Edit:
Nguyệt Phong +
Beta:
Linh Linh
Lưu Anh theo Cố Tích Triều, bước trên con đường đá, chung quanh là sương mù mịt mùng, mưa vẫn không ngừng trút xuống, dưới chân đầy đất đá và lá rơi lả tả, từng giọt nước theo bước chân văng tung tóe ra khắp xung quanh. Nàng nâng mắt liền nhìn thấy một bên mặt của Cố Tích Triều, lông mày như sát nhập tóc mai, dưới mưa ánh lên một màu đen bóng, con người trong suốt, từng lọn tóc xoăn nhẹ nhàng lay động bên mặt, một nửa dính sát vào mặt, hắc bạch phân minh dưới mưa lại càng trở nên sinh động khiến nàng nhìn đến mức thất thần (lúc này mà vẫn còn tâm tư ngắm trai >”