu không phát tình ư?”

Hoa Tranh mạnh miệng nói: “Tôi chỉ đề phòng thôi.”

Marvin không thể nào tin được nhìn hắn, suy nghĩ một chút, vẫn mềm lòng: “Tôi phái người đưa thêm cho cậu 100 ống, nhưng hạn mức tối đa mỗi ngày chỉ có thể là 5 ống, hơn nữa một khi động dục, hiệu quả của thuốc ức chế nhỏ bé không đáng kể, cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”

Vào lúc này, không ai ngờ được, Marvin nói một câu thành sấm, mà càng không ngờ chính là, thời kỳ động dục của Hoa Tranh lại tới sớm.

Một tháng trước ngày đối phương đầy 20 tuổi, Dương Lực đã bắt đầu chuẩn bị tiệc sinh nhật cho Hoa Tranh, đây là lần đầu tiên anh lấy danh nghĩa quản gia và người yêu chuẩn bị cho đối phương món quà long trọng như vậy, trình độ coi trọng có thể thấy được chút ít.

Mà lúc này, không biết sao Hoa Tranh đột nhiên rơi vào trạng thái sốt nhẹ, hai người họ đã rất lâu không đơn độc ở chung vượt quá một giờ.

Bác sĩ đi theo từng tới mấy chuyến, đều không tra ra bệnh gì, biểu hiện trên vòng tay cũng là bình thường, tuy rằng cơ thể Hoa Tranh không quá thoải mái, nhưng tinh thần lại rất không tệ, sau khi uống ống thuốc ức chế cuối cùng trong ngày, hắn rất hi vọng được ôm Dương Lực ngủ trưa.

“Không cần gọi bác sĩ tới xem một chút nữa sao?” Đã qua cuối thu, quản gia trẻ tuổi bận rộn tới giữa trưa vẫn đổ một chút mồ hôi, trong phòng có buồng tắm, Dương Lực cởϊ áσ khoác, chỉ mặc một cái áo sơ mi phanh ngực.

Hoa Tranh chỉ cảm thấy một luồng mùi vị ngào ngạt thơm ngọt xông vào mũi, làm người ta đầu váng mắt hoa.

Dương Lực bị sắc mặt của hắn dọa hết hồn, vội vàng tiến lên giơ tay lên sờ sờ trán đối phương, cũng không biết Hoa Tranh lớn thế nào, gần 20 tuổi mà còn chưa ngừng phát triển, không tới nửa năm ngắn ngủi đã cao lên không ít, đã sắp vượt qua anh nửa cái đầu.

“Chỗ nào không thoải mái?” Dương Lực lo lắng hỏi, anh nửa ôm Hoa Tranh, mới phát hiện nhiệt độ của đối phương cao dị thường.

Vòng tay của Hoa Tranh đột nhiên vang lên sắc bén.

Dương Lực cúi đầu chậm nửa nhịp, còn chưa không thấy rõ đèn đỏ sáng lên trên đó, đã cảm thấy phía sau đau đớn, là bị Hoa Tranh đẩy bay ra ngoài, cả người đυ.ng vào góc bàn.

“…” Hoa Tranh bịt mũi, máu tươi tí tách rơi xuống trên sàn nhà, mắt hắn đỏ ngầu ngẩng đầu lên, dường như muốn xác nhận tình hình Dương Lực, rồi lại cố khống chế quay mặt đi, khàn giọng nói, “Anh đi ra ngoài.”

Dương Lực đỡ eo, đương nhiên anh không thể không làm gì cả mà nghe lời Hoa Tranh đi ra ngoài, trạng thái của đối phương như vậy thực sự rất làm cho người ta lo lắng. Dù chưa từng trải qua thì Dương Lực cũng không hề dốt nát, kiến thức và chuẩn bị tích lũy thường ngày khiến anh không khó nhìn ra là Hoa Tranh phát tình sớm, tuy rằng không biết nguyên nhân động dục sớm, nhưng tình hình khẩn cấp như vậy, cũng không phải chuyện một mình Hoa Tranh có thể giải quyết.

Dương Lực lập tức gửi tin nhắn cho Marvin và Trần nữ sĩ.

Hoa Tranh không có ngăn cản hành động của đối phương, hắn mở to hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm mỗi một động tác của Dương Lực, có lẽ là thật sự bị thương phần eo, tốc độ hành động của Dương Lực hơi chậm đi một chút, anh gửi tin nhắn xong liền tận lực duy trì khoảng cách an toàn với Hoa Tranh đi xử lý vết bầm sau eo, kết quả mới vừa vén áo lên, liền cảm thấy có người dính vào sau lưng.

—— Giữa alpha hàng đầu và alpha bình thường, bất luận là cơ thể hay tinh thần đều có sự chênh lệch rất lớn, mà vào thời kỳ động dục, alpha hàng đầu càng có tính chất công kích nguy hiểm hơn —— xuất phát từ «Bàn luận về Alpha»

Dương Lực bị tóm tóc sau gáy, bị cưỡng ép ngẩng mặt lên tiếp nhận nụ hôn của Hoa Tranh… thay vì nói là hôn thì càng tương tự với gặm cắn hơn.

Cám ơn trời đất, người này còn chưa quên thói quen khi hôn, thậm chí Dương Lực còn lạc quan lo nghĩ xem trên mặt mình có thể bị đối phương cắn ra dấu hôn hay không.

So với xâm phạm thân thể, thứ Dương Lực chân chính không chịu nổi chính là tình triều pheromone của đối phương, trước tiên không nói anh còn chưa tới thời kỳ động dục, pheromone chưa chín muồi cũng chưa ổn định, sau khi bị đối phương cưỡng ép kêu gọi, pheromone trong đầu hoàn toàn hỗn loạn.

Người lạnh căm căm, đầu đau đến nổ tung, ngay cả việc giữ ý thức tỉnh táo Dương Lực cũng rất khó làm được, chớ nói chi là ngăn cản Hoa Tranh tiến một bước xâm phạm. Chỉ có thể nói, may mà đối phương là trai tơ, lần đầu tiên luôn không tìm được kết cấu, hơn nữa dù Hoa Tranh đang ở thời kỳ động dục, thì cũng còn tiềm thức không muốn thật sự làm tổn thương Dương Lực.

Dương Lực có thể cảm giác được cả người mình bị ôm lên trên giường, quần áo anh đã bị lột sạch sành sanh, tình triều pheromone của đối phương càng ngày càng dày đặc, khuấy đầu óc anh hỗn loạn không chịu được.

“Mình sẽ biến thành người thực vật nhỉ…” Dương Lực mơ hồ nghĩ, kỳ quái chính là anh lại không cảm thấy sợ sệt, thậm chí theo bản năng đưa tay ra, thả lỏng thân thể phối hợp với Hoa Tranh.

Động tác tiến vào của đối phương vô cùng dịu dàng, cũng có thể là do Dương Lực đã sắp triệt để mất đi ý thức, anh gần như không cảm giác được đau đớn gì, mà kỳ quái chính là, Hoa Tranh cũng không có lập tức ký kết khế ước “vĩnh hằng”, trong lúc mơ mơ hồ hồ, Dương Lực có thể cảm giác được đối phương đang không ngừng hôn môi mình.

Vào lúc cuối cùng của ký ức, có giọt nước nóng bỏng, từng giọt từng giọt, rơi xuống trên mặt anh.

Hơi mặn mà lại đắng chát.