Trọng Khải Mạt Thế

Quyển 3 - Chương 77: Không bao giờ lùi bước

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Gần trăm máy bay chiến đấu trên bầu trời bay xung quanh hai con rắn khổng lồ, tên lửa từ bụng máy bay bắn ra, tạo thành từng tiếng nổ mạnh trên cơ thể hai con Rắn khổng lồ, khói lửa bao trùm che khuất thân hình của chúng, chỉ có thể nghe thấy những tiếng gào thét chói tai.

"Tên lửa chuẩn bị!"

"Quái vật cách khu vực bãi mìn 700 mét!"

Hai bàn tay Sở Sơn Hà đặt trên đầu tường, nhìn hai con Rắn khổng lồ đang gào thét lao tới, sắc mặt trở nên khó coi, vì trên đường hai con Rắn khổng lồ tiến về phía căn cứ khiến cho rất nhiều binh lính hi sinh, đối mặt với hai con quái vật khổng lồ như thế rất nhiều binh linh doanh trại cấp C và D do yếu tố tâm lý quá kém nên không có tác dụng gì, chỉ có những binh lính có tố chất tốt ở doanh trại cấp B và binh lính ở binh chủng chủ lực cấp A mới có thể miễn cưỡng tạo ra chút tác dụng.

Những binh sĩ này tuy không phải là Tiến Hóa Giả, nhưng nắm trong tay kiến thức về cách sử dụng các vũ khí quân sự hiện đại, cùng với kĩ năng thao tác sử dụng thành thạo, mỗi một người đều là lựa chọn trong một nghìn người mà lấy một, rất khó bồi dưỡng, chết một người thì mất một người không có cách nào bổ xung.

Trong khi Sở Sơn Hà đang lo lắng thì Hứa Tư lệnh cùng một vài thuộc hạ thân tín, theo bậc thang từng bước leo lên trên bức tường, Hứa Tư lệnh bây giờ đã trở thành một Tiến Hóa Giả, bóng lưng gầy gò ốm yếu giờ đã biến mất, hiện tại Hứa Tư lệnh dường như đã trở thành một người khác, trên người có một luồng khí chất không giận mà uy, hai mắt đang chăm chú quan sát hai con Rắn khổng lồ ở phía xa.

"Đạn gây mê có tác dụng không?"

"Đã dùng qua!"

Sở Sơn Hà nắm chặt tay, nghiến răng nói:" Hai con quái vật biến dị này quá mạnh mẽ, liều lượng đạn gây mê không đủ, không có hiệu quả gì."

Hứa Tư lệnh gật đầu, híp mắt nói:"Đợi khi chúng nó tiến vào bãi mìn, sử dụng dàn tên lửa tiêu giệt chúng, hỏa lực sẽ tăng mạnh gấp đôi, cho dù gây ảnh hưởng đến bức tướng bảo vệ căn cứ thì cũng không có vấn đề gì, tường đổ thì có thể xây dựng lại, nhất định phải bóp chết bọn nó trong khu vực bãi mìn!"

Sở Sơn Hà gật mạnh đầu, nói:

"Rõ!"

"Ngươi đi sơ tán tất cả dân chạy nạn, đưa họ đến khu vực an toàn."

Hứa Tư lệnh ra mệnh lệnh với một người thuộc hạ đứng bên cạnh.

"Rõ!"

"Hai người các ngươi, đi đến Viện nghiên cứu khoa học, đem dung dịch axit vận chuyển đến đây, trên đường đi thì đến kho hàng trong căn cứ, tìm bột hùng hoàng, để xem có tác dụng gì không."

"Rõ!"

Hứa Tư lệnh vẻ mặt trấn định, chính xác đưa ra từng mệnh lệnh , chỉ riêng phong thái bình tĩnh thong dong cũng đã khiến cho những binh sĩ đang ở có tâm trạng hoang mang, lo lắng trở nên bình tình hơn nhiều. Tất cả mọi người trở nên trấn tĩnh nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh không di chuyển khỏi ví trí chiến đấu.

"Hống!"

Hai con Rắn khổng lồ, uốn éo cơ thể dài ngoằng của chúng nhanh chóng di chuyển vào khu vực bãi mìn ở bên ngoài căn cứ, khi chúng vừa lao vào ngay lập tức dính bẫy, hàng loạt những tiếng nổ mạnh vang lên.

"Bắn!"

Hứa Tư lệnh trầm giọng quát.

Gần một trăm dàn tên lửa đặt ở bên ngoài tường thành cùng nhau khai hỏa, đạn tên lửa mang theo đuôi lửa kéo dài, gào thét lao thẳng vào mục tiêu.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Những tiếng nổ kinh thiên động địa , đinh tai nhức óc vang lên, cảm giác như màng nhĩ sắp bị xé rách đên nơi.

Đạn tên lửa bắn trúng phần bụng của hai con rắn gây ra những tiếng nổ lớn, sức mạnh của những vũ nổ gây ra sóng xung kích lớn, trong nháy mắt gây ra tổn thương không nhỏ cho hai con Rắn khổng lồ, một lượng lớn máu chảy thấm qua lớp vảy ở bụng rắn, trong đó có vài chỗ bị sức ép của vụ nổ khiến lớp vảy bị tróc ra, máu thịt be bét.

Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi cơn đau từ vết thương mang lại, hai con Rắn khổng lồ trở nên điên cuồng phẫn nộ, há miệng để lộ hai răng nanh dài, nhanh chóng lao qua bãi mìn hướng về nơi đạn tên lửa được bắn ra, khiến những quả mìn chôn dưới đất bị đυ.ng mạnh gây nên những tiếng nổ đinh tai nhức óc.

"Không được!"

Sở Sơn Hà biến sắc mặt, bãi mìn không gây ra được những tổn thương lớn , hơn nữa đối mặt với hỏa lực mạnh như vậy cũng không làm chùn bước của hai con Rắn, trái lại còn chọc giận chúng, lấy tốc độ di chuyển của bọn chúng không tới một phút liền có thể tiến sát đến tường thành.

"Nhanh bảo vệ Tư lệnh lùi lại!"

Sở Sơn Hà quyết định thật nhanh, lớn tiếng quát.

Hứa Tư lệnh sắc mặt trở nên khó coi, hai con quái vật này mạnh mẽ vượt qua sức tưởng tượng của ông, kể cả khủng long ở kỷ Jura cũng không có đáng sợ như thế. Hứa Tư lệnh cắn chặt hàm răng, cuối cùng lựa chọn đi theo sự bảo vệ của những thuộc hạ thân tín rời khỏi khu vực tường thành, ngồi lên xe di chuyển nhanh về hướng Bộ chỉ huy của căn cứ.

Mắt nhìn Hứa Tư lệnh rời đi, Sở Sơn Hà quay đầu, ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm hai con Rắn khổng lồ, gầm nhẹ: " Đến đây đi, dù tao có chết, cũng sẽ không để cho chúng mày xông vào căn cứ."

Hống!

Hai con Rắn khổng lồ lao vọt tới phía trước những giàn tên lửa, cái đuôi quét ngang, hất văng những dàn tên lửa văng ra sau đập mạnh lên bức tường.

Lúc này, khoảng cách giữa hai con rắn và tường thành chỉ chưa đầy vài chục mét.

Đứng trên tường cao mười mấy mét, Sở Sơn Hà vẫn thi gan bám trụ đến cùng, khi đứng ở trước mặt hai con rắn khổng lồ thân hình thấp bé của hắn giống như một con kiến, thế nhưng hắn không chịu lùi bước, trái lại vẫn hiên ngang đón gió lớn, hung hãn không sợ chết nhìn chằm chằm vào hai con rắn khổng lồ.

Giờ phút này, những binh sĩ phòng thủ trên tường thành đa số đều được lệnh rút đi, chỉ còn lại một ít người kiên gan đứng lại, với súng ống trong tay điên cuồng bắn phá, với hi vọng sẽ làm cho hai con quái vật bị thương cho dù đó là vết thương nhỏ nhất.

Sở Sơn Hà đứng trên đầu tường, thân hình cao lớn hứng lấy cuồng phong, giận dữ hét:

"Lũ súc sinh, tao muốn gϊếŧ chết bọn mày!"

Hắn vác một ống phóng rocket lên vai, nhằm bắn con Rắn có kich thước thân thể nhỏ hơn.

Tiếng Rocket rít lên lao thẳng vào một bên đầu của con Rắn, do bị không quân bao vây, quấy nhiễu, và do cơ thể quá to lớn mà không kịp nghiêng đầu tránh quả đạn rocket đang bắn tới, đạn rocket trúng mục tiêu gây ra thương tổn nghiêm trọng cho con Rắn, con Rắn thống khổ kêu gào, phần cơ thể vươn cao lên khỏi mặt đất lắc lư điên cuồng, va đập mạnh lên trên tường thành, khiến cho tường thành khổng lồ, có độ dầy năm mét bị một lực lớn đạp mạnh vào tạo thành các vết nứt chạy dọc bức tường, gạch đá từ trên cao rơi xuông ầm ầm.

Sở Sơn Hà nổi giận gầm lên một tiếng, ném ống phóng rocket xuống đất, tay cầm một thanh đao từ trên tường thành nhảy xuống, cơ thể như một con vượn lớn nhanh nhẹn nhảy lên trên đầu rắn, tay cầm đao điên cuồng chém lên đầu rắn.

Lưỡi đao sắc bén chém lên vảy rắn làm bắn ra những tia lửa.

Tuy rằng không tạo ra được bất cứ tổn thương nào, thế nhưng hành động của hắn lại khiến cho con rắn vô cùng tức giận, nó ngửa mặt lên trời gào thét, đầu rắn lắc mạnh, lập tức hất văng Sở Sơn Hà xuống đất.

Đầu rắn ngóc cao tới hai mươi đến ba mươi mét, giờ khắc này nó lắc mạnh đầu, khiến cho Sở Sơn Hà từ trên cao, cả thân thể như một khối thiên thạch bắn mạnh xuống, sắp sửa bị va đập mạnh xuống mặt đất.

Nếu chuyện này xảy ra, cho dù thể chất của Sở Sơn Hà có gấp hai lần thì cơ thể vẫn bị dập nát.

"Sở Tướng quân!"

Rất nhiều binh sĩ bi phẫn hét lớn, từng người nước mắt nóng hổi chảy đẫm trên mặt, điên cuồng bóp cò súng.

Hấp!

Ngay lúc cơ thể Sở Sơn Hà sắp bị va chạm mạnh với mặt đất, thì đột nhiên có một bóng đen lao nhanh đến, mạnh mẽ vững vàng đỡ lấy cơ thể hắn.

"Lâm, Lâm huynh đệ?"

Lúc Sở Sơn Hà từ bờ tường nhảy xuống đầu rắn thì hắn đã mang tâm lý liều chết, không nghĩ tới giây phút ngàn cân treo sợi tóc, lại được Lâm Siêu cứu.

Mái tóc đen của Lâm Siêu tung bay, đôi cánh rồng sau lưng tỏa ra thứ ánh sáng lạnh lẽo, đưa Sở Sơn Hà hạ xuống độ cao nhất định, thả hắn xuống rồi trầm giọng nói:

"Xuống đi, ở đây giao cho tôi!"

………………………..