Vô Hạn Thự Quang

Quyển 1 - Chương 25: Tiến đến

Thời gian còn lại, mọi người chỉ cần ở lì trong chỗ trú ẩn không ra ngoài là được, 20k điểm cùng một chi tiết cấp B đủ cho họ thỏa mãn rồi.

“Dù sao chúng ta cũng gây ra chuyện lớn như vậy, tuy đã dùng vụ nổ đạn hạt nhân kia để che giấu nhưng người ngoài hành tinh kiểu gì cũng sẽ cảnh giác. Nếu chúng ta còn tham sẽ chết không kịp ngáp.”

Ngay cả Sở Hạo cũng nói thế, mọi người tất nhiên không kiên trì, dù sao chỉ còn hai ngày, kiểu gì cũng qua được, không khí nhất thời buông lỏng.

Sáng ngày thứ hai, mọi người thức dậy dùng điểm tâm rồi ai nấy tự bày trò giải trí cho riêng mình, chỉ có Sở Hạo là đang được Ares chẩn đoán chữa trị.

“Rất không ổn, cụ thể thì thân thể cậu đang tan vỡ, các mạch máu, hệ thần kinh đều như vậy. Có thể thấy loại tan vỡ này hẳn bắt đầu trực tiếp từ tế bào. Trên thực tế, tôi hoài nghi phương diện gien xuất hiện vấn đề. Nhưng vì không có máy móc hiện đại hỗ trợ nên tôi không thể tiến hành chẩn đoán kỹ hơn. Tôi đề nghị cậu phải tĩnh dưỡng, không nên tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa nữa, nó sẽ đẩy nhanh quá trình tan vỡ của thân thể.”

Ares nhìn các vết ứ đọng trên người Sở Hạo, hắn thở dài đồng thời bắt đầu tiến hành băng bó.

Sở Hạo không chút để ý: “Tình huống này tôi đã sớm dự đoán rồi. Từ sau khi xác nhận nơi đây thực sự là Skyline, cùng với những chuyện xảy ra cho Jerrord trong phim, tôi đã bắt đầu tính toán. Tình huống của tôi rất giống với hắn. Mà anh cũng nên kiểm tra thân thể Jerrord đi, tôi nghĩ tình trạng hắn hiện giờ còn bết bát hơn nhiều. Nói thực cho tôi biết đi, tôi có thể kiên trì trong hai ngày này không?”

Ares mỉm cười: “Kiên trì hai ngày tuyệt đối không thành vấn đề. Mà thực ra, nếu cậu không mở cơ nhân tỏa nữa thì thậm chí có thể trụ được 10 ngày, chẳng qua…” Nói đến đây, thần sắc Ares ngưng trọng hẳn lên.

“Tình huống của Jerrord rất xấu, hôm nay hắn thậm chí tiểu ra máu rồi, cơ thể xuất hiện tình trạng suy kiệt, cứ tiếp tục vậy nữa, tôi nghĩ hắn không qua được năm ngày.”

Thần sắc Sở Hạo càng thêm nghiêm trọng, đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, hai người liếc mắt nhìn nhau, tựa hồ đều biết chuyện gì xảy ra. Một lát sau, quả nhiên Jerrord và Elaine cùng tiến vào.

Jerrord còn chưa nói gì, Elaine đã mở miệng trước: “Bác sĩ Ares, xin anh kiểm tra cho anh ấy một chút, vừa rồi mũi anh ấy lại chảy máu. Đêm qua khi ngủ cũng vậy…”

Ares thầm thở dài, hắn cẩn thận kiểm tra cơ thể Jerrord một lát rồi mới đứng lên. Cả quá trình hắn không nói một lời, hai người kia cũng trầm mặc, chỉ có bàn tay luôn nắm chặt lấy nhau.

“Nói cho họ biết đi.” Sở Hạo nhỏ giọng: “Bọn họ có quyền được biết tương lai của mình, cho dù tương lai đó không tốt.”

Ares thôi trầm mặc, mở miệng: “Thật xin lỗi, loại cơ thể tan vỡ này trước mắt không có cách nào cứu chữa. Bệnh trạng như vậy rất giống với virus Ebola, tuy không bị lây như thế nhưng đối với người bệnh lại là trí mạng. Thân thể của hắn có lẽ đã…”

Hai người vẫn trầm mặc, 10 giây sau Elaine bỗng nhiên kích động hô: “Sở, thân thể anh cũng bị thế này à? Anh lại không lo lắng chút nào sao, có phải khi quay về chủ thần không gian các anh có thể cường hóa cũng như trị liệu được bệnh này không? Van các anh, xin hãy mang bọn tôi cùng tiến vào chủ thần không gian.”

Sở Hạo thở dài: “Thật xin lỗi, Elaine, chúng tôi cũng chỉ mới bị kéo từ thế giới thực vào nơi này, ngay cả chủ thần không gian thế nào cũng còn chưa biết. Chúng tôi không có cách nào để đưa hai người cùng tiến vào nơi đó… Thật xin lỗi.”

Giờ phút này, Elaine lệ rơi đầy mặt, còn chưa nói gì bỗng Jerrord ở bên cạnh ôm chặt lấy nàng. Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt dọc theo sống mũi, rất ôn nhu, đây là ký hiệu riêng của bọn họ. Động tác này lại khiến Elaine khóc càng thêm thương tâm.

Trầm mặc…

Cả ngày không ai nói chuyện, ngoại trừ Jerrord và Elaine đang bi thương ra, những người còn lại đều vượt qua trong yên lặng. Tuy cả thành phố đã bị hủy diệt, nhưng nơi đây dường như đã đoạn tuyệt với nhân thế, cho tới hiện tại hết thảy đều bình thường…

Ngày tiếp theo chính là ngày cuối cùng, chỉ cần đợi đến buổi trưa là bọn họ có thể rời khỏi Skyline. Mà trước đó, Jenny cũng đã tự thuật về đủ thứ có trong không gian chủ thần. Trình độ ba hoa chích chòe phải nói là tuyệt đối vô địch… Nàng nhấn mạnh rằng khi quay về, mọi người sẽ được cường hóa lần thứ nhất…vv.

Sáng sớm, tất cả đều rời giường ăn một bữa sáng đơn giản. Ngoại trừ hai người Jerrord Elaine không có lòng dạ nào dùng bữa ra, mọi người đều ngồi quanh bàn, song bầu không khí có chút trầm mặc, đặc biệt là Jenny một mực rầu rĩ không vui cứ mãi xoay tròn quả trứng trong đĩa của mình. Nàng là người có cảm tình với Elaine nhất, hơn nữa khi nhìn một đôi tình lữ đứng bên bờ sinh ly tử biệt khiến nội tâm nàng vô cùng khó chịu.

Lúc mọi người còn đang yên lặng không biết nói gì, đột nhiên hai người Jerrord rất nghiêm túc bước vào phòng ăn. Mắt thấy hai người như vậy, Sở Hạo thầm thở dài.

“Đã quyết định rồi à?

Hai người còn chưa nói gì, Sở Hạo đã đi trước một bước hỏi.

Jerrord và Elaine đều vô cùng kinh ngạc, chẳng qua những ngày này Sở Hạo gây cho bọn họ quá nhiều ngạc nhiên rồi, giờ có cổ quái hơn nữa bọn họ cũng không thấy lạ, chỉ cùng gật đầu. Jerrord mở đầu: “Tôi không muốn không được nhìn thấy đứa con sắp ra đời và phát triển. Hơn nữa khi các anh rời khỏi đây, gian phòng này một ngày nào đó sẽ hao hết đồ ăn, đến khi đó hai người chúng tôi rất khó vượt qua, cho nên… Tôi phải làm như vậy, chỉ có thế Elaine mới sống sót được.”

Sở Hạo nhẹ gật đầu, hắn nhìn về phía Elaine. Biểu tình trên mặt nàng vô cùng kiên định, gật đầu: “Anh ấy… cho dù anh ấy biến thành cái gì tôi vẫn mãi yêu anh ấy, chỉ cần anh ấy sống tiếp ở bên cạnh tôi, tôi sẽ vĩnh viễn kiên trì…”

“Đã như vậy… Tôi cũng không khuyên hai người nữa.”

Sở Hạo trầm mặc một lúc mới mỉm cười nói: “Hai vị cứ làm như vậy đi, chỉ cần sống sót, mọi thứ đều có thể thay đổi. Đi thôi, Elaine hãy ở lại chỗ này, Jerrod theo tôi, tôi sẽ đưa anh đến một chỗ thích hợp…”

Mọi người chung quanh vẫn luôn kinh ngạc lắng nghe, dần dần tất cả đều dường như hiểu rõ. Chỉ mình Jenny là hết nhìn trái ngó phải, rốt cục không nhịn được cất tiếng hỏi: “Rốt cuộc các anh muốn làm gì, tại sao tôi nghe không hiểu? Van các anh đó, đang muốn kinh bỉ chỉ số thông minh của tôi sao?”

Ares thở dài vuốt đầu Jenny, đây là lần đầu tiên hắn làm động tác thân mật như vậy với nàng cảm giác như một người anh đang cưng chiều đứa em gái mình vậy. Hắn nhẹ giọng giải thích: “Jerrord đang muốn đi theo cốt truyện của phim, để não của mình chuyển sang vũ khí sinh vật, đây là cách duy nhất giúp hắn thoát khỏi cảnh thân thể tan vỡ.”

Jenny a một tiếng, nàng trừng lớn hai mắt nhìn đôi tình nhân trước mặt, bọn họ giờ phút này đang thâm tình nhìn nhau. Jerrord xoa nhẹ khóe mắt Elaine. Hai người yên lặng trao đổi gì đó, nhưng vẫn không ngăn được nước mắt lăn dài. Jenny thấy vậy, nước mắt không nhịn được cũng không ngừng tuôn ra.

Một lát sau, Sở Hạo mặc trang phục ngụy trang, trên tay cầm súng bắn tỉa, mang theo Jerrord rời khỏi chỗ trú ẩn, trên đường vừa đi vừa nói: “Đầu tiên, cậu phải lựa chọn loại hình vũ khí sinh vật thích hợp nhất. Cá nhân tôi đề nghị loại hình tinh tinh, đó là vũ khí mạnh nhất cho đến hiện giờ chúng ta thấy. Bạch tuộc máy phi hành trên cao, chúng ta không đánh hạ được nên không thể chuyển não cậu qua đó. Về phần bạch tuộc máy di chuyển trên lục địa lại không thích ứng được với nhiều tình huống. Cho nên loại hình tốt nhất mà cậu nên chọn đó là tinh tinh.”

Jerrord thoáng trầm mặc, gật gật đầu, một lát sau mới lên tiếng: “Tôi rõ rồi… Nhưng mà tôi sẽ thật sự giống như trong nội dung cốt truyện mà các anh nói à, có thể khống chế triệt để vũ khí sinh vậy của người ngoài hành tinh chứ không phải ngược lại.”

“Tôi không nắm chắc 100%, nhưng…”

Sở Hạo nói rất nghiêm túc: “Theo diễn biến cốt truyện đến hiện tại, trên cơ bản giống hệt nhau. Cho nên tôi mới đề nghị cậu thử một chút, bằng không thì bây giờ theo tôi về chỗ trú ẩn.”

Jerrord cắn rắng: “Tôi hiểu, vậy lựa chọn loại hình tinh tinh đi.”

Hai người không nói gì nữa. Dến chỗ lối ra, Sở Hạo đem một chiếc bộ đàm đeo tai đưa cho Jerrord, tiếp đến dặn dò kế hoạch lại một lần nữa, xong xuôi mới quay người chạy lên sân thượng tòa cao ốc.

Cứ như vậy, thẳng đến khi Sở Hạo tiến vào vị trí bắn tỉa, hắn mới để Jerrord xuất phái tới địa điểm hắn lựa chọn. Mà ở nơi đó hiện đang có một con tinh tinh tuần tra về phía bên này.

“Tốt rồi, nó đang ở đối diện cậu, bất kể phát sinh chuyện gì cũng không được nhúc nhích… Hãy nghĩ về Elaine và đứa con chưa ra đời, vì bọn họ… phải sống sót.”

Sở Hạo thấy con tinh tinh đã phát hiện mục tiêu hơn nữa còn tăng tốc tiến tới. Ngón tay Sở Hạo đặt trên cò súng, hơn 10 giây sau con tinh tinh đó đã tới trước mặt Jerrord, nó trực tiếp bắn ra xúc tu quấn lấy người hắn, tựa hồ muốn ngay lập tức kéo con mồi vào cơ thể mình. Tiếng súng bắn tỉa vang lên, viên đạn bắn lên vị trí não bộ một cách chuẩn xác. Tinh tinh khổng lồ lập tức đổ ập xuống, mà Jerrord vẫn đang bị xúc tu quấn quanh không thể động đậy.

“Tốt rồi, nhiệm vụ của tôi hoàn thành… Sống sót nhé, Jerrord, cậu là anh hùng.”

Sở Hạo nhắm mắt lại, ngay khi hắn định bật dậy rời khỏi đây, bỗng một cảm giác kỳ dị xuất hiện, cảm giác này rất quen thuộc! Tựa hồ…”

Hai mắt Sở Hạo liền biến thành mở mịt, hắn vội xoay người nhìn về một phương khác, ở chỗ cực kỳ xa xôi đó, trong tầm mắt hắn xuất hiện ba điểm nhỏ, ba nhân loại, bọn hắn tựa hồ đang nhìn về phía hắn, hơn nữa còn bắt đầu chạy tới…