Quyển 1 - Chương 43: Một hòn đá ném hai con chim (1)
Trong phòng khách lớn, ngọn đèn to chiếu ánh sáng mờ nhạt nhưng lạnh lùng.Trang hoàng theo kiêu Châu âu, sang trọng,hiện đại. Đứng ở nơi đó,Vũ Tình cảm tháy bị áp bách.
Cô hoảng sợ nhìn cung quanh,toàn thân run run.
Nơi này chính là nhà của anh.
Thang Duy Thạc đẩy cô lên ghế sopha, lập tức ép lên người cô.
Vũ Tĩnh không dám tin trợn to hai mắt." Thang Duy Thạc anh muốn làm gì? Nơi này là nhà anh mà, vợ anh ở đây.anh làm sao có thể "
“Chết tiệt, không được nhắc đến vợ tôi. Tôi đã sớm không còn coi cô ta là vợ tôi!"Anh điên cuồng hét to, sau đó giữ chặt hai tay cô ở trên, vội vâng hôn đôi môi đỏ mọng của cô. Vũ Tình lắc lắc đầu tránh né, không ngừng nói.” Làm như vậy là không đúng, Thang Duy Thạc anh khong thể đoi xử với tôi như vậy.Càng không thể đối xử với vợ anh như vậy!”
Thang Duy Thạc nhẹ nhàng cong khóe môi, nhìn cô chằm chằm nghiền ngẫm.” Vì sao tôi không thể làm nhự vậy?”
“Ạnh như vậy sẽ khiến vợ anh bị tổn thương rát lớn,đem n^ười phụ nữ khác về nhà, như thế nào có the chịu đựng được! Còn có tôi căn bản không muốn cùng anh,tôi không muốn vợ anh hận tôi!” Vũ Tinh không dám lớn tiếng, nhỏ giọng nói.
Thang Duy Thạc không mở miệng, chỉ cười càng lúc càng lớn. Ha ha, không sai,đây mới chính là mục đích của anh.
Một lần có thể thương tổn hai người phụ nữ, không phải là sẽ rát thú vị sao?
Anh trầm mặc, khiến cô nghĩ là anh đang lo lắng đến lời nói của cô.” Anh thả tôi ra. Đối xử tốt với vợ, tôi biết anh yêu cô ấy mà!”Vũ Tình đau đớn nhắm mắt lại, hít thở sâu vài lần, lại nói:'Tôi bây giờ còn nhớ rõ anh lục ấy yêu thương cô ấy nhự thế nào, vì cô ấy anh đã bỏ rơi tôi! Khi nhắc đến cổ ấy, biểu hiện của anh là đầy thương tiếc và sủng ái, hlnh ảnh đó khắc sâu vào mắt tôi như vậy ”
Thang Duy Thạc phẫn nộ, hung hăng nắm
lấy cằm cô, cúi đầu lấy môi che môi cô lại
Đáng chết, cô là đang nhắc nhở sự ngu xuản nhiều năm trước của mình sao?
Thật hận chính mình năm đó, sao có thể nhất thời xúc động cho rằng cô ta là cô gái tốt?
Sau khỉ kết hôn,côjiền lộ ra bản tính tham lam. Cả ngày ngoài sống phóng túng ra thì chẳng làm cái gì cả.
Việc đó cũng chẳng là gì,dù sao thì trong nhà cô cũng chẳng cần phải làm gì,càng không phải ra ngoài làm việc.
Khiến anh không thể chịu đựng được là,cô kết giao với một đậm bạn chằng ra ạì. Thường xuyên đi chơi đến nửa đêm mới vê, hơn nữa trên người còn đầy mùi rượu khó chịu.
Anh nhiêu lần yêu cầu ly hôn,nhưng cô ta không đồng ý.
Không bao lâu sau, anh cũng không còn để ý đến cuộc hôn nhân này nữa, lại khôi phục lạl cuộc sống độc thân, ờ bên ngoài không ngừng sống phóng túng.
Nghĩ đến chuyẹn này, càng cảm thấy phiền chán, càng muon ở trển người Vũ Tình mà phát tiết.