Cách Tôi Xa Chút

Chương 10-2

Editor: Tiểu Ốc

Trốn tránh không phải là tác phong làm việc của cô, mặc kệ kết quả có ra sao, cho dù đến cuối cùng chỉ còn lại một mình cô, thì cô cũng sẽ ngang nhiên đối mặt với kết quả.

"Sao vậy? Sắc mặt của em không được tốt lắm." Úc Trí Thăng rất quan tâm đến...... kết quả thử thai của cô.

Ngay từ hai ngày trước, anh đã phát hiện ra cô giấu một que thử thai trong ngăn kéo ở tù đầu giường, vì để tránh kinh động tới cô, cho nên anh vẫn luôn giả vờ không biết chuyện gì, nhưng cũng chặt chẽ chú ý tới từng cử động của cô.

Mãi cho đến ngày hôm nay, thì rốt cuộc cũng nhìn thấy cô lén lút cầm que thử thai đi vào phòng tắm, anh thật sự rất hi vọng những nỗ lực trong khoảng thời gian này không bị uổng phí.

"Không có việc gì." Lướt qua anh đi tới chỗ ghế sô pha.

Úc Trí Thăng đi theo sau lưng cô, đáy lòng gấp gáp muốn chết, trái tim quả thật cũng khẩn trương tới mức sắp sửa nhảy ra ngoài rồi.

"Định đi ra ngoài à?" Bái Khiết lấy rất nhiều gối dựa để ở trên ghế sô pha, rồi cả người làm ổ ở trong đó.

"Không có." Anh đáp lại rất nhanh.

"Vậy...... Em có việc muốn nói với anh, bây giờ có rảnh không?" Cô làm việc cũng không dài dòng dây dưa.

"Có." Nhanh chóng ngồi lên chiếc ghế sô pha đơn ở bên phải cô.

Bái Khiết nghi ngờ liếc nhìn anh một cái, phát hiện ra hình như hôm nay anh trở nên đặc biệt "gấp gáp".

Cô hoài nghi khiến cho Úc Trí Thăng thả chậm lại động tác, cố gắng để cho mình khôi phục lại sự ưu nhã tiêu chuẩn thường ngày.

Vì để lấy lại sự tin tưởng của cô, anh còn chủ động mở miệng hỏi;"Có phải định nói tới chuyện trở lại Thịnh Hâm không?" Còn giả vờ làm vẻ mặt đau thương cơ đấy!

Cô gật đầu rồi lại lắc đầu."Phải mà cũng không phải."

"Hả? Khó hiểu vậy?" Anh quyết định sẽ giả vờ cho tới cùng, nếu không cô mà biết được cái "kinh hỉ" là do một tay anh bày kế ra, thì với tính cách nghiêm túc của cô khẳng định sẽ không tha thứ cho anh!

"Em mang thai rồi." Cô cố ý lạnh nhạt, vì muốn để lại một đường lui cho mình, nhìn phản ứng của anh trước rồi hãy nói.

Úc Trí Thăng chậm rãi nháy mắt, nháy mắt rồi tiếp tục nháy mắt, bày ra vẻ mặt kinh ngạc "đã chuẩn bị từ trước"

.

"Mang thai?!" Anh nói hai chữ này như thể đang nói người ngoài hành tinh.

"Ừ, vừa mới tự mình dùng que thử thai xong, trên tờ hướng dẫn nói độ chính xác 99%, cho nên chắc chuyện em mang thai không sai." Lúc nói chuyện cô rất chú ý tới từng cái nét mặt cùng với phản ứng của anh.

Biết cô đang chú ý, anh liền chân mày cũng không dám động đậy một chút nào, rất sợ cô sẽ hiểu lầm."Nên nói là do bαo ©αo sυ không an toàn, hay là tất cả đều là do ý trời?"

Cô nhíu hai hàng lông mày lại."Anh nói như vậy làm cho em không đoán được suy nghĩ của anh."

Thì ra cô cũng không có tính nhẫn nại giống như Tưởng Hợp Long! Anh thích nhất là giao tiếp cùng với người không có tính nhẫn nại.

"Anh thích em là sự thật, muốn cưới em vào cửa cũng là sự thật, nhưng mà tất cả đều phải tôn trọng em. Bởi vì anh ‘không cẩn thận’ cho nên mới để cho em mang thai, làm rối loạn kế hoạch của em một chút, ví dụ như chuyện phải về Thịnh Hâm này, cho nên bây giờ anh không có tư cách để nói gì cả."

"Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là anh có thể tiếp nhận sự thật này không?" Bây giờ làm sao có thể suy nghĩ đến việc muốn trở lại Thịnh Hâm hay không, anh muốn hay là không muốn đứa bé này mới là trọng điểm chứ?

"Đương nhiên là được, anh vô cùng thích cái ‘ ý trời’ này, cũng vô cùng cám ơn cái bαo ©αo sυ không an toàn kia."

"Cho nên anh đồng ý để em sinh đứa bé này ra?" Xác minh thêm một lần nữa.

"Đương nhiên."

"Vậy......" Chuyện thay đổi quá đột ngột, không giống với dự đoán của cô, làm cho cô nhất thời không nói được lời nào.

Úc Trí Thăng chuyển chỗ ngồi ở bên cạnh cô, cầm lấy tay của cô."Thuận theo trời, trời sẽ giúp, nếu ông trời đã an bài cho đứa bé của chúng ta xuất hiện, vậy thì chúng ta nên ngoan ngoãn nghe lời. Anh biết rõ em đang rất lo lắng về thái độ của anh, thật ra thì anh lo lắng cho suy nghĩ của em hơn, bởi vì điều này sẽ ảnh hưởng tương đối lớn tới em, anh sợ em sẽ trách anh." Chết cũng không chịu thừa nhận là anh cố ý để cho cô mang thai.

"Em không ngờ là sẽ mang thai." Đến bây giờ cô vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

"Đúng vậy a, trên thế giới này không có cái gì là tuyệt đối." Ôm cô vào trong ngực.

"Vậy...... Định khi nào thì nói chuyện này cho cha mẹ em biết? Còn có anh trai của anh nữa?" Đây là một mối lo ngại khác của cô, lo lắng người cha luôn nghiêm túc sẽ không thể nào chịu nổi đả kích cô chưa cưới mà đã mang thai này, cũng lo lắng không biết anh cả và chị dâu sẽ nghĩ như thế nào về cô?

Hôn một cái vào gò má của cô."Chúng ta kết hôn đi! Ngày mai anh liền chính thức đi thăm hỏi người nhà em."

"Ngày mai?! Có phải quá nhanh không?" Cô còn chưa có đến khoa phụ sản để kiểm tra lại!

"Không phải là em cũng biết rằng anh rất muốn nhanh chóng cưới em vào cửa sao?" Điểm nhẹ một cái lên chóp mũi của cô.

Cô ngẩng đầu liếc xéo anh."Thế à? Vậy tại sao bây giờ mới nói? Đợi đến khi nào ‘có’ rồi thì mới nói, cảm thấy một chút thành ý cũng không có."

"Ơ! Đó là bởi vì anh không muốn trở thành ‘chướng ngại vật’ khi em trở lại Thịnh Hâm, cho nên mới chậm chạp không dám nói ra, chỉ sợ là em sẽ cho rằng anh cố ý gây trở ngại cho tiền đồ của em, không thể làm gì khác hơn là để ở đáy lòng, định đợi đến khi nào em đưa ra quyết định xong thì mới cầu hôn em, không ngờ ông trời lại đưa tới cho anh một đại lễ như vậy, làm cho anh có thể bày tỏ tấm lòng trước."

"Cả một đống lý do." Mặc dù cô lườm anh một cái, nhưng mà có thể nhìn ra được cô đã chấp nhận cách nói của anh.

"Dù sao bây giờ anh nói cái gì thì em đều sẽ không tin!" Úc Trí Thăng dắt tay của cô."Đi." Chỉ cần có thể đạt được mục đích của anh là tốt rồi.

"Đi đâu?" Không phải đang ngồi thoải mái sao, tự nhiên lại nói phải đi?

"Đi khoa phụ sản a! Bây giờ đi xác nhận trước, sau đó sẽ đi chọn một bộ tây trang để mặc vào ngày gặp bác trai bác gái, nếu như còn thời gian, thì sẽ đi chọn nhẫn cưới cùng với áo cưới, sau đó......" Kế hoạch của anh rất nhiều nha!

"Sao nhiều sau đó vậy? Bây giờ cũng đã xế chiều rồi, một ngày của anh dài hơn so với người khác à? Có thể làm được nhiều việc như vậy sao?"

Anh vỗ vỗ cái ót."Vậy thì, đi khoa phụ sản trước, sau đó đi chọn tây trang, đợi đến ngày mai sau khi chính thức thăm hỏi bác trai bác gái, thì chúng ta sẽ đi chọn nhẫn cưới cùng với áo cưới."

Sau khi giúp cô mặc áo khoác vào, thì đẩy cô ra khỏi cửa từ phía sau, có thể nhìn ra được anh đang rất gấp.

"Nhẹ một chút đi!"

"À." Anh suýt chút nữa thì quên mất là bây giờ thân thể của cô đáng giá nghìn vàng, phải cẩn thận mới được.

Đi tới bên cạnh xe, Úc Trí Thăng đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng.

"Bái Khiết."

"Hả?"

"Em còn muốn trở lại Thịnh Hâm sao?" Đây mới là lý do mà anh khổ cực cố gắng gieo giống.

"Ưmh......" Cô có chút do dự.

Cái này còn cần phải suy nghĩ sao?"Như vậy có khi sẽ không tốt cho đứa bé đi?"

"Ưmh......"

Tâm tình của Úc Trí Thăng thấp thỏm theo sự do dự của cô.

"Vậy......" Cô vẫn là một bộ dáng do dự.

Úc Trí Thăng cầm chìa khóa xe trong tay, nhưng lại khẩn trương đến nỗi quên luôn cả ấn nút tắt chống trộm, hai người cứ đứng trong gió rét bốn mắt nhìn nhau.

"Ưmh......" Cô giống như đang cố ý khiêu chiến tính nhẫn nại có hạn của anh.

Úc Trí Thăng nhíu mày đợi cô nói ra đáp án hoàn chỉnh, mà không phải là cứ ưm ưm ư ư như vậy.

"Em nghĩ là sẽ không đi, em sẽ bảo bác tìm người khác." Thật ra coi như là không có chuyện mang thai này thì cô cũng không có ý định trở lại, bởi vì những ngày tháng hạnh phúc cùng với anh khiến cho cô không thể nào chịu nổi việc bị ngăn cách ở hai nơi khác nhau.

Úc Trí Thăng nặng nề thở phào một hơi, tâm tình rõ ràng trở nên nhẹ nhõm hơn, ấn xuống cái điều khiển từ xa để mở chốt."Lên xe trước đi!"

Thật may là mấy ngày gần đây, bắn súng không có bị uổng phí phát nào, mặc dù quá trình có hơi cực khổ một chút, nhưng mà ít nhất kết quả cũng khiến anh hài lòng.

"Anh không có những lời nào khác muốn nói sao?" Sau khi lên xe, Bái Khiết cười cười liếc nhìn anh.

Anh trừng lớn hai mắt."Cái gì? À, cái đó...... Không trở lại cũng được, nếu không thì khi chúng ta cách xa nhau hai thành phố, anh sẽ không thể chăm sóc cho em thường xuyên được, hơn nữa hoàn cảnh ầm ĩ đó cũng không tiện cho bảo bảo."

"Còn gì nữa không?" Cô không muốn nghe những thứ này.

"Ưmh...... Anh yêu em."

"Không phải cái này!"

"Vậy......" Lòng của phụ nữ thật là kim dưới đáy biển.

"Tại sao bαo ©αo sυ lại không dùng được?" Thật sự coi cô là một đứa ngốc sao? Suy nghĩ kỹ một chút, thì cô cảm thấy anh là tình nghi động tay động chân số một.

"Ưmh...... Có thể là do quá hạn chăng?" Không, là do bị anh đâm mấy cái lỗ "nhỏ" mà thôi.

"Như vậy sao!"

"Ừ, thế nên mới nói không phải là cứ hàng của nước ngoài thì là hàng tốt." Không mở máy sưởi, mà sao lại chảy nhiều mồ hôi như vậy!

"Thật là khéo nha, vừa đúng vào lúc này lại mang thai......" Nhìn cái bộ dáng chột dạ kia, thì cô gần như có thể khẳng định là anh giở trò quỷ ở sau lưng rồi."Em rất nghi ngờ việc anh động tay động chân đó nha!"

Úc Trí Thăng lộ ra nụ cười lấy lòng cứng ngắc."Ý trời, ý trời, tất cả đều là ý trời mà!" Tóm lại là khi nào bọn anh còn chưa kết hôn, đứa bé còn chưa được sinh ra, thì anh tuyệt đối sẽ không thừa nhận là anh đã làm cái gì. Oa? Trực tiếp hát bài "Ý trời" của Lưu Đức Hoa cho cô nghe vậy ~~

【 Hết trọn bộ 】