Đo xong, Cẩm Tú bắt đầu sóc lọ, cô tuốt lên tuốt xuống dươиɠ ѵậŧ, vừa tuốt vừa ngắm cho thỏa, có lẽ cô đã say mê, hình thù cái ©ôи ŧɧịt̠ trong tay cô đã in hằn trong não cô mất rồi, có lẽ cả đời cô sẽ không bao giờ quên được cái dươиɠ ѵậŧ này. Nó thực sự rất khủng bố, nếu ai mà đã từng được cái ©ôи ŧɧịt̠ này chọc vào l*и, đảm bảo từ đó trở đi sẽ không bao giờ có hứng thú với một cái ©ôи ŧɧịt̠ nào khác. Chắc chắn là vậy. Cẩm Tú phân vân không biết có nên dừng lại không, bởi cô biết nếu một lần xa l*и vào đây, chắc chắn sẽ bị lệ thuộc vào nó, sẽ bị nó điều khiển đến chết mới hết.
Nước bọt cứ tiết ra bởi thèm thuồng vì một giọt nước óng ánh đùng đυ.c từ lỗ sáo rỉ ra do động tác sóc lọ tạo thành, đó là tinh tương, có tác dụng bôi trơn cho hoạt động tìиɧ ɖu͙©. Không kiềm chế được, Cẩm Tú nhu nhú cái lưỡi ra khỏi đôi môi rồi từ từ đưa đầu mình vào sát lại ©ôи ŧɧịt̠, đầu lưỡi nhọn vừa chạm vào đầu lỗ sáo để tóm lấy giọt tinh tương ấy, lưỡi thu về, đầu rụt ra xa, giọt tinh tương không đứt mà bị kéo thành sợi.
– “Sụp”, Cẩm Tú hút một hơi thật mạnh, cả sợi tinh tương ấy đứt hẳn khỏi lỗ sáo và mất hút trong khoang miệng Cẩm Tú. Cô dậm dậm lưỡi để cảm nhận vị, tinh tương không có vị ngọt, không có vị chua vị đắng hay vị chát, chỉ có cảm giác man mát, ngầy ngậy, nhờ nhợ đọng lại ở lưỡi. Cô nuốt hết. Thứ tinh túy đầu tiên trong cơ thể Nghĩa là tinh tương đã được Cẩm Tú nuốt trọn vào trong bụng. Cẩm Tú lại nhớ mãi cái vị này.
Tiếp sau đó, Cẩm Tú chúm môi mình lại rồi hạ xuống đầu khất, cô đặt một nụ hôn nhẹ nhàng, tình cảm chan chứa lên đúng lỗ sáo. Cô không làm mạnh bởi có lẽ cô đã tôn thờ cái dươиɠ ѵậŧ này mất rồi, cô sẽ coi nó như một vị thần ngự trị trong trái tim và trong cuộc sống của mình.
Nụ hôn đầu đã xong, cô hé môi mình to hơn rồi từ từ đưa từng chút từng chút một cái ©ôи ŧɧịt̠ vào trong miệng, to hơn một chút rồi há ngoác ra hết cỡ vì càng đi vào sâu cái ©ôи ŧɧịt̠ càng to ra. Đến khi không thể sâu hơn được nữa vì đầu dươиɠ ѵậŧ đã chạm vào cuống họng thì một bên má của Cẩm Tú đã in hình dươиɠ ѵậŧ. Nhưng sâu hết cỡ thì dươиɠ ѵậŧ mới chỉ khuất trong miệng chưa được một nửa. Mắt Cẩm Tú mở to trông vô cùng khổ sở, nhìn giống như là một con rắn hổ mang đang nuốt một con vật to gấp mấy lần thân mình.
Nghĩa lần đầu tiên được mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠, cậu không ngờ cảm giác được mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ nó lại sướиɠ như vậy, thể nào anh Cung mỗi lần được chị Mận mυ'ŧ đều sướиɠ rung lên như thế, có lần chị mυ'ŧ mạnh quá làm anh bắn tinh luôn trong miệng chị. Cậu rên lên bằng cách gọi tên:
– Cô Cẩm Tú ..…………. ư ư ư ………….
Cẩm Tú ngẩng mặt lên nhìn Nghĩa, trong miệng cô vẫn đầy một mồm dươиɠ ѵậŧ, dươиɠ ѵậŧ đã chiếm hết diện tích khoang miệng, chỉ còn chừa lại một khoảng trống quá nhỏ để cái lưỡi quẫy quẫy đạp đạp quấn quấn vào một bên thân dươиɠ ѵậŧ. Còn răng thì cũng đã tì sát vào da dươиɠ ѵậŧ, chỉ cần nhả cơ miệng ra một tí thì hai hàm rằng co lại như là đang cắn ©ôи ŧɧịt̠.
Trong tìиɧ ɖu͙©, người ta có một khái niệm đấy là khẩu da^ʍ, tức là hành động người nam dùng dươиɠ ѵậŧ ȶᏂασ vào miệng người nữ. Nhưng trong khẩu da^ʍ thì dươиɠ ѵậŧ quá to sẽ không thích bằng dươиɠ ѵậŧ có độ to vừa phải. Bởi vì nếu ©ôи ŧɧịt̠ quá to sẽ làm miệng bị há to rất nhanh gây ra cảm giác mỏi miệng, khó thở và nghẹn. Còn nếu ©ôи ŧɧịt̠ có kích thước vừa phải, miệng không phải mở to mà lại có thể đút hết ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng, đút từ đầu khất xuống đến tận gốc.
Ở trường hợp của Nghĩa, tất nhiên khẩu da^ʍ là không ổn về mặt lâu dài rồi, Cẩm Tú cũng làm nhưng chỉ là làm cho có, cho biết như là một trải nghiệm mới của cuộc đời mà thôi. Cô chỉ vài lần thụt ra thụt vào trong miệng thôi mà nước mắt đã chảy ra vì nghẹn, vì khó thở và mỏi miệng rồi. Cô mυ'ŧ một cái thật mạnh vào đầu khất rồi rút hẳn ra, một tiếng “pực’ vang lên.
Nhưng chưa dừng màn khẩu da^ʍ ở đó, không mυ'ŧ được lâu thì Cẩm Tú dồn sang liếʍ. Cô có biệt tài cũng như là sở thích liếʍ. Cái lưỡi cô thè ra rồi từng chút từng chút một liếʍ từ trên xuống dưới, liếʍ từng mảng lông giái, rồi liếʍ xuống hai bìu giái, liếʍ tràn xuống cả c̠úc̠ Ꮒσα, liếʍ lan sang bên vùng bẹn của Nghĩa. Liếʍ cũng có nhiều kiểu liếʍ, không chỉ đơn giản là thè lưỡi ra rồi rê rê từ chỗ này sang chỗ kia, Cẩm Tú lúc thì dùng bản rộng của lưỡi để liếʍ, lúc thì chỉ dùng mỗi phần đầu nhọn của lưỡi để liếʍ, lúc thì cô kết hợp giữa cả môi và lưỡi để vừa liếʍ vừa cắn vào thịt. Tất cả phối hợp hài các kiểu lại với nhau cho phù hợp với từng vùng liếʍ, liếʍ ở đầu khất thì một kiểu, liếʍ ở đám lông thì một kiểu, còn ở bìu giái thì vừa liếʍ vừa cắn bằng môi mới thú, còn vùng bẹn thì dùng bản rộng của lưỡi để liếʍ đúng như kiểu chó uống nước.
– Nằm sấp xuống đi Nghĩa.
Lời nói nhẹ nhàng của Cẩm Tú vậy thôi nhưng Nghĩa nghe như đó là mệnh lệnh của một nữ hoàng, cậu lập tức xoay người nằm úp sấp xuống giường, đầu nghiêng về một bên nhìn ra phía cửa phòng. Chiếc ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc phải để xuôi xuống bên dưới, giờ đên nếu nhìn từ khe mông Nghĩa xuống thì thấy đây đúng là một cái chân thứ ba.
Lúc Nghĩa nằm úp xuống cũng là lúc Cẩm Tú lột bỏ chiếc áo len và áσ ɭóŧ, điều hòa mặc dù tỏa ra thứ hơi nóng giữa mùa đông nhưng đó không phải là lý do cô cởϊ áσ. Cái nóng từ bên trong người mới làm cô thực sự nóng. Hai bầu vυ' được tự do nẩy tưng lên một cái rồi rung động một lúc mới dừng lại. Bầu vυ' Cẩm Tú to lắm, trắng phóc nhìn như hai quả bưởi Diễn đang gắn lên ngực, mặc dù to như vậy nhưng hai bầu vυ' chỉ trĩu xuống một chút chứ không bị chảy xệ như đa số đàn bà trạc tuổi. Có lẽ cơ địa của mỗi người đều là do trời ban cho cả, hoặc cũng có thể do cái bầu vυ' này ngoài nuôi con cũng ít bị tác động nên vẫn giữ được dáng giống như thiếu nữ mới lớn cũng nên. Trên mỗi vυ' có một điểm nhấn, đấy chính là núʍ ѵú. Cái núʍ ѵú không thâm nhưng cũng không hồng, nó có mầu nâu nhàn nhạt, một đoạn thịt núm to dài bằng nửa đốt ngón tay kiêu hãnh vươn thẳng về phía trước, trên núʍ ѵú là li ti các nốt nhỏ chính là các đầu của tia sữa. Bầu vυ' trắng ngần giống với mầu da của bụng và các vùng khác thân thể Cẩm Tú.
Khi Cẩm Tú đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thì mới có cái nhìn tổng thể. Khuôn mặt xinh đẹp cao sang đậm chất gái Hà Thành cổ thì như đã nói ở trước, mái tóc bồng bềnh kiểu Tây càng làm cho khuôn mặt ấy cuốn hút. Làn da trắng như trứng gà bóc từ trán xuống đến tận gót chân. Chiếc cổ đầy đặn thon dài. Hai bờ vai lẳn không nhìn thấy xương vai. Cặρ √υ' to đẹp nùng nũng ngự trị nơi ngực. Bụng săn chắc không có một chút mỡ thừa, không một nếp ngấn. Hông nở sang hai bên. Mông căng đét vun đầy là điểm đầu tiên của một cặp chân dài thườn thượt. Cẩm Tú là một người đàn bà đẹp, quyến rũ ở từng chi tiết nhỏ nhất trên thân thể.
Lúc này Cẩm Tú và cả Nghĩa nữa, cả hai đều đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, trên người hai người chỉ còn thịt, còn da, còn lông, còn tóc mà thôi. Cẩm Tú nằm úp mình lên lưng trần, cô muốn toàn bộ thân trên của mình được áp vào tấm lưng rộng của Nghĩa.
Cẩm Tú nhận được bầu vυ' mềm mại của Cẩm Tú đang áp vào lưng mình, Nghĩa có ngoảnh lại một chút, cậu chưa nhìn được rõ nhưng thoáng thấy chiếc áo len của cô đã được lột ra rồi, vậy là cô đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ giống như mình. Không kiềm chế nổi, Nghĩa run lên vì quá sướиɠ, cái cảm giác da thịt đàn ông – đàn bà ép vào nhau, lan tỏa sang nhau tạo ra vô vàn kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cậu cố ngoảnh cổ ra phía đằng sau nhưng không được vì sức nặng từ trên lưng do cả người Cẩm Tú đã ở cả đấy, liền sau đó là cảm giác tê tê ở gáy. Cẩm Tú lại dùng lưỡi liếʍ gáy sau đó liếʍ dần xuống lưng. Khắp lưng của Nghĩa đều ướt do nước bọt của Cẩm Tú.
Rồi Cẩm Tú xoay người lại nằm ngược trên lưng Nghĩa, lúc cái l*и đã ẩm ướt cọ vào gáy Nghĩa thì cũng là lúc miệng của Cẩm Tú ở trên mông, cô đang miệt mài liếʍ hai bên mông cho Nghĩa, có lẽ cô không muốn một mảng da thịt nào trên người Nghĩa là không được cô liếʍ. Đó có phải là một hành động của loài vật không nhỉ? Đó chính là đánh dấu lãnh thổ. Cô muốn nước bọt của cô chính là một thứ bùa tình để khẳng định những chỗ da thịt ấy đã có chủ, không một kẻ nào được đυ.ng vào.
Ở tư thế này, nếu nhìn vào thì cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng, cái đầu của Nghĩa như mọc ra từ mông Cẩm Tú.
Mỗi động tác gục gặc đầu là đi kèm với đó là một cái gúc gắc mông, làm như vậy để l*и Cẩm Tú cọ vào gáy Nghĩa, nước l*и ra nhiều lắm, vì l*и đang ở gần tai nên Nghĩa còn nghe rõ tiếng “nhóp nhép” do va chạm giữa l*и và gáy, nước l*и ở trên gáy chắc nhiều quá nên đã lan cả xuống bên dưới cổ họng Nghĩa.
Nửa tiếng đồng hồ đã trôi qua chỉ dành cho liếʍ và mυ'ŧ. Cẩm Tú cảm thấy đã đủ, cô từ từ nhấc l*и mình khỏi gáy Nghĩa, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ từ gáy nối với l*и dài ra một đoạn rồi mới đứt, ở trên gáy Nghĩa là trắng xóa những bọt nước li ti, có lẽ nước l*и được cọ đã tạo thành những bóng nước như vậy.
Cẩm Tú nằm xuống bên cạnh Nghĩa như một người vợ hiền, cô nằm nghiêng giống như Nghĩa, hai người đối diện nhau, mặt đối mặt, ngực đối vυ', l*и đối ©ôи ŧɧịt̠. Tất cả cùng khẽ chạm vào nhau. Nhìn Nghĩa trìu mến, Cẩm Tú nói thật nhẹ:
– Nghĩa có thích không?
Tiếng nói như mê của cô sao mà ngọt ngào thế, Nghĩa gật đầu nhẹ như để trả lời.
Môi Cẩm Tú lại dịt sát vào môi Nghĩa, lại thêm một nụ hôn ngọt ngào và ướŧ áŧ. Nhả môi ra, Cẩm Tú lại rỉ thêm:
– Đến lượt Nghĩa rồi.
Nói xong Cẩm Tú cầm tay Nghĩa rồi đặt lên vυ' mình.