Tâm Manh

Chương 28: Lựa chọn (2)

Edit: Cải Trắng

Điều tra liên quan tới nạn nhân nhanh chóng có phát hiện mới.

Tang Vũ Hân nói kết quả điều tra với mọi người: " Đội trưởng, tôi đi điều tra thêm chút nữa thì phát hiện trước khi kết hôn với Đổng Trạch Đào thì Hàn Thanh đã từng ly hôn rồi, hơn nữa Hàn Thanh ly hôn với chồng trước chưa được bao lâu liền kết hôn với Đổng Trạch Đào. "

Quý Hạo Dương nghe xong kinh ngạc: " Vừa mới ly hôn xong đã kết hôn? Tốc độ này cũng nhanh quá rồi đấy. "

Tang Vũ Hân gật gật đầu, tiếp tục nói: " Cho nên tôi cảm thấy chuyện này rất kỳ quặc, tôi đã đi tìm bố mẹ Hàn Thanh để hỏi thử. Bọn họ nói với tôi là chồng cũ của Hàn Thanh có tính bạo lực, mới kết hôn được có mấy tháng liền giở thói bạo lực, sau mấy lần bị đánh, Hàn Thanh không chịu được nữa liền muốn ly hôn với anh ta. Nhưng chồng cũ của cô ấy không những không đáp ứng yêu cầu mà còn uy hϊếp cô ấy, nếu như cô ấy dám ly hôn thì sẽ đánh chết cô ấy, cả người nhà cô ấy nữa, cho nên lúc ấy Hàn Thanh lựa chọn nhẫn nhịn. "

" Mà Đổng Trạch Đào trước kia là bạn học đại học với Hàn Thanh, hơn nữa anh ấy vẫn luôn thích Hàn Thanh. Mà cô ấy vì không muốn để cho bố mẹ lo lắng nên có bao nhiêu tâm sự liền kể với Đổng Trạch Đào, sau đó nghe nói quan hệ giữa hai người rất tốt, bố mẹ Hàn Thanh cũng biết, sau đó Hàn Thanh liền đưa Đổng Trạch Đào về nhà mình, mọi người liền giúp cô ly hôn với chồng cũ. "

" Sau đó, Hàn Thanh nhanh chóng thông qua pháp luật ly hôn với chồng cũ, rồi kết hôn với Đổng Trạch Đào. Việc này chồng cũ của cô ấy biết, rồi còn đưa người tới làm náo loạn lễ kết hôn, lúc đó còn tuyên bố sẽ gϊếŧ chết Đổng Trạch Đào và Hàn Thanh. "

Quý Hạo Nhiên xoa xoa cằm nói: " Như vậy thì chồng cũ của Hàn Thanh đối tượng tình nghi số một hiện tại, phát hiện mình bị phản bội cho nên tức giận hành hạ hai người kia tới chết. "

Lục Trinh cũng đồng ý với quan điểm này của mọi người: " Điều này khá phù hợp với phán đoán của Giản Ninh, hung thủ chặt mất ngón tay út đeo nhẫn của bọn họ đi, chính là muốn phá hủy mối quan hệ thân mật của hai người, vô cùng tức giận, mà chồng cũ của Hàn Thanh thì hoàn toàn phù hợp. "

Phương Dịch: " Đúng vậy, làm cho bọn họ nhìn nhau lần lượt bị tổn thương, mục đích của hắn là tra tấn bọn họ, phát tiết sự bất mãn và căm hận của mình. "

Lục Trinh vỗ vỗ bả vai Phương Dịch, bảo: " Phương Dịch, tra cho tôi thông tin về chồng cũ của Hàn Thanh. "

Phương Dịch gõ bàn phím mấy cái, liền tìm được tư liệu về chồng cũ của Hàn Thanh: " Chồng cũ của cô ấy tên Triệu Quyền, địa chỉ và đơn vị công tác của anh ta tôi đã gửi tin nhắn tới máy mỗi người. "

Lục Trinh: " Được. Chúng ta chia đội xuất phát thôi. Quý Hạo Nhiên và Quý Hạo Dương sẽ tới nơi hắn đang công tác, còn tôi và Giản Ninh sẽ đi tới nhà hắn. "

Lục Trinh cùng Giản Ninh đi tới nhà Triệu Quyền, vừa mới tới trước cổng tiểu khu nhà hắn thì anh nhận được điện thoại của Quý Hạo Nhiên.

Lục Trinh nhanh chóng nhận cuộc gọi: " Tình huống thế nào rồi? "

Đầu dây bên kia Quý Hạo Nhiên trả lời: " Đội trưởng, Triệu Quyền không có ở công ty, nghe nói hôm qua hắn bị công ty đuổi việc rồi. "

" Được rồi, bọn tôi đã tới nhà hắn rồi, cúp máy đây. " Lục Trinh cúp điện thoại xong quay qua nói với Giản Ninh: " Triệu Quyền ngày hôm qua đã bị công ty đuổi việc. "

Giản Ninh: " Đây rất có khả năng là nguyên nhân kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn. " Bị vợ phản bội rồi lại còn bị đuổi việc, hai đòn đả kích nặng nề này có thể khiến cho hắn mất lý trí.

Lục Trinh đỗ xe xong liền cùng Giản Ninh đi thang bộ lên nhà Triệu Quyền. Tới trước cửa nhà, anh gõ cửa, một lúc sau cũng không có người ra mở cửa.

" Triệu Quyền! Triệu Quyền! " Lục Trinh gọi lớn hai tiếng, anh áp tai vào cửa để nghe động tĩnh bên trong, không có bất kỳ âm thanh nào.

Anh lùi ra sau mấy bước, lấy đà để phá cửa. Sau khi phá cửa xong, anh cùng Giản Ninh đi vào bên trong, trong nhà không có một bóng người, Triệu Quyền không có ở đây.

Lục Trinh đi quanh nhà một vòng, sau đó trở về đứng bên cạnh Giản Ninh: " Hắn không có ở nhà, chắc là chạy trốn rồi. "

Trong nhà hình như thoang thoảng mùi rượu, Giản Ninh nói với anh: " Lục Trinh, xem xem có dấu vết hắn thu dọn hành lý không. "

Lục Trinh lập tức tìm kiếm, rồi phát hiện ra: " Tiền không mang đi, quần áo cũng không mang đi luôn, có thể là do hắn rời đi vội vàng cho nên không kịp chuẩn bị, trước tiên chúng ta quay về cục cảnh sát đã, nhất định chúng ta sẽ bắt được Triệu Quyền. "

Trở về cục cảnh sát cùng lúc với Hạo Nhiên và Hạo Dương, đúng lúc này thì Phương Dịch lại có phát hiện mới.

Phương Dịch mở hình ảnh mình mới phát hiện ra cho mọi người xem: " Đội trưởng, ở rạp chiếu phim hôm qua hai nạn nhân đi xem có ghi lại được cả hình ảnh Triệu Quyền tới đó, hắn tới một mình, có khả năng là theo dõi hai nạn nhân. "

Giản Ninh: " Ở đây có một vấn đề, hắn có xe sao? Khoảng cách từ rạp chiếu phim tới hiện trường là nhà xưởng bị bỏ hoang khá xa, muốn đem hai người trưởng thành đi tới nơi đó thì hắn buộc phải có một chiếc xe. "

Phương Dịch trả lời: " Đúng là hắn không có xe, nhưng hắn có bằng lái, có thể đã trộm xe hoặc mượn xe ai đó. "

" Mấu chốt là giờ làm thế nào để tìm được Triệu Quyền? "

" Nếu chạy trốn ra khỏi thành phố thì hắn phải mua vé, chỉ cần hắn dùng chứng minh thư mua vé thì tôi lập tức tra được. " Phương Dịch khẳng định.

Quý Hạo Nhiên còn nói thêm: " Hoặc chỉ hắn mua vé thông hành cho xe thôi là chúng ta sẽ tra được. "

Lục Trinh: " Dưới nhà Triệu Quyền tôi cũng cho bố trí cảnh sát ở đó rồi, chỉ cần hắn trở về nhà thôi chúng ta sẽ lập tức bắt hắn. "

Kết quả một ngày sau đó, đội hình sự ngoài ý muốn gặp Triệu Quyền ở cục cảnh sát, mà nguyên nhân khiến hắn tới đây là do hắn say rượu đánh người.

Là người bị tình nghi của vụ án, Triệu Quyền nhanh chóng được giao cho bên hình sự.

Giản Ninh và Lục Trinh cùng nhau vào thẩm vấn Triệu Quyền.

Lục Trinh: " Tên? "

Cả người Triệu Quyền đều có mùi rượu, hắn thở ra thôi cũng có hơi rượu nồng nặc, có vẻ hắn vẫn chưa tỉnh rượu, hắn híp mắt nhìn về phía Lục Trinh: " Mày là ai? "

Lục Trinh bảo người mang tới một bát canh giải rượu, còn thêm cả nước lạnh nữa, lúc này hắn mới tỉnh táo hơn.

Anh lạnh giọng hỏi: " Hiện tại đã tỉnh táo hơn chưa? "

Triệu Quyền hà hơi một cái, làm ra vẻ không có chuyện gì: " Ờ, tao biết, tao đang ở cục cảnh sát, mày là cảnh sát đúng không? "

Lục Trinh thấy không thuận mắt với thái độ này của hắn: " Biết là được, mày là Triệu Quyền đúng không? "

Triệu Quyền gật gật đầu, rồi hắn lập tức biện minh cho bản thân: " Đúng, nhưng mà đồng chí cảnh sát, tôi cần phải thanh minh trước đã. Tôi không cố ý muốn đánh hắn, là do hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ tôi trước, hắn chửi tôi nên tôi mới đánh hắn. " Triệu Quyền nghĩ là họ đang hỏi về vụ đánh nhau của hắn.

Lục Trinh trực tiếp hỏi: " Triệu Quyền, anh và Hàn Thanh có quan hệ như thế nào? "

Triệu Quyền bỗng chốc cảm thấy khó hiểu, hắn hỏi ngược lại: " Việc này liên quan gì tới chuyện tôi đánh nhau chứ? "

" Anh cứ trả lời tôi đi đã. "

Ngữ khí Triệu Quyền vô cùng không tốt, mặt hắn dữ tợn: " Con tiện nhân này là vợ cũ của tôi, làm sao? "

Lục Trinh nghe ngữ khí của hắn không tốt, liền nói: " Xem ra anh vô cùng oán hận vợ cũ của mình, nguyên nhân gì khiến hai người ly hôn? "

" Sao nào, giờ cảnh sát còn quan tâm tới cả vấn đề hôn nhân của nhân dân sao? " Triệu Quyền cảm thấy hơi bất mãn, cũng tức giận.

Lục Trinh lạnh lùng nói: " Tôi nói rồi, tôi hỏi gì thì anh trả lời đấy. "

Triệu Quyền dựa cả người vào ghế, gác chân: " Được chứ, nếu mấy người muốn biết thì tôi sẽ nói. Tiện nhân này giấu tôi đi nɠɵạı ŧìиɧ, ly hôn mới được một tuần liền kết hôn với người khác, anh nói xem cô ta có phải tiện nhân không? "

Triệu Quyền cứ đay nghiến hai chữ tiện nhân mãi khiến anh cảm thấy không thoải mái.

Lúc này tới lượt Giản Ninh đưa ra vấn đề: " Anh đã gặp qua Đổng Trạch Đào chưa? "

Triệu Quyền vừa nghe thấy cái tên này liền tức giận: " Đương nhiên là gặp rồi, trong hôn lễ của bọn họ. "

Giản Ninh lại hỏi: " Triệu Quyền, có phải ở hôn lễ của bọn họ anh đã tuyên bố sẽ gϊếŧ chết Hàn Thanh cùng Đổng Trạch Đào không? "

Triệu Quyền nhướn mày, thanh âm cao lên: " Sao nào, tôi thuận miệng nói như vậy cũng là phạm pháp à? Giờ mấy người muốn bắt tôi lại sao? "

Lục Trinh nhìn hắn, lạnh lùng buông một câu: " Bởi vì bọn tôi cảm thấy đây không phải là lời nói thuận miệng nữa, có phải anh đã hành động rồi không? "

Triệu Quyền bị cái tin tức này làm cho sợ hãi: " Cái gì cơ? Anh nói Hàn Thanh với Đổng Trạch Đào, đôi cẩu nam nữ đó chết rồi sao? Như thế nào mà chết, à, khoan đã, ý anh nói là tôi gϊếŧ bọn họ sao? Không thể nào! "

Lục Trinh nhăn mày, tiếp tục hỏi hắn: " Đêm qua anh ở đâu? "

" Tôi uống rượu ở bên ngoài thôi. "

Lục Trinh đưa đoạn băng ghi hình cho hắn xem: " Thấy không? Đây là anh, vậy Hàn Thanh và Đổng Trạch Đào đâu, ở rạp chiếu phim đối diện chỗ của anh, là anh theo dõi bọn họ, rồi còn đánh thuốc mê, rồi đưa bọn họ tới nhà xưởng bị bỏ hoang ở ngoại thành và sát hại họ. "

Triệu Quyền há miệng thở dốc, hắn lắp bắp biện giải cho bản thân: " Đây, đây chỉ là trùng hợp thôi, tôi đi tới đó uống rượu là vì tôi bị công ty sa thải rồi. Lúc đó tôi buồn bực muốn chết cho nên mới đi uống rượu giải sầu, mà hơn nữa cho dù tôi hận hai người họ thế nào thì tôi cũng không thể gϊếŧ họ được. Tôi bị oan mà. "

Giản Ninh nghe ngữ khí của hắn cũng không giống như đang nói dối: " Vậy tầm 11 giờ tới 12 giờ đêm anh đang ở chỗ nào? "

Triệu Quyền có hơi hoảng hốt, xem ra hắn vẫn chưa thể nào tiếp nhận được tin Hàn Thanh đã tử vong: " Khi đó tôi đang uống rượu đấy, tôi và ông chủ có quen nhau thế nên sau khi say tôi liền ngủ luôn tại đó, mấy người có thể đi hỏi ông chủ, đúng là tôi bị oan mà. "

Quý Hạo Nhiên và Quý Hạo Dương tìm được quán mà Triệu Quyền nói, ông chủ ở đấy cũng làm chứng cho lời hắn. Camera theo dõi bên ngoài đúng là có ghi hình lại ngày hôm qua 7 giờ tối hắn đi vào trong quán rượu sau đó mãi tới 2 giờ chiều hôm sau mới ra khỏi quán, đó là vì hắn gây ra đánh nhau thế nên bị cảnh sát bắt.

Kết quả điều tra khiến mọi người có hơi thất vọng, bởi vì rất có khả năng họ đã bắt nhầm người, Quý Hạo Dương nói: " Cho nên Triệu Quyền có bằng chứng ngoại phạm sao? Nhưng nhỡ đâu ông chủ quán rượu nói dối thì sao, hoặc là tầm 9 giờ Triệu Quyền có rời khỏi đó một lúc nhưng không bị camera quay tới thôi. "

Lục Trinh thở dài nói: " Cho nên chúng ta sẽ thẩm vấn thêm lần nữa. "

Đúng lúc này thì Tang Vũ Hân chạy tới, sắc mặt rất kém: " Đội trưởng, không tốt rồi! "

Lục Trinh nghe thấy liền quay đầu lại: " Làm sao vậy? "

Tang Vũ Hân chạy tới trước mặt anh, đem tới một tin tức xấu: " Lại có một vụ án nữa xảy ra, hơn nữa gần giống với hiện trường vụ án đầu. "