Quân Sinh Ta Chưa Sinh, Ta Sinh Quân Đã Lão

Chương 3

Tôi ít khi nói chuyện với các bạn khác giới. Trong mắt tôi, bọn họ rất nông cạn và ấu trĩ, chỉ cần ở trước mặt người khác liền nóng lòng muốn khoe ra những ưu điểm của bản thân, không hề điềm đạm.

Sinh nhật hai mươi tuổi, Triết Dã tặng tôi một chiếc nhẫn ruby. Mấy thứ đồ trang sức đều do Triết Dã mua cho tôi, chú nói là:

Con gái lớn, phải có mấy món trang sức.

Ăn cơm xong chúng tôi liền đi mua sắm, tôi thích cái gì chú đều mua cho.

Trở về trường học, tôi nhạy cảm phát hiện mọi người rất thích bàn tán sau lưng tôi. Tôi không để tâm, bởi vì xuất thân của mình, tôi đã quen việc người khác thì thầm

đánh giá. Cho đến một ngày, có một người bạn tốt cùng lớp nói với tôi:

Bọn họ nói cậu có một người bạn trai đáng tuổi ba mình, có phải thế không?

Tôi ngạc nhiên:

Ai nói thế?

Cô ấy trả lời:

Nghe đồn có vài người nhìn thấy cậu đi mua sắm cùng ông ấy, rất thân thiết! Thảo nào cậu không thích mấy người cùng tuổi…thì ra là mê chút tiền trinh!

Tôi suy tư một lúc, hai má từ từ nóng lên, qua một lúc mới cười nói:

Bọn họ hiểu lầm rồi.

Tôi không giải thích. Im lặng ngồi đọc sách, hơi ấm trên má rất lâu sau mới tan.

Cuối tuần về nhà tổng vệ sinh theo thường lệ. Phòng của Triết Dã rất sạch sẽ, cái áo khoác lông dê chú thường mặc khoác ở trên mép giường. Cái áo đó màu cà phê, lúc trước chú định mua một cái màu xám, nhưng tôi lại chỉ thích cái này. Triết Dã cười nói:

Được rồi, theo ý cháu đi, xem ra Tiểu Yêu Yêu chê chú già, muốn chú mặc đồ trẻ một chút.

Chậm rãi sắp xếp quần áo, mỉm cười nghĩ đến mấy chuyện vụn vặt.

Thời gian sau đó tôi phát hiện tinh thần của Triết Dã rất tốt, đi lại nhanh nhẹn mà phấn chấn. Thỉnh thoảng còn nghe chú ngâm nga vài bài hát, có vẻ giống hồi tôi thi đỗ đại học. Tôi khó hiểu. Cuối tuần tôi nhận được điện thoại của Triết Dã nói muốn tôi về nhà sớm, đi ra ngoài ăn tối cùng chú.

Chú cạo râu thay quần áo. Tôi nghi ngờ:

Có người giới thiệu bạn gái cho chú à?

Triết Dã cười:

Chú đã già rồi, còn nói chuyện bạn gái chi nữa, là chú Khưu và một người bạn cũ nữa, lát nữa cháu gọi cô Diệp là được.

Tôi biết, nhất định là Diệp Lan.

Trên đường đi Triết Dã nói cho tôi, khoảng thời gian trước thông qua Khưu Phi mà chú đã liên hệ với Diệp Lan, chồng của cô ấy vừa qua đời. Lần này gặp lại bọn họ đều có cảm giác với nhau, nếu như không có gì ngoài ý muốn sẽ chuẩn bị kết hôn.

Tôi ậm ừ đáp trả, dần dần cảm thấy bàn chân vô cùng lạnh lẽo, rồi cái lạnh lan đến toàn thân.