Bao Dưỡng

Chương 3

Edit + Beta: Vịt

Cuối cùng là Trần Đệ dẫn cậu tới hội sở dưới lầu.

Từ Niên từ nhỏ đến lớn đừng nói hội sở, quán nét cũng chưa từng đi, cho dù đường đi bị phổ cập qua dạng quán bar gì club gì, nhưng thật sự tới rồi cảm giác vẫn là rất khác.

Thiếu niên từ thành thị nhỏ đi ra, nhìn cái gì cũng có cỗ ý vị mới mẻ, ý vị mới mẻ này lớn, Từ Niên ngược lại không tinh lực lại đi nghĩ đông nghĩ tây.

Trần Đệ dẫn cậu vào một phòng bao, một phòng người tựa hồ cũng đang chờ.

Trình Sâm trong miệng ngậm điếu thuốc, trong tay chơi bài, sau khi ngẩng đầu nhìn cậu một cái, nhàn nhạt nói: "Tới đây."

Xung quanh anh ngồi một vòng nam nam nữ nữ, mấy người đều trắng trợn đánh giá Từ Niên.

Thế là Từ Niên ngoan ngoãn đi tới.

Bên cạnh Tần Phong Thiên cũng ngồi một nam nhân xinh đẹp, Từ Niên luôn cảm thấy hắn nhìn qua có chút quen mắt, nghĩ nửa ngày mới nhớ được hình như là minh tinh rất hot, liền nhịn không được nhìn thêm mấy lần.

"Cậu nhìn ai thế?" Trình Sâm mặt lạnh hỏi cậu, "Lề mề cái gì, mau ngồi qua đây."

Từ Niên cảm thấy tính khí người này mặc dù có chút mạc danh kỳ diệu khó tìm, nhưng nghĩ lại, dù sao đưa tiền chính là đại gia, mình tận tâm chăm sóc là nên."

Tần Phong Thiên nhìn Từ Niên ngồi vào bên cạnh Trình Sâm, ngược lại cười trước: "Ông chủ Trình lúc nào thì tìm trẻ em?"

Trình Sâm nhả một ngụm khói ra: "Không phải trẻ con, đều sinh viên đại học rồi."

Từ Niên ngồi không nhúc nhích.

Tần Phong Thiên hỏi cậu: "Cậu năm mấy?"

Có vết xe đổ, Từ Niên nhìn Trình Sâm một cái.

Kim chủ tựa hồ đối với động tác này của cậu rất hài lòng, lòng từ bi nói: "Nói với Tần thiếu gia."

Từ Niên nói: "Năm ngoái vừa qua sinh nhật 18 tuổi."

Tần Phong Thiên vỗ tay cười, "Thật là nhỏ a, đại học nào?"

Từ Niên: "Đại học B."

Tần Phong Thiên chớp chớp mắt, không nói chuyện.

Một trong những đại học tốt nhất Đế Đô, nói ra thật là rất dọa người, so với tuổi, chuyện lên đại học cư nhiên còn chịu ra ngoài làm tiểu tình nhi này mới càng kinh thế hãi tục hơn.

Tần Phong Thiên nghĩ nửa ngày, cũng chỉ nói một câu: "Ông chủ Trình quả nhiên mị lực rất lớn."

Trình Sâm phát bài không nói chuyện, bất quá lông mày vẫn là giương lên.

Từ Niên nhìn ở trong mắt, cười bổ sung: "Tôi đặc biệt quý mến ông chủ Trình, thật là mất rất nhiều khí lực mới theo đuổi được anh ấy, Tần thiếu gia chớ chê cười tôi."

Tần Phong Thiên: "......"

Trình Sâm ho một tiếng, cố ý tiếng ồm ồm nói: "Ai bảo cậu nói nhiều?"

Từ Niên cười rất xinh đẹp, mặt mày cong cong ẩn tình gợϊ ȶìиᏂ nhìn kim chủ của cậu, thật giống như trong lòng thật sự có một trận tình cảm yêu anh yêu tới muốn chết muốn sống.

Trình Sâm mặt kéo căng, nhưng không nhìn ả bộ dáng tức giận, khẩu khí cứng ngắc nói: "Còn không ngồi tới đây?"

Từ Niên biên độ nhỏ dịch dịch cái mông, coi như là rõ ràng vuốt đuôi vừa rồi của mình quả nhiên không vỗ sai.

Tần Phong Thiên tựa hồ có chút chịu không được "Vẻ buồn nôn" của hai người này, xí một tiếng, kêu hầu rượu mở rượu ra, Trình Sâm uống cùng hắn mấy chén, việc bàn bạc Từ Niên cũng không hiểu lắm.

Cậu kỳ thực có chút đói lợi hại, dù sao ngoại trừ buổi trưa một bữa, tới giờ này cậu vẫn cái gì cũng chưa ăn, vừa rồi lại tắm rửa, nói là bụng đói kêu vang cũng không là quá.

Đang không ngừng trái cây miễn phí trên bàn cầm cự đói, Trình Sâm đột nhiên nhìn tới một cái.

Trong miệng Từ Niên ngậm trái cà chua nhỏ, hướng anh vô tội chớp chớp mắt.

Trình Sâm tựa hồ có chút ghét loại động tác ẻo lả này của cậu, trực tiếp gọi nhân viên phục vụ tới: "Mang suất cơm thịt bò."

Từ Niên: "......"

Trình Sâm nhíu nhíu mày: "Cậu không muốn ăn?"

Từ Niên vội vàng lắc đầu, qua một lát, mói cảm khái nói: "Ông chủ anh thật tốt."

"Câm miệng!" Trình Sâm mặt đen lên, tức giận nói, "Không cho ỏn ẻn với tôi!"

Từ Niên: "......"

Lúc cơm thịt bò đi lên Từ Niên đã không quản được mình ỏn ẻn hay không, hiện tại chỉ có cơm thịt bò mới là tốt nhất trong mắt cậu.

(giải thích chỗ này, từ ỏn ẻn cũng có nghĩa là tốt)

Lúc cậu ấp úng gặp thịt, Trình Sâm và Tần Phong Thiên chuyện cũng bàn xong rồi, nam nam nữ nữ xung quanh đều sôi động lên.

Cùng Từ Niên ban đầu nghĩ là không giống, trong phòng này cơ hồ đều là từng đôi từng đôi, mặc dù không biết là đôi thật hay là đôi giả, dù sao nhìn tình cảm cũng không tệ."

Vị nam minh tinh hot kia thậm chí ngồi xuống trên đùi Tần Phong Thiên, thân thân mật mật uy Tần thiếu gia ăn trái cây.

Từ Niên đang cầm bát theo bản năng nhìn Trình Sâm, chỉ thấy ông chủ của cậu cũng đang nhìn đôi này, biểu tình không nói được là chán ghét hay hâm mộ.

Từ Niên suy nghĩ một chút, chủ động sáp tới bên tai Trình Sâm thấp giọng nói: "Ông chủ, để tôi ngồi lên chân anh nhé."

Trình Sâm: "......"

Từ Niên còn giúp anh phân tích: "Anh xem nơi này mọi người đều thân thân mật mật, anh sĩ diện đi, để cho mọi người biết tiểu tình nhi của anh có bao yêu anh đi?"

Ánh mắt Trình Sâm rõ ràng có chút dao động.

Từ Niên nói câu "Thật xin lỗi a ông chủ." liền đứng dậy, đặt mông ngồi xuống trên đùi Trình Sâm.

Bắp thịt đùi kim chủ rõ ràng trong nháy mắt liền căng thẳng.

Từ Niên không có để ý, tìm tư thế thoải mái ngoan ngoãn ngồi, cậu một lần nữa nâng bát lên chuẩn bị ăn hết cơm thịt bò còn dư lại, dường như đột nhiên nghĩ đến cái gì, do dự hỏi: "Có muốn tôi đút anh ăn cơm hay không?"

Trình Sâm hít sâu một hơi, thái dương đều có thể nhìn thấy gân xanh nổi lên dữ dội, anh cơ hồ là đè ép thanh âm cắn răng gầm lên: "Không có lấy lòng loạn với tôi! Cậu tên gay chết tiệt!"