Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu

Chương 48: CHƯƠNG 48: LÔI CHUYỆN CŨ

CHƯƠNG 48: LÔI CHUYỆN CŨ

Editor: Luna Huang

Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đó là một vấn đề. Nàng suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nhãn tình sáng lên, vỗ tay một cái: “Ngươi vừa nói như vậy ta nhớ ra rồi!”

“Cái, cái gì?” Ngưng nhi có chút theo không kịp não của Vu Xá Nguyệt, tam tiểu thư như thế nhất kinh nhất sạ.

Vu Xá Nguyệt vẻ mặt tiếu ý, “Vương ma ma là vị nào?”

“Vương ma ma là ma ma quản sự trong phủ, không làm việc ở bất kỳ phòng nào. Thế nhưng tỉ mỉ coi như, chắc là làm việc cho đại phu nhân.”

Vu Xá Nguyệt nói làm liền làm, nàng đứng lên phủi mông một cái đứng lên đi ra ngoài, “Đến đây đi, đi thu tiền ~”

Ngưng nhi hiện tại đã bản tính tính tình của Vu Xá Nguyệt là cái gì, một chút liền biết nàng muốn làm gì, vội vã truy phía sau nàng tăng cường vấn “Tiểu thư! Này còn có thể muốn trở về sao?”

“Nếu không trở lại thì đánh trở về, phản chính không có thể chịu thiệt, lão tử còn có thể để một lão nô tài cưỡi ở trên đầu?”

Ngưng nhi hì hì một chút bật cười “Tiểu thư, ngươi cũng đừng đi ra ngoài nói như vậy a ~ sẽ bị người chê cười ~”

Tuy rằng nàng luôn luôn lo lắng tam tiểu thư gây ra chuyện, bất quá… Từ lúc tiểu thư tốt lên, hình như vẫn luôn là nàng đang khi dễ người khác. Ngưng nhi đã không khuyên nàng nữa, mà là trong lòng bắt đầu chờ mong, nàng cũng là theo chân xem náo nhiệt a.

Bạch Liên bị gạt ra khỏi gian nhà lúc này đang ở sân tưới hoa, một đôi ánh mắt sáng của nàng nhìn bốn phía nhìn bốn phía. Nhìn lên thấy Vu Xá Nguyệt đi ra, nhanh lên buông siêu xuống lại gần ngọt ngào vấn “Tam tiểu thư ~ người đây là muốn đi đâu nha ~”

Vu Xá Nguyệt dừng bước lại, nhìn ánh mắt tha thiết của Bạch Liên mỉm cười, “Ta thu tiền.”

Bạch Liên vẻ mặt hiếu kỳ cùng kinh ngạc vấn: “Nha! Là ai thiếu tiền tiểu thư sao?”

Vu Xá Nguyệt ý vị thâm trường nói “Hai ngày này ngươi không có chuyện gì chứ?”

“Vâng, Bạch Liên mấy ngày nay tốt. Tiểu thư để Bạch Liên trở về đi, nô tỳ da dày thịt béo còn có thể nuôi lâu, trong lòng cũng khó chịu.” Nàng không muốn làm, nhưng nàng càng không muốn bị đại phu nhân vứt bỏ mình.

“Được, vậy đi thôi, ngươi theo ta cùng đi, cho ngươi xem một chút xem là ai có lá gan lớn như vậy.”

Nàng nói được? Bạch Liên có chút kinh ngạc, Vu Xá Nguyệt ngày hôm nay thế nào tốt như vậy? Nhưng ngẫm lại bị cử động của bản thân mấy ngày qua sau khi bị thương vẫn như cũ tha thiết cảm hóa rồi, thập phần mừng rỡ đi theo phía sau Vu Xá Nguyệt.

Ngưng nhi là rất bài xích Bạch Liên, bất quá nếu Vu Xá Nguyệt lên tiếng, nàng kia cũng chỉ có thể nín.

Vu Xá Nguyệt đã nhớ kỹ địa hình tướng phủm nàng đi ở phía trướcm Ngưng nhi cùng Bạch Liên ở phía sau. Như vậy đi tới nửa đường, Bạch Liên bỗng nhiên tò mò vấn: “Tiểu thư, chúng ta đi khố phòng?”

“Đúng.”

Trong lòng Bạch Liên sản sinh hoài nghi, muốn thu tiền đến khố phòng? Ai cũng biết quản khố phòng đây chính là béo bở a! Không có đại chủ tử quản không nói, nếu như xem ai không vừa mắt, còn có thể dùng chút lý do đè nặng tiền tiêu hàng tháng cùng chi phí của bọn họ, nên trên cơ bản không ai dám chọc. Có thể nói, nếu là không thể được chủ tử trọng dụng, đến khố phòng xem như là lựa chọn tốt nhất.

Bạch Liên dùng ánh mắt hoài nghi từ trên xuống dưới quan sát bóng lưng của Vu Xá Nguyệt hai lần. Đều biết vị tam tiểu thư này trước nghèo đinh đương hưởng, dù cho hôm nay bay lên đầu cành, cũng không đến mức có tiền như vậy? Người của khố phòng vay tiền tam tiểu thư? Điên rồi?

“Tiểu thư, người quản khố phòng thế nào còn có thể thiếu tiền ngươi?”

Ngưng nhi những năm gần đây bị Vương ma ma khấu trừ rất nhiều tiền, trong lòng đặc biệt khó chịu, lập tức trừng hai mắt phản bác nàng “Khố phòng bọn họ thì thế nào? Vốn chính là thiếu tiền không trả!”

Bạch Liên liếc mắt, miệng ngậm lại không nói.

——

Khố phòng đại viện kiến trúc thoạt nhìn đơn giản không ít, không như viện tử của các tiểu thư di nương trang nhã tú lệ, nhưng là đại khí rất nhiều. Bất quá trái lại cùng Quần Tinh trai của lão phu nhân có chút cùng loại.

Bạch Liên ân cần tiến lên một bước muốn đi gõ cửa, nhưng Vu Xá Nguyệt phất tay đẩy Bạch Liên, trực tiếp đẩy cửa vào, Ngưng nhi hôm nay khí thế cùng Vu Xá Nguyệt có chút tương tự, nàng vui vẻ theo sát Vu Xá Nguyệt đi vào trong.

Bạch Liên bị ném lại ở phía sau phiền táo nhỏ giọng nhất cú một câu “Tam tiểu thư, như vậy có chút không quy củ ~”

Một nghe động tĩnh nhanh lên chạy tới, hắn ngăn ở trước mặt Vu Xá Nguyệt, lớn tiếng a xích “Ai đứng lại! Các ngươi đến làm gì?”

Vu Xá Nguyệt lạnh mặt nói “Vương ma ma đâu.”

Sai vặt qua lại nhìn các nàng một lát, xác nhận tiểu thư dẫn đầu này hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua, thập phần hồ nghi nói: “Vương ma ma dẫn người kiểm kê, khố phòng phải không tùy tiện để ngoại nhân vào ngươi không biết a?”

Trong lòng Bạch Liên lo lắng, liền im lặng không lên tiếng đứng ở phía sau các nàng, hy vọng làm một người trong suốt. Nàng đã đang hối hận, nàng tại sao muốn theo tới a. Đến lúc đó đại phu nhân cùng lão phu nhân trách tội, mình cũng chịu không nổi! Ngẫm lại hạ tràng của Xuân Đào, với tình huống nàng hôm nay phải đối mặt cũng giống nhau, thật là sợ a!

Vu Xá Nguyệt nét mặt rất là không sao cả nói với sai vặt: “Quy củ gì ta thế nào chưa nghe nói qua? Chuyện này là quân sự trọng địa sao? Ta cũng không phải chưa từng vào.”

Nàng nói, đưa tay hất sai vặt sang đi một bên. Phản chính lần trước đã tới một lần chọn vật, nàng còn nhớ rõ đường.

“Tiểu thư!” Bạch Liên đây là lần đầu tiên nhìn thấy Vu Xá Nguyệt động thủ, trong lòng cả kinh, lẽ nào nàng thật đúng là muốn xông vào khố phòng a? Chẳng lẽ mình thực sự cõng trên lưng tội danh xui khiến chủ tử a?

Thế nhưng Vu Xá Nguyệt cùng Ngưng nhi đã đi về phía trước, Bạch Liên chỉ có thể khẽ cắn môi kiên trì đuổi theo.

Sai vặt không nghĩ tới Vu Xá Nguyệt thủ kình lớn như vậy, một cái lảo đảo. Ngắn ngủi ngốc lăng, hắn kinh ngạc nổi giận đuổi theo liền muốn kéo người “Các ngươi đứng lại! Phản rồi trời ạ ——”

Vu Xá Nguyệt hình như có mắt phía sau, nàng tùy ý nghiêng người tránh được tay của sai vặt. Thế nhưng sai vặt không nghe theo không buông tha lại chạy trốn đi vòng qua phía trước nàng, đưa ra hai tay xua đuổi nói “Đi ra ngoài! Mau đi ra! Nếu không ta không khách khí!”

Vu Xá Nguyệt nhìn gã sai vặt này giang hai cánh tay tâm dương khó nhịn, hắn ngo ngoe cử động, quả thực chính là đang dẫn dụ mình bản thân hạ thủ hắn.

Nhịn không được, Vu Xá Nguyệt làm bộ sợ hãi sai vặt, nàng làm bộ xoay người muốn chạy, một chút đi vòng qua phía sau theo nàng.

Bạch Liên thấy mình bỗng nhiên làm tấm bia, kinh hô một tiếng liền muốn né tránh. Vu Xá Nguyệt vô cùng nhạt đưa chân đạp làn váy của nàng, mắt thấy Bạch Liên sắp ngã sấp xuống, Vu Xá Nguyệt vươn hai ngón tay một điểm bên hông nàng, cứ như vậy thẳng tắp nhào qua lòng sai vặt.

Vu Xá Nguyệt gật đầu, góc độ này phi thường có thể khống chế.

Một bên Ngưng nhi mở to hai mắt nhìn, hết thảy trước mắt đều là phát sinh thoáng qua, đây cũng quá…

Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên kéo lại Ngưng nhi đang ngẩn người, thủ sẵn cổ tay của nàng chính là một đường chạy chậm.