Ám Thị

Chương 27: vở kịch

"Tình yêu là một trận chiến thua từ trước."

-Frederic Beigbeder

----

Tần Y Lạc lái xe, đến một đoạn đường vắng thì dừng lại. Cô hướng về chiếc di động đang đặt trên hộc xe. Bàn tay nhanh nhẹn cầm lấy, ngón tay ấn vào khe đựng sim. Chiếc sim bị dán một vật gì đó, Tần Y Lạc thoáng nở nụ cười, ngón tay gỡ miếng dán đó ra. Phía sau miếng dán chứa vài mạch điện tử.

Đây là thiết bị GPS, để định vị đối tượng, cảnh sát dùng để theo dõi nghi phạm.

Cảnh sát với nghi phạm, bước đầu sẽ thu thập thông tin sơ lược. Sau đó liền ra sức theo dõi. Những điều này Tần Y Lạc đã quá rõ ràng. Mạc Kỳ Yến đã ra tay. Nhưng với thủ đoạn này có hạ thấp trí tuệ của Tần Y Lạc quá không?

Chắc chắn ngày mai, sẽ có người theo dõi hành tung của Tần Y Lạc. Bất quá xem Mạc Kỳ Yến có thể làm gì.

Tần Y Lạc bước ra khỏi xe, cô mang miếng dán GPS dán vào chiếc taxi đậu gần đó. Rồi quay trở về xe lái đi. Nếu trên màn hình theo dõi, thiết bị định vị đột ngột đứng yên, Mạc Kỳ Yến sẽ phát hiện bị lộ. Chi bằng cứ dùng kế của người đáp lại người.

Từ kính hậu, Tần Y Lạc trông thấy tài xế đã quay lại chiếc taxi, lái đi.

Trên màn hình laptop, Mạc Kỳ Yến vẫn quan sát dấu chấm đỏ trên bản đồ. Chiếc xe vẫn di chuyển. Tạm thời không có điều gì đáng ngại.

Tần Y Lạc lái xe một lúc, nơi mà cô đi đến chính là biệt thự của Mạc Kỳ Tuấn.

Vở kịch của Hầu gia, sắp đến hồi kết. Trong mỗi vở kịch, luôn có người đứng sau giở trò. Có khi, chính người này lại là con rối bị người khác giật dây.

Con người, vạn ác bắt nguồn từ tham mà ra.

Chỉ cần biết được trong lòng ngươi muốn gì, sẽ khống chế được ngươi.

Mạc Kỳ Tuấn cực độ tham lam tiền bạc, hắn đã bị Mạc gia tước đi quyền thừa kế. Tần Y Lạc liền cho hắn một thứ, đó là cổ phiếu Hầu gia.

Chiếc xe của Tần Y Lạc vừa đến, quản gia liền mở cửa. Cô đi theo quản gia đến thư phòng. Mạc Kỳ Tuấn vừa thấy Tần Y Lạc, liền bật cười vui vẻ. Đã lâu rồi mới được gặp bác sĩ Tần.

"Bác sĩ Tần, mời ngồi! Mời ngồi..."

Mạc Kỳ Tuấn nói, tự tay mình kéo ghế cho đối phương.

Tần Y Lạc gật đầu cảm ơn. Quản gia theo lễ, rót trà mời khách. Nhưng Mạc Kỳ Tuấn ngăn lại, y tự tay mình rót Hồng trà Đài Loan thượng hạng cho Tần Y Lạc.

Rồi sau đó phẩy tay ra hiệu cho quản gia lui ra. Quản gia cúi chào, không nói lời nào ra ngoài. Đây là lần thứ hai quản gia gặp Tần Y Lạc, bác sĩ Tần này có gì đó rất đáng sợ. Thêm nữa là thái độ của Mạc Kỳ Tuấn đối với cô ta...

Cứ như nô ɭệ dưới chân nữ hoàng.

Khi phòng đã không còn người lạ, Mạc Kỳ Tuấn liền lên tiếng:

"Bác sĩ Tần, Hầu phu nhân đã ký rồi!"

Mạc Kỳ Tuấn vừa nói vừa đưa ra một mẩu giấy. Tần Y Lạc chân bắt chéo, vừa nâng ly hồng trà vừa đọc. Là giấy chuyển nhượng cổ phần Hầu gia...

Không phải ngẫu nhiên Mạc Kỳ Tuấn trở thành luật sư cho Hầu Cường. Hầu gia là phú hộ đại gia, chắc chắn sẽ có luật sư cho riêng mình. Tần Y Lạc muốn đưa Mạc Kỳ Tuấn vào Hầu gia, trước hết phải đánh vào Hầu phu nhân, con người chắc chắn sẽ tham điều gì đó. Họ không bao giờ bằng lòng với hiện tại.

Hầu phu nhân là một phụ nữ cô độc khát tình, thứ bà ta tham chính là dục niệm. Mạc Kỳ Tuấn đã đáp ứng bà ta. Rơi vào mê luyến sẽ mù mờ trí óc. Dần dà Mạc Kỳ Tuấn tự đề cử bản thân, muốn trở thành luật sư cho Hầu gia. Hầu phu nhân liền đồng ý. Giữ nhân tình bên người còn gì vui sướиɠ hơn.

Mạc Kỳ Tuấn vô cùng thuận lợi trở thành luật sư của Hầu gia. Ngay từ đầu, hắn chưa từng có ý cứu Hầu Cường. Có một điều mà Hầu Cường không lường trước.

Cái chết của hắn.

Tất thảy đều vui mừng, hai đứa con trai của hắn, người vợ của hắn. Không một ai khóc than.

Giá trị một con người được đo bằng việc có bao nhiêu người khóc khi họ chết. Hầu Cường đã sống một đời thất bại.

Không ai thương xót khi một con dã thú bị gϊếŧ. Họ chỉ vui mừng.

Hầu Cường chết, theo luật cổ phiếu sẽ dành phần nhiều cho người vợ. Hai người con cũng sẽ có phần nhưng ít hơn đôi chút. Mạc Kỳ Tuấn không thích điều này, cái hắn muốn là tất cả.

Tần Y Lạc đã cho Mạc Kỳ Tuấn một gợi ý.

Mạc Kỳ Tuấn hiện tại là luật sư của Hầu Cường, chỉ cần nói rằng Hầu Cường chia tài sản cho ai đó nhiều hơn người còn lại. Tự khắc giữa hai anh em Hầu Hiển và Hầu Dực sẽ có mâu thuẫn. Mâu thuẫn này lớn hay nhỏ, còn phải xem cái tham của họ.

Nhưng như vậy chưa đủ để anh em Hầu gia gϊếŧ nhau.

Con người, với bản năng nguyên thuỷ là tự bảo vệ bản thân. Nếu phát hiện có người bán đứng mình thì bản năng đó sẽ được đẩy lên cao nhất. Phải tách luôn người mẹ ra khỏi họ, để hai anh em họ có cảm giác như bị cô lập. Khi đứng một mình, tự con người sẽ trở nên đa nghi.

Hầu Hiển gϊếŧ Hầu Dực.

Bây giờ Hầu gia chẳng còn ai, chỉ Hầu phu nhân. Tự khắc bà ta sẽ đặt tất cả hy vọng lên Mạc Kỳ Tuấn, vở kịch đến đây đã đi đến hồi kết. Mạc Kỳ Tuấn lên giường với Hầu phu nhân. Rồi bảo bà ta hãy ký giấy chuyển nhượng tất cả cổ phiếu cho hắn. Đổi lại hắn sẽ lấy bà ta, cùng bà ta đi đăng ký kết hôn, rồi thay bà ta quản lý công ty Hầu Thị. Rồi thì cả hai sẽ danh chính ngôn thuận bên nhau.

Ngay khi Hầu phu nhân cầm bút ký tên, rồi đóng mộc.

Vở kịch liền hạ màn.

Trong tâm trí của Mạc Kỳ Tuấn mà nói, Tần Y lạc như một nữ thần. Hết lần này đến lần khác, cô luôn chỉ dẫn cho hắn tìm ra một món quà. Mà món quà càng lúc càng lớn dần...

Tần Y lạc đọc xong tờ đơn, liền đặt lại bàn. Cô tựa tiếu phi tiếu hỏi hắn:

"Mạc luật sư, thứ cần thì cũng đã có, anh có định đi đăng ký kết hôn với Hầu phu nhân vào ngày mai không?"

Mạc Kỳ Tuấn lập tức bật cười. Đàn bà ư, hắn không thiếu.

"Bác sĩ Tần, cô nói đùa rồi. Người đàn bà ấy chỉ khiến tôi kinh tởm!" Mạc Kỳ Tuấn nói, hắn ghét mùi nước hoa của bà ta, hắn ghét mỗi khi chiếc áo vest đắt tiền bị dính son phấn của bà ta.

Nếu không vì tài sản họ Hầu, đừng mong hắn chạm một ngón tay của mình vào bà ta.

Tần Y Lạc không nói gì, gương mặt vẫn duy trì nụ cười. Miệng tuy cười nhưng đôi mắt thâm sâu khó lường.

"Mạc luật sư, chúc mừng!"

Tần Y Lạc nói rồi rót trà vào ly mời hắn. Mạc Kỳ Tuấn vui vẻ nhận lấy, cùng cô uống cạn ly.

Ngày mai nữa thôi, vụ án sẽ kết thúc. Trên đời không có tội ác hoàn hảo, nhưng quan trọng là cảnh sát có tìm ra sơ hở để bắt được hung thủ hay không? Ngay khi Quyên Nhi tự sát, tài khoản Weibo mang tên Vũ Ninh cũng được xoá. Mất sáu mươi ngày để máy chủ hoàn toàn loại bỏ một tài khoản.

Hết sáu mươi ngày, thì không ai có khả năng khôi phục bất cứ điều gì nữa. Để xem Mạc Kỳ Yến đủ nhanh để tìm ra hay không.

***

Trên màn hình laptop, chấm đỏ đang ở sân bay. Mạc Kỳ Yến bật cười, xem ra bị phát hiện rồi. Chiếc xe này từ nãy đến giờ, đi từ sân bay đến nơi khác, rồi lại vòng về sân bay. Chỉ taxi hay xe bus mới đi tuyến đường cố định như vậy.

Chuông cửa nhà vang lên, Mạc Kỳ Yến đóng lại laptop. Cô bước ra ngoài mở cửa.

Mạc Kỳ Hạ đang rất vui vẻ, bên cạnh là Thuần Dương Thần...

Thuần Dương Thần trông thấy Mạc Kỳ Yến liền mở to mắt. Hiện rõ kinh ngạc...

Bọn họ là ở đối diện nhau?

Mạc Kỳ Yến đoán biết chắc chắn Thuần Dương Thần sẽ có biểu hiện này. Có trách, thì trách tỷ tỷ của Thuần Dương Thần không nói gì về việc hàng xóm đối diện là ai đi.

Mạc Kỳ Yến mở rộng cửa. Chủ động cất lời: "Bác sĩ Thuần, mời vào!"

Thuần Dương Thần đang ở sau lưng Mạc Kỳ Hạ. Trông như một đứa trẻ lần đầu đến nhà người lạ. Hay giống một người bị bắt nạt...

Mạc Kỳ Yến nhìn em gái mình. Mạc Kỳ Hạ lập tức phân minh:

"Em không hề bắt nạt Dương Thần!"

Quỷ mới tin em!

Mạc Kỳ Yến thở dài, Thuần Dương Thần mệnh khổ, thích ai không thích, đi thích kẻ chuyên bắt nạt người khác là Mạc Kỳ Hạ. Từ nhỏ đến lớn, Mạc Kỳ Hạ đã là một tiểu du côn chuyên đi quấy rối người khác rồi. Cái này có phải gọi là "trái tính thì hút nhau" không?

Hay có khi nào Thuần Dương Thần giống chị của mình, cùng là M? Nghĩ đến đây Mạc Kỳ Yến tự bật cười.

"Chị, cười cái gì?"

Mạc Kỳ Hạ hỏi, đưa Thuần Dương Thần vào trong.

Mạc Kỳ Yến đáp: "Không gì, tôi chỉ cảm thấy gen nhà họ Mạc thật tốt."

Tất cả đều sinh ra để đè người khác.

Mạc Kỳ Hạ không hiểu ý chị mình. Cô phẩy tay phớt lờ, Thuần Dương Thần đi ngang Mạc Kỳ Yến thì khẽ gật đầu chào.

Đúng là Thuần Dương Thần hiện tại, và bác sĩ Thuần là hai người khác nhau. Mặt trời vừa lặn thì cực độ nhút nhát. Thảo nào có lời đồn cô ấy bị tâm thần phân liệt.

Mạc Kỳ Hạ đưa người yêu của mình ngồi vào ghế, bản thân ngồi bên cạnh. Mạc Kỳ Yến tự rót nước mời khách, theo lý mọi khi cô sẽ rót rượu nhưng thôi vậy. Ngày hôm nay không nên uống thêm rượu nữa.

Mạc Kỳ Yến ngồi đối diện, nhìn đôi tình nhân đang quấn chặt lấy nhau.

"Kỳ Hạ, có chắc chắn về cuộc tình này chưa?"

Mạc Kỳ Yến nghiêm túc hỏi, nên biết cha mẹ bọn họ đều là người trọng mặt mũi. Để đi tiếp đoạn đường này không hề dễ.

Nghe chị mình hỏi, Mạc Kỳ Hạ không có nửa tia rối loạn, trái lại ánh mắt càng thêm vững vàng.

"Chị, điều em muốn thì không ai cản được. Huống hồ, chị có thể chưa biết. Cổ phần Mạc Thị, ngoài Mạc gia chúng ta, người nắm giữ nhiều nhất chính là chị em bọn họ."

Mạc Kỳ Yến thoáng cười, trong đầu cô liền nghĩ đến Tần Y Lạc kia. Nữ nhân này quả nhiên rất lợi hại, đã tạo ra một kim bài miễn tử cho Thuần Dương Thần. Là cổ đông lớn của Mạc Thị, cho dù là Mạc Thái Long cũng phải kiêng dè với Tần Y Lạc mà không dám ra tay với Thuần Dương Thần.

Nhưng tại sao Tần Y Lạc luôn dốc hết tâm sức lên người Thuần Dương Thần. Tần Y Lạc đã làm tất cả, để cả đời Thuần Dương Thần không phải lo đến tiền bạc.

Sự tình này tựa như sự hối lỗi chăng?

Mạc Kỳ Yến nhìn Thuần Dương Thần. Giọng ôn nhu lên tiếng:

"Bác sĩ Thuần. Người nhà cô trừ bác sĩ Tần còn ai không?"