Edit: Thu Lệ
Về chuyện đoàn trưởng Tô muốn ngủ lại, hai bên đều giằng co không xong.
Kết quả cuối cùng là đoàn trưởng Tô ngủ trên ghế sô-pha ở phòng khách, Tống Tinh Thần chiếm đoạt phòng ngủ chính.
Nhưng đoàn trưởng Tô cũng không phải là một người theo quy tắc, anh tắm rửa xong, mặc áo ngủ tình thú của đàn ông do cô bồi bàn Tống tài trợ, liền vui vẻ tự nhiên đi tới phòng ngủ của cô bồi bàn Tống.
Cô bồi bàn Tống Tinh Thần đang khí thế ngất trời giả bộ hịu dàng động lòng người lập tức trợn tròn mắt.
Bộ áo ngủ tình thú của đàn ông trên người Đoàn trưởng Tô—— thật sự rất tình thú, trên phần ngực được thiết kế theo kiểu thoát sợi, là từng sợi dây nhỏ kết nối lấy mặt vải, anh đứng im thì còn được, vừa động một cái là như ẩn như hiện.
Hơn nữa vì "Cởi rất có tình thú", cả chiếc áo ngủ chỉ được kết nối với nhau bằng những sợi dây nhỏ, nếu như sơ ý đυ.ng một chút thì đoàn trưởng Tô sẽ gặp phải kết quả lộ cảnh xuân ra ngoài.
Đoàn trưởng Tô được huấn luyện lâu dài trong quân đội, dĩ nhiên đã luyện thành dáng người đẹp đẽ khiến người ta thèm thuồng, tỷ lệ này, cơ bụng gầy gò này, quả thật còn đẹp hơn nam người mẫu mà Tống Tinh Thần dùng để quảng cáo trên Taobao.
Cô yên lặng nuốt nước miếng, nghiêng đầu sang chỗ khác xác nhận người mua đơn đặt hàng thì mới phản ứng được mình không nên có phản ứng này. Lập tức ném con chuột trong tay một cái, kéo ghế đùng đùng vang dội.
Điệu bộ tràn đầy, chỉ có điều cô vừa xoay người đã nhìn thấy đoàn trưởng Tô đang ngồi trên mép giường của cô, cụp mắt xuống nhìn sợi dây nhỏ kia thì không khỏi cảm thấy sắc đẹp thay cơm của Tô Thanh Triệt thật rất —— mất hồn.
Cô hắng giọng, nhíu mày, cố gắng tạo nên dáng vẻ "Tôi rất nghiêm túc, kẻ nào nói giỡn kẻ đó chính là kẻ ngốc~", "Đoàn trưởng Tô không có chuyện gì thì ngủ đi."
...... Ừm, lời nói ra khỏi miệng lại không bực bội mấy.
Lúc này, Đoàn trưởng Tô mới dời tầm mắt khỏi sợi dây nhỏ đó, chuyển qua sắc mặt hơi đỏ của cô bồi bàn. "Phòng khách không có cửa khóa."
Đồng chí bồi bàn vẫn dùng trí thông minh lanh lợi linh hoạt để quảng cáo rùm beng cho cửa hàng của mình hiển nhiên chưa từng đối mặt với một đề tài có tính chất nhảy nhót như vậy, rất là nghi ngờ. "Cái gì?"
Tô Thanh Triệt cúi đầu lướt nhanh bản thân mình một cái, rất là thuần lương nói: "Đêm hôm khuya khắc tôi lại ăn mặc như vậy, rất không được bảo đảm an toàn."
Tống Tinh Thần: "......"
Tống Tinh Thần cảm thấy sau khi gặp gỡ Tô Thanh Triệt, tần số cô cạn lời nhiều hơn trước kia rất nhiều.
Trầm mặc chốc lát, vì bảo vệ giường lớn của mình, Tống Tinh Thần rút kinh nghiệm xương máu, cuối cùng rất là gian nan đưa ra đề nghị: "Vậy chúng ta thay đổi, anh mặc áo ngủ của tôi?"
Lúc này cạn lời biến thành đoàn trưởng Tô, chiến thuật của kẻ địch xuất thần nhập hóa hơn nữa hoàn toàn không ra bài như lẽ thường, vừa đến đối kháng chính diện thì cho anh một cái trở tay không kịp.
Tống Tinh Thần thấy hòa nhau một ván, dĩ nhiên vẫn phải không ngừng cố gắng.
Suy nghĩ một chút, cô nhíu lông mày, rất là khổ não nhìn anh, "Bằng không tôi lại hy sinh thêm chút nữa, lấy “Khoá trinh tiết”(*) cho đoàn trưởng Tô sử dụng nhé?"
Khoá trinh tiết??????
(*)Khóa trinh tiết (đai trinh tiết, quần trinh tiết) là thiết bị để giữ gìn trinh tiết của người dùng. Khóa trinh tiết được thiết kế để ngăn không cho người mặc thủ da^ʍ hoặc quan hệ tìиɧ ɖu͙©, đảm bảo họ không bị hϊếp da^ʍ hoặc không thể nɠɵạı ŧìиɧ. Nguyên gốc chỉ thiết kế cho nữ nhưng đến giai đoạn cách mạng tìиɧ ɖu͙© (1960-1980), các mẫu cho nam xuất hiện để đáp ứng nhu cầu Bɖʂʍ. Xem ảnh minh hoạ bên dưới!
Lúc này, sắc mặt của Đoàn trưởng Tô đều đen cả rồi, anh đứng dậy, tuy rằng nhìn Tống Tinh Thần với khoảnh cách cả một cái giường lớn, thế nhưng khí thế vẫn không giảm chút nào.
Đối diện giường lớn là cửa sổ đang mở rộng, rèm cửa sổ đột nhiên bị cơn gió thổi vào khiến nó phồng lên. Làm cho ánh trăng vốn dĩ bị rèm cửa sổ che khuất bên ngoài rọi vào, khiến cả phòng toát lên ánh sáng ấm áp nhàn nhạt.
Nhìn thẳng vào mắt như vậy khiến Tống Tinh Thần hơi trở lại cảm giác lúc còn huấn luyện quân sự trong quân đội, anh vẫn là một quân nhân cao lớn tuấn tú, cô là một trong số đông đảo sinh viên ngước nhìn người đàn ông như thần này.
Rất lâu sau đó, Tống Tinh Thần nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Tô Thanh Triệt ăn mặc bình thường, ngồi tựa vào trước cửa sổ hai mắt lạnh lùng khắc hẳn với dáng vẻ lúc anh mặc quân trang.
Tô Thanh Triệt làm bất cứ việc gì cũng có dáng vẻ tự phụ, lúc mặc quân trang thì hoàn toàn khí phách và uy nghiêm, loại khí thế bức người đó bất cứ ai cũng không thể bắt kịp.
Lúc không mặc quân trang thì hai mắt anh lạnh nhạt và không đua chen cũng sẽ khiến cho bạn sai lầm, cho rằng người đàn ông này ôn hòa vô hại. Nhưng hết lần này đến lần khác, cho dù anh không mặc quân trang nhưng chỉ cần sa sầm mặt hay nhìn bạn chằm chằm, cũng sẽ khiến cho bạn có cảm giác vô cùng bức bách.
Ví dụ như hiện giờ...... Quần áo xốc xếch, ăn mặc mỏng manh lại thêm áo ngủ tình thú như ẩn như hiện. Chỉ dựa vào đôi mắt tối tăm thâm thúy, cái gì cũng không làm, chỉ là nhìn cô thôi cũng đã làm cho cô hơi khó thở.
Quan trọng là, tuy rằng người đàn ông này là quân nhân, nhưng anh đáng chết cũng không chịu đặt mệt nhọc phục vụ vì nhân nhân lên hàng đầu. A, không đúng, nói chính xác hơn đây là đang xây dựng trước mặt cô.
Vì vậy, chẳng qua là bị đoàn trưởng Tô sử dụng ánh mắt nhìm chằm chằm thôi mà Tống Tinh Thần đã bực bội bắt đầu rút lui rồi.
Dĩ nhiên, nếu như bạn cảm thấy cô ấy sẽ đầu hàng vô điều kiện vậy thì bạn đã sai lầm rồi. Nói thế nào thì trước khi gặp Tô Thanh Triệt, Tống Tinh Thần cũng là một bá chủ phách lối không ai bì được.
Lập tức lấy điện thoại di động lên, mở chức năng chụp ảnh.
Cô vừa mới hành động, đoàn trưởng Tô liền nhận thấy không khí có gì đó không đúng.
Chỉ có điều Tống Tinh Thần cũng không ngu ngốc đến nỗi sẽ khiêu chiến trực tiếp với quyền uy của Tô Thanh Triệt, ngược lại dùng giọng điệu bàn bạc bắt đầu nói điều kiện. "Nếu như anh không để ý tối nay sẽ ngủ cùng giường với tôi, thì tôi có thể chia cho anh một nửa giường."
Tô Thanh Triệt gật đầu một cái, dĩ nhiên là đoán được phía sau cô còn có chiêu khác. Rất là gọn gàng linh hoạt, "Điều kiện."
"Để cho tôi chụp mấy tấm hình, tôi đang cần người mẫu, tôi bảo đảm tuyệt đối không chụp mặt."
Đoàn trưởng Tô: "......" Mặc dù không có gì, nhưng đoàn trưởng Tô vẫn không khỏi có chút muốn bóp chết cô bồi bàn không có mắt nhìn này.
Anh dứt khoát chiếm đoạt một bên giường nhắm mắt nghỉ ngơi, Tống Tinh Thần nhìn ra ý đồ của anh, con ngươi đảo một vòng, vội vàng chỉnh chế độ im lặng, vừa vội vàng chụp mấy tấm vừa ngăn lại nói: "Không cho phép nằm lên giường của tôi."
Tô Thanh Triệt đang giũ chăn chợt nhíu mày, bày tỏ hiếu kỳ và vô cùng quan tâm việc chiếm giường cô sẽ có hậu quả nghiêm trọng gì. "Nếu không thì sao?"
Tống Tinh Thần mắt cũng không nháy tiếp tục chụp thêm mấy tấm nữa, nhưng trên mặt lại giả bộ dáng vẻ kiên trì thà chết không theo. "Hậu quả nghiêm trọng của việc anh lên giường của tôi cũng tương đương với nằm cùng tôi! Nhưng tôi là hoàng hoa d"đ;l;q;d khuê nữ, từ trước đến nay ngay cả tay đàn ông cũng chưa từng nắm, anh nằm cùng tôi thì không phải chịu trách nhiệm với tôi sao?"
Tô Thanh Triệt tự nhiên nhìn thấy cô mờ ám, không nhanh không chậm dùng chăn che nửa cảnh xuân lộ ra ngoài lại, lúc này mới thong thả ung dung trả lời vấn đề của cô. "Vậy chúng ta dứt khoát cùng nằm trên giường, tôi chịu trách nhiệm."
Tống Tinh Thần: "......" Bàn về trình độ da mặt dày, Tống Tinh Thần rõ ràng không phải một cấp độ với đoàn trưởng Tô.
Đoàn trưởng Tô thấy cô cứng đơ tại chỗ, rất dứt khoát trực tiếp chiếm đoạt giường lớn của cô, "Tôi rất dân chủ, nếu cô muốn kiểm nghiệm xem người chịu trách nhiệm này cứng hay mềm, vẫn có thể đi lên."
Cô nương Tống vốn dĩ thà làm ngọc vỡ, đang định trực tiếp đập cái ghế qua lập tức dao động.
Hắc! Đã từng gặp kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhưng chưa từng gặp kɧıêυ ҡɧí©ɧ mở mắt nói mò như vậy.
Tống Tinh Thần lấy kinh nghiệm và từng trải phục vụ một năm của chủ cửa hàng tình thú Taobao của mình ra thề, cô đã từng thấy
hệ thống thiết bị tốt đẹp hơn số năm đoàn trưởng Tô làm lính nhiều!
Cô khinh thường hừ một tiếng, đặt điện thoại di động xuống bên cạnh máy tính, xắn tay áo tức giận đùng đùng đi tới, vén chăn mỏng lên, nhìn vóc người chất lượng tốt của đoàn trưởng Tô —— yên lặng nuốt một ngụm nước bọt.
"Nhỏ!"
Tô Thanh Triệt lười biếng gác tay sau ót, liếc xeis cô, hơi có chút lười biếng. "Có muốn tự mình tới đo không?"
Tống Tinh Thần bị câu nói rất không trinh tiết này của Tô Thanh Triệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ tai hồng nóng mặt, "Tôi không có hứng thú đo đạc về thiết bị phần cứng, cái này không chỉ đả kích tính tích cực mà còn ảnh hưởng đến đoan chính tam quan(*) của tôi nữa."
(*): Thế Giới Quan, nhân sinh quan, giá trị quan
Đoàn trưởng Tô cảm thấy vào lúc này mà nói đến đề tài này cũng hơi quái lạ, vì vậy anh biết nghe lời phải dời đề tài. "Cô mà cũng biết đoan chính tam quan? Vậy cô nói cho tôi biết định nghĩa của đoan chính là như thế nào đi?"
Đầu óc Tống Tinh Thần xoay chuyển chậm chạp, thiếu chút nữa không đuổi theo kịp suy nghĩ của anh. "Tam quan của tôi không đoạn chính chỗ nào hả?"
Đoàn trưởng Tô rất kinh ngạc lẽ thẳng khí hùng của cô, "Cô đoan chính tam quan vậy tại sao lại bỏ qua một công việc tốt như giảng viên để buôn bán mấy thứ đồ này?"
"Buôn bán mấy thứ này?" Tống Tinh Thần nâng cao giọng nói, hiển nhiên là không phục, "Anh kỳ thị tính chất công việc?"
Đoàn trưởng Tô mím mím môi, kéo kéo áo ngủ hở hang khắp nơi trên người. "Ta chỉ không hiểu cấu tạo và tư duy logic trong đầu óc của cô."
Không được hiểu, Tống Tinh Thần phát điên, cô hừ lạnh một tiếng, hai tay ôm ngực, từ trên cao nhìn xuống đoàn trưởng Tô đang nằm trên giường, mặc dù không hề làm gì cả cũng rất là mê người. "Vậy thì tôi nói cho anh biết, chẳng qua tôi chỉ tìm được d/đ"l;q"d một cách thức sinh sống mà tôi cảm thấy thích hợp và thích thú trong xã hội mà thôi. Cái gì gọi là niềm vui trong khuê phòng(*), anh có biết không hả đoàn trưởng Tô? A, có lẽ phụ nữ ngực lớn nhỏ có mấy cup anh cũng không biết."
(*): Đề cập đến những điều thú vị giữa chồng và vợ trong đêm tân hôn
Nói xong những lời này, Tống Tinh Thần mới cảm thấy dễ chịu, từ trên cao nhìn xuống rất có lực. Liếc xéo một người hoàn toàn là lấy ánh mắt xảo trá ức hϊếp toàn thắng nha, đúng không!
Chỉ có điều đoàn trưởng Tô hoàn toàn không tán thành cảm giác ưu việt của Tống Tinh Thần. Anh liếc mắt quan sát ngực của Tống Tinh Thần, lành lạnh nói: "A."
Mẹ nó, chú nhịn được nhưng chị thì không thể nhịn nha.
"Tôi rõ ràng là cup C." Cô lật bàn.
Đoàn trưởng Tô bình tĩnh hờ hững liếc Tống Tinh Thần đang cực kỳ tức giận, rất là bất đắc dĩ buông tay nói: "Xin lỗi, tôi chỉ biết cup A thôi."
Đột ngột bị rút ngắn hai cup, sau khi hít một hơi thật dài, Tống Tinh Thần vẫn có thể rất bình tĩnh thản nhiên cười. Dưới ánh mắt hơi khó hiểu của Tô Thanh Triệt, Tống Tinh Thần hết sức d.đ;l"q"d nói rõ ràng từng câu từng chứ: "Tôi cup A xứng với đoàn trưởng Tô vịt đã chết còn cứng miệng, vẫn tương đối thích hợp chứ? Tuy rằng tôi chỗ thiếu hụt thiết bị, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sử dụng. Nhưng đoàn trưởng Tô à, anh cũng có chút khó khăn."