Vì Tớ Luôn Chậm Trễ

Chương 20

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, cả 4 người lại trở ra phòng khách. Chaeyoung vào phòng lôi túi quà tặng ra rồi soạn một cái đưa cho Jisoo:

- Cái này em mua tặng unnie, máy game này là mẫu được ưa chuộng nhất bên Úc đó.

Sau đó Chaeyoung đưa một túi quà cho Jennie cùng nụ cười:

- Sắp vào mùa lạnh rồi, cái nón len này sẽ bảo vệ unnie không bị cảm.

Jennie nhận lấy cảm ơn nàng một tiếng, con bé vẫn như vậy, luôn đặt sức khoẻ của chị lên hàng đầu, một phút trôi qua Jennie thầm tự trách bản thân đã tự tay đánh mất đi một người yêu mình nhiều như vậy.

Lisa đợi một hồi không thấy Chaeyoung nhìn mình liền không hài lòng khiếu nại:

- Này, của tớ đâu?

Chaeyoung vẫn không thèm liếc mắt tới Lisa đáp một câu trống lỏng:

- Không có.

Lisa bất mãn lao đến cặp cổ Chaeyoung lắc lư:

- Nè như vậy là không công bằng, tớ với cậu là bạn thân mà.

Chaeyoung lại giở chứng, hất nhẹ Lisa ra rồi nói:

- Buông ra để mình lấy cho cậu.

Chaeyoung lục lọi trong túi đồ vừa tức giận trong lòng, bạn thân gì chứ không phải cậu có người khác rồi sao. Chaeyoung hồ đồ đến quên mất cả hai chỉ là bạn thân thôi mà, bạn thân thì có thể có rất nhiều nhưng bạn đời thì mới là duy nhất. Chính Chaeyoung cũng chẳng hiểu nổi bản thân mình, nàng lúc nào cũng xem cả hai chỉ là bạn thân ấy vậy mà hai chữ đó từ miệng Lisa thốt ra lúc này lại khiến nàng khó chịu. Chaeyoung lấy ra cái hộp to đưa cho Lisa. Lisa mở ra là chiếc máy ảnh vừa mới ra mắt, Chaeyoung thật biết sở thích của cô điều này khiến Lisa có chút quá khích mà hôn nhẹ lên má nàng một cái thay cho câu cảm ơn. Kể từ ngày Chaeyoung cùng Jennie yêu nhau thì đây mới là lần gần nhất mà Lisa lại có thể hôn nàng, trước đây khi Chaeyoung chưa thuộc về ai Lisa vẫn thường làm như vậy nhưng khi biết Jennie không thích những hành động đó Lisa đã từ bỏ, chỉ là lúc này Chaeyoung là người tự do kia mà, hôn một cái như trước cũng đâu có sao, lúc đầu khi Lisa hôn Chaeyoung còn ngại nhưng sau này nàng cũng đâu có từ chối. Ấy vậy mà hiện tại, Chaeyoung lại quay sang trừng mắt nhìn cô:

- Yah! Cậu tránh ra, người cậu hôi lắm.

Chaeyoung khó chịu tránh né Lisa, họ Manoban đáng ghét đi chơi với gái ám mùi rồi về đây hôn nàng. Lisa nhíu mày, rồi giơ tay kéo áo ngửi khắp cơ thể, gì chứ cô vừa tắm sạch sẽ rồi ra ngoài có một chút, khắp người còn lan tỏa mùi nước hoa thơm phức như vậy sao có thể gọi là hôi. Lisa còn chưa kịp thanh minh bản thân Chaeyoung đã đứng dậy nhìn hai cô chị:

- Em vào phòng nghỉ trước đây ạ. Đi cả ngày nay thật mệt quá. Hai chị ngủ ngon nha.

- Ngủ ngon Chaeyoung.

Nhận được lời chúc của Jisoo cùng Jennie, Chaeyoung mỉm cười rồi đi vào phòng đóng cửa lại để nơi phòng khách một Lisa ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra từ lúc nàng về đến giờ. Rõ ràng hôm qua cả hai gọi điện, Chaeyoung còn vui vẻ với cô kia mà, nàng còn mè nheo đòi cô khi nàng về phải đưa đi ăn phở, phải mua xoài bồi bổ này nọ sao tự dưng lại giở chứng. Jisoo nhìn sang Lisa cất tiếng:

- Em làm gì để con bé giận à?

Lisa trưng bộ mặt ngơ ngác về phía Jisoo lắc đầu:

- Em không biết, em có làm gì đâu.

Jisoo cùng Jennie cũng khó hiểu nhưng cả hai mặc kệ bọn trẻ, chuyện Chaeyoung và Lisa giận nhau rồi chí choé cả ngày như cơm bữa vậy, họ quen rồi nên không cần bận tâm. Hai cô chị cũng tạm biệt Lisa rồi trở về phòng mình. Lisa nhìn xung quanh chẳng còn ai, thơ thẩn mang cái máy chụp hình về phòng rồi mau chóng vào toilet tắm rửa thay đồ, chắc là mình hôi thật Chaeyoung là người ưa sạch sẽ mà. Lisa hài lòng với tình trạng mình hiện giờ, trắng trẻo thơm tho chắc chắn Chaeyoung không xua đuổi nữa liền lon ton sang phòng nàng, chợt nhớ gì đó lại chạy ù về phòng mở túi xách khi nãy lấy chiếc hộp màu tím rồi gõ cửa phòng Chaeyoung:

- Chaeyoung à, tớ vào một chút nha.

Không nghe người bên trong đáp lời, Lisa mặc định là nàng đồng ý liền mở cửa đi vào đã thấy Chaeyoung đang ngồi nghịch điện thoại trên giường thì đến bên cạnh ngồi xuống:

- Cậu giận tớ chuyện gì à?

- Không có.

Chaeyoung vẫn dán mắt vào điện thoại mà đáp lại Lisa. Lisa lúc này hết cách đành giở chiêu mặt dày mà nài nỉ:

- Chong ah! Tớ nhớ cậu muốn chết, hai tuần qua toàn gặp cậu qua video bây giờ mới được gặp trực tiếp làm tớ vui lắm luôn.

Lisa vừa nói vừa trưng ra aegyo khiến Chaeyoung có gồng thế nào cũng không được cuối cùng phải phá lên cười rồi đánh vào vai cô:

- Yah! Dẹp cái giọng điệu đó đi, nghe ghê quá.

- Hihi, Chaeyoung ah, cậu thiệt xinh đẹp.

Lisa cười toe toét cất tiếng, Chaeyoung liền ngại ngùng đến đỏ mặt, đây không phải lần đầu tiên Lisa khen nàng đẹp nhưng mỗi lần như vậy đều khiến Chaeyoung có chút bối rối và ngượng ngùng. Lisa nhìn Chaeyoung nháy mắt một cái rồi nói:

- Cậu đừng giận tớ nữa á.

Lisa rõ là chẳng biết Chaeyoung giận mình chuyện gì nhưng thôi kệ cứ năn nỉ cho nàng vui, con gái là khó hiểu nhất mà. Lisa nghĩ vu vơ như vậy rồi tự tán thưởng bản thân mà đâu nhớ rằng chắc cô không phải con gái. Chaeyoung nãy giờ cũng vui vẻ trở lại, nghĩ mình giận Lisa vô lý như vậy mà ai kia vẫn cưng chiều năn nỉ nên hài lòng gật đầu chấp thuận. Lisa liền hào hứng đưa chiếc hộp sang Chaeyoung:

- Tặng cậu, tớ mua ở cửa hàng trang sức mà cậu thích nhất đó.

Chaeyoung nhận lấy và mở ra, đó là một chiếc nhẫn vàng được chạm khắc tinh tế với những viên kim cương được đính trên bề mặt. Chaeyoung trợn mắt kinh ngạc rồi lấp bấp:

- Không được Lisa, cái này đắt lắm, tớ không nhận đâu.

Lisa mỉm cười nhìn nàng:

- Cậu không thích sao?

- Có... Nhưng mà...

- Vậy được rồi, chỉ sợ cậu không thích còn lại tớ đều có thể tặng cậu.

Chaeyoung nghe Lisa nói mà rưng rưng xúc động ngắm nghía chiếc nhẫn trên tay rồi ướm thử xem nên đeo ngón nào. Lisa thấy Chaeyoung thích thú như vậy hài lòng cất tiếng:

- Ngón trỏ bàn tay trái, tớ đã chọn size nhẫn chuẩn xác rồi.

Chaeyoung nhìn Lisa ngạc nhiên rồi đeo vào như lời Lisa nói, quả nhiên nó vừa vặn không một khe hở, nó hoàn hảo như thể chính tay Chaeyoung chọn chứ chẳng phải quà được tặng từ ai đó. Bàn tay trắng thon dài của Chaeyoung nổi bật bởi chiếc nhẫn kim cương lấp lánh, nàng đưa lên trước mặt lắc lắc bàn tay mỉm cười hạnh phúc. Ngoài trừ chiếc nhẫn Lisa cũng mua tặng nàng năm trước khi Lisa thua cá cược lúc quay Blackpink House, thì đây là chiếc nhẫn thứ hai mà Chaeyoung đeo lên tay mình.

- Lisa, cảm ơn cậu mình sẽ giữ thật cẩn thận.

- Tất nhiên rồi, nó đắt lắm đó nha. Bằng tiền mua xoài cả năm của cậu đó.

Lisa mỉm cười trêu chọc, Chaeyoung liền trề môi ra nhìn cô:

- Vậy mà có người lúc nào cũng "mai mee tang ka".

Lisa liền bật cười to rồi nói:

- Khi nãy mình đi dạo với Somi thấy cửa hàng cậu thích liền đi vào và lựa nó tặng cậu đó. Thật may vì cậu thích nó.

Chaeyoung đang mân mê chiếc nhẫn vừa nghe Lisa nói xong sắc mặt thay đổi, kéo chiếc nhẫn ra khỏi tay bỏ vào hộp rồi nhét vào tay Lisa:

- Trả cậu, mình không nhận.

Mọi động tác của Chaeyoung nhanh đến mức Lisa chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, khi load kịp dữ liệu cũng là lúc chiếc hộp đã yên vị trên tay cô. Lisa nhìn Chaeyoung nét mặt bực dọc liền nhỏ giọng:

- Sao vậy, không phải cậu nói thích nó sao? Hay mình đổi chiếc khác.

- Không thích, bây giờ không thích nữa, chiếc nào cũng không thích. Cậu về phòng đi mình buồn ngủ rồi.

Lisa trưng ra bộ mặt thất thần, gì chứ sao lại thay đổi như chong chóng vậy cô lại chọc giận nàng cái gì à nhưng rõ ràng nãy giờ Lisa chưa làm gì cả mà, hay là Chaeyoung tới tháng, không phải chứ Lisa nhớ chu kì của nàng mà, lần nào Chaeyoung đến kì cũng sẽ khóc lóc ỉ oi rồi nhờ cô xin nghỉ tập nhảy nên Lisa chắc chắn không thể nhầm ngày được. Chaeyoung thấy Lisa chưa chịu rời đi liền lớn tiếng hơn đuổi người:

- Về đi, mình muốn ngủ.

Lisa giật mình nhìn Chaeyoung ánh mắt thống khổ như kiểu trông chờ người đối diện cho mình lời giải thích ấy vậy mà Chaeyoung chẳng thèm nhìn lấy Lisa nữa xoay lưng vào tường mà nhắm mắt. Lisa thở dài đứng dậy, đặt chiếc hộp trên đầu tủ cạnh giường rồi nói:

- Cậu ngủ ngon.

Mãi đến khi tiếng đóng cửa vang lên Chaeyoung mới xoay người lại nhìn về hướng cửa "Somi, Somi, cậu có mới nới cũ, mở miệng là em ấy. Còn khoe khoang chuyện hai người đi chơi, chắc hai người vui vẻ đi khắp nơi rồi mới nhớ tới mình chứ gì, mình không cần". Chaeyoung tức giận nói là vậy như khi xoay qua thấy chiếc hộp vẫn ở bên cạnh, mở ra kiểm tra bên trong chiếc nhẫn đã được Lisa đặt lại ngay ngắn liền đóng nắp hộp, lấy tay phủi phủi như sợ ám bụi rồi bỏ vào ngăn kéo. Đừng nghĩ là Chaeyoung ham vật chất nha, dù gì nàng cũng có tiền chứ bộ, main vocal của nhóm nhạc nổi tiếng Blackpink kia mà, nhưng đây là quà của bạn thân tặng nên Chaeyoung có chút trân trọng mà thôi. Chaeyoung tắt đèn rồi trùm mền tìm kiếm giấc ngủ, hôm nay như vậy là đủ rồi, nàng cần phải giữ sức cho lịch trình ngày mai. Từ khi nào mà Lisa lại khiến nội tâm nàng đánh nhau bôm bốp thế này không biết.

Nàng từng nói hai ta là tri kỉ

Mà tri kỉ thì thật khó để yêu

Vì hiểu nhau đến cả từng hơi thở

Nhưng nàng ơi nào hãy thử một lần

Cho cả ta và nàng chữ cơ hội

Để chẳng may có vô tình lạc mất

Khi nhận ra thì đã lỡ một đời.

TBC