Nalu Story [Fairy Tail]

Chương 26: Lãng quên

--------Chap 26: Lãng quên--------

Natsu nở một nụ cười thật tươi và “giới thiệu” về mình cho Lucy biết… lần thứ 2.

Natsu: *cười* Chào cậu! Tớ tên là Natsu. Một thành viên của Fairy Tail.

Lucy: *cười đáp trả* Cậu mới gia nhập hội à? ^^ Đây là lần đầu chúng ta nói chuyện với nhau nhỉ?

Tim Natsu nhói lên khi nhe hai chữ “lần đầu”. Không phải lần đầu đâu Lucy!!! Đã rất nhiều lần rồi đó Lucy!!! Nén nỗi chua chát trong lòng. Cậu phải tiếp tục công việc “làm quen” với Lucy.

Porlysia nhìn Natsu. Bà cảm thấy buồn thay cho chàng trai này. Cuộc sống quả thật bất công quá. Không muốn làm phiền hai người họ, bà mở cửa định đi ra ngoài thì thấy Loke, Gray, Juvia, Erza và Jella đang đi vào. Mọi người đều ngạc nhiên khi thấy Lucy đã tỉnh. Juvia mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy Lucy.

Juvia: *giọng như muôn khóc* Lucy! Cuối cùng Lucy cũng đã tỉnh. Juvia… *híc* Juvia rất lo lắng đó. Tốt quá rồi.

Lucy: *hơi khó hiểu* Tớ có bị gì đâu? Hình như chỉ bị ngất một chút.

Juvia: *từ từ buông Lucy ra* Hả? Lucy không nhớ gì sao?

Lucy: *cười cười* Hình như tớ đang trên đường đi về nhà rồi hình như bị ngất thì phải. Chắc tớ hơi mệt. Giờ thì không sao rồi. Juvia, cậu đừng lo quá.

Juvia ngệt mặt ra nhìn Lucy.Đương nhiên mọi người cũng vậy. Lucy nhìn thấy Loke.

Lucy: Loke. Anh ở lại chơi lâu vậy không sao chứ? Cũng nên về tinh linh giới một chút rồi trở lại chơi sau chứ.

Loke tinh ý hiểu được một chút.

Loke: *cười* Không sao. Lucy, em cũng nên về nhà nghỉ ngơi chút chứ.

Lucy: Đúng rồi nhỉ. Thôi tạm biệt mọi người tớ đi trước nhé. Lát gặp các câu ở hội sau. ^^

Loke: Anh sẽ đưa em về.

Lucy: Không cần đâu. Tôi tự được mà.

Nói vậy chứ Loke nào có nghe.:v Ai cũng thấy lạ khi Natsu không ngăn cản gì Loke. Bình thường người đưa Lucy về không ai khác ngoài Natsu. Lucy đi được vài bước thì quay lại nhìn về phía Natsu.

Lucy: *cười tươi* Tôi tên là Lucy. Là tinh linh pháp sư. ^^ Rất vui được làm quen với cậu Natsu!

Lucy dơ một tay về phía Natsu. Ý muốn bắt tay với cậu.

Gray: *không hiểu* Lucy! Cậu với Natsu biế-- uhm

Natsu nhanh chóng biệt miệng Gray lại. Cậu từ từ bước tới. Nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn ấm áp của Lucy. Không lâu. Không có cái siết tay thật chặt. Không lưu luyến. Chỉ đơn giản là cái bắt tay làm quen từ hai người “mới gặp nhau” lần đầu.

Natsu: *cười* Tớ cũng vậy.

Lucy nhanh chóng buông tay Natsu ra. Rồi quay người đi. Natsu dõi theo Lucy cho đến khi tấm lưng nhỏ bé đó hoàn toàn biến mất. Mắt Natsu ánh lên những tia bất lực, đau đớn. Erza nhận ra được chắc chắn có chuyện gì đó ở đây.

Erza: Natsu. Có chuyện gì xảy ra thế?

Natsu: *giọng lạc đi* Lucy… sẽ không nhớ bất cứ thứ gì về tớ cả.

Erza: *ngạc nhiên* Tại sao lại thế?

Natsu: Đó là cái giá phải trả để cứu Lucy.

Natsu kể lại cho mọi người nghe những gì đã xảy ra. Ai cũng kinh ngạc.

Juvia: Juvia nghĩ Natsu nên kể sự thật cho Lucy biết.

Natsu: Vậy chỉ khiến Lucy buồn hơn thôi. Tớ không muốn nhìn thấy cô ấy khóc thêm lần nào nữa.

Juvia: Nhưng như vậy…

Gray đặt tay lên vai Juvia ý muốn cô đừng nói nữa. Anh biết cảm giác muốn bảo vệ Lucy của thằng ngốc này. Nếu Juvia bị như thế… anh cũng sẽ chọn cách mà Natsu làm. Anh sẵn sàng gánh hết nỗi đau đớn để người mình yêu được hạnh phúc. Khẽ kéo Juvia lại gần mình hơn. Tự nhiên Gray muốn được ôm lấy cô. E hèm! Nhưng ở đây không được. Cố chịu nào.

Erza: Natsu, vậy bây giờ cậu muốn làm gì?

Natsu: *cười nhẹ* Bắt đầu lại.

--------Phía Lucy--------

Lucy rảo bước đi về nhà. Loke vẫn lẵng lặng đi theo. Lucy lúc này cảm thấy tâm trạng mình rất kì lạ. Cô có cảm giác như mình vừa đánh mất thứ gì đó. Rất quan trọng. Nhưng lại không nhớ rõ đó là gì. Trong lòng có gì đó trống rỗng. Mở cửa bước vào nhà. Không khí im lặng. Lucy có cảm giác thiếu gì đó ở đây. *tách*

Lucy: *đưa tay lên mắt* Ơ… sao mình lại khóc?

Nước mắt cứ tuông ra. Không sao dừng lại được. Lucy không hiểu nguyên nhân tại sao. Loke hoảng hốt chạy đến gần Lucy.

Loke: Lucy! Sao em lại khóc???!!!

Lucy: *lau nước mắt* Tớ không biết. Nước mắt cứ chảy mãi. Tớ chỉ có cảm giác rằng đã đánh mất thứ gì đó.

Loke không biết nói gì. Vậy là Lucy đã quên Natsu. Với tư cách là một người đem lòng yêu Lucy thì đáng lẽ ra anh phải thấy vui vì giờ đây mình đã có cơ hội mới đúng. Nhưng nhìn những giọt nước mắt kia anh lại thấy lòng nặng trĩu. Loke muốn đưa tay lau nước mắt cho Lucy nhưng… người ngăn nó nhưng chảy không phải là anh.

Loke: *đưa tay xoa đầu Lucy* Không sao đâu. Chắc là cảm xúc không ổn định sau khi bị ngất thôi. Em mau vào nghỉ đi. ^^

Lucy: uhm. Cảm ơn.

Lucy bước vào nhà và nhanh chóng đi tắm. Nước ấm chảy lên mặt khiến cô thấy dễ chịu hơn. Từng thớ thịt như được thư giản.

Mọi chuyện rồi sẽ ra sao. Ký ức về Natsu sẽ mãi mãi bị quên lãng mãi mãi sao? Natsu sẽ ôm nỗi đau đó và một lần nữa gầy dựng lại mối quan hệ với Lucy.

--------Phía Natsu--------

Natsu vừa về nhà đã thấy Lisanna đứng đó. Nhiều chuyện xảy ra quá khiến Natsu quên mất lời tỏ tình của Lisanna. Bây giờ cậu cảm thấy khá bối rối khi gặp cô.

Lisanna: Natsu… tớ có chuyện muốn nói.

--------End chap 26-------