Edit:
Nguyệt Phong +
Beta:
Linh Linh
Trên mặt Truy Mệnh lúc này đã không còn một chút huyết sắc, thấy vậy, Thích Thiếu Thương dồn hết toàn lực chém mạnh một chưởng vào sau cổ Thiết Thủ. Nhưng hắn lúc này lại như kẻ điên, khí lực cũng không hề nhỏ, nhận một chưởng của Thích Thiếu Thương vẫn chưa bất tỉnh mà lập tức buông Truy Mệnh ra, hướng Thích Thiếu Thương xuất thủ, hoàn toàn không theo một chiêu thức nào. Do đó, hắn muốn chế trụ Thiết Thủ cũng không phải là một việc quá khó khăn, nhưng Thiết Thủ đột nhiên xuất thủ khiến cho bè gỗ bị chấn động, một cây gậy trúc không thể tiếp tục chống đỡ, sắp bị dòng nước cuốn đi.
Trong lúc tình hình như chỉ mành treo chuông, Thích Thiếu Thương nhanh chóng nắm lấy dây thừng để ổn định bè gỗ, kéo theo Thiết Thủ cùng nhau nhảy xuống nước. Mà lúc này Truy Mệnh từ nãy giờ vẫn dựa vào bè gỗ ổn định lại hơi thở lúc này nhanh chóng nhịn đau, phóng đến bên gậy trúc, dùng sức chống đỡ bè. Hai bên lực lượng trung hòa mới lần nữa ổn định lại bè trúc trên mặt nước.
Hoàn hảo bên ngoài trời mưa vẫn không ngừng trút xuống, khiến cho thanh âm nơi này đều được tiếng mưa che dấu, nhờ đó mới không khiến cho truy binh bên ngoài phát hiện.
Cả người Thích Thiếu Thương ngập trong nước, mặc dù kỹ năng bơi lội của hắn không tồi nhưng cũng rất khó mở mắt, chỉ có thể dùng một tay rẽ nước, một tay nắm lấy cánh tay Thiết Thủ tránh cho cả hai cùng chìm xuống nước.
Nhưng Thiết Thủ toàn thân đều đau đớn, làm sao có thể yên tĩnh để hắn kéo lên? Bị nước sông lạnh như băng kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng khiến hắn giãy dụa dữ dội hơn. Nếu không phải do nước bao vây khắp bốn phía, hóa giải đi hơn phân nửa sức lực của Thiết Thủ
thì ngay cả Thích Thiếu Thương cũng thật sự khó ứng phó được với hắn lúc này.
Một mình Truy Mệnh ở trên bè, bè gỗ liền được ổn định rất nhiều. Y cúi người trên bè, khẩn trương theo dõi mặt nước.
Qua không bao lâu, Thích Thiếu Thương liền từ dưới nước trồi lên, cả người đều ướt đẫm, há mồm thở dốc.
“Thích đại ca!” Truy Mệnh kinh hô, ngay sau đó lại lo lắng hỏi: “Huynh cùng nhị sư huynh không có việc gì chứ?”
Thích Thiếu Thương ở trong nước đã nín thở khá lâu khiến cho miệng lưỡi đều trở nên khô khốc, khó có thể lên tiếng chỉ gật gật đầu ra hiệu, hít sâu một hơi lại lặn xuống nước.
Lần này cho dù khó khăn hắn cũng phải cố gắng mở ra hai mắt, tìm kiếm khắp xung quanh một khoảng nước sông lạnh giá, nhìn một lúc liền phát hiện Thiết Thủ ở cách đó không xa. Kỹ năng bơi của hắn xem ra không tốt, vừa rồi độc phát khiến thần trí không rõ, chỉ vô thức giãy dụa tay chân nên rất nhanh liền chìm xuống nước.
Thích Thiếu Thương vừa rồi đã đem dây thừng cột vào trên lưng Thiết Thủ, hắn lúc đó đang từ từ chìm xuống liền có thể ổn định được bè gỗ. Nhưng hiện tại dây không đủ dài, lại làm Thiết Thủ chẳng khác nào quỷ chết đuối đòi mạng, muốn đem toàn bộ bè cũng những người liên quan cùng mình tiến nhập đáy sông.
Mặc kệ những chuyện khác, hiện tại cứu người mới là việc quan trọng.
Thích Thiếu Thương quạt mạnh nước, tiến đến, đem Thiết Thủ nhanh chóng hướng lên mặt nước mà bơi lên.
Truy Mệnh ở trên bè, vội vàng cùng Thích Thiếu Thương đem Thiết Thủ đặt nằm trên bè. Cũng có chút kỳ lạ, Thiết Thủ sau một hồi ngâm nước vừa rồi lại tựa hồ không có chút dấu hiệu nào của độc phát, chỉ nằm yên không nhúc nhích, nước sông theo khóe miệng chảy xuống.
Lúc này ba người mới khôi phục bình tĩnh.
Nhật Minh nhìn bạch tằm trong đĩa vặn vẹo thân mình một hối lại đột nhiên sùi bọt mép, toàn thân co rút ngã lăn ra chết, không khỏi thì thầm: “Kỳ quái!!”
Hoàng Kim Lân bị gã một đường dùng cái gì bạch tằm truy tung, rồi lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột phát, một bên không ngừng khoe khoang trong tâm sớm đã có điểm bực tức, hơn nữa hắn đối với những kẻ bên cạnh tên Tiểu Hầu Gia kia từ trước đến giờ không mấy hảo cảm. Nay mắt thấy bạch tằm gã kia đem đến đã chết đúng là khó nén được đắc ý.
.