Cô Nàng Cố Chấp

Chương 20

- đúng là xui xẻo mà

Cô vừa đi vừa lăn bẩm chả là sáng nay vừa mới đi vào căng tin đã bị nhỏ lớp 10 sơ ý đổ nước vào áo làm cô phải đi gột nước cho sạch, cô tự trách sao số mình sui vậy, vừa đi tay vừa man mê chỗ vạt áo bị ướt.

- cẩn thẩn

Một giọng nam hét lên ôm lấy cô đi qua chỗ khác vừa lúc đó thì chậu hoa từ trên tầng cũng rơi xuống đất làm cô bàng hoàng là ai mà muốn hại cô chết, nhìn người vừa cứu mình cô như bị đơ bởi giây phút này tim cô đang dập rất nhanh giường như không kiểm soát được, người con trai trước mặt tay vẫn đang ôm eo cô, tự nhiên tim cũng bị hụt một nhịp liền thả tay ra

- cô không sao chứ

Người vừa cứu cô hồi nãy là phong nhìn thấy nét mặt cô trắng bệch phong quan tâm hỏi.

-tôi không sao cảm ơn anh

Nói xong cô lững thững đi lên lớp, trong đầu không ngừng nghĩ là ai đang hại mình, mình gây thù chuốc oan với ai sao.

- hey

Nhỏ hon hở khua tay chào cô mà cô khônh để ý vừa đi vừa chân tư suy nghĩ.

- ây nghĩ gì thế

Nhỏ chạy lại đập vào vai cô làm cho cô tỉnh mộng mặt ngơ ngác nhìn nhỏ.

- hả có chuyện gì

Cô ngạc nhiên hỏi nhỏ

- chi đi đâu mà như người mất hồn vậy

- àk chi lên lớp

Nhỏ cốc cho chị một cái vào đầu

- thế sao không lên lớp đi qua rồi kìa

Nhỏ vừa nói vừa chỉ tay về phía cầu thang lúc này chi chỉ biết cười xõa rồi đi cùng nhỏ lên lớp.hôm nay nhỏ thấy cô khác lạ thường ít nói rồi không tươi cười như trước nữa trả lẽ cô có chuyện gì sao.

Lên đến lớp thì thấy mọi người bàn tán xì xào chỉ trô về bàn nhỏ thấy vậy nhỏ chạy về coi thì trên bàn có một hình nhân bị bao nhiêu cây kim đâm lên với lá bùa ghi chữ chết.

- đứa nào làm

Giọng nói lạnh băng của nhỏ cất lên nhưng ai cũng lắc đầu không nhận rồi cũng tản ra.

- tôi mà biết ai làm chuyện này đúng trách tôi ác

Ánh mắt như muôna giêta người của nhỏ quét quanh lớp khíên ai cũng sợ hãi không ngờ khi nhỏ nổi giận lại ghê đến vậy

- thôi cậu ngồi xuông đi

Cô nhẹ giọng nói để cho nhỏ hạ hỏa khuôn mặt lạnh lùng này của nhỏ cô thật sự không muốn thấy cô chỉ muốn nó lúc nào cũng tươi cười thôi.

- chuyện gì

Vừa mới tới cửa lớp thì nó đã thấy nhỏ nổi điên rồi nên bèn nhanh chân qua, nhỏ ngước mặt lên nhìn nó rồi lắc đầu nhỏ không muốn nó quan tâm lo lắng cho nó qúa nhiều, nó chợt liếc mắt tới thứ nhỏ đang cầm trên tay mă j có chút biến đổi rồi lại trở về bình thường nhỏ không muốn nói thì nó cũng không ép đành về chỗ của mình.

- a chết cô rồi đắc tội với ai àk

Cậu hon hở Chêu chọc nhỏ nhỏ liếc cậu tới cháy áo.

- trắc chỉ có anh thôi vì anh làm ô xin cho tôi nên muốn trả thù chứ gì

Nhỏ cũng không kiêng nể nói lại cậu.

- tôi thì ngu gì gây vào cô,mà hết hạn làm ô xin rồi mà

Cậu chếch mặt vẻ ta đây đã được tự do sau những tháng ngày lầm ô xin cho nhỏ, thấy dáng vẻ của cậu vậy nhỏ chỉ muốn bật cười

- thôi anh mang cái này đi vứt cho tôi

Nhỏ chìa ra trước mặt cậu làm cậu lắc đầu lia lịa ánh mắt nhỏ nhìn cậu khó hiểu.

- trả may nó ám tôi Thi sao

Nghe cậu nói mà nhỏ chỉ muốn đạp cho cậu một phát ma qủy gì ở đây cái này định dọa trẻ con ak. Trả cần cậu vứt nhỏ ném thẳng xuống cuối phong học trong lòng thể sẽ tìm ra kẻ đã Chêu ác này với cái kẻ gíam nhốt nhỏ trong kho làm.nó phải lo lắng cho nhỏ bị thương mà vẫn phải cõng nhỏ ra, lo lâng tới nỗi viết thương chưa khỏi đã đi học, kiếp này số nhỏ thật tốt khi được làm bạn thân của nó.

- cô con tiểu thư nhà ai thế mà tôi không thấy trên báo

Nghe cậu hỏi nhỏ Nhạc nhiên mở to mắt cậu không biết nhỏ là ai sao cũng đúng nó với nhỏ rất ít xuất hiện trên các bài báo nên khôngg ai trong trường biết thân phận của nhỏ với nó.

- tò mò thì làm ô xin thêm 2 tháng nữa đi

Nghe nhỏ hông hách vậy cậu bĩu môi

- xí không thèm

Nhìn thấy thái độ trẻ con của cậu nhỏ bật cười chàng công tử nổi danh đào hoa đây sao khi mới nhập học vào day nhỏ cũng nghe độ nổi như cồn của cậu với hắn cũng muốn xem mặt mũi ra sao không ngờ ngày nhập học đầu tiên lại ngồi chung bàn thấy cậu thân thiện nên nhỏ cũng ngồi bắt chuyện.

Nó về chỗ ngồi thì cũng chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ xem cây cỏ hoa lá còn hắn trả làm gì chỉ ngồi ngắm nó đôi lúc thấy mở điện thoại ra làm gì đó rồi mỉm cười.

Cô thì nằm úp mặt xuống bàn chán nản thấy cô hôm nay úa tàn phong cũng thấy ngạc nhiên.

- cô sao thế không khỏe àk

Nghe phong hỏi cô chỉ lắc đầu thật sự cô đang nghĩ xem ai là người hại cô hay là họ chỉ vô tình nhưng sao lại đúng chỗ cô đi vậy cứ như được sắp đặt trước vậy.

***†*************

************†★***

******★****

Reng....Reng..... Rạng

Tíêng chuông cuối cùng cũng vang lên kết thục một buổi học dài lê thê ai cũng nhanh chóng thu dọn đồ để về, cô thì tiếng chuông vừa dứt là chạy như bay ra khỏi cửa nhỏ chưa kip gọi đã di mất tiêu.

* sau trường

- mày hẹn tụi tao ra đây có chuyện gì

Người con gái có dáng vẻ là đầu đàn khoanh tay nói với cô

- chuyện sáng nay có phải tụi mày làm.

Cô lạnh lùng nói

- chỉ là sơ ý thôi trả phải mày được trai đẹp cứu sao.

Cô ta nhếch mép mỉa mai

- tao làm gì mày sao mà mày hại tao

Cô uất ức nói cô với cô ta đã chơi với nhau từ vé mà nỡ hại cô sao

- haha trả có gì chỉ là món qúa dành cho người phản bội bàn bè

Cô ta cười lớn ánh mắt hiện rõ sự khinh bỉ.

- mày nói tao phản bội bạn bè sao, sao mày không hỏi lại bản thân mày với những người còn lại đi, tao với tụi mày chơi với nhau từ nhỏ, khi gia đình tao gặp khó khăn tao đã tới van xin tụi mày giúl đỡ, nhưng tao nhận được gì ngoài những ánh mắt coi thường.

- chính mày đã bảo không có đứa bạn làm ăn mày như tao mà

Cô chỉ tay về người bạn đối diện

- tụi mày nhìn lại mình đi rồi nói tao, lúc bạn bè gặp khó khắn thì bỏ mặc lúc giàu có thì muốn làm bạn bọnày học ở dài cái đạo lí đó, mà mày cũng không có quyền làm hại tao, tụi mày cũng nên nhớ gia thế của tụi mày không bằng nhà tao, vừa mới làm bạn của ngọc với băng tao đã thấy họ đối tốt với tao hơn tụi mày họ không gạnh đua về gia thế không tị nạnh nhau, tốt nhất tụi mày nêm xem lại bản thân của mình đi.

Nói xong cô bước đi không quay mặt lại nữa những người họ là người bạn chơi từ nhỏ với cô vậy mà khi gia đình cô gặp khó khăn họ Liên trở mặt không xem cô là bạn, nên tình bạn này cô không cần giu.

Một số người nghe cô nói vậy thì chỉ biết cúi đầu hối hận về việc mình làm