Chương 40: Sự thăm dò từ tình cũ
Lục Khánh Huyền nhẹ nhàng đặt cốc
xuống, nhìn thấy ánh mắt cảm thông của Hạ
Nhược Vũ, cô ta nghi hoặc hỏi: “Nhược Vũ,
mặt tôi dính gì sao?”
“Không không.” Cô vội vàng lắc đầu lia
lịa, nói: “Hôm đó cô không sao chứ?”
Hạ Nhược Vũ chỉ chỉ vào trước ngực cô
ta, liệu có phải cô gái xinh đẹp nào cũng có
bệnh thâm kín khó nói ra?
“Ừm, chỉ là thấy hơi không khỏe thôi, do
Du Hải làm quá đó thôi, khiến cô chê cười
rồi.” Lục Khánh Huyền cười ngượng ngùng.
Hạ Nhược Vũ cười tươi: “Ha ha, đâu có,
bác sĩ Hải lo lắng cũng là chuyện thường tình
thôi, nếu như tôi mà có người bạn gái xinh
đẹp như này, tôi cũng sẽ lo sốt vó.”
Cô cứ tưởng Lục Khánh Huyền nghe vậy
sẽ vui, thật không ngờ cô ta lại lộ rõ vẻ ưu
sầu: “Du Hải, anh ấy quả thực là một người
tốt, chỉ là không biết cách từ chối người
khác, có đôi khi sẽ khó tránh khỏi gây ra hiểu
lầm”
“Đúng rồi, bác sĩ Hải vừa nhìn đã thấy
đích thực là một người tốt.” Trong lòng Hạ
Nhược Vũ như đang điên cuông gào thét, cô
bé ơi cô bị cái tên mặt người dạ thú đó lừa
rồi, anh ta thực chất là một tên cầm thú lưu
manh khốn nạn đấy.
Lục Khánh Huyền nhìn cà phê trong cốc
bằng ánh mắt ưu tư sâu muộn, rồi đột nhiên
lên tiếng: “Nhược Vũ rất thân với Du Hải sao?”
Hạ Nhược Vũ đang chuẩn bị uống nước,
nghe cô ta hỏi vậy thì suýt sặc, cô cố gắng
nuốt hết chỗ nước trong miệng xuống, giả vờ
như không có chuyện gì: “Cũng không phải
quá thân thiết, chỉ là tình cờ gặp trong bệnh
viện thôi.”
Mặc dù hai người đã từng nói chuyện
điện thoại, nhưng chưa từng gặp mặt, Lục
Khánh Huyền chắc không biết cô chính là cô
Vũ đó chứ?
“Tôi thấy hai chúng ta rất có duyên,
Nhược Vũ à, sau này tôi có thể hẹn cô cùng
đi dạo phố được không?”
Hạ Nhược Vũ gật đầu một cách bị động:
“Ừ ừ, được thôi”
Lục Khánh Huyền dường như không
nhận ra sự lúng túng của cô, cô ta vui vẻ nói:
“Tốt quá rồi, tôi vừa mới vê nước, cũng không
có bạn bè nào, Nhược Vũ à, cô thật tốt.” --------------------