Ngu Nhân Bến Tàu

Chương 19

Post đến đây, haizz, cũng sắp xong rồi. Trang Tư Triển đặt dây chuyền kim cương xanh, Lâm Tử Thông nhận được, đồng thời cũng nhận được nhẫn định tình. Hết truyện. Viết những lời này chủ yếu là vì muốn dừng một chút, sau đó mới post đại kết cục. Vẫn muốn tâm sự mỏng một chút, cho nên nhân tiện mần ở đây luôn, ai không có hứng thú xem có thể trực tiếp chọn “chương tiếp”

. Kỳ thật là đang muốn rên rĩ với hai người – bà xã của tôi & apple đại nhân, thật ra cũng tám nhiều lắm rồi, nhưng mà chỉ cần nhớ lại liền cảm thấy rât phẫn nộ a a. Trước kia, bởi vì tôi không có trọn bộ đặc điển [ Tử ái Trữ Tĩnh lộ ] mà tôi lại phi thường muốn lưu trữ cho nên định tự mình mua một bộ. Trên một trang mạng nào đó sau khi giao dịch sòng phẳng hết trơn thì chủ shop nói phải ra ngoài tham gia triển lãm truyện tranh, tôi mới nói đợi cô ấy về thì mới bàn bạc tiếp. Kết quả a, cô ấy sau khi trở về thì nói với tôi —- không lưu ý nên đã lỡ đấu giá mất rồi. Lệ bôn ba ngàn bảy trăm hai mươi mốt thước……………… Đây là chuyện đầu tiên muốn than thở, cũng chính là chuyện mà tôi đã nói muốn kể lễ khi post [ Sủng vật ái nhân ] cùng với truyện thứ chín của Trữ Tĩnh lộ. Kết quả a, lúc post bài, bởi vì post a post a vừa chậm vừa phiền lại còn muốn cướp tem nên quên mất tiu! Cào! Cắn xe cái tem! Sau đó a, ngay ngày hôm sau sự kiện quên kể lể, tôi cũng sắp quên mất chuyện này thì trên một shop online nào đó lại nhìn thấy tin muốn nhượng lại [ Tử ái Trữ Tĩnh lộ ], lập tức liên hệ chủ shop. Chủ shop nói với tôi —- a, cái kia, ngày hôm qua vừa mới bán đi, tin còn chưa kịp tháo xuống. Lệ bôn bảy ngàn tám trăm năm mươi hai thước…………………… Chẳng lẽ đây là trừng phạt của Adam đối với sinh vật cuối cùng của sao Hỏa là tôi sao? o(> Trà đoán ra chị Tự viết cái này trước phiên ngoại « Phổ thông bằng hữu » đó ^^ Trà nói lên suy nghĩ của mình: Lệ bôn tám ngàn bảy trăm năm mươi hai thước:((((((((((((((( Mọi người cũng thắc mắc đúng hôn, thắc mắc đúng hôn???????