Chương 11: Mời hắn cường bạo nàng?
-
Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Nguyễn Kiều Kiều buông son môi, nhìn thấy khuôn mặt mỹ diễm trong gương liền biến thành một cái hoa si.
Gương mặt này thật xinh đẹp nha, nàng thật sự rất thích nha, thế giới sau chắc nàng cũng là một đại mỹ nhân nhỉ?
Hệ thống: "..."
Nhanh như vậy liền nghĩ đến thế giới sau, cốt truyện của thế giới này nàng còn chưa có đi được một kìa.
"Bởi vì cảm thấy nhàm chán nha." Nguyễn Kiều Kiều tuỳ ý trả lời.
Nàng mà nhàm chán liền muốn làm gì đó.
Nàng cũng rất muốn biết, quan hệ giữa Thẩm Mộ Ngôn và nàng xem như tốt nhất, nhưng cũng chỉ đơn thuần là thân thể hấp dẫn lẫn nhau, có phải cũng sẽ giống như cốt truyện, đối với nữ chủ động tâm, yêu đến nơi sâu thẳm trong linh hồn, không oán không hối.
"Nếu vậy thì sao?" Hệ thống hỏi.
Nguyễn Kiều Kiều cười tủm tỉm mà ném ra hai chữ.
"Đoán xem."
Đoán em gái ngươi!
"Nói đi...Rốt cuộc nhiệm vụ là cái gì?"
Hệ thống đáp lễ nguyên vẹn mà trả lại nàng hai chữ:
"Đoán xem."
Nguyễn Kiều Kiều trầm mặc.
Đều do nàng lúc nhận nhiệm vụ quá kích động, không có nghiêm túc nghe hệ thống nói gì.
Nếu nhiệm vụ không xuất hiện điểm mấu chốt, hoàn thành cũng được mà thất bại cũng không sao, có phải nàng sẽ bị nhốt ở thế giới này không có cách nào rời đi?
Bing bong! Ngươi nói đúng rồi!
Hệ thống hiếm khi chủ động nói chuyện, vừa nói ra lại làm người ta tức chết.
Nguyễn Kiều Kiều bắt đầu đau đớn mà suy nghĩ.
Mẹ nó! Nhiệm vụ rốt cuộc là cái gì!!
Đêm khuya tĩnh lặng, Thẩm Mộ Ngôn gõ gõ cửa phòng Nguyễn Kiều Kiều.
Nguyễn Kiều Kiều mở cửa ra, cả người chỉ quấn khăn tắm, hiển nhiên nàng mới vừa tắm gội xong, da thịt mềm mại còn ướt dầm dề hơi nước, đôi mắt vũ mị lăng lăng nhìn hắn.
Như thế nào?
Thẩm Mộ Ngôn yết hầu vừa động, bụng dưới căng thẳng.
"Kiều Kiều..."
Hắn nhẹ giọng gọi một tiếng, muốn đi vào.
Nhưng Thẩm Mộ Ngôn vừa nâng mắt, liền phát hiện trong phòng còn có một nam nhân, hắn một mình ngồi trên giường lớn, nửa người trên trần trụi, chăn đắp nang eo hắn.
Ánh mắt đen nhánh sắc bén của đối phương phóng lại đây, giống như lúc ở phim trường hai người phối hợp diễn, mang cho hắn áp lực vô hình.
"Đây là điều kiện của cô?"
Tần Duệ xốc chăn, từ trên giường bước xuống.
Điều kiện của Nguyễn Kiều Kiều muốn hắn hồi báo chính là cùng nàng diễn một cảnh máu chó tung toé như vậy.
"Được rồi, anh đi đi."
Nguyễn Kiều Kiều ngáp một cái, bò lên giường chuẩn bị ngủ, nhưng Tần Duệ đứng ở mép giường nhìn nàng, chậm chạp không chịu đi.
" Làm sao? Anh sẽ không phải là thú tính dâng trào hả?" Nàng nhắm hai mắt, nhàn nhạt trào phúng.
Tần Duệ hoàn toàn không hiểu được nữ nhân này.
Nàng thoạt nhìn giống như là đã động lòng với tiểu bạch kiểm Thẩm Mộ Ngôn kia, nhưng lại phải dùng thủ đoạn này vứt bỏ đối phương, nhưng nếu nàng thật sự có tình cảm với Thẩm Mộ Ngôn, lần trước sao lại không từ chối lên giường với hắn?
Lúc này Tần Duệ cho rằng bởi vì Thẩm Mộ Ngôn mà trong lòng Nguyễn Kiều Kiều khó chịu, đang suy nghĩ có nên ai ủi nàng vài câu hay không, nàng đột nhiên mở mắt ra, từ trên giường bò dậy.
Nguyễn Kiều Kiều như một con rắn quấn người hắn, cánh tay tuyết trắng ôm lấy cổ hắn, hai chân kẹp lấy eo hắn.
"Anh muốn ở lại cũng được, nhưng mà phải nói trước, tôi nói từ bỏ anh nhất định phải dừng lại, hơn nữa tư thế do tôi quyết định."
Khăn tắm quấn ở trên người bởi vì động tác của nàng mà rơi xuống, lộ ra bộ ngực cao ngất bị hắn xoa nắn đến thay đổi hình dạng, tay còn lại vừa vặn nâng mông nàng, ngón tay sờ đến chỗ thịt bóng loáng co dãn, hắn liền cứng.
Trước lạ sau quen.
Hai người thân thể dây dưa ngã vào trên giường, hắn kéo khoá quần, móc ra côn ŧᏂịŧ cứng rắn, nhắm ngay tiểu huyệt nàng mà thọc vào.
Cơ hồ hai người đồng thời rên một tiếng.
"Nhẹ một chút, tên hỗn đản này!" Nguyễn Kiều Kiều mắng.
Đôi mắt thâm thuý của Tần Duệ nheo lại, chưa bao giờ có người dám mắng hắn như vậy, hơn nữa nữ nhân này mắng hắn, ngữ khí rõ ràng không phải thẹn thùng mắng yêu, mà là chân thật ghét bỏ vạn phần.
Tuy rằng là thế, nhưng mà lúc này hắn vừa mới được nếm chút thịt nha, huống hồ nữ nhân này lúc nãy đã nói, Tần Duệ liền tạm dừng một chút, khống chế được lực đạo cùng tốc độ ra vào, chậm rãi tiến vào tiểu huyệt nàng.
Hắn khó khăn kiềm chế mà xỏ xuyên qua nàng, hoa huyệt nàng cũng đã ươn ướt, Tần Duệ đang suy nghĩ có nên tăng tốc độ hay không, nữ nhân dưới thân lại mang theo ngữ khí ra lệnh mà nói.
"Được rồi, bây giờ nhanh một chút, mạnh một chút..."
Tuy rằng cùng ý tưởng trong đầu hắn không mưu mà hợp, nhưng mà bị nàng ra lệnh như vậy, hắn cảm thấy có chỗ nào đó quái quái.
Sau khi Nguyễn Kiều Kiều được hắn hầu hạ sung sướиɠ thoải mái, thoả mãn chuẩn bị tiến vào giấc ngủ, vẫy tay đuổi hắn như ruồi bọ, Tần Duệ rốt cuộc có phản ứng lại rồi.
Hoá ra nữ nhân muốn lợi dụng thân thể hắn?
Nguyễn Kiều Kiều lười nhác mà nâng lên mí mắt, thấy Tần Duệ còn chưa chịu đi.
"Anh sao lại còn chưa đi?"
Tần ảnh đế được giới giải trí công nhận là người nói chuyện thân sĩ phong độ xưa nay nháy mắt tức giận đến bốc khói trên đầu, hắn đẩy Nguyễn Kiều Kiều xuống, tựa như Thái Sơn đè nặng lên người nàng, một tay nắm chặt cổ tay nàng, ép nàng mở mắt ra nhìn mình.
Lúc đầu hắn tưởng Nguyễn Kiều Kiều sẽ phản kháng, hắn đã nghĩ xong sẽ giáo huấn nàng thế nào.
Không ngờ rằng bộ dáng nữ nhân này mơ màng buồn ngủ nháy mắt tiêu tan, chớp chớp mắt, hứng thú dạt dào mà nói với hắn.
"Tôi còn chưa có thử qua cảm giác bị người cường bạo đâu, hiện tại rất có cảm giác, không bằng chúng ta chơi sắm vai nhân vật đi."
Tần Duệ: "..."
Đây là mời hắn cường bạo nàng?
Nữ nhân này trong đầu có cái gì thế?
Hệ thống: "Toàn là phế liệu màu vàng nha, nó bị nàng dạy hư đây này!!"