Long Vũ Phi Thiên

Chương 57

“Nếu không chạy bị ngươi ăn a?”. Long Tại Vũ nghiến răng nghiến lợi mở miệng. Lúc ấy nếu mình không chạy thì phải chăng sẽ bị hắn ăn sạch?

“Ách ”. Lãng Dương sửng sốt. Lúc ấy hắn đích thật là nghĩ như vậy.

“Xem đi”. Long Tại Vũ trở mình xem thường. Do ai?

“Cái kia. Nếu ngươi đáp ứng ta không phải được rồi?”. Lãng Dương thì thào tự nói. Thật sự là lo lắng không đủ a!

“Cút cởi trói cho ta”. Long Tại Vũ xem như hoàn toàn thất bại. Người này căn bản nghe không hiểu tiếng người! Cùng mỗ cá nhân rất giống nhau. ( từ điển hư, ko dịch được câu này)

“Tại Vũ. Ngươi thích tên kia?”. Lãng Dương trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn. Nếu Tại Vũ thật sự thích tên kia thì mình phải chăng sẽ gϊếŧ hắn? Nhưng lúc trước mình đã cùng ma vương quy định

“Thích con mẹ ngươi!”. Long Tại Vũ trực tiếp mắng! Nếu hắn nghe không hiểu tiếng người thì mình cần gì phải phí sức nói với hắn!

“Mẹ ta chính là mẹ ngươi! Vẫn là không nên thích thì tốt hơn”. Lãng Dương cười lạnh một tiếng. Nữ nhân ích kỷ kia. Lúc trước lại bán hắn cho một tên lạnh băng để chạy theo một thành phần tri thức nho nhỏ.

“Ngươi ngươi nói cái gì?”. Long Tại Vũ lăng lăng mở miệng: “Ngươi vừa rồi nói cái gì? Cái gì mẹ ngươi chính là mẹ ta?”.

“Không rõ? Không quan hệ. Sẽ từ từ nói cho ngươi!”. Lãng Dương đem Long Tại Vũ xê dịch lại, nằm xuống bên người hắn: “Mẹ của ngươi. Nhiễm Nguyệt. Cũng chính là mẹ của ta. Nàng cùng cha ta cùng học đại học. Hai người yêu nhau ba năm, lúc trước cha ta không để ý bất luận kẻ nào phản đối để cưới mẹ của ngươi. Một năm sau ta sinh ra! Nhưng không biết tại sao có một ngày mẹ ngươi lại đưa ra đơn li hôn. Lúc ấy cha ta thực khϊếp sợ. Chất vấn nàng vì cái gì? Nhưng nàng cái gì cũng không chịu nói cho cha ta. Vẫn là cha ta thỉnh trinh thám tư nhân điều tra mới phát hiện nguyên lai nàng đã sớm cùng một thành phấn tri thức thành lập một công ty mới nổi nɠɵạı ŧìиɧ!”. Nói tới đây Lãng Dương châm chọc nhìn Long Tại Vũ liếc mắt một cái: “Người kia chính là cha của ngươi Long Tử Thanh. Cha ta đương nhiên sẽ không đồng ý chuyện như vậy phát sinh, hắn ngăn cản lần nữa, nhưng mẹ ngươi lại lấy cái chết để bức, còn thừa dịp cha ta vắng mặt mà cùng nam nhân kia bỏ trốn! Cú như vậy đem ta chưa đến hai tuổi bỏ lại cùng nam nhân kia chạy trốn! Cha ta nghe xong rất tức giận, đem chuyện này trở thành sỉ nhục của Trương gia, hắn không ngừng điều tra, thậm chí ở nhà của bà ngoại ngươi giám sát một năm cũng không có động tĩnh gì! Cứ như vậy vài năm trôi qua. Đến lúc cha ta nghĩ nên buông ta cho việc này, đột nhiên truyền đến tin tức, nói nhìn thấy mẫu thân của ngươi ở địa phương XX. Cha ta rất là cao hứng, muốn đưa mẹ ngươi trở về. Ai ngờ khi đó ngươi đã bốn tuổi! Tiếp đó chính là chuyện con xà kia ”

“Như thế nào lại như thế nào lại ”. Long Tại Vũ hoàn toàn bị lời nói của Lãng Dương chấn trụ. Hắn cùng Trương Dương chính là huynh đệ cùng mẹ khác cha! ( Thế đấy, vậy là chuyện này lòi ra một phần nho nhỏ của huynh đệ văn. Hết phụ tử rồi đến huynh đệ, TT sao toàn thể loại ta thích ko zầy!!! Thảm) Cha mẹ hắn là do cha của Trương Dương hại chết! Mà hắn tiếp cận mình chỉ là vì trả thù!

“Tại Vũ, thực xin lỗi. Thực xin lỗi”. Lãng Dương đem Long Tại Vũ ôm chặt lấy. Hắn biết vết thương kia đối với Tại Vũ rất sâu. Nhưng mình thật sự không nghĩ sẽ lại thương tổn hắn!

“A vì cái gì ”. Long Tại Vũ nhất thời cảm giác khí trong cơ thể mình xáo trộn, đấu đá lung tung lưu động mọi nơi, giống như muốn phá tan thân thể mình một cách thô bạo.

“Tại Vũ. Ngươi thế nào?”. Lãng Dương cảm giác được Long Tại Vũ không thích hợp, vội vàng đưa hắn đặt an ổn trên giường: “Tại Vũ ngươi đừng kích động. Đừng kích động. Tỉnh táo lại”.

“A đau quá ”. Long Tại Vũ thống khổ cuộn mình lại. Là cái gì ở trong cơ thể hắn không ngừng va chạm? Là cái gì đang không ngừng gào thét phải tránh khỏi gông xiềng trói buộc này? Là cái gì làm hắn đau đến không thể hô hấp?

“Tại Vũ! Là ta không tốt, là ta không tốt. Ngươi tỉnh táo lại. Tỉnh táo lại a”. Lãng Dương cảm giác được sự tình nghiêm trọng, vội vàng ôm lấy Long Tại Vũ.

“A ”. Long Tại Vũ quay cuồng, vì sao đau như vậy? Vì sao đầu của ta đau như vậy? Vì sao phải giãy khỏi sự kiểm soát của dây thừng? Tại sao trí nhớ của hắn lại phân thành hai?

“”. Lãng Dương lo lắng nhìn Long Tại Vũ, phải làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Tại Vũ nhìn qua rất thống khổ a! Mà mình lại bất lực!

“ là ai ”. Long Tại Vũ đột nhiên mở miệng, nhưng lại giống như là lầu bầu.

“Cái gì?”. Lãng Dương không nghe Long Tại Vũ nói gì, muốn tới gần để nghe xem hắn đang nói cái gì?

“Người kia là ai ”. Long Tại Vũ đột nhiên im lặng. Chính là hai mắt trống rỗng nhìn thẳng phía trước.

“Tại Vũ ngươi đừng làm ta sợ a”. Lãng Dương tới gần Long Tại Vũ, đưa tay ở trước mắt hắn quơ quơ: “Tai Vũ ngươi có khỏe không?”.

“Người kia là ai?”. Long Tại Vũ đột nhiên tăng lớn âm thanh. Người cũng ngồi dậy.

“Tại Vũ Tại Vũ ”. Lãng Dương thấy Long Tại Vũ đột nhiên ngồi dậy cảm giác hắn đã trúng tà “Người tới a mau tới”.

Lãng Dương vừa chạy vừa kêu: “Người tới a! Kêu thầy thuốc đến. Mau a!”

“Vì cái gì phải phản bội ta? Vì cái gì phải phản bội ta?”. Long Tại Vũ như trước lầm bầm lầu bầu. Giống như chìm vào hồi ức.

“Tại Vũ ”. Lãng Dương lo lắng đi lại khắp nơi, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Tại Vũ đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thần trí không rõ!

“Tại Vũ? Đúng vậy! Ta là Long Tại Vũ! Ta là Long vương giả! Nhưng vì cái gì muốn phản bội? Vì cái gì?”. Long Tại Vũ như nghe được Lãng Dương la lên sâu kín cười. Cái tươi cười kia quá mức chua sót, quá mức bi thương, quá mức thê lương! Trong đó bao hàm thật nhiều tình cảm.

“Ngươi đang nói cái gì a?”. Lãng Dương muốn bắt lấy bả vai Long Tại Vũ lay động, nhưng ngay lúc hắn muốn đυ.ng tới Long Tại Vũ thì bị cường khí hộ thể của hắn đánh văng ra: “Tại Vũ ”. Lãng Dương kinh ngạc nhìn mặt Long Tại Vũ dần dần biến hóa.

“Ta còn muốn như vậy ta muốn toàn bộ của ngươi hết thảy của ngươi đều là của ta ”. Long Tại Vũ đột nhiên hét lớn một tiếng, mặt cùng tóc biến hóa nhanh hơn. Tóc từ đen nhánh dần dần biến bụi, biến bạch. Đến khi nó hoàn toàn biến thành màu trắng bạc! Ánh mắt cũng từ màu đen nhánh chuyển sang màu tím! Làn da so nguyên trước lại càng thêm trắng nõn, trên trán dần dần hiện ra một đạo ấn ký hình thoi! Môi cũng càng thêm đỏ tươi so với lúc trước! Long Tại Vũ như vậy đẹp mà thần bí. Nhưng cũng làm cho người ta sợ hãi! ( Mĩ nam tử chân chính, quẹt nước dãi,, chắc ta phải thêm thể loại huyền huyễn vô quá).

“Tại Vũ ”. Lãng Dương trợn mắt há hốc mồm nhìn Long Tại Vũ biến hóa. Vì cái gì Tại Vũ biến thành như vậy? Chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ? Hay nguyên lai hắn chính là như vậy?