Sáng sớm ngày thứ hai Ryoko liền chào tạm biệt với Sera đi ra ngoài. Chuyện xảy ra vào ngày hôm qua có liên quan đến ma pháp, rất có khả năng có liên quan với Âm U Điện như Tứ Tỷ đã nói. Cho nên, cô phải đi đến chỗ Akako hỏi cho rõ ràng, đương nhiên, còn muốn thuận tiện xin lỗi vì đã làm mất quả cầu thủy tinh của cậu ấy.
“Cái gì? Người đã đem quả cầu thủy tinh làm mất?” Tiếng gào thét giận dữ vang lên, đem toàn bộ tòa thành Tarot đều rung động đến mức cát bay mù mịt. Hình tượng Akako thục nữ bình tĩnh đều biến mất không còn ngay tại giây phút này. Nếu Ryoko còn nhớ sự tình lúc trước ở thế giới Tân U, vậy thì cô nhất định sẽ đem Akako vào lúc này đây, cùng với Tứ tỷ tự kỷ kia của cô đem đặt ở một chỗ so sánh.
“Thực xin lỗi, đều là lỗi của kẻ trộm kia! Tớ cũng không biết sẽ có người đến!” Ryoko cúi đầu, dùng hai đầu ngón trỏ đυ.ng vào nhau, một bộ dáng nhu nhược như con thỏ nhỏ gặp phải phải con sói.
“Công chúa!” âm thanh Akako thấp xuống. “Tôi không phải là đang trách người, chính là vì chuyện này rất quan trọng, công chúa không thể không để trong lòng được! Người có biết hay không, nếu quả cầu thủy tinh được rót máu của chính người đó vào, có một ngày ma pháp sẽ bị người cao thâm đoạt được, có thể dựa vào điều này tìm được điểm yếu của người sở hữu. Do đó, người sở hữu ma pháp sẽ bị vây vào trong hoàn cảnh xấu nhất.”
“Đúng! Bất quá Akako, hiện tại quan trọng nhất vẫn là tìm được tên trộm đã gây ra thiệt hại này, chỉ cần tìm được người này, quả cầu thủy tinh cũng có thể tìm được.” Ryoko nghe lời gật gật đầu, sau đó khéo léo dời đề tai đi, hi vọng như vậy có thể khiến cho cơn tức giận của Akako có thể giảm bớt một chút.
“Vâng, người ở thế giới biết về ma pháp của chúng ta cũng không có nhiều lắm, người khả nghi nhất, trước đó tôi đều đã dùng quả cầu thủy tinh lục soát qua.” Akako lấy tay chống cằm suy xét nói.
Ryoko vội vàng dời đến băng ghế ngồi xuống, đã chuẩn bị tốt để nghe một trận tràng giang đại hải. Akako nhìn thoáng qua Ryoko di chuyển đến trên băng ghế liếc mắt một cái, không khách khí hắt nước lạnh mà cô vừa chạm đến.
“Nghi phạm chỉ có một, công chúa không cần ngồi xuống!”
“Hả?” Ryoko yên lặng, một người? Đó không phải là rất chính xác thôi, nhanh như vậy đã tìm ra được hung thủ? Rất thần kì thôi!
“Lúc trước, lúc công chúa xuất hiện là lúc tôi đã dùng quả cầu thủy tinh điều tra qua tất cả mọi người trên thế giới. Kết quả phát hiện ra trên quả cầu thủy tinh, người vốn không tồn tại ở thế giới này có hai người, một người chính là công chúa, một người khác, chính là Thiên Hậu Nhật Bản — Kudo Shikura!”
“Shikura!” Ryoko theo từ trên băng ghế nhảy dựng lên, làm sao có thể là chị ấy được? Shikura là tiền bối xuyên không đấy, không có khả năng sẽ làm loại chuyện này. Đợi chút, Shikura là do khiếm khuyết của âm dương nên xuyên không tới được, trên quả cầu thủy tinh hiện ra chị ấy vốn không nên tồn tại ở thế giới này thì thật là bình thường nha! Không phải lúc đó chính cô cũng xuyên không đến sao?
“Akako, không có khả năng là Shikura đi? Cậu còn có chứng cứ khác để chứng minh người đó là chị ấy không?”
Akako đối với Ryoko vô cùng kinh ngạc tỏ vẻ nghi hoặc, nhưng vẫn chưa nghĩ nhiều, chính là đem những gì chính mình tra được đều nói cho Ryoko:
“Đương nhiên là có, sau nay tôi lại dùng ma kính thí nghiệm lên hai người, phát hiện trên người các ngươi đều có dấu vết ma pháp. Công chúa là vì có Tứ công chúa dẫn dắt kiến thức nên có được ma pháp, nhưng Kudo Shikura cùng với thế giới Tân U căn bản không hề có bất kỳ quan hệ nào. Trên người cô ấy có lưu lại dấu vết ma pháp, như vậy thì chỉ có một lời giải thích, cô ấy chính là tay sai của Âm U Điện được giữ lại ở nơi này.”
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng là Shikura, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm gì đó. Nội tâm Ryoko rối loạn thành một đoàn, nhưng muốn cô tin tưởng Shikura là hung thủ thì căn bản không có khả năng.
“Đúng rồi Akako, thế giới này ngoại trừ tớ và cậu ra, còn sẽ có người sử dụng ma pháp sao?”
“Nữ phù thủy ở trên thế giới này có rất nhiều, nhưng phần lớn đều là một số ít vô hại có ma pháp sơ cấp, lại có như lời nói thì có Kuroba Kaito. Vì để cho hắn dễ dàng trợ giúp cho công chúa, cho nên tôi đã đem phòng ‘Ma thuật sư’ ở trong tòa thành Tarot cho cậu ta, bên trong có rất nhiều ma pháp có thể học tập. Nhưng công chúa hoàn toàn không cần để ý đến, Kuroba là người của chúng ta, cho dù cậu ta có phản bội cả thế giới thì cũng không có khả năng sẽ phản bội người.”
Kuroba Kaito? Lại nói tiếp, người biết chuyện phòng thí nghiệm này ngoại trừ cô và Akako ra thì cũng chỉ thừa lại cậu ta là người truyền tin đi, Shikura chỉ biết là có phòng thí nghiệm lại không biết có ma pháp, căn bản không có biện pháp để phá hoại, như vậy, người bị tình nghi thì cũng chỉ còn lại có cậu ta. Theo mấy ngày này cô quan sát được, Akako cùng Kuroba đồng học có mối quan hệ bất thường, không loại bỏ được chuyện Kuroba đồng học che đậy, lợi dụng tình cảm với Akako nha. Ryoko ở trong lòng suy xét, nhưng không có đem ý tưởng nói cho Akako, do đó đã tạo thành sự hiểu lầm trí mạng. Thật đáng tiếc là cô đã quên mất lời Akako nói là Kuroba Kaito sẽ không phản bội cô, mà không không phải là phản bội Akako.
(Lời editor: Đôi khi mình thấy nữ chính thật não tàn =_=)
Cuối cùng, hai người quyết định không thay đổi, lại quan sát một thời gian đi lại nói. Về phần quả cầu thủy tinh, Akako sẽ lại nghĩ biện pháp.
Ryoko mang theo tâm sự nặng nề mà đi ở trên đường về nhà, lại không biết trong nhà còn có chuyện phiền toái đang chờ chính mình.
———— Ta đây là đường phân cách âm mưu ————
Ryoko suy nghĩ trên dọc đường, vẫn không nghĩ ra được nguyên do vì sao, trọng tâm của việc hoài nghi vẫn như trước là Kuroba Kaito, Akako vô cùng tự tin khiến cô rất khó loại bỏ được hoài nghi. Về đến nhà, Ryoko mở cửa ra, ở cửa đổi giày, bỗng nhiên cảm giác được trong giữa phòng khách có một trận tranh cãi vô cùng ầm ĩ.
Là có khách đến nhà sao? Ryoko đem giày để xuống xong, mang theo nghi hoặc đi hướng về phía phòng khách.
“Ryoko, cậu đã về rồi!” Sera vẫn trước sau như một tươi cười sáng sủa, nhưng Ryoko cũng không tâm tình giả bộ bộ dáng háo sắc như trước kia.
“Làm cái gì, vì sao bọn họ đều đến?” Ryoko dùng cằm chỉ chỉ đám người ngồi ở một bên trên ghế sofa, gồm có Heiji, Conan, Okiya Subaru cùng Kudo Yukiko.
“A ~~ hóa ra đây là Ryoko a, thật sự là vừa thông minh lại vừa xinh đẹp!” Yukiko vĩnh viễn vẫn luôn tràn ngập sức sống như vậy vọt tới trước mặt Ryoko, liền đối với khuôn mặt của Ryoko bắt đầu chà đạp. Những người ở đây không hề kinh sợ khi chuyện quái dị như vậy, ở trên đỉnh đầu xuất hiện vài vạch đen.
“Ó hể hả áu a ước ược ông [Có thể thả cháu ra trước được không]” Khuôn mặt Ryoko hoàn toàn bị biến dạng, nói không ra lời giãy dụa.
“A ~~ thực xin lỗi — thấy Ryoko đáng yêu liền nhịn không được ý muốn nói.” Rốt cuộc Yukiko cũng đã buông Ryoko ra.
Ryoko chỉnh chỉnh khuôn mặt tròn vo của mình, một mặt bất mãn. “Cháu không hề cải trang, nhào nặn kịch liệt như vậy để làm chi? Đau chết cháu! Này, Akai Shuichi, làm sao mà anh cũng tới đây? Cuộc chiến trên chuyến xe lửa thần bí Bell Tree đối phó sao rồi?”
Không một tiếng động — độ ấm bên trong bỗng chốc theo từ mùa xuân tháng ba biến thành mùa đông lạnh giá. Ngạch — động tác Ryoko vừa mới chuẩn bị ngồi xuống bị đông cứng thành động tác nửa ngồi.
“Cái kia — có phải là tôi đã nói sai gì rồi hay không, hay vẫn là, các người còn chưa có ngả bài sao?”
Giữa phòng khách vẫn yên tĩnh như trước, ngay cả tiếng hít thở cũng đều không có, điều này dọa đến Ryoko, Ryoko rút cổ lại, trốn tránh ở trong góc xó ghế sofa, yếu ớt nói: “Không thể trách tôi được nha! Rõ ràng quan hệ cùng với Masumi tốt như vậy, lại đem Subaru cùng Masumi hội tụ ở cùng nhau, là người thì sẽ đều cảm thấy hai anh em nhà bọn họ nhận thức lẫn nhau thôi! Nếu không có, các ngươi có thể tiếp tục a, làm chi lạnh như thế chứ –”
“Xem ra là tôi xem nhẹ cô, thật sự biết rất nhiều chuyện đấy chứ!” Okiya Subaru như trước, nhìn không thấy được ánh mắt
lạnh lùng nói đến.
“Có thể được ‘tiểu bối tỷ’ viên đạn bạc Akai Shuichi tán thưởng thật sự là ba lần may mắn của tôi a, tam sinh hữu hạnh!” Ryoko lại đi sang bên cạnh né tránh, trên mặt hiện lên miễn cưỡng
tươi cười, lấy lòng
nói ra
“Tiểu bối tỷ? Tiểu bối tỷ là ai vậy?”
Heiji đột nhiên hỏi ra một câu như vậy.
Hỏng bét, ở thế giới hiện thực cô đã kêu thành thói quen, giờ lại kêu ở trong thế giới Conan! Hiện tại Ryoko có loại xúc động muốn đi tìm cái chết!
“A nha — Mọi người không cần lại phải khó xử đến Ryoko đáng yêu của chúng ta thôi –” Yukiko rốt cuộc cũng đã đứng ra, nước mắt vui mừng của Ryoko rơi xuống nhào đầu về phía ôm ấp của Yukiko.
“Đúng vậy đúng vậy, bởi vì có chuyện quan trọng nên mới chờ Ryoko trở về thương lượng, vẫn là nên trở về với vấn đề chính đi!” Sera cũng theo từ trong thế kỷ băng hà đi ra.
Nếu nhân vật chính đều đã đi ra, những người khác cũng không có ý tứ ham muốn mát mẻ, mọi người đều nhanh chóng tập trung tinh thần vào trong chủ đề nói chuyện. Hóa ra, Mizunashi Rena nằm vùng ở trong tổ chức đã đưa tin tức tới, nói là tổ chức chuẩn bị tham gia cuộc triển lãm viên ngọc Pandora, nhằm triển khai hành động vô cùng quan trọng, liền ngay cả Belma cũng đã xong xuôi, Gin cũng đều được phái đi, còn có một người có địa vị cao hơn hai người bọn họ chỉ huy, tình thế vô cùng nghiêm trọng. Quan trọng nhất là cuộc chiến ở trên du thuyền, viên ngọc Pandora đúng là từ ba ba Hirota Kimoto cùng chú của Sonoko liên hợp tổ chức. Nếu gặp chuyện không may, thì hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mọi người đến đây tìm Ryoko để bàn bạc.
Bất quá có Conan cùng Shuichi, cùng với cao thủ dịch dung Yukiko ở đây, ứng phó hẳn là không thành vấn đề. Về phần Ryoko, tuy rằng bộ não không được như bọn họ, nhưng ma pháp của cô cũng đủ để bảo vệ ba ba cùng chú của Sonoko.
Sau ba giờ trôi qua, khi Ryoko đã bắt đầu đánh ngáp đến lần thứ N, rốt cuộc mọi người cũng đã bàn bạc xong, tan họp. Lúc gần đi, Heiji ngoài dự đoán không muốn sống thật tốt lại hỏi ra một câu như thế này:
“Cái kia, tiểu bối tỷ đến cùng là ai a?”
Nhất thời, lâu ngày mọi người đều xem nhẹ vấn đề này, một lần nữa bị người khơi dậy sự chú ý.
“Hả? Cái này à! Nhìn đi, đều đã trễ thế này rồi, mọi người vẫn nên đi về ngủ trước đi, vấn đề này lần tới lại bàn, lần tới lại bàn!” Ryoko một bên ở trong lòng mắng chửi Heiji, một bên chỉ vào đồng hồ được treo ở phòng khách đùa cợt, ý đồ lừa dối muốn qua được cửa ải.
Bất quá nhìn bộ dáng Heiji lại muốn mở miệng, không thể có được đáp án thì không bỏ qua kia!
“Đúng rồi! Heiji, Kazuha thì sao, cậu còn không có nói cho cô ấy biết mối tình đầu của cậu thật ra chính là cô ấy sao?” Ánh mắt Ryoko so với đại bàng còn nhạy hơn, vội vàng tìm chuyện khác để ngăn chặn
miệng Heiji
lại.
“A? Ha ha ha, này, này — vẫn là nên để lần sau tớ lại đến thảo luận đi!” Kết quả là,
Heiji thức thời chuồn mất. Những người khác cũng theo cậu rời đi.
Ryoko đóng cửa lại, quay về trong phòng khách, liền trực tiếp nằm ngã trên ghế sofa, trong lòng phẫn nộ vì sự bất công này. Vì sao đã thẳng thắn như vậy rồi mà còn khiến người khác buồn phiền như vậy — nữ chính xuyên không đều không thể đảm nhiệm tốt được a!