Sau vài ngày Cố Diễn vẫn ngoan ngoãn ngốc ở trong nhà không tiếp tục ra ngoài, mỗi ngày ăn được ngủ ngon, bắt đầu hảo hảo bảo dưỡng thân thể của chính mình.
Ngẫu nhiên nhàn rỗi không có việc gì sẽ lên mạng nhìn xem gần nhất có cái gì bát quái.
Gièm pha lúc trước của Tô Việt hiện tại đã rất ít có truyền thông tiếp tục đưa tin dài, nhưng là vì cậu đột nhiên qua đời, vẫn như cũ còn thường thường bị tin tức giải trí nhắc tới.
Cố Diễn cảm xúc cũng dần dần từ phẫn nộ ban đầu, chậm rãi trở nên bình tĩnh.
Tuy rằng không lại tức giận như vậy, nhưng cũng không phải không thèm để ý.
Hiện tại Cố Diễn liền nằm ở trên giường lớn, miễn cưỡng nhìn TV.
Bên ngoài có người nhẹ nhàng gõ cửa phòng của cậu.
“Tiểu Diễn, còn đang nghỉ ngơi sao?” Lục Duệ vĩnh viễn mang theo thanh âm ấm áp vang lên ở bên ngoài cửa phòng Cố Diễn.
Tiếp xúc vài ngày, Cố Diễn đã phi thường quen thuộc thanh âm của Lục Duệ, biết ngoài cửa là Lục Duệ, cậu tranh thủ ngồi dậy, “Không có, ca ca anh vào đi.”
Mới vừa nói xong Cố Diễn liền hối hận rồi, bởi vì giờ khắc này trên thân thể nhỏ bé của cậu mặc
chính là một cái bại lộ
sát người màu đen áσ ɭóŧ nhỏ…
Áσ ɭóŧ nhỏ không có tay rất bó sát, từ chỗ ngực hướng về hai bên người lại còn không che đậy một mảng lớn, còn có thể nhìn thấy hai điểm trước ngực lúc ẩn lúc hiện..Buổi sáng tập thể hình trở về tắm rửa, Cố Diễn tùy ý lấy một bộ trong tủ quần áo, lúc ấy cậu cũng không nghĩ quá nhiều, nào biết là cái dạng kiểu dáng này.
Cố Diễn giờ phút này quả thực 囧 囧…
Cậu nghĩ kéo chăn che đậy một chút, lại cảm thấy khác người, chính mình lại không phải hoàng hoa khuê nữ, có cái gì mà thẹn thùng.
Nhưng là không che đi, cái bộ dáng làm dáng này cũng quá mức quỷ dị. Hơn nữa trước kia chủ nhân của thân thể này lại thích Lục Duệ, bộ dáng này hai người nhìn phỏng chừng đều cảm thấy lúng túng.
Đột nhiên có loại cảm giác chơi nhục nhã PLAY là chuyện gì xảy ra…
Lục Duệ nhất mở cửa liền nhìn đến đệ đệ ngồi ở trên giường, một bộ dáng chưa tỉnh ngủ.
Hơn nữa trên người cậu mặc bộ áσ ɭóŧ nhỏ không tay mà trước kia cậu thích nhất.
Nhìn Cố Diễn lộ ra một mảng da thịt tuyết trắng lớn cùng đầu vai gầy yếu. Đột nhiên nhìn đến hình ảnh này, Lục Duệ thực sự còn là có chút chịu không nổi.
Cố Diễn mất trí nhớ như thế nào cái yêu thích kì quái này còn không quên đi đâu?
Lục Duệ không dấu vết đem biểu tình hơi mất tự nhiên vừa nãy che đi, y đi về phía Cố Diễn, “Hôm nay như thế nào ngủ lâu như vậy? Thân thể lại không thoải mái?”
Lục Duệ ngồi vào bên giường Cố Diễn, tự nhiên đem chăn kéo lên làm cho địa phương từ gáy Cố Diễn trở xuống đều bị che đi, “Hôm nay nhiệt độ thấp, chú ý đừng cảm mạo.”
Nhìn động tác kéo chăn của Lục Duệ tác, mặt Cố Diễn có chút nóng lên.
Mặc dù có chút mất mặt, bất quá Cố Diễn vẫn là rất nhanh che dấu tốt lắm cảm xúc của mình.
“Ân. Thân thể không có không thoải mái, chính là lười không muốn dậy nên mới nằm trên giường.” Nói xong Cố Diễn còn nhếch miệng cười cười, một bộ dáng đệ đệ nghe lời.
“Văn di nói em gần nhất buổi sáng mỗi ngày đều kiên trì rèn luyện thân thể.”
Cố Diễn gật đầu, “Đúng vậy, thân thể quá kém thật không tốt, về sau khi quay phim đuổi thông cáo cũng sẽ chịu ảnh hưởng.”
Lục Duệ có chút kinh ngạc, đệ đệ của y tuy rằng là một minh tinh, nhưng là hoàn toàn là theo kiểu chơi đùa, bình thường cũng không thấy cậu để bụng chuyện công tác.
Mấy cục diện rối rắm linh tinh như bình thường quay phim vì thân thể kém mà chậm tiến độ y cũng thu thập cho cậu không ít, hiện tại nghe được chính cậu nói như vậy, Lục Duệ thực sự có chút vui mừng.
Hắn phát hiện sau lần mất trí nhớ này, Cố Diễn cả người cải biến rất nhiều, tuy rằng trước kia cũng nghe lời, nhưng là hiện tại càng khiến cho y bớt lo hơn.
Lục Duệ cười bàn tay sờ sờ tóc Cố Diễn, “Đừng vận động quá
sức, từng chút từng chút một, quý ở kiên trì. Về sau ca có thời gian cùng em luyện tập.”
Cố Diễn nhìn Lục Duệ chớp chớp mắt, khẽ gật đầu.
Khó trách có nhiều phấn ti (người hâm mộ) sẽ vì Lục Duệ điên cuồng như vậy, thậm chí đến bây giờ rất nhiều minh tinh nhắc tới y, đều khen ngợi y là thân sĩ tối săn sóc nhất giới giải trí.
Một minh tinh có thể hồng dễ dàng, sau khi lui vòng còn có thể được nhiều người nhớ mãi không quên như vậy chứng minh Lục Duệ trừ bỏ tỉ mỉ diễn kỹ ra, càng nhiều đó là mị lực cá nhân của y.
Cố Diễn phát hiện, khi cùng y nói chuyện ngữ khí của y cho tới bây giờ đều làm cho người ta rất là thư thái, sau khi tiếp xúc gần gũi sẽ phát hiện cùng y nói chuyện, cả người cậu đều là nhuyễn hồ hồ, đặc biệt ấm áp.
Ca ca quả nhiên là người đặc biệt ôn nhu a.
Lục Duệ nhìn đồng hồ trên cổ tay, đứng dậy, “Thời gian không sớm, ca đi ra ngoài, em ngủ tiếp một lát đi, cơm trưa ca làm cho Quản thúc đến gọi em.”
“Tốt, ca anh đi thong thả.”
Nhìn theo thân ảnh Lục Duệ rời đi, Cố Diễn lại nằm trên giường.
Cậu vừa mới lừa Lục Duệ, cậu cũng không phải lười muốn ngủ nướng, mà là trong lòng vẫn áp lực một việc.
Bởi vì, hôm nay là ngày cử hành tang lễ của cậu…
Cố Diễn ngược lại không chuẩn bị đi tham gia lễ tang, dù sao thân phận hiện tại của mình cùng Tô Việt hoàn toàn không biết, đi cũng chỉ là làm cho paparazzi có càng nhiều tin đồn thôi.
Nhưng là nói như thế nào trong khoảng thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện không thoải mái, Cố Diễn tuy rằng không có biểu hiện ra ngoài, nhưng kỳ thật trong lòng vẫn đặc biệt mỏi mệt.
Hiện tại Tô Việt muốn hạ táng, về sau cậu liền chỉ có thể là Cố Diễn.
Cố Diễn.
Đại minh tinh giới giải trí Cố Diễn.
Lễ tang của Tô Việt là từ người đại diện của cậu đến lo liệu.
Cậu không có thân nhân, bình thường bằng hữu không nhiều, mà lần này Tô Việt gièm pha vài người đều vội vàng cùng Tô Việt phiết thanh quan hệ chơi trò mất tích.
Dù sao có một cái yêu sách là Tô Việt thích ăn cỏ non, mà vài cái bằng hữu kia của cậu cũng bởi vậy mà trở thành đối tượng được mọi người chú ý.
Cho nên loại thời điểm này bọn họ có thể tới tham gia lễ tang liền không sai, nếu ai một tay gánh vác lễ tang, đại khái các phóng viên lại muốn hồ viết một phen.
Bởi vậy, chỉ có thể từ người đại diện xử lý lễ tang của Tô Việt. Dù sao bọn họ từng cũng hợp tác một hồi.
Lễ tang làm rất đơn giản, minh tinh tới tham gia cũng không đến vài người.
Tô Việt ở giới giải trí liền không có bao nhiêu bằng hữu, hơn nữa khi còn sống lại mang loại gièm pha này, các minh tinh khác không thân quen càng là không muốn tốn thời gian.
Cho nên trừ bỏ Thẩm Kim cùng Ngạn Vũ Trì, còn lại đó là một ít phấn ti thay Tô Việt cảm thấy tiếc hận, muốn đưa cậu đi đoạn đường cuối cùng.
Thanh niên đưa cành hoa trong tay phóng tới trước bia mộ, trên mặt không có tươi cười như ánh mặt trời của thường ngày, cả người thoạt nhìn thập phần nghiêm túc.
Thẩm Kim nhìn bức ảnh đen trắng của Tô Việt, biểu tình của Tô Việt trong ảnh rất nghiêm túc, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm phía trước.
Hắn xem có chút chột dạ yên lặng khép mắt, ở trong lòng đối Tô Việt nói, “Tô Việt, ngươi chết không liên quan tới ta, là chính ngươi nhảy vào xe, muốn trách ngươi liền trách tên tài xế kia. Trước kia ta cũng không biết năng lực thừa nhận của ngươi kém như vậy muốn tự sát, nếu biết, nếu biết, ta cũng không tiếp tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngươi. Ngươi xem, sau khi ngươi chết cũng không vài người đến xem ngươi, nếu không phải ngươi tồn tại vẫn đè nặng ta, ta cũng sẽ không…”
Thẩm Kim hơi hơi quay đầu, nhìn thoáng qua người bên cạnh kia, sau đó tiếp tục nhìn ảnh chụp Tô Việt, “Ngươi đi hảo, về sau ngàn vạn đừng tới tìm ta.”
Thẩm Kim cấp Tô Việt đốt một nén nhang, bái bái liền đi tới một bên.
Ngạn Vũ Trì cũng trắng xanh cả mặt, ở một thời gian ngắn cùng ánh mắt của Thẩm Kim giao lưu một phen, lập tức cũng cấp Tô Việt đốt một nén nhang.
Thần sắc của hắn rất nghiêm túc, thoạt nhìn tựa hồ cũng rất bi thống. Nhưng là ý cười lóe lên trong mắt rồi biến mất bán đứng nội tâm của hắn…
Không biết là vì gần nhất không có đặc biệt bùng nổ tin tức vẫn là các phóng viên đều rất nhàn, hôm nay thế nhưng còn đến một số lớn phóng viên.
Thẩm Kim cùng Ngạn Vũ Trì vừa ra lập tức liền bị phóng viên vây quanh.
“Hai vị là tới đưa Tô Việt sao?”
“Nghe nói Tô Việt khi còn sống sinh hoạt cá nhân rất không kiềm chế, làm bạn tốt của hắn hai vị có cảm nhận gì?”
“Hai vị có bị quấy rầy qua sao?”
Các phóng viên gặp này hai vị là bạn tốt của Tô Việt, liền lập tức lại bắt đầu đào móc bát quái.
Chuyện tình trước kia của Tô Việt, Ngạn Vũ Trì cùng Thẩm Kim vẫn cự tuyệt tiếp thụ phỏng vấn, hôm nay cũng phá lệ trả lời vấn đề của phóng viên.
Hai người tuy rằng mặt lộ vẻ trầm sắc, nhưng cũng ngầm hiểu ý nhìn nhau một chút, sau đó chậm rãi mở miệng nói lên một ít sự tình…
Chạng vạng, Cố Diễn cự tuyệt bảo tiêu cùng đi, chính mình tự lái xe đi đến khu mộ kia.
Khi cậu đến sắc trời đã có chút tối, trên bầu trời còn có mưa nhỏ.
Cố Diễn mặc một thân màu đen áo gió, vẫn cúi đầu, thần sắc ngưng trọng.
Hắn đi nhanh đến khu mộ, nhìn nhìn đánh số, rất nhanh liền đi tới phía trước một ngôi mộ.
Trên ảnh chụp tướng mạo của người kia là quen thuộc như thế.
Nhìn hắn, Cố Diễn nhẹ nhàng cười.
Đi đến phía trước mộ của chính mình, chính mắt nhìn di ảnh của mình, quả nhiên không phải một chuyện tình tuyệt vời.
Cố Diễn thở dài, đúng là vẫn còn nhịn không được nghĩ đến nhìn một cái a, nếu như không có trọng sinh, cậu liền thật sự không minh bạch chết mất.
Cố Diễn đứng một hồi, nghĩ nghĩ đến cả đời thất bại của mình.
Chỉ có diễn kỹ, kết quả là chết không minh bạch, liền đắc tội với ai, là ai hãm hại chính cậu cũng không biết.
Dần dần… mưa càng rơi xuống càng lớn, một giọt một giọt rơi xuống trên mặt Cố Diễn.
Cậu đưa tay phóng hoa xuống trước mộ, rốt cục chuẩn bị trở về.
Ngay khi cậu xoay người chuẩn bị trở về, cậu nghe được tiếng bước chân.
Càng ngày càng gần, càng ngày càng gần… (Ryu: Á! Có ma!!!!!
(╥ ﹏ ╥)
)