Editor: Tiểu Ốc
Bây giờ đang là giờ làm việc, anh không muốn làm chậm trễ công việc của anh trai, cũng không muốn làm ảnh hưởng đến cảm xúc của những nhân viên khác, cho nên rời đi trước vẫn là tốt nhất.
Úc Trí Bình tự mình tiễn hai người tới cửa."Ừ, buổi tối nhớ về nhà ăn cơm nha, bảy giờ ăn cơm."
"Vâng, nói cảm ơn với chị dâu trước hộ em."
"Chị dâu của mình thì cần gì phải khách khí, nếu cô ấy nhìn thấy hai người thì không biết sẽ vui mừng đến mức nào."
Úc Trí Thăng cười gật đầu, sớm biết như thế này thì đi tìm chị dâu trước có phải là tuyệt rồi không, so với tên anh trai răng nhọn mỏ sắc này, thì càng nên chọn người chị dâu đáng yêu luôn luôn yêu thương anh hơn."Anh làm việc đi, bọn em đi trước."
"Ừ."
Lúc đi giống như lúc đến, Úc Trí Thăng vẫn dắt tay Bái Khiết như cũ rời khỏi công ty, mỗi khi đi qua một bộ phận, thì phía sau liền truyền đến hàng loạt âm thanh như thủy tinh vỡ làm OST (nhạc nền).
Đến bây giờ thì Bái Khiết mới được chính thức chứng kiến hiệu ứng truyền thuyết đã lâu của Úc Trí Thăng!
Chị dâu chẳng những thương yêu Úc Trí Thăng, mà đối với Bái Khiết cũng là vừa gặp đã thân, vô cùng yêu thích, mới lần đầu tiên gặp mặt, nhưng mà đã tán gẫu không ngừng như thể là bạn cũ lâu năm không gặp vậy, đề tài gì cũng tán gẫu, gạt luôn hai người đàn ông ở bên cạnh sang một bên, không để ý tới sự hiện hữu của bọn anh.
Hai anh em bọn họ một người thì khổ sở đi rửa đống bát đũa sau khi ăn cong, một người thì sống chết phô trương ở bên cạnh hai người, với hi vọng có thể kéo lại lực chú ý của các cô về, nhưng mà một chút tác dụng cũng không có, cuối cùng hai người không thể làm gì khác hơn là rưng rưng lấy ra bộ cờ đen trắng, chơi cờ vua.
Mắt thấy bọn họ đã đánh chém ba giờ rồi, mà hai người phụ nữ kia chẳng những không có ý định chấm dứt, mà còn càng tán gẫu càng hăng say, ép buộc bọn họ không thể làm gì khác hơn là mỗi người lừa gạt một người, nghĩ hết tất cả mọi cách để tách hai cô ra.
Úc Trí Bình lười phải tiễn khách, không để ý tới hình tượng chính trực của mình lúc bình thường, trực tiếp lấy lý do muốn tăng người đền Tổ quốc để kéo vợ vào phòng; Úc Trí Thăng nhắc nhở Bái Khiết đừng có quấy rầy quá trình làm người của anh trai và chị dâu, dắt tay của cô, cũng không quay đầu lại rời khỏi nhà anh trai, chạy thẳng tới chỗ ở của mình.
Tối nay anh và anh trai đều nhận được một bài học, chính là tuyệt đối tuyệt đối không thể để cho hai người phụ nữ này chạm mặt!
Sau khi Bái Khiết lên xe thì không ngừng tán dương anh trai và chị dâu, có lẽ bởi vì liên quan đến giới tính, cho nên cô vẫn luôn rất ăn ý với chị dâu."Nhân phẩm của chị dâu thật là tốt nha!"
"Anh biết rõ rồi." Tay cầm vô lăng đã trắng bệch.
"Chị dâu rất có khí chất
đó!" Cô vui vẻ nói.
"Đương nhiên." Bên ngoài thì cười nhưng bên trong không cười.
"Chị dâu nói bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh em tới tìm chị ấy, hay là gọi điện thoại cho chị ấy cũng được."
"Ừ." Môi dưới bị cắn xuất hiện một vết rách, còn khẽ chảy máu.
Bái Khiết hoàn toàn không nhìn thấy khuôn mặt giống như đang táo bón của anh, vẫn không ngừng tán dương chị dâu, mà âm thanh anh đáp lại càng ngày càng lớn, số chữ cũng càng ngày càng ít, cuối cùng thậm chí dùng trầm mặc để biểu đạt sự kháng nghị không thành lời.
"Ơ? Sao anh lại không nói chuyện?" Sau lần thứ n cô tán dương chị dâu mà không được đáp lại, thì cô rốt cuộc cũng phát hiện ra sự bất thường của anh.
Cảm ơn Thượng Đế! die nda nle quydo n
Rốt cuộc cô cũng chú ý tới anh!
"Bởi vì từ sau khi lên xe cho đến bây giờ, em vẫn luôn một mực không ngừng tán dương chị dâu, ở trong mắt của em thì chị ấy thật sự hoàn hảo đến nỗi không có gì để bắt bẻ sao, so với chị dâu, thì anh là cái khỉ gì?!" Tối đa là anh trai cũng chỉ bêu xấu anh một chút ở trước mặt Bái Khiết mà thôi, nhưng chị dâu lại "cướp" luôn cả người cô đi, bây giờ anh cô cùng hối hận vì đã cho hai người gặp mặt.
Bái Khiết lè lưỡi, coi như là mình xem thường cảm thụ của anh nên bày tỏ áy náy.
"Xuống xe đi." Hãy nhìn xem cô đã nói nhiều đến mức nào rồi kìa, cũng đã về đến tận nhà!
Bái Khiết nhanh chóng xuống xe, một câu cũng không dám nhiều lời.
Úc Trí Thăng mặt lạnh mở cửa, dẫn đầu đi vào trong nhà, Bái Khiết cúi đầu ngoan ngoãn theo ở phía sau. Lúc trở về Đài Bắc trước kia cũng đã từng đến nơi này cùng với anh mấy lần, nhưng mà mỗi lần đều là vào nhà một cách vui vẻ, nhưng hôm nay lại là lần đầu tiên bầu không khí tệ như vậy.
Anh đi đến trước chiếc tủ lạnh trong phòng bếp. Lấy ra một chai coca và một lon bia, đưa chai coca cho cô, còn chính mình thì mở lon bia, uống ừng ực từng ngụm từng ngụm.
Bái Khiết cầm chai coca đứng ngẩn người không dám hé răng. Tối nay cô đã nói nhiều lắm rồi, rất sợ nếu mở miệng thêm một lần nữa thì sẽ đắc tội đến anh, cho nên dứt khoát đứng yên lặng ở một bên.
Chỉ trong chốc lát, lon bia trong tay anh đã rỗng tuếch, sau khi vứt cái lon bia trống rỗng đã méo mó tới mức dọa người vào trong thùng rác bên cạnh tủ lạnh, thì đi vào trong phòng khách ngồi xuống.
Anh chưa từng uống một mạch hết cả lon bia như vậy, nhưng mà cơn giận vào ngày hôm nay thật sự quá lớn, nếu không làm như vậy, thì anh chỉ sợ là mở miệng nói câu nào thì anh sẽ phun ra lửa câu đó mất.
"Anh...... vẫn còn đang tức giận sao?" Bái Khiết cầm chai coca vẫn chưa được mở ngồi ở bên cạnh anh.
"Ừ." Liếc xéo cô một cái, cầm lấy chiếc điều khiển ti vi bật ti vi lên, chuyển kênh lung tung.
"Chị dâu......"
"Hử?" Tối nay anh không muốn nghe bất kỳ câu gì về chị dâu hay anh trai nữa.
Bị anh hử một câu như vậy, Bái Khiết đành phải nuốt câu nói tiếp theo vào trong bụng coi như bữa khuya, yên lặng nhìn anh dùng điều khiển ti vi nhanh chóng chuyển sang các kênh đang chiếu "Flash Video".
Từ tốc độ chuyển kênh nhanh đến nỗi chưa kịp nghe thấy tiếng của kênh này đã chuyển sang kênh khác, có thể thấy được suy nghĩ của anh không đặt ở trên ti vi, nhưng mà anh không có mở miệng trước, cho nên cô cũng không dám lỗ mãng.
Bái Khiết mở chai coca ra, vừa khẽ nhấp một ngụm, vừa suy nghĩ xem phải làm như thế nào để hóa giải sự lúng túng này.
Xem ra Úc Trí Thăng đã quyết tâm không mở miệng, hơn nữa hình như còn định đập vỡ cái điều khiển ti vi kia ra mới hài lòng.
"Có muốn uống coca không?" Bái Khiết khó khăn lắm mới có được một lần nhẹ giọng.
Anh không nói một lời nào, vẫn ấn điều khiển ti vi như cũ, chỉ cần nghĩ đến việc bao nhiêu ngày ở bên nhau tình cảm mặn nồng mà lại còn không sánh được với lần đầu tiên gặp mặt anh trai cùng với chị dâu, thì anh liền cảm thấy vô cùng uất ức và cay đắng.
Hôm nay thật sự không phải là ngày của anh!
Bái Khiết nhẹ giọng thở dài, cầm coca lên uống một hớp, nhưng mà lần này lại ngậm ở trong miệng.
Cô không phải là không biết cách "chinh phục" đàn ông, mà chỉ là khinh thường dùng mà thôi.
Giơ tay lên kéo mặt anh về phía mình, để cho hai người mặt đối mặt, nhưng buồn cười là mặt của Úc Trí Thăng vẫn không có một chút thay đổi nào, hơn nữa điều khiển ti vi trong tay vẫn còn không ngừng chuyển kênh.
Cô đành phải đặt môi mình lên môi anh, định đưa chỗ coca đang ngậm trong miệng vào trong miệng của anh, bắt anh há mồm ra; nhưng mà bởi vì môi của anh mím quá chặt, cho nên nước coca chảy dọc theo khóe miệng của anh xuống, cô đành phải bị động theo chỗ coca đang chảy xuống mà liếʍ láp cổ anh.
Anh rất muốn duy trì vẻ mặt không chút thay đổi nào cùng với tư thế ngồi ưỡn thẳng lưng, nhưng mà...... người đàn ông nào có thể chịu được bị một người phụ nữ trêu chọc như vậy? Hơn nữa còn là người phụ nữ mà mình yêu!
Cho nên anh bắt đầu đứng ngồi không yên, không ngừng di chuyển cơ thể, mặc dù trong tay đang cầm điều khiển ti vi, nhưng mà đã sớm quên mất chuyện phải chuyển kênh.
Lại Bái Khiết không đếm xỉa đến bất kỳ cái gì khác, trực tiếp dạng chân ngồi lên đùi anh, hôn môi của anh.
Không bị coca ngăn cản, lần này đã có thể không chút khách khí nào mà cạy môi của anh ra, tiến quân thần tốc công thành đoạt đất, tỏ rõ là muốn anh không còn đường để lui nữa.
Úc Trí Thăng chưa từng nghĩ tới Lại Bái Khiết cũng có thể có một mặt cuồng dã như vậy, thật sự làm cho anh vừa mừng vừa sợ, lần này ngược lại không còn hận anh trai và chị dâu nữa, trong lòng còn có một chút cảm ơn bọn họ đấy!
Lúc Bái Khiết ngồi ở trên người của anh thật sự rất đáng yêu, hương vị này thật sự quá mỹ diệu, cho nên anh vẫn nắm chặt điều khiển ti vi như cũ, chờ cô mang tới một đợt kinh hỉ (kinh ngạc + vui mừng).
Nhưng mà, Lại Bái Khiết lại càng "làm" càng chột dạ......
Tại sao anh lại một chút phản ứng cũng không có? Mà vẫn nắm chặt chiếc điều khiển ti vi ở trên tay? diennddanleequuydoon
Theo lý thuyết thì, lúc này anh phải giống như các vai nam chính trong phim điện ảnh, sau khi gầm nhẹ một tiếng, thì đổi từ bị động sang chủ động mới đúng chứ! Sao lại vẫn có thể ngồi thẳng tắp, không bị một chút ảnh hưởng nào như thế này?
Là do quá tức giận sao? Hay là do trước kia sử dụng quá độ? Hay là do cô còn quá non, cho nên mới không kí©ɧ ŧɧí©ɧ được hormone giống đực của anh?
Cô khẽ cắn vành tai đầy đặn nở nang của anh, liếʍ láp bờ môi cương nghị của anh, khẽ mυ'ŧ hầu kết khêu gợi của anh, cuối cùng trực tiếp cởi nút áo sơ mi của anh ra.
Sau khi toàn bộ nút áo được cởi ra, cô ngồi thẳng người, mắt đối mắt, mũi đối mũi, miệng đối miệng với anh, khiến cho cả hai có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng hơi thở nặng nề của nhau, nhưng mà tay vẫn tiếp tục cởi thắt lưng của anh ra.
"Mặc kệ trong lòng anh đang nghĩ cái gì? Bây giờ cho anh hai lựa chọn, một là đẩy em sang một bên, ngăn em ‘cưỡиɠ ɠiαи’ anh lại; hai là bắt đầu từ bây giờ do anh đảm nhận, hai chúng ta cùng nhau vui vẻ hưởng thụ đêm xuân. Chọn cái nào? Hả?" Ngồi ở trên phần đũng quần đã trở nên căng thẳng và cứng rắn của anh, nhiệt độ của cô từ từ tăng cao, ngay cả lúc nói chuyện cũng sẽ thở gấp, mỗi một chữ đều cực kỳ hấp dẫn.
Đối với anh mà nói, thì Bái Khiết đang ngồi ở trên đùi của anh như thế này thật sự là hấp dẫn chết người, làm sao anh có thể chịu đẩy cô ra được chứ?!
Cho nên......
Anh vứt lại cái điều khiển ti vi, đột nhiên đứng dậy, để cho hai chân của cô vắt ngang qua hông anh, trực tiếp đi về phía phòng ngủ.
Anh đảm bảo, tối nay sẽ làm cho cô bận rộn đến nỗi hoàn toàn không thể nào nhớ nổi có hai cái người Trình Giảo Kim* là anh trai cùng với chị dâu này, trong mắt chỉ có thể có một mình anh mà thôi!
(*)Trình Giảo Kim: các bạn có thể hiểu đại khái là người thứ ba, người ngáng chân, chen chân vào một mối quan hệ, hay một việc gì đó. Nếu bạn nào đã đọc nhiều bộ truyện ngôn tình thì sẽ thấy rất quen thuộc.