Hệ Thống Cải Tạo

Chương 17: Trong nhà vệ sinh KTV, đôi bên cùng Thao nhau ná thở (H)

Trong buồng vệ sinh thứ hai của Khải Việt KTV, Mạnh Nhạc Nhạc cùng Yến Văn Bân xấu hổ đứng trong không gian chật hẹp, bên cạnh là một đôi nam nữ yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đang lên hứng thú bừng bừng.

“Đồ da^ʍ này, chưa gì mà l*и đã ngập nước thế à, làm tay anh ướt sũng, Nhan Nhan còn tưởng anh vừa rửa tay rồi còn lau tay cho nữa. Đúng là con đĩ của anh... Nói xem, có phải em đã muốn anh đây ȶᏂασ từ lâu rồi không?”

“A, yêu chết ©ôи ŧɧịt̠ to của anh, từ lần đầu tiên gặp người ta đã muốn bị anh đυ. rồi. Em và Nhan Nhan là chị em tốt đó nha, cái gì cũng dùng chung đó, chắc chắn cũng phải dùng chung c̠ôи ŧɧịt̠ này rồi.... A...... Đầu lưỡi anh thật lợi hại... A... Với vào bím rồi....”

Người nam hút liếʍ làm người nữ sướиɠ muốn rồ, Mạnh Nhạc Nhạc thấy hơi xấu hổ, muốn mở cửa đi ra ngoài, nhưng cũng lại sợ sẽ kinh động đến đôi uyên ương đang vã này, thứ hai là Yến Văn Bân đang chắn trước cửa, hắn rũ mắt, Mạnh Nhạc Nhạc không thấy rõ hắn đang suy nghĩ cái gì.

“Đồ da^ʍ này, dán lên cửa mau, chống tay lên tay vịn, để vυ' đè lên trụ cầm, xem anh đây dùng chim to thọc chết em.”

“A, cái KTV này thiết kế hay ghê... Á... Vυ' thật thoải mái.... Chim đâu rồi... Mau tiến vào.... TᏂασ chết em đi..... A.... Vào rồi… sâu quá.”

Chấn động ‘Bang bang’ truyền đến, rất rõ ràng, người nam kia đã ấn người nữ trên cánh cửa rồi điên cuồng đυ. như thú.

Mạnh Nhạc Nhạc vẫn luôn tự hỏi, vì sao nhà vệ sinh của Khải Việt lại thiết kế kỳ quái như vậy, ở trên có 2 nắm cửa ở cả 2 bên trái phải, ở dưới cũng lại 2 cái, chính giữa còn có 2 tay cầm dài hình trụ. Nếu là dùng để treo đồ hay để vịn cửa thì cũng quá nhiều rồi.

Lúc này, thuận theo lời tả của 2 người sát vách, người nữ đang túm lấy 2 tay vịn ở trên, 2 cái phía dưới thì là người nam nắm lấy, trụ tròn nhô lên ở giữa sẽ vừa vặn chọc vào giữa vυ' người nữ.

Người nam chỉ cần dùng lực vừa đủ là người nữ đã chịu đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ cả 2 phía.

“A, cái l*и da^ʍ này dám cắn chặt thế, anh đây phải làm....”

“A, mạnh quá, sâu quá.... A..... thằng bạn trai em chẳng được gì cả.... Đυ. chưa đến vài phút đã mềm nhũn....”

“Đồ da^ʍ này, mau quỳ xuống.”

Người nam vừa cắm làm, vừa kéo nắp bồn cầu xuống, chất liệu được chọn làm nắp cực kỳ tốt, mặt trên còn lót vải bông, lúc này người nữ quỳ gối ở trên mà không lạnh cũng không bị cứng, trên nắp còn có hai tay cầm, càng tiện để người nữ nắm lấy, thừa nhận sự đâm thọc mạnh mẽ của người đàn ông đằng sau.

“A, thế này còn sâu hơn... Nhan Nhan thật là.... Ki bo.... Có hàng ngon như vậy mà.... Không chủ động chia sẻ..... Thiệt thòi em còn coi cô ả là chị em tốt... anh mau nói, làm em sướиɠ..... Ưʍ.... Hay làm cô ta sướиɠ......”

Các đôi yêu đương vụиɠ ŧяộʍ cứ nhắc đến đối tượng chính là lại vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đặc biệt là khi đối tượng chính lại luôn hơn mình về mọi mặt. Cô ả này vừa nghĩ đến người chị em ngày thường luôn kiêu ngạo lại luôn cứng nhắc giữ lễ kia, giờ bạn trai thân ái của người ta lại đang đυ. mình ầm ầm, mà cô ta thân là bạn gái lại chẳng biết gì cả, nghĩ thế đã thấy vô cùng sảng khoái.

“Cô ta? Cô ta làm sao dâʍ đãиɠ bằng em được.... Học lắm đến choáng váng đầu óc... Mẹ nó, đổi cái tư thế cũng không cho nữa... Hừ, phải ȶᏂασ tung l*и em..... Ai cho cô em kẹp chặt thế hả? Ai cho ve vãn anh đây?.... Mà cô ả còn ít nước nữa, ông đây mỗi lần làm cô ta đều phải nhổ thêm nước miếng vào, đâu có giống em... Đờ mờ, quần của anh đây đều bị nước da^ʍ của em làm ướt rồi.....”

“A, em muốn ngâm cho ©ôи ŧɧịt̠ của anh ướt nữa, như vậy anh trở về làm Nhan Nhan cũng dễ hơn.... Chị em tốt là phải giúp đỡ nhau mà...”

“Ha ha, được, lần sau trước khi anh làm cô ta sẽ gọi đồ lẳиɠ ɭơ nhà em để đυ. trước, để l*и cô ta bị nhồi nước da^ʍ của em vào...”

Cặp đôi ở sát vách làm ầm ầm rung động, cổ họng Mạnh Nhạc Nhạc đã hơi khô khốc, dưới bầu không khí này, hạ thân cũng không tự chủ được mà mềm nhũn.

Cô dùng tay đẩy đẩy Yến Văn Bân, muốn đi ra.

Lại thấy Yến Văn Bân vẫn không nhúc nhích, hắn bỗng ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô, trong mắt tràn ngập du͙© vọиɠ đến kinh người.

“Sao vậy?” Lời hắn nói ra đã nghèn nghẹn.

“Ách, chúng ta... đi ra ngoài đi.” Mạnh Nhạc Nhạc nhỏ giọng nói.

Tiếng động đôi nam nữ ở bên cạch đang nện nhau uỳnh uỳnh lại chợt im bặt, trong lòng Mạnh Nhạc Nhạc thầm nhỏ giọng xin lỗi, thật ngại quá, đã quấy rầy 2 vị rồi.

Ai biết, đôi kia vừa không kinh hoảng thất thố, cũng không giận dữ xấu hổ gì cả, lại còn bắt đầu nói chuyện cùng bọn họ!!

“Em gái, còn thẹn thùng gì nữa.” Đầu tiên là giọng nói kiều mị của cô gái kia vang lên.

“Em cho rằng ai cũng là con đĩ nứиɠ l*и như em, thời thời khắc khắc đều lên cơn được chắc.” Người nam vừa đánh mông người nữ bôm bốp, vừa tiếp tục thọc vào rút ra mạnh mẽ.

“A... Người ta cũng là nghĩ cho em gái kia mà.... A.... Đυ. như thế này mới sướиɠ chứ... ưʍ.... Nhất định phải cùng nhau chơi, so xem bên nào chơi được lâu hơn....”

Lời nói dâʍ đãиɠ như vậy làm cổ họng Yến Văn Bân không khỏi lăn lộn khẽ nuốt, từ khi nhìn thấy Mạnh Nhạc Nhạc là hắn đã nhớ lại màn tìиɧ ɖu͙© vui sướиɠ tràn trề đêm đó. Thế nên khi nghe được giọng của anh Tư cùng anh Bảy, thật ra vẫn còn phương pháp khác để đối phó, nhưng hắn vẫn theo bản năng lựa chọn kéo cô vào tránh trong WC.

Sau đó thì nghe phải một hồi đông cung sống, lúc này, thứ gì đó dưới thân cũng đã nóng hầm hập như lửa.

Thấy Mạnh Nhạc Nhạc rũ mắt, gương mặt ửng đỏ, trong lòng hắn lại càng thêm rung động, không khỏi từ từ cúi xuống, hôn lên đôi môi đỏ, trằn trọc liếʍ mυ'ŧ.

Mạnh Nhạc Nhạc chợt chấn động, cô thử thăm dò đẩy hắn ra, nhưng chẳng những không đẩy được, mà ngược lại còn sờ đến l*иg ngực nóng hổi của người đàn ông, không khỏi khẽ rung động.

Hai người ở trong buồng vệ sinh chật hẹp, cũng đã chậm rãi liếʍ mυ'ŧ đối phương, không khí cũng có vài phần lãng mạn.

Không khí bên trong không gian ngày càng như lửa nóng, đôi tay Yến Văn Bân vỗ về chơi đùa trên đùi Mạnh Nhạc Nhạc, dọc theo khe hở cởi ra quần cùng tất chân, để lộ ra qυầи ɭóŧ màu trắng, hắn kéo qυầи ɭóŧ một cái rồi thả ra, chun quần bị bắn về đánh vào mông Mạnh Nhạc Nhạc, làm cô chợt lên cơn run rẩy.

Đầu ngón tay linh hoạt thâm nhập vào địa phương tư mật, vừa sờ được huyệt động sũng nước kia đã ra sức xoa nắn, tay hắn chưa gì đã ướt hoàn toàn.

Hắn một mặt sờ mó chơi đùa thân thể mẫn cảm của Mạnh Nhạc Nhạc, một mặt dùng lưỡi ra sức quấy đảo trong khoang miệng cô, liếʍ đến hàm trên, lại dùng sức càn quét liếʍ mυ'ŧ, Mạnh Nhạc Nhạc đã có chút không chống đỡ nổi, gần như sắp ngã ra mềm nhũn trên người Yến Văn Bân.

Nhưng Mạnh Nhạc Nhạc vẫn hơi ghét bỏ cái buồng vệ sinh này, đống đạo cụ tình thú kia không biết đã thỏa mãn cho bao nhiêu đôi uyên ương chơi bời, cô mới không có hứng thú chung chạ với người ta đâu.

Yến Văn Bân cũng nhìn ra ý của Mạnh Nhạc Nhạc, tay phải hắn đỡ lấy Mạnh Nhạc Nhạc, để đùi phải của cô đạp lên tay vịn, cửa mình mở rộng đối diện chính mình, hai người đứng thẳng trong buồng vệ sinh đóng kín, dựa sát vào nhau, không đυ.ng vào những thứ khác, tay trái Yến Văn Bân vần vò chơi đùa từ trên xuống dưới trên cơ thể Nhạc Nhạc, lúc thì xoa nắn vυ' bự, lúc lại dời xuống chà đạp lên âʍ ɦộ nhỏ nhắn.

Cây gậy to tướng đã sớm bị thả ra, lúc này cũng đè ngay trên âʍ ɦộ Mạnh Nhạc Nhạc bắt chước tư thế làʍ t̠ìиɦ hoạt động qua lại, qυყ đầυ lớn dùng sức mài lên viên đậu nhỏ, tất cả các điểm mẫn cảm đều bị đùa bỡn, chưa gì trên mặt đất đã có vệt nước tong tỏng nhỏ xuống.

“Ưʍ....” Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được cũng hừ hừ kêu rên.

“A, em gái cách vách cũng bắt đầu làm sao... Ưʍ..... chúng ta cùng thi đấu đi..... A.... mạnh quá, sướиɠ quá....” Tiếng cắm rút giữa dươиɠ ѵậŧ cùng âʍ đa͙σ nhớp nháp bành bạch bên kia vẫn luôn chưa dừng lại.

“Đồ đĩ thõa này, còn có tâm tư quản người khác nữa à, xem ra là anh đây đυ. chưa đủ tàn nhẫn rồi...” Tiếng đυ. nhau bên kia chợt nhanh hơn, còn cả tiếng chụp đánh lên mông bốp bốp, nhất thời da^ʍ thanh lãng ngữ không ngừng vang lên, cô gái kia rốt cuộc đã không còn sức thăm hỏi Mạnh Nhạc Nhạc nữa.

Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa thở phào nổi, dươиɠ ѵậŧ Yến Văn Bân ma sát một hồi lâu trên âʍ ɦộ đã bắt đầu cử động, đường đi đã đủ ướŧ áŧ, cả cây côn ŧᏂịŧ đã sớm được tẩm ướt, lúc này đang chống vào cửa động chậm rãi đẩy ra, mỗi một tấc xúc cảm đều bị phóng đại lên vô hạn, mọi gân xanh căng cứng trên thân gậy đều thịt non liếʍ mυ'ŧ chặt chẽ, có thể làm cô rõ ràng cảm giác được gậy thịt lửa nóng dưới thân cứng rắn cỡ nào.

Thứ kia của Yến Văn Bân dài gần 20cm, tuy so ra kém Tiêu Diệp, nhưng cũng là kích cỡ kinh người, khó khăn lắm mới vào được phần đầu, Mạnh Nhạc Nhạc chưa gì đã cảm thấy hơi trướng đau.

Yến Văn Bân bị hút quá chặt cũng cảm nhận được đau đớn, hắn cảm thấy cái l*и này so với lần trước còn cực phẩm hơn, cũng chặt chẽ hơn. Làm lúc hắn muốn cắm vào lại càng cần dùng thêm nhiều sức, thậm chí không khỏi lo lắng liệu mình có xé rách cái miệng nhỏ này hay không.

Nhưng nước nôi lại lênh láng, không có nửa phần khô khốc, bất cứ người đàn ông nào cũng đều sẽ bị cái lỗ cực phẩm này bức điên mất.

Hắn liếʍ lên cần cổ Mạnh Nhạc Nhạc, một bàn tay với vào trong quần áo cô, sờ đến bầu vυ' đẫy đà no đủ, vuốt ve đùa bỡn, thân dưới đồng thời mang theo kiềm chế khó nén, dần dần thâm nhập.

“A..... Đi… đi vào hết rồi.... Sâu quá, anh đừng động vội.....” Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được kêu ra, loại cảm giác chỉ biết trơ mắt nhìn thân thể mình bị nhồi đầy từng tấc thịt thật sự quá sướиɠ, hai vυ' bị đùa bỡn cũng có thể cảm giác được từng cơn tê dại.

Lần này Yến Văn Bân không phải chờ đợi lâu giống lần trước, bởi vậy động tác cũng khá ôn hòa, một bên thọc vào rút ra, một bên lại dần dần thâm nhập sâu hơn nữa. Mạnh Nhạc Nhạc cảm giác bản thân như một tòa thành trì đã thất thủ, đang từng chút từng chút một hoàn toàn mở rộng.

Trong nháy mắt khi toàn bộ côn ŧᏂịŧ của Yến Văn Bân hoàn toàn đi vào, Mạnh Nhạc Nhạc không thể nhịn nổi kêu lên. Ở cái không gian công cộng bị bịt kín này, cách vách còn là một đôi nam nữ yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đang làʍ t̠ìиɦ điên cuồng, Mạnh Nhạc Nhạc bỗng không hiểu sao thấy ngượng ngùng, chỉ có thể nhỏ giọng rên hừ hừ, nhưng cô rất nhanh cũng không còn tâm trí mà để ý những điều này nữa.

Yến Văn Bân rốt cuộc cũng cắm được vào toàn bộ, thấy cô gái đã hoàn toàn thích ứng, hắn cũng không thể nhẫn nại, không có tâm tình gì làm theo mấy kỹ xảo nữa, chỉ biết cử động vòng eo đầy sức mạnh ra vào mạnh mẽ, mỗi một tấc thịt mềm trong l*и nhỏ ngập nước đều bị gậy thịt mài ép, làm Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được hét lên.

“A!.... Chậm một chút... Quá.... mạnh...”

Người đàn ông bề ngoài hào hoa phong nhã, lúc này lại đã hoàn toàn thay đổi, không chỉ không nghe theo lời cô gái nói, hắn thậm chí còn đẩy động tác cắm rút nhanh hơn, khi rút ra đều đổi góc độ rồi mới cắm vào lút cán, mỗi một lần đều dùng sức cắm thật mạnh vào cổ tử ©υиɠ, chân Mạnh Nhạc Nhạc đạp lên tay vịn giờ đã sắp không đứng vững nổi nữa.

“Em quá chặt, chọc nhẹ sẽ không mở được... Hừ....” Yến Văn Bân vừa nói, lại vừa thọc một cú cực mạnh, còn lấy tay đè mông Mạnh Nhạc Nhạc áp vào c̠ôи ŧɧịt̠ của mình, hai cỗ lực đối nghịch lập tức làm dươиɠ ѵậŧ thọc thẳng vào tử ©υиɠ.

Thịt non mảnh mai bên trong làm sao chịu được dạng chọc phá sâu mạnh này, run run rẩy rẩy hộc ra nước, giống như bị thọc đến phát khóc.

“Ưm, thọc đến tử ©υиɠ rồi... Nhẹ... A....”

Mạnh Nhạc Nhạc vốn dĩ să[s đứng không vững, lúc này càng chỉ có thể treo trên người Yến Văn Bân, giống như cô đang bị Yến Văn Bân dùng một cây côn ŧᏂịŧ ghim vào cửa không bằng.

Người đàn ông thoáng thả chậm tốc độ, không hung hăng đưa đẩy như vừa rồi nữa, chỉ còn mài ép nghiền vào cổ tử ©υиɠ mẫn cảm, rồi lại đảo lộng gậy thịt ngọ nguậy bên trong. Cô gái vừa được thả lỏng, mới đầu còn rất cảm kích, nhưng một lúc lâu sau, đã lại cảm thấy lỗ da^ʍ bên trong bắt đầu ngứa ngáy, rõ ràng vẫn đang ngậm chặt lấy con chim to tướng, nhưng lại chỉ có thể bị mát xa nhẹ nhàng, Nhạc Nhạc bèn hơi vặn vẹo người muốn tự động, nhưng lại bị người đàn ông dễ dàng né tránh.

“?” Mạnh Nhạc Nhạc ngước khuôn mặt với hai má đỏ bừng, ánh mắt ướt dầm dề, nghi hoặc nhìn Yến Văn Bân.

“Nói cho anh biết, em tên gì?” Yến Văn Bân không dao động, nhẹ nhàng đâm thọc, dáng vẻ chẳng gấp cũng chẳng vội chút nào.

“Em, em tên Trần Mộng.” Đây là cái tên Mạnh Nhạc Nhạc đã đặt cho thân phận này.

“Mộng Mộng, ngoan, anh sẽ cho em.”

Người đàn ông không dịu dàng đâm thọc nữa, bóp chặt eo cô cắm rút cực tàn nhẫn, qυყ đầυ đấu đá lung tung, từng cú giã đều lần lượt xâm nhập đến tận cùng trong mật huyệt, đỉnh đến tận hoa tâm mới bằng lòng rút ra, chưa cho cô có cơ hội thở dốc đã lại đâm vào, không ngừng không nghỉ như máy đóng cọc, nước da^ʍ bị ȶᏂασ đã phun phụt phụt ra đầy đất.

Hai đôi nam nữ, cách một bức tường mỏng manh, ở trong WC không kiêng nể gì ȶᏂασ nhau tung tóe.

-----------------------------------------------

Lúc này, trong phòng nghỉ cách nhà vệ sinh kia có một bức tường, người đàn ông thân hình hơi béo vừa nhìn màn hình theo dõi, vừa điên cuồng xoa nắn ©ôи ŧɧịt̠ dưới thân.

Nếu Mạnh Nhạc Nhạc có ở đây là có thể nhận ra, đây chính là ông chủ KTV - Lưu Quốc Phú, một gã trung niên hói Địa Trung Hải đã hơn 40 tuổi, mỗi lần nhìn mấy em phục vụ là ánh mắt đều da^ʍ dê hau háu.

Khi KTV được xây dựng, Lưu Quốc Phú không chỉ trang bị trong WC một ít đồ tình thú để tiện bề cho mình chơi gái, mà cũng lắp đặt camera quay lén, xuyên qua giám sát, gã cũng thường được xem hiện trường ‘phim người lớn’ rất sống động.

Hôm nay càng hay hơn, không ngờ còn đυ.ng được 2 đôi.

Chỉ thấy hai bên đều đang điên cuồng đυ. nhau ná thở, đôi lớn tuổi hơn có vẻ không thèm bận tâm, hai người đều cởi sạch sẽ, đôi vυ' bự của người nữ bị ȶᏂασ tung bay nhảy loạn xạ, đôi nam nữ trẻ hơn một chút thì có vẻ bảo thủ hơn nhiều, quần áo đều còn nguyên, chỉ có thể nhìn thấy c̠ôи ŧɧịt̠ to tướng của người nam ra ra vào vào làm cực mạnh, nước l*и của người nữ đã phun nhiều đến mức có thể lụt cả sàn nhà.

Lưu Quốc Phú xem đến hứng thú căng tràn, vừa lúc một cô gái uống say gõ cửa đi vào, nói đang tìm bạn trai cô ta, gã không nói hai lời, vừa kéo cửa lại đã chính là một trận ȶᏂασ nhau điên cuồng.

Vừa đυ., gã còn vừa nhìn hình ảnh hai cô gái bị làm sướиɠ như điên, phun nước giàn giụa trong nhà vệ sinh.

======(lời tác giả)========