Tiện Nô

Chương 10

Editor:

Băng Tiêu

Beta – reader:

Băng Tiêu

” Người nào?” Bọn thủ vệ vừa về tới thần miếu thì chứng kiến một thân ảnh đang ôm lấy tiện nô.

” Người đâu, bắt hắn cho ta.” Tên đội trưởng nhìn thấy Lưu có dung mạo tuyệt mỹ đã thèm nhỏ dãi, hôm nay nếu bắt được tên tiện nô này thì chẳng những sẽ có thưởng lớn mà còn có diễm phúc hưởng thụ hắn, chỉ mới nghĩ thôi mà tên đội trưởng đã bắt đầu thấy hưng phấn.

” Lưu….. nhanh …. chạy mau …. không được …. để bị bắt …. trốn ….. ” Có lẽ là do uống được máu của Lưu nên Ly đã tỉnh lại.

” Nếu phải đi thì chúng ta cùng đi.”

” Không thể được ….” Ly kích động muốn đứng dậy, nhưng đau đớn lại làm hắn té ngã vào lòng Lưu, ” Có… mình ta ….. chịu khổ … là …. đủ rồi…. ta không muốn … Lưu….” Nói đến đây, Ly bắt đầu ho dữ dội, nôn ra đầy máu.

” Ta…..” Lưu còn chưa kịp nói, bọn quan binh đã vọt tới trước mắt, giơ đao bổ thẳng vào Lưu. Đột nhiên Ly bắt được cổ tay Lưu, trước khi bọn quan binh chém xuống đã kịp dùng năng lượng đưa Lưu ra khỏi đây.

Nhìn thấy một đại mỹ nhân biến mất ngay trước mắt, mọi người đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lập tức bừng tỉnh, vội phái người báo cho pháp sư, ở đại lục mà Nhân tộc thống trị lại xuất hiện một tên Xích tộc còn pháp lực, điều này làm cho tên đội trưởng dù t*ng trùng xông não cũng đột nhiên tỉnh táo lại.

Chỉ một lát sau, đại pháp sư cùng tể tướng đã xuất hiện tại sân trước.

” Nói, người đó là ai? Trốn ở đâu rồi?” Giọng nói của pháp sư đầy lạnh lẽo vô tình.

Ly biết lần này không chết cũng sẽ bị lột da, hắn nhắm mắt lại, không thèm trả lời câu hỏi.

” Khởi bẩm pháp sư, tên tiện nô này hình như bị câm.” Một tên lính báo cáo.

” Bị câm?” Pháp sư nhìn chằm chằm vào Ly, ” Biết viết không?”

” Pháp sư quên rồi sao? Tiện nô không được phép học chữ.” Tể tướng ở một bên nói xen vào.

” À, thôi, mang hắn về đã, chờ mệnh lệnh của hoàng thượng rồi giải quyết sau.”

Thiên lao là nơi vĩnh viễn không bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời, ở nơi đây, mọi người trông đều trắng kinh dị, hai mắt vô thần như không còn linh hồn, quả thật, đây là một nơi có thể gϊếŧ chết tất cả hy vọng của những người vào đây.

” Lão Lương, ngươi biết không, hôm nay mới có một tiện nô bị đưa vào thiên lao đấy …. ha ha, lâu lắm rồi chúng ta chưa được ăn mặn a~…” Cai ngục vẻ mặt đầy tìиɧ ɖu͙© nói.

” Cẩn thận chơi đùa nhiều quá sẽ tổn hại tới sức khoẻ, bà vợ ngươi không thoả mãn được ngươi hả?”

” Thế ngươi có đi hay không? Ngươi không đi, ta đi một mình, lúc đấy đừng nói ta không quan tâm đến ngươi, có chuyện tốt cũng không chia ngươi một phần.”

“Đi, nghe nói là một mỹ nhân đấy.” Hai người nở nụ cười xấu xa bước nhanh về phía phòng giam của Ly.

Gian phòng này vốn thiết kế để dành riêng cho bọn tiện nô, trong phòng kín mít, cũng may có vài cái lỗ thông gió, để người không bị ngạt thở mà chết ở bên trong. Nhiệt độ trong phòng cũng cao đến doạ người, nghe nói dưới nền đất này vốn là đá nóng tự nhiên, giữa phòng có một cái tảng đá lớn hình tròn, mà Ly đang nằm thẳng trên đó, bốn phía trên mặt đất đều có gắn xích sắt, xuyên ở cổ và tứ chi của Ly, chiều dài của sợi xích được điều chỉnh để kéo thân thể Ly đến cực hạn, hơn nữa nơi này lại giống như một cái l*иg hấp, khiến mồ hôi Ly chảy ra như suối. Vết thương đau đớn vô cùng, sợi xích phong ấn lần ba lôi kéo đầu v* cùng phân thân của hắn đến cực hạn, đang dần dần rách ra, máu hoà cùng mồ hôi từng giọt mà chảy xuống dưới.

” Quả nhiên là một tuyệt sắc a, tiện nô nào cũng giống như mỹ nhân vậy.” Cai ngục kéo lão Lương tiến vào phòng giam, chỉ chốc lát cả người đã đầy mồ hôi.

Lão Lương bị sắc đẹp trước mắt mê mẩn không nói nên lời, chỉ ngơ ngác mà nhìn Ly, mặt Ly bởi vì đau đớn mà có chút nhăn nhó, toàn thân trắng nõn tái nhợt, trên thân thể đầy những vết thương đỏ tươi như những bông hoa mai đỏ rơi trong tuyết trắng. Nhìn vẻ đẹp thê mỹ động lòng người, hai tên đều cảm thấy không thể chịu được nữa.

” Lão~~~~ Lương~~~~” Giọng nói của cai ngục bắt đầu trở nên khàn khàn, ” Ta~~~~ ta không nhẫn nại được….”

” Ta cũng thế, ngươi thượng trước đi.” Bây giờ trong mắt lão Lương chỉ có thân thể xinh đẹp tuyệt trần này, nếu không có cai ngục, hắn đã sớm nhào lên rồi.

” Huynh đệ, vậy ta không khách khí.” Cai ngục nói xong, cẩn thận đi tới bên Ly.

” Sợi xích này có cơ quan, không thể chạm vào được.”

” Huynh đệ, biết rồi, ngươi nhanh chút đi.”