Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Cố Bám

Chương 28: Cái loại đó tức giận không trải qua sẽ không biết

Chỉ là Ngải Tiểu Tiểu không ngờ Kỳ Tuấn lại tự nhiên đưa cô đi tới một khách sạn xa hoa. Lại còn tham gia một bữa tiệc đính hôn, hơn nữa vai nam chính là của cô bạn trai trước – Lục Vũ, nữ nhân vật chính là Sử Kì Vân.

Trong bữa tiệc, mỗi người đều nói nói cười cười, luôn miệng chúc mừng.

Sử Kì Vân mặc bộ lễ phục màu trắng, nhỏ bé và yếu ớt lại xinh đẹp; kéo theo Lục Vũ cao lớn và anh tuấn, vẻ mặt vui vẻ hạnh phúc, đón nhận lời chúc phúc của mọi người.

“Tiểu thư Sử cùng thư ký Lục thật là trai tài gái sắc!”

“Đúng! Mặc dù đoạn giữa có chút không khí bất hòa, nhưng là cuối cùng hai người vẫn đến được với nhau! Thật đáng mừng!”

“Đây coi như là người tình sẽ thành người một nhà?”

Đối mặt các tân khách chúc mừng, mặc kệ ai là thật lòng, ai là giả vờ, thân là tuổi trẻ tài cao, ngôi sao mới- Lục Vũ, trên mặt thủy chung vẫn nở nụ cười vừa đủ, thỉnh thoảng sẽ cùng Sử Kỳ Vân nói nhỏ mấy câu, giống như thân mật.

Chính là, trấn định tự nhiên như vậy, cũng chỉ đến sau khi anh nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn đi đến cửa, hóa thành mảnh vụn, giống như một tia chớp đánh trúng gương.

Sao nha đầu kia lại tới đây? Hơn nữa chưa bao giờ ăn mặc quyến rũ như vậy. Chân mày Lục Vũ chau lại một chỗ.

Khi anh thấy Ngải Tiểu Tiểu đi bên cạnh Kỳ Tuấn, nhất thời càng thêm mê hoặc, làm sao bọn họ lại cùng nhau đến chỗ này, hơn nữa lần này anh cũng không có mời anh ta.

Sử Kì Vân chú ý tới sắc mặt Lục Vũ hơi biến hóa, theo tầm mắt của anh, sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống. Chỉ là rất nhanh, cô lại lộ ra nụ cười giả dối, nắm chặt cánh tay Lục Vũ nhìn về phía Ngải Tiểu Tiểu: “Lục Du, bên kia hình như có người quen, chúng ta đi qua chào hỏi đi…”.

Ngải Tiểu Tiểu lạnh lùng nhìn Lục Vũ, vừa rồi cô đã cố ý tránh né bóng dáng của anh ta, tránh thấy được lại tăng thêm đau lòng. Không ngờ, người mà cô không muốn nhìn thấy nhất lại phải nhìn, đã đến nơi này, cũng không thể không đối mặt được.

Sử Kì Vân mang vẻ mặt hạnh phúc và đắc ý chói mắt, rõ ràng là tới để kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Hai tay Ngải Tiểu Tiểu vụиɠ ŧяộʍ nắm chặt thành quyền, vốn tưởng rằng hơn hai năm trôi qua có thể làm cho người ta quên hết tất cả. Nhưng, sau khi tận mắt nhìn thấy dáng vẻ thân mật của bọn họ, tâm không khỏi đau nhói. Hiện tại, chuyện duy nhất mà cô muốn làm chính là dùng một cước đá bay đôi tình nhân này đi. Nhưng nhiều người nhìn trừng trừng, cô lại chỉ có thể lựa chọn nhẫn nại.

Nhìn hai người càng đi càng gần, Kỳ Tuấn liếc mắt nhìn Ngải Tiểu Tiểu bên cạnh- ánh mắt cô sâu xa khó hiểu, lại thấy Ngải Tiểu Tiểu đã dẫn đầu giơ ly rượu lên, vẻ mặt tự nhiên mà đứng đến:

“Hai vị, chúc mừng”. Trên mặt của cô là nụ cười tao nhã.

Nét mặt của cô, hoàn mỹ không chê vào đâu được. Lục Vũ lại không nhịn được nhăn đầu lông mày.

Sử Kì Vân nâng chén, vẻ mặt cảm động:

“ Cảm ơn! Cậu có thể tới, mình thật sự rất vui mừng!”

Lục Vũ thoáng gật đầu, uống một ngụm rượu hồng.

Kế tiếp Kỳ Tuấn cũng đứng dậy cùng hai người hàn huyên vài câu, bề ngoài dường như không có gì trở ngại.

Sử Kì Vân cũng không vội vã rời đi, kéo Lục Vũ ngồi xuống một bên, uống ngụm rượu hồng, ngẩng đầu lên, giống như vô ý hỏi thăm:

“Tiểu Tiểu, sau khi cậu rời khỏi ngục giam, mình không có tin tức của cậu, hiện tại cậu tốt chứ?”

Đây là cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ, thanh âm tuy rằng không tính rất cao, nhưng cũng đủ người bên cạnh nghe được, lập tức có người liếc nhìn Ngải Tiểu Tiểu.

Kỳ Tuấn vừa thấy lập tức nhăn lại lông mày, mở miệng thay cô trả lời: “ Hiện tại cô ấy đi theo tôi”

Những lời này dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm, Ngải Tiểu Tiểu nghiêng đầu trừng mắt nhìn anh, nhưng nhìn Lục Vũ cùng Sử Kì Vân vẻ mặt biểu tình “phấn khích”, quên đi, để cho anh ta đi lừa dối vậy…!

“Phải không? Xin hỏi chức vụ của anh là gì?

Sử Kì Vân nhìn về phía Lục Vũ, quả nhiên là trông thấy sắc mặt của anh không tốt lắm, cô muốn cho anh nhìn thấy, cô ta lẳиɠ ɭơ như thế nào, không biết xấu hổ cùng người đàn ông khác có quan hệ không đứng đắn. Bất quá, thật sự không cam lòng, một cô gái quê mùa như vậy rốt cuộc làm sao lại có thể dính líu quan hệ với một người đàn ông ưu tú như vậy?

“Aiz...anh quên không giới thiệu với em, cậu ta là Kỳ Tuấn, bây giờ là Thượng tá quân khu B”. Lục Vũ trả lời thay. Ngắn gọn mấy câu không chỉ nhẹ nhõm giải trừ khinh thường của những người bên cạnh, cũng, cũng mở ra việc mập mờ của Ngải Tiểu Tiểu và Kỳ Tuấn, bọn họ cùng thân phận quân nhân, có quan hệ khác hay không, nói sau.

Anh ta lại còn che chở cho Ngải Tiểu Tiểu, sắc mặt Sử Kì Vân lập tức trầm xuống.

Chỉ là Lục Vũ không hề khiến không khí trầm xuống, hắn đứng lên nói:

“Kì Vân, đến bên kia anh giới thiệu cho em bạn học của anh, là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, mới từ Italy Milan đào tại chuyên sâu trở về đấy”.

“ Được”, Sử Kì Vân lập tức cười duyên đứng dậy, vô tình nói:

“Em có thể mời cô ấy thiết kế lễ phục kết hôn cho chúng ta được không?

Lục Vũ theo bản năng liếc mắt nhìn Ngải Tiểu Tiểu một cái, lại thấy cô một mực mỉm cười.

“Xin lỗi không tiếp được”- Lục Vũ khẽ nắm lấy tay Sử Kì Vân.

Sau khi hai người rời đi, Ngải Tiểu Tiểu lập tức Kỳ Tuấn kéo ra khỏi phòng tiệc, đi thẳng tới một góc không có người.

“Huấn luyện viên, hiện tại, anh có thể nói cho tôi biết nhiệm vụ lần này là cái gì không?”

Cô hiện tại nghiêm trọng hoài nghi mình có bị gạt không, cái gọi là nhiệm vụ cơ mật cũng chỉ cùng với Kỳ Tuấn tham gia tiệc tư nhân, làm bạn gái tạm thời của anh ta. Cô thậm chí hoài nghi những thứ này đều là do anh an bài, cố ý muốn xem cô thất bại cùng đau lòng. Cho nên, cô mới dùng sức chịu đựng, không cần làm cho anh ta chế giễu cô.

Thế nhưng Kỳ Tuấn một mực chỉ nhăn lại mày, nhìn cô: “Đưa tay cho tôi”

Ngải Tiểu Tiểu sắc mặt cứng ngắc một chút, “ Tay tôi có gì để nhìn”

Kỳ Tuấn cưỡng chế bắt lấy hai tay của cô đang dấu ở phía sau, liếc mắt nhìn qua mặt trên phiếm tơ máu dấu tay, sắc mặt âm trầm:

“Cô để ý anh ta?”

“Anh biết cái gì, ai để ý anh ta! Bổn tiểu thư tự nhiên cực kỳ, không có chút nào quan tâm”. Ngải Tiểu Tiểu tùy tiện đưa tay đến bên cạnh hệ thống cung cấp nước uống, cẩn thận rửa, dừng một chút, nói lầm bầm, “Đây không phải là để ý, mà là tức giận biết không? Chết tiệt, tiểu nhân đắc đạo thế đạo, ta bị tức đến nội thương”. Đã từng là hai người thân cận nhất, lại cùng nhau ở thời điểm phản bội cô, hiện tại lại ở trước mặt cô thân thân mật mật, cái loại đó tức giận không có trải qua sẽ không biết….

“Đúng rồi, làm sao anh biết tôi để ý Lục Vũ, anh điều tra tôi?”- Cô bất tri bất giác quay đầu lại hỏi.

“Lính đặc biệt trong tư liệu, một năm trước có tiếp xúc qua, nhất thanh nhị sở, loại sự tình này cần gì tôi tự mình điều tra. Hôm nay là đối với cô làm một trắc nghiệm, cô biểu hiện không tệ! Không đánh mất sự nhẫn nại là tính cách mà lính đặc biệt cần thiết có”. Kỳ Tuấn lạnh nhạt nói xong, lấy ra một chiếc khăn tay xếp.

“Choáng nha… loại này…” Thí nghiệm biếи ŧɦái! Chính là mặt sau có năm chữ Ngải Tiểu Tiểu chưa kịp nói ra khỏi miệng, liền bởi vì Kỳ Tuấn động chạm mà động tác dừng lại.

Chỉ thấy hắn cầm lên tay cô, cẩn thận từng li từng tí một vì cô lau, động tác mềm nhẹ, an ủi như đứa bé bình thường khác, hỏi:

“Có đau hay không?”

“Có chút”

“Thật không còn để ý người đàn ông kia rồi hả?”

“Ừm, một chút cũng không để ý nữa, hiện tại kiểm tra xong rồi phải không? Tôi có thể một cước đá bay đôi cẩu nam nữ kia bằng hai chân không? Bộ dáng Ngải Tiểu Dáng vẻ thở phì phò của Ngải Tiểu Tiểu đặc biệt đáng yêu.