Tần Nhạc buổi sáng xoát weibo, tâm tình vẫn rất tốt, rất nhiều người quen biết đều chuyển phát cùng chúc phúc ——
@ Nam Hữu Kiều Mộc: đối với một người thích bát quái mà nói, biết một cái bí mật động trời mà phải ngậm miệng là một chuyện khổ sở tới cỡ nào mấy người có biết không hả?!! Vương gia nhất định phải cho em phí tổn thất tinh thần!! Không cần cái gì khác, cho em mượn vương phi một ngày là được!!!!
@CV Lan Lăng
trả lời
@ Nam Hữu Kiều Mộc: cậu có thể tới nhà tôi, lúc tôi có ở nhà ^^
@ Nam Hữu Kiều Mộc
trả lời
@CV Lan Lăng: em cảm nhận được tâm tình của
@ Minh Nguyệt Dạ
lúc em làm chuyện tương tự với anh ấy trước kia, bụm mặt, không tin ngẩng đầu nhìn
(Nguyên văn: Thiện ác chung hữu báo, thiên đạo hảo luân hồi.
Bất tín sĩ đầu khán, thương thiên nhiêu quá thùy – Thiện ác cuối cùng sẽ có quả báo, đạo trời luôn luân hồi. Không tin thì ngẩng đầu mà xem, trời xanh từng bỏ qua ai)… [ bi thương ]
@ Bần tăng đã khám phá hồng trần: tôi vẫn nghĩ thất tịch hôm nay kiên quyết không lên weibo không vào nhóm, muốn kiên quyết chống lại đám tình lữ show ân ái không có tiết tháo mấy người, bảo vệ tôn nghiêm của [doge] độc thân, nhưng mà tôi vạn vạn không ngờ tới, trong lần xoát weibo cuối cùng trước đêm thất tịch liền nhận đến mười vạn điểm thương tổn [doge][ meo ][ mỉm cười ][ tạm biệt ]
@CV Lan Lăng
trả lời
@ Bần tăng đã khám phá hồng trần: Đại Sư, tôi nghĩ cậu đã sớm quen rồi. [ mỉm cười ]
@ Bần tăng đã khám phá hồng trần
trả lời
@CV Lan Lăng: anh không hiểu, trước kia một người là thương tổn vật lý, hiện tại gấp bội biến thành thương tổn ma pháp. [ tạm biệt ]
@CV Lan Lăng
trả lời
@ Bần tăng đã khám phá hồng trần: không sao, cậu còn có Mộc Ngư, có thể thêm buff. ^^
@ Bần tăng đã khám phá hồng trần
trả lời
@CV Lan Lăng: … Về sau kiên quyết thủ tiêu khuôn mặt tươi cười tà ác này!!
@CV Huyền Ngư: chúc phúc. Hai người phải luôn hạnh phúc như vậy, như tim liền tim. [ tim ]
@CV Lan Lăng
trả lời
@CV Huyền Ngư: cám ơn. Cảm giác Huyền Ngư bị ai nhập. [ tự hỏi ]
@CV Huyền Ngư
trả lời
@CV Lan Lăng: đây là một cái weibo hợp thể. [ thẹn thùng ]
@CV Lan Lăng
trả lời
@CV Huyền Ngư: Xin chào phu nhân cá chép, nghe nói mọi người đều gọi như vậy. [ mỉm cười ]
@CV Huyền Ngư
trả lời
@CV Lan Lăng: [ tạm biệt ] tui muốn đổi người quyết đấu với anh!!
@ Thang Viên không phải mặt bánh bao: mỗi ngày bị show đầy mặt, tôi hình như đã luyện thành thể chất đẩu M, ý? Lén nói với
@ Nguyệt Hạ gặp mỹ nhân: “Kiều thụ nói tương phản là chỉ vương gia là mỹ nhân thụ phải không?” ^^
@CV Lan Lăng
trả lời
@ Thang Viên không phải mặt bánh bao:
@ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng @ Mười lăm tháng giêng
nghe nói bảy cái @ có thể triệu hồi một người bạn trai, mua không bất lợi mua không bị lừa
(3), cậu thử xem?
(3)
买不了吃亏买不了上当
(mãi bất
liễu cật khuy mãi bất liễu thượng đương): khẩu hiệu quảng cáo của cửa hàng tiện lợi 2 nhân dân tệ, ý chỉ một thứ giá rẻ, mua không cần mặc cả, không sợ bị lừa.
@ Mười lăm tháng giêng
trả lời
@ Thang Viên không phải mặt bánh bao: hửm? Tiểu thang viên, em gọi anh sao? Đẩu M? Thì ra em có loại sở thích này [ mỉm cười ] nếu em thích, cũng không phải là không thể. [ thẹn thùng ]
@ Mười lăm tháng giêng
trả lời
@CV Lan Lăng: chúc phúc, đãi tiệc rượu nhớ phát quà cưới cho tôi.
@CV Lan Lăng
trả lời
@ Mười lăm tháng giêng: nhận lời hay của cậu, các ngươi hai người nhớ đi hai phong bì tiền mừng a.
@ Thang Viên không phải mặt bánh bao: hai người!!! Biếи ŧɦái a a a a!! Tui muốn bỏ weibo giữ mình bình yên!!
@ Mười lăm tháng giêng: người ta trong sạch… Chạm hai ngón trỏ.
@ Thang Viên không phải mặt bánh bao
trả lời
@ Mười lăm tháng giêng: nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa không sạch! [ tạm biệt ]
@ Minh Nguyệt Dạ: vương gia, người lừa thϊếp thân đau quá, thϊếp thân một lòng hướng về kênh nhỏ, vậy mà kênh nhỏ lại phản chiếu ánh trăng nào
(4), hiu hiu hiu
~~~~~~~
(4) Lấy ý từ câu ‘Ngã bổn tương tâm bỉ minh nguyệt, nại hà minh nguyệt chiếu câu cừ’- Lòng ta vốn hướng về trăng sáng, vậy mà trăng sáng lại chiếu kênh nào: ý nghĩa tương tự như câu ‘Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình’, nói đối phương không hiểu được tâm ý của mình.)
@CV Lan Lăng: nói tiếng người.
@ Trong nhà Diệp tử có tên xà tinh bệnh
@ Trong nhà Diệp tử có tên xà tinh bệnh
trả lời
@ Minh Nguyệt Dạ: thì ra còn có loại chuyện này.
@ Minh Nguyệt Dạ
trả lời
@ Trong nhà Diệp tử có tên xà tinh bệnh: bà xã, tên weibo của em…
@ Trong nhà Diệp tử có tên xà tinh bệnh
trả lời
@ Minh Nguyệt Dạ: em nên sớm nhận ra bản chất của anh, đêm nay…
@ Minh Nguyệt Dạ
trả lời
@ Trong nhà Diệp tử có tên xà tinh bệnh: ngao ngao ngao ngao ngao ngao, anh sai rồi!! Bà xã anh đối với em là toàn tâm toàn ý, em nhìn phía trên đi Lan Lăng chính là kênh rạch đó là kênh rạch mà!!!!
Trong mắt Tần Nhạc đong đầy ý cười, trả lời từng người một, những người bạn bè này lúc hắn phát thông báo đều chuyển phát, gián tiếp tỏ vẻ ủng hộ chuyện này, dẫn đến những fan không hiểu rõ nguyên do kéo đến dưới weibo Niệm Từ hỏi lý do, cũng có người thông minh đánh bậy đánh bạ đánh ra chân tướng, trực tiếp đăng thành post.
Tần Nhạc không trực tiếp đăng ảnh chụp đoạn đối thoại của bọn họ, là vì trước lúc phát kịch, hắn không muốn những người khác trong tổ kịch bị liên lụy vào, trong bài thông báo của hắn nhấn mạnh nguyên nhân do Kế hoạch cùng Độc Chước mới khiến hắn chủ động rời khỏi, bản thu âm kỳ đầu tiên đã giao, kịch cũng đã làm gần xong, thông báo của hắn chỉ đại biểu một loại thái độ, cùng với rời khỏi mấy kỳ kịch sau. Nhưng nếu sau này bọn họ lại quá đáng, hắn cũng sẽ không lại nhân nhượng nhiều như vậy nữa, trong mắt Tần Nhạc chợt lóe một tia ý lạnh.
Bình luận bên dưới weibo Nguyệt Hạ cũng không còn là chiến trường của antifan cùng kháp tử nữa, nói chính xác hơn là một làn sóng lớn fan CP chiếm lĩnh bình luận, làm đám kháp tử phải trợn tròn mắt nhìn ——
“Thổ lộ vương phi, liếʍ tay liếʍ chân liếʍ bóng dáng!!!”
“Chúng ta vụиɠ ŧяộʍ thích vương phi dưới áp bức tàn khốc của vương gia có biết bao nhiêu khó khăn hả? Biết không hả?!”
“Thổ lộ sau khi lật xem xong weibo của vương phi, kỹ thuật vẽ tranh quả thực là số một, vừa ôn nhu vừa hiền lành.”
“Vương phi làm bánh ngọt, sùm sụp sùm sụp, vương phi cần nha hoàn không? Loại mùa hè biết quạt, mùa đông biết làm ấm giường này.”
“LS, vương gia đang cầm dao phay lấy tốc độ vận tốc ánh sáng mỗi giây xông tới hiện trường.”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, chỉ có tui cảm giác vương gia rất đáng buồn sao? Cảm giác vô hình trung lòi ra thiệt nhiều tình địch!!”
“Vương phi có muốn xuất bản tập tranh hay không, rất thích phong cách vẽ vân đạm phong khinh này đó nha.”
“Xuất bản tập tranh nhất định mua mua mua mua mua mua!!!”
“Chỉ có tui phát hiện, thật ra vương phi vẫn luôn là trang trí riêng của vương gia sao? Trước kia không phát hiện, bây giờ thấy tất cả kịch vương gia phối chính đều là vương phi vẽ poster!!”
“LS không cô đơn, nhưng mà, kịch lần này vương gia phối, vương phi không phải trang trí nha? Sao vậy?”
“A a a a a? Không phải hả? Phía trước sỏa mụ chính là trang trí của bộ kịch đó mà, hơn nữa weibo tuần trước của sỏa mụ còn nói đã vẽ xong rồi mà?!”
“A đù? Thiệt hả, vậy là vì sao?”
“Tui đoán, có phải có liên quan tới việc vương gia rời khỏi tổ kịch hay không? Trước khi vương gia rời khỏi, danh sách dàn cast post trên weibo của cô nàng Kế hoạch không có vương phi nha.”
“Người vẽ poster cũng là một người mới, trước đây chưa thấy qua.”
“A đu?!!! Sao vậy? Kỹ thuật vẽ của vương phi chúng ta đạt chuẩn mà.”
“Có weibo của người mới đó không?”
“Mọi người bình tĩnh bình tĩnh, trước khi xác định được tiền căn hậu quả, đừng kéo antifan cho Nguyệt Hạ sỏa mụ.”
……
“Á á, dưới weibo Bạch Liên Hoa xuất hiện một đám fan não tàn, vương gia vương phi cái quỷ gì, mấy người tưởng đang ở cổ đại hả? Cuối cùng cũng gặp được bệnh trung nhị, muốn biết mấy người làm fan của loại chủ po Bạch Liên Hoa gì không? → địa chỉ diễn đàn, ha ha ha.”
“LS có phải xà tinh bệnh hay không a [ tạm biệt ] tiểu đồng bọn mau tới vây xem xà tinh bệnh!!”
“Tui thật sự chính là từ đầu tới đuôi, vây xem chàng trai não tàn theo đuổi vương phi của chúng ta, cái loại tiểu tam đυ.c khoét gia can này mấy người đều bị tẩy não rồi hả?”
“Cái gì mà y nhất định là không muốn chấp nhận tôi mới bịa đặt ra một người bạn trai, vương gia vương phi đều cùng một chỗ bảy năm rồi biết không?!!! Sao lại có người mặt dày như vậy kia chứ?”
“Xem xong bài post trở về quả thực tức muốn điên!! Mấy người đều không có cảm giác mình bị lừa sao?! Toàn bài post đều nói Nguyệt Hạ sỏa mụ là nữ, nhưng mà sỏa mụ từ ngày đầu tiên đã nói cho tên ngốc bức kia y là nam, ảnh chụp màn hình của vương phi cũng chứng minh điểm này, cái đám bé cưng đáng thương bị người ta lợi dụng còn đếm tiền dùm này, đầu óc đều chưng cho có thôi.”
“Mấy người từ chỗ nào cảm thấy được thâm tình? Tui chỉ cảm thấy được một thằng nhóc trung nhị, thích phải một người đã có bạn trai, ỷ vào cách một tầng internet muốn làm cái gì cũng được, sau khi biết đối phương không phải nữ như mình nghĩ, không chịu tin tưởng thất bại của bản thân, sau đó tiếp tục chạy dài trên con đường tìm chết.”
“LS chân tướng, tui cũng cảm thấy được tới đó, chỗ nào nhìn ra thằng nhóc kia thích sỏa mụ chứ, quả thực chưa trở thành kẻ thù là đã tốt lắm rồi.”
“Muốn nhìn sỏa mụ bị cảm động tiếp thụ hắn? Hay là bị dư luận ép buộc tiếp thụ hắn? Sau đó lại đá sỏa mụ?!!! Cho là mọi người ai cũng không có đầu óc như mình hay sao hả?”
……
Con người vẫn luôn cứ xem trọng ấn tượng ban đầu như vậy, lúc trước Lâm Hạ vẫn nói mình đã có bạn trai, nhưng vì chưa từng gặp qua, Lâm Hạ cũng không khoe ra giống Tần Nhạc như vậy, ngược lại mọi người chỉ nguyện ý tin tưởng những gì chính mắt mình thấy, bọn họ thấy Độc Chước thâm tình (?) cùng kiên trì, cho nên dư luận gần như nghiêng về một phía, cho dù là người qua đường lý trí có lẽ cũng chỉ nói vài câu trung lập. Nhưng sau khi Tần Nhạc công khai thì lại khác, fan CP vương gia vương phi quả thực là fan CP trường thọ nhất hạnh phúc nhất trong giới, gần như mỗi ngày đều có đường ăn, Lan Lăng cho bọn họ ăn no, ai muốn chia rẽ vương gia vương phi của bọn họ, quả thực chính là chọc giận quần chúng.
Tần Nhạc vừa lòng nhìn thấy rốt cuộc bắt đầu có fan nói lý lẽ giúp Nguyệt Hạ, sự yêu mến của những em gái đôi khi là một loại lực lượng rất lớn, còn hữu hiệu hơn so với Nguyệt Hạ đích thân trả lời. Weibo đính chính lúc trước chỉ xua đi một số ít người qua đường, não tàn vẫn nhảy nhót như cũ.
Chẳng qua tâm tình tốt đẹp của Tần Nhạc hoàn toàn chấm dứt khi đến công ty.
Tần Nhạc vừa mới đỗ xe xong đã bị bác trai phòng thư tín vẻ mặt bát quái gọi lại: “Tiểu Tần a, yêu đương rồi sao.”
Tần Nhạc lễ phép chào hỏi, nhướn đuôi lông mày, tuy rằng hắn vẫn luôn yêu đương, nhưng mà rõ ràng như vậy sao?
Bác trai cười nói: “Chỗ của bác có thiệt nhiều kiện hàng của cháu, mặt trên còn có tin nhắn viết cho cháu… ây, bác già đây sẽ không nhiều chuyện.”
“Của cháu?” Tần Nhạc nhíu nhíu mi, có dự cảm không tốt.
“Khoảng thời gian trước cháu không phải xin nghỉ phép sao? Vốn bác không định nhận, nhưng mà, cậu trai chuyển phát nhanh nói người gửi không để lại địa chỉ cho bọn họ, bọn họ không biết gửi trả về chỗ nào.” Bác trai cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng mà nhìn thấy sắc mặt Tần Nhạc không tốt lắm, cũng không nói cái gì tình nhân không tình nhân.
“Đúng vậy, tuy rằng không có viết tên cháu, nhưng địa chỉ đúng rồi, bác còn riêng xác nhận lại nữa, điện thoại không phải là số điện thoại của văn phòng cháu sao.” Bác trai giải thích.
Tần Nhạc cùng bác trai đi đến nơi để hàng chuyển phát nhanh, cầm lấy một kiện hàng nhìn kỹ. Mặt nhanh chóng đen xuống, chỗ người nhận đề là: Nguyệt Hạ. Địa chỉ quả thật là địa chỉ công ty hắn cùng điện thoại văn phòng. Chỗ tin nhắn còn viết: tặng cho Nguyệt Hạ mà tôi yêu nhất, đây là một cái máy tính bảng, tôi cảm thấy rất hợp với em, hi vọng em có thể dùng nó để vẽ càng đẹp hơn. Tôi có thể đối xử với em còn tốt hơn cả bạn trai em, thật sự không thể chấp nhận tôi sao?
Ha ha, thứ này còn cần nhà ngươi tặng sao? Rất nhiều máy tính bảng mà Lâm Hạ sử dụng đều là hàng không bán trong nước, hắn thông qua công ty hợp tác mà mua được. Tần Nhạc cười lạnh, hắn rốt cuộc biết mấy thứ đồ trong truyền thuyết đến cùng gửi đến nơi nào.
Mấy kiện hàng còn lại cũng cơ bản giống nhau, từng tin nhắn đều không quá trùng lặp, có một ít quyển sổ nhỏ lãng mạn kiểu học sinh trung học yêu thích khá ngây thơ, cũng có một vài thứ rất đắt tiền lấy mức phí sinh hoạt của một học sinh căn bản trả không nổi.
Tần Nhạc nhìn năm sáu kiện hàng này vừa tức giận lại vừa đau đầu, tức giận là tình địch cũng dám đem đồ vật gửi tới chỗ mình, đau đầu là mấy thứ không có địa chỉ này nên làm cái gì bây giờ.
“Xin hỏi, ở đây có vị tiểu thư nào tên là Nguyệt Hạ không?” Bên ngoài có người gõ gõ cửa sổ.
Mắt Tần Nhạc tối sầm xuống, đồng tử hơi co lại phản chiếu một mảnh đỏ sậm.
Bác trai không biết nên nói cái gì mới tốt: “Chuyện này…”
Tần Nhạc đi tới trước mặt cậu trai, trầm giọng nói: “Đồ vật đưa cho tôi.”
Cậu trai khó xử nói: “Nhưng mà đặt hoa là một vị nam sĩ, ngài là… tiểu thư Nguyệt Hạ?”
Cằm Tần Nhạc đanh lại, nhìn chằm chằm một bó hoa hồng đỏ rực trong tay cậu ta, nửa ngày khẽ cười nói: “Hắn đặt hoa tặng người yêu của tôi, cậu nói thử xem tôi có tư cách nhận hay không?”
Cậu trai giao hoa chỉ cảm thấy toàn thân rét run, người đối diện rõ ràng đang cười, vì sao cậu chỉ muốn chạy trốn.
“Chuyện này…”
Bác trai phá vỡ thế giằng co, nâng cặp kính lão chỉ vào địa chỉ trên tấm thẻ nói: “Nhìn chỗ này, viết xác thực là văn phòng của Tần tổng giám.”
Tay của cậu trai giao hoa hơi nhũn ra, không khí này có chút không đúng a, cậu cười gượng nói: “Ngại quá, vậy tiên sinh có thể ký nhận hoa của chúng tôi được hay không, người hâm mộ của ngài rất…” Ặc, dưới ánh mắt ngoan lệ của nam nhân câu nói tiếp theo càng ngày càng nhỏ rồi trực tiếp bị cậu nuốt xuống luôn.
Mẹ ơi, sao mà đưa hoa thất tịch còn có thể có nguy hiểm tính mạng nữa vậy?!! Không phải nên ngọt ngọt ngào ngào nũng nịu tiếp nhận hoa sao? Nam nhân tỏa ra khí lạnh trước mặt này là chuyện gì đây hả?!
Tần Nhạc không nhìn đơn ký nhận, mà nhìn về phía cậu trai giao hoa, điều chỉnh giọng nói một chút: “Có thể cho tôi số điện thoại của người tặng hoa được không?” A, hình như cũng không đáng sợ như vậy, cậu trai cố lấy dũng khí trả lời: “Căn cứ quy định của công ty chúng tôi là không thể tiết lộ thông tin tư nhân của hộ khách.” Thật ra quy định rất lỏng lẻo có biết không? Cậu chỉ là lo lắng cho an toàn sinh mệnh của người tặng hoa.
“Ồ.” Tần Nhạc cũng không khó xử cậu: “Vậy tôi từ chối nhận.”
Ý? Mắt của cậu trai giao hoa trừng lớn.
Tần Nhạc không hề thấy phiền mà giải thích một lần: “Người này tôi căn bản không biết, nhưng lại gửi nhiều thứ cho tôi như vậy.” Chỉ chỉ một đống chuyển phát nhanh bên cạnh.”Hắn hiện tại ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt của tôi, nhưng tôi ngay cả số điện thoại của hắn cũng không có, tôi bây giờ chỉ muốn biết hắn đến cùng là ai.”
Cậu trai nhìn nhìn một đống chuyển phát nhanh có tên người nhận giống nhau cùng với đều không có đề địa chỉ người gửi. Nuốt nuốt nước miếng, đây là biếи ŧɦái cuồng rình coi sao? Cậu trai giao hoa · vua não bổ cuối cùng ngoan ngoãn giao ra số điện thoại di động của người tặng hoa.
Tần Nhạc nhếch môi cười lạnh.
Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt sao?