Vì Tớ Luôn Chậm Trễ

Chương 42

Jisoo cũng bất ngờ với câu hỏi của Lisa, chị nhìn cô hỏi ngược lại:

- Chaeyoung, em ấy đi đâu? Hai đứa xảy ra chuyện gì?

Jisoo nhớ rằng Chaeyoung dặn không được để cho Lisa biết chuyện đã xảy ra nhưng chị không biết cụ thể Chaeyoung muốn làm gì. Lisa vẫn như kẻ loạn trí ghì chặt cánh tay Jisoo đến đỏ ửng:

- Chaeyoungie, em ấy đang ở đâu. Unnie chị biết Chaeyoung ở đâu không?

Sau câu nói cũng là lúc Lisa ngã xuống đất, Jisoo hốt hoảng đỡ lấy Lisa dìu vào trong. Jisoo đặt Lisa lên giường rồi mau chóng gọi cho bác sĩ riêng đến cũng không quên báo cho Jennie. Ít phút sau khi bác sĩ đến thì Jennie cũng có mặt, nhìn đứa em út của nhóm đang tàn tạ trên giường mà Jennie phải ôm lấy Jisoo bật khóc. Lalisa lộng lẫy trên truyền hình bao nhiêu giờ đây chỉ như một cái xác không hồn, quần áo xốc xếch, tóc tai rũ rượi, bàn tay đang được bác sĩ băng bó còn rướm máu, hơi thở nặng nhọc liên tục thoát ra. Jisoo cũng chẳng khá hơn, chị ôm chặt Jennie để an ủi nàng, mắt lại kiên định nhìn về phía Lisa mà đau lòng, một giọt nước mắt vừa chảy xuống nhưng đó cũng là giọt duy nhất lúc này, Jisoo bao năm qua vẫn vậy, luôn gồng mình mạnh mẽ trước mặt các em, chị cần phải làm chỗ dựa cho họ vào những lúc khó khăn như thế này.

Bác sĩ thông báo Lisa có chút rối loạn tinh thần nhưng không có gì nghiêm trọng, bàn tay chỉ bị thương bên ngoài, ông đã sát trùng cùng băng bó cẩn thận. Tuy nhiên cô có dấu hiệu suy nhược cơ thể do làm việc quá sức, người nhà nên chú ý để cô ấy nghĩ ngơi. Jisoo gật đầu cảm ơn rồi tiễn ông ra cửa. Jisoo ra hiệu cho Jennie đóng cửa phòng Lisa lại rồi ra ngoài cùng chị. Cả hai ổn định nơi phòng khách Jennie mới cất tiếng hỏi:

- Jisoo unnie, đã có chuyện gì xảy ra vậy?

Jisoo lắc đầu:

- Chị không rõ, con bé đến đây trong tình trạng này, liên tục hỏi Chaeyoung ở đâu, chị nghĩ có chuyện gì đó với hai đứa rồi.

Jennie giật mình nhớ ra gì đó liền hối thúc Jisoo:

- Unnie, mau gọi cho chị Alice, hỏi xem Chaeyoung đang ở đâu.

Jisoo nhanh chóng lấy điện thoại kết nối cùng Alice, người bên kia vừa bắt máy Jisoo đã nói vào:

- Alice unnie, Chaeyoung có ở chỗ chị không?

Đáp lại Jisoo chỉ là tiếng thở dài của Alice:

- Con bé chỉ nhắn tin cho chị nói rằng nó cần yên tĩnh một thời gian. Nó bảo chị không cần đi tìm, nó sẽ trở về khi đã ổn.

- Unnie, mình gặp nhau được không? Lisa hiện đang ở nhà em, con bé không được ổn lắm, chúng ta cần nói chuyện.

- Được rồi, chị sẽ gửi địa chỉ cho em.

Jisoo chào Alice rồi tắt máy, chị quay sang Jennie cất tiếng:

- Em ở nhà chăm sóc Lisa, chị đi gặp Alice một chút sẽ trở lại ngay.

Jennie gật đầu đồng ý rồi cùng Jisoo ra cửa, nàng biết Alice vẫn không có thiện cảm với mình nhiều nhất, hơn nữa Jennie không giỏi nói chuyện, Jisoo cùng Alice có vẻ hợp hơn, nàng nên ở nhà lo cho Lisa, lúc này Lisa không thể ở một mình, với tình trạng này nàng sợ con bé sẽ gây ra chuyện gì mất.

Jisoo đến điểm hẹn cùng Alice đã thấy chị ở đó, cô cúi đầu chào rồi ngồi xuống đối diện nhanh chóng thuật lại sự việc sáng nay, Alice nghe xong chỉ lắc đầu nói:

- Con bé bỏ đi rồi, nó chỉ nhắn tin cho chị rồi khóa máy. Không ai liên lạc được với nó cả. Chị cũng không biết nó ở đâu mà tìm, chị sợ nó sẽ nghĩ quẩn.

- Unnie, không tìm thấy Chaeyoung em sợ Lisa sẽ phát điên lên, hay mình nói mọi chuyện cho Lisa đi rồi cùng nhau giải quyết.

- Không được, em biết tính Chaeyoung, con bé sẽ không đồng ý khi chúng ta thất hứa, Chaeyoung đã có quyết định của mình chúng ta nên tôn trọng.

- Nhưng unnie, như vậy là không công bằng với Lisa.

- Alex cũng chẳng liên hệ được với con bé, hắn ta gọi chị sáng giờ còn đến nhà tìm người.

- Unnie vậy gia đình chị tính như thế nào?

- Mọi người sẽ chia nhau đi tìm con bé. Có tin tức chị sẽ báo cho em. Còn lại mong em vẫn giữ bí mật, Alex là tên nham hiểm nếu có gì đó động hắn ta chắc chắn sẽ không giữ lời cùng Chaeyoung. Hơn nữa chị đang...

Alex định nói gì đó thì ngưng lại nhìn xung quanh một chút, Jisoo cũng theo ánh nhìn của chị rồi cất tiếng:

- Unnie, chị cứ nói đi ạ, em sẽ giữ bí mật, biết đâu lại giúp gì được cho chị.

Alice suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Gần đây chị đang phát hiện hắn cấu kết cùng người khác buôn bán chất cấm ra nước ngoài. Tuy nhiên chị chưa có bằng chứng cụ thể, người của công ty bố chị là luật sư pháp lý của công ty hắn báo tin cho chị. Bên chị đang theo dõi để có bằng chứng đưa hắn ra pháp luật.

- Unnie, em có một người anh họ làm trong cục cảnh sát. Em sẽ nhờ anh ấy hỗ trợ chị.

Alice nhìn Jisoo ái ngại:

- Có được không? Chị chưa có nhiều bằng chứng e là...

Jisoo cắt ngang lời Alice:

- Không sao đâu ạ, em sẽ hẹn anh ấy cho chị rồi báo lại.

Alice gật đầu:

- Cảm ơn em.

Jisoo nở nụ cười cùng chị:

- Không có gì đâu ạ, việc quan trọng là phải tìm ra được Chaeyoung, nếu có tin tức gì chị báo em nhé. Em phải về xem Lisa sao đã.

- Được rồi, em về cẩn thận.

Jisoo tạm biệt Alice rồi mau chóng lấy xe ra về. Vừa vào cổng đã nghe tiếng hét của Jennie "Lisa em chưa khỏe em còn định đi đâu". Jisoo nhanh chóng vào phòng liền thấy cảnh tượng Jennie ôm chầm sau lưng Lisa còn em út đang vùng vẫy hướng về phía trước, Jisoo kéo Lisa về phía mình để tránh làm đau Jennie, chị nhìn cô nghiêm giọng:

- Lisa đừng quậy nữa em bình tĩnh nghe chị nói.

Jisoo hài lòng khi thấy Lisa không động đậy nữa, cô rời khỏi vòng tay Jisoo hạ mình ngồi hẳn xuống đất. Jisoo về phía Jennie xem xét một lượt đảm bảo nàng không bị thương mới đến chỗ Lisa ngồi xuống, Jennie cũng ngồi ngay cạnh. Jisoo nhẹ nhàng nói:

- Lisa đã xảy ra chuyện gì?

Lisa vô hồn kể lại toàn bộ câu chuyện từ hôm qua đến giờ cho Jisoo nghe luôn cả việc Chaeyoung đã trao lần đầu cho cô cùng dòng tin nhắn cuối cùng mà nàng để lại. Cả Jisoo cùng Jennie đều đau lòng sau mỗi câu chữ Lisa thốt ra, hẳn Chaeyoung đã đau khổ như thế nào khi quyết định như vậy, họ cũng khẳng định được Chaeyoung yêu Lisa nhiều bao nhiêu khi đã chọn chia tay nhưng vẫn trao cho cô lần đầu của mình. Jisoo nhìn Lisa, trước mặt chị là một cái xác biết nói không hơn không kém, chị chẳng tìm thấy chút biểu tình gì trên gương mặt cô, không một giọt nước mắt, không một chút biểu cảm. Rõ ràng chỉ có ánh mắt là không biết nói dối, ánh mắt của Lisa là ánh mắt vô hồn chỉ nhìn vào khoảng không phía trước, đôi mắt to tròn giờ đây chỉ hiện vẻ đau thương, ảm đạm. Jisoo chạm nhẹ người Lisa nhưng cô mau chóng lùi lại, chị thở dài cất tiếng:

- Chaeyoung chắc chắn sẽ trở về mà, em đừng như vậy, con bé sẽ không vui khi em như thế này.

Lisa nhìn Jisoo rồi nhìn Jennie lạnh nhạt hỏi:

- Đã có chuyện gì xảy ra với Chaeyoung?

Nhận được sự im lặng của cả hai, Lisa mất bình tĩnh hét lớn:

- Em hỏi Chaeyoung đã xảy ra chuyện gì, lúc em đi vắng ai đã làm gì em ấy?

Jennie có phần sợ hãi trước thái độ của Lisa liền ấp úng định nói gì đó nhưng Jisoo mau chóng ngăn lại:

- Không có chuyện gì cả, chính bọn chị cũng bất ngờ với chuyện đang xảy ra.

Lisa cười khẩy một tiếng rồi lớn giọng:

- Các chị không nói, em sẽ tự đi tìm. Mọi người cứ giấu em đi, chúng ta từ khi nào không còn coi nhau là gia đình nữa.

Lisa nói rồi vụt chạy ra ngoài, Jisoo mau chóng đuổi theo nhưng không kịp cô đã leo lên xe lao về phía trước. Jennie đi ra đã thấy bóng xe ở rất xa, nàng lo lắng lay tay Jisoo:

- Unnie, sẽ có chuyện mất chúng ta mau đuổi theo đi.

Jisoo lắc đầu ngao ngán:

- Không kịp đâu, chị đưa em về nghỉ ngơi, chị sẽ có cách.

Mặc cho Jennie từ chối, Jisoo vẫn quyết tâm bắt nàng vào xe và đưa về nhà, trên đường chị còn dặn Jennie không được nói chuyện cũ cho Lisa biết nếu cô có hỏi và hứa sẽ có cách giải quyết chuyện này.

Sau khi đưa Jennie về nhà chị lập tức quay xe về hướng căn hộ của Lisa, chị chắc chắn Lisa sẽ trở lại đó. Jisoo bấm mật khẩu để vào trong, cũng may là Chaeyoung cho mọi người biết mật khẩu nếu không chị cũng không biết phải đợi ở ngoài bao lâu.

Jisoo giật mình khi cánh cửa được mở ra, trên sàn gỗ đắt tiền là những chấm đỏ của máu. Jisoo mau chóng đi theo vết đỏ vào trong phòng Lisa thì bàng hoàng trước khung cảnh trước mặt, trái với bên ngoài gọn gàng sạch sẽ, bên trong là một bãi hoang tàn thật sự. Khắp nơi là những mảnh vỡ của đồ đạc, trên sàn thấm đẫm máu cùng nước hòa vào nhau, những mảnh thủy tinh của tấm gương trên tường cùng bộ ly tách đắt tiền nằm trải dài. Jisoo nhìn khắp phòng, thứ duy nhất còn nguyên vẹn chính là bức ảnh lớn được đóng khung trang trọng trên đầu giường cả hai, bức ảnh Lisa cầu hôn Chaeyoung vào ngày kỉ niệm debut của nhóm 5 năm trước, trái với bức ảnh trắng đen Lisa đăng trên Instagram khi đó, bức ảnh này rực rỡ sắc màu mà rõ nét nhất có lẻ là màu hồng của hạnh phúc đang lan tỏa. Jisoo vô thức rơi nước mắt, ở đây chẳng có đứa em nào để chị phải gồng mình mạnh mẽ, chị cho phép bản thân mình khóc, khóc cho những đau thương tột cùng mà hai đứa em chị đang phải gánh chịu, một người đau về tinh thần, một người yếu đuối hơn lại đau cả tinh thần lẫn thể xác.

Hướng dương chỉ đẹp khi có ánh mặt trời

Tôi chỉ muốn sống khi có người kề bên

Nàng ra đi mang theo cả hơi thở

Để lại tôi thôi thóp cùng thương đau.

TBC