Vì Tớ Luôn Chậm Trễ

Chương 40

Ngày hôm sau, Chaeyoung gọi cho Alex và nói rằng nàng chấp nhận yêu cầu của hắn nhưng với điều kiện hắn phải hứa không được tung những bức ảnh này cho ai, thêm vào đó nàng cần thời gian 1 tháng để sắp xếp mọi việc hiện tại trước khi đồng ý kết hôn cùng hắn và hôn lễ sẽ được cử hành tại Úc cũng như chuyển về đó sinh sống. Alex có chút bất đồng với điều kiện này tuy nhiên hắn cảm thấy chẳng thể lay chuyển nơi nàng liền đồng ý thỏa hiệp nhưng cũng kèm theo điều kiện trước khi nàng muốn rời đi Chaeyoung phải làm lễ đính hôn cùng hắn. Chaeyoung cười khẩy qua điện thoại, hắn là đang yêu thương nàng sao, đến cả nàng bị tai nạn phải ở bệnh viện hắn còn chẳng biết thì muốn có nàng vì cái gì, vì ích kỷ hay sở thích nhất thời của kẻ tiểu nhân? Chaeyoung cũng chẳng bận tâm tranh luận thêm nữa, dù gì cũng chỉ là đính hôn, nàng đã có quyết định của bản thân rồi, dễ dàng cùng hắn một chút biết đâu hắn lại không làm khó Lisa, đấu cùng kẻ mạnh Chaeyoung chẳng sợ, nàng chỉ sợ đấu cùng kẻ thủ đoạn hèn hạ mà thôi.

5 ngày trôi qua, Chaeyoung dành hẳn một ngày ở bệnh viện phục hồi sức khoẻ, 2 ngày còn lại dọn dẹp quần áo, buổi sáng ngày thứ 4 đến công ty trao đổi cùng chủ tịch, mọi chuyện kết thúc dễ dàng hơn nàng nghĩ, phải rồi họ là nhà kinh doanh họ chỉ cần những gì có lợi cho họ nếu không họ sẵn sàng đá bạn đi chẳng thương tiếc. Với Blackpink từ lâu YG đã chẳng còn châm chút nhiều vì họ đang dành mọi tài nguyên mà push cho Girl group mới của mình. Jennie, Jisoo cùng Lisa vẫn là gà đẻ trứng vàng nên họ còn đắn đo chứ với Chaeyoung - người đã dần mất đi tiếng tăm sau năm tháng họ cũng chẳng tha thiết, vừa tống đi một kẻ vô dụng vừa thu lại một mớ tiền khổng lồ của việc đền hợp đồng, YG chỉ có lời chứ chẳng lỗ, gần 10 năm qua Chaeyoung nói riêng hay Blackpink nói chung đã mang về cho họ quá nhiều so với những gì họ bỏ ra rồi.

Chaeyoung rời khỏi công ty với nụ cười chua chát, xã hội này thật đáng sợ, cùng là con người với nhau nhưng lại hủy hoại nhau. Nàng như con mồi bị tha đi khắp nơi, đến khi chẳng còn dùng được nữa thì bỏ lại bên vệ đường. Nàng như vật trang trí mà tên đốn mạt như Alex muốn sở hữu, Chaeyoung đang chờ xem khi nào hắn chán chê mình mà vứt đi, lúc đó chắc nàng cảm ơn thượng đế lắm. Chaeyoung quệt vội dòng nước mắt vừa tuôn ra, đi nhanh vào taxi trở về nhà, hôm nay là đêm cay đắng nhất cuộc đời nàng, ngày nàng đính hôn cùng Alex.

Lễ đính hôn của Idol nổi tiếng Kpop Blackpink Rosé cùng Tổng giám đốc chi nhánh Hàn Quốc của tập đoàn đa quốc gia thuộc hàng top thế giới lại chỉ là một buổi tiệc nhỏ không quá nhiều người tham dự. Chaeyoung yêu cầu buổi tiệc này không được để người ngoài biết, chỉ có gia đình hai bên cùng vài người thân thiết tham dự mà thôi với lý do nàng không muốn dư luận đặc biệt là Knet bàn tán chuyện cá nhân. Gia đình Alex từ trước đã yêu thích Chaeyoung khi còn là hàng xóm vì vậy nghe tin con trai đính hôn cùng nàng đã chẳng ngần ngại mà bay từ Úc sang. Mặc dù chỉ vừa gặp lại nàng buổi tối hôm qua trong bữa gặp mặt của gia đình hai bên nhưng cả ba mẹ Alex đều hài lòng với người con dâu này. Còn ông bà Park thì khỏi nói, khi nghe con gái đồng ý đính hôn cùng Alex đã chẳng thắc mắc gì mà lại vô cùng sung sướиɠ tác hợp, họ còn chẳng bận tâm quá nhiều yêu cầu dọn đi của Chaeyoung bởi nó vô cùng hợp lý "Chaeyoung muốn bắt đầu cuộc sống mới ở một nơi khác, nơi nàng được tự do mà không phải bận tâm bất cứ lời bàn tán nào dành cho một idol". Chỉ duy mỗi Alice là người có thái độ khác thường, ai cũng biết chị yêu em gái mình nhiều như thế nào vậy mà trong ngày trọng đại của em mình, Alice lại giữ nguyên bộ mặt không cảm xúc của mình như khi chị tranh luận trước tòa vậy. Thế là tại nhà hàng sang trọng, trong một căn phòng cũng sang trọng chẳng kém, hai cô gái với gương mặt chẳng lấy gì là hạnh phúc trong một buổi lễ nên ngập tràn sắc hồng mà họ lại chính là những nhân vật quan trọng của buổi lễ.

Ngày thứ 5 sau buổi lễ có phần gượng ép đó, Chaeyoung trở về căn hộ của nàng cùng Lisa. Nàng nhìn một lượt nơi mái ấm của cả hai bỗng chốc ngã quỵ xuống trên nền gỗ lạnh lẽo, Chaeyoung ôm chặt nơi ngực trái, đau đớn quá nàng đã phản bội Lisa, nếu sau này Lisa biết được sẽ hận nàng bao nhiêu. Chaeyoung chẳng màn đứng dậy, lê thân đến sopha nơi phòng khách, run rẩy mà ôm lấy tấm ảnh nhỏ của cả hai đặt trên bàn. Chaeyoung rê từng ngón tay lên bức ảnh, khắc họa gương mặt người nàng yêu đến tận cuối đời này. Chaeyoung lại thẩn thờ vào phòng ngủ, nhìn bức hình lớn trên đầu giường của cả hai, Chaeyoung nhẹ nhàng mang xuống, dùng khăn ướt lau đi vết bụi mờ bám trên gương mặt xinh đẹp của Lisa, mới 4 ngày không lau, mấy hạt bụi kia lại chẳng thể làm xấu đi vẻ đẹp người yêu nàng. Chaeyoung hài lòng khi khung ảnh được trả lại sự sạch sẽ mà nàng luôn duy trì, mỉm cười ôm siết nó vào lòng mà nước mắt tuôn rơi.

Chaeyoung treo lại ngay ngắn, dọn dẹp từng ngóc ngách trong phòng ngủ rồi đến phòng khách. Cuối cùng nàng mở tủ lạnh làm hẳn một bàn ăn thịnh soạn cho hai người. Nàng đang bận bịu những bước cuối cùng để bày biện mọi thứ thì một vòng tay ôm lấy sau lưng khiến Chaeyoung giật mình, vì quá tập trung nên chẳng hay biết đã có người vào nhà nhưng khi cảm nhận hơi ấm cùng mùi hương thân thuộc suốt bao năm qua Chaeyoung liền cho phép mình dựa vào lòng người đó. Lisa siết chặt cái ôm, hôn vào má nàng một cái rồi thì thầm:

- Thiệt rất nhớ Chaeyoungie.

Chaeyoung cũng xoay người hôn vào môi Lisa rồi nói:

- Em cũng rất nhớ Li, Li mau vào tắm rồi ra ăn em làm rất nhiều món ngon này.

Lisa nhìn bàn ăn hoành tráng trước mặt không khỏi tươi cười, còn gì hạnh phúc hơn sau mỗi khi xa nhà làm việc lúc trở về có người yêu chờ đợi còn vui vẻ tận hưởng món ngon mà họ nấu. Lisa lại ngắt nhẹ cái má nàng rồi mới chịu rời đi, bao năm qua cô vẫn là nghiện đôi má phúng phính đó.

Lisa trở ra cùng cơ thể mát mẻ và bộ đồ thoải mái. Chaeyoung đã ngồi sẵn trên bàn, thấy Lisa đến liền mỉm cười gắp thức ăn vào chén cô:

- Li ăn đi, trông Li ốm quá rồi. Sang đó lại không ăn uống đầy đủ đúng không?

Lisa vui vẻ bỏ thức ăn vào miệng rồi đáp:

- Biết sao được, thức ăn ở đấy không ngon bằng của em, Li liền ăn không quen.

Chaeyoung lại gắp một miếng to đút cho cô:

- Dẻo miệng, vậy thì ăn nhiều vào.

Thế là bữa ăn diễn ra trong ấm áp, Lisa hào hứng thưởng thức mọi thứ Chaeyoung gắp cho, đôi mắt cứ cười đến tít cả lại. Phía đối diện lại là nụ cười gượng gạo của Chaeyoung, nụ cười che giấu đi nước mắt đang chảy ngược vào trong tim nàng.

Cả hai trở về phòng sau khi dọn dẹp thật sạch sẽ. Chaeyoung nằm trong lòng Lisa, tay siết chặt tấm lưng cô thở từng đợt khó khăn trong l*иg ngực. Lisa bị hơi ấm ai kia làm cho khó chịu lại có chút rượu khi nãy khiến không kiềm lòng được mà cuối xuống ngậm lấy môi nàng. Chaeyoung cũng nhanh chóng phối hợp cùng người yêu, cả hai trao nhau nụ hôn mãnh liệt sau cả tuần không gặp gỡ, mọi nhớ nhung được Lisa gửi vào nụ hôn còn mọi đau đớn Chaeyoung gánh chịu lại nhờ cả vào nụ hôn này dịu xoa. Lisa lại rời môi nàng kéo dài nụ hôn xuống cổ rồi kéo lệch đi chiếc áo lụa mà đánh từng cái dấu đỏ trên xương quai xanh. Chaeyoung oằn mình tận hưởng từng động tác kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà người kia mang lại không khỏi bật ra tiếng rêи ɾỉ. Lisa sực tỉnh vội lùi ra chỉnh áo nàng ngay ngắn rồi cúi đầu nhỏ giọng:

- Chaeyoungie, Li xin lỗi, Li không cố ý.

Chaeyoung nhìn thấy vành tai ai kia đã đỏ lừng do du͙© vọиɠ bị kìm chế liền với tay kéo gương mặt Lisa sát mặt mình rồi khởi động lại nụ hôn. Lần này nụ hôn kéo dài chưa lâu đã được Chaeyoung tách ra rồi sờ má Lisa thì thầm:

- Em là người yêu của Li, em đã sẵn sàng rồi.

Lisa nhìn nàng rồi như không tin vào tai mình, đúng vậy cả hai yêu nhau đã 6 năm nhưng chưa một lần đi quá giới hạn, Lisa luôn dừng lại ở những nụ hôn, cô không bao giờ muốn Chaeyoung nghĩ rằng tình yêu phải có tìиɧ ɖu͙©, Lisa yêu Chaeyoung đơn giản là yêu, chẳng phải ngoại hình, chẳng phải tính cách hay gia cảnh, Lisa yêu nàng vì nàng là Park Chaeyoung.

Thấy Lisa vẫn đang nhìn mình Chaeyoung khẽ cười rồi chủ động đặt tay ai đó vào một bên ngực mình sau đó nói khẽ vào tai cô:

- Em yêu Li!

Dẫu có cách xa em vẫn nguyện gìn giữ

Tấm thân này dành mãi cho người thôi

Giữa đêm khuya trăng trên cao rọi sáng

Kí ức này vĩnh cữu vượt thời gian.

TBC