Vì Tớ Luôn Chậm Trễ

Chương 15

Chaeyoung khoát tay Joy đi dạo dọc bờ sông vui vẻ lên tiếng:

- Unnie muốn đi đâu, em sẽ làm hướng dẫn viên miễn phí cho chị?

Joy quay sang mỉm cười đáp:

- Đi dạo như vậy là vui rồi, ở đây thật thích, có thể thoải mái đi đây đó mà không cần phải sợ ai bắt gặp.

Chaeyoung sánh bước bên cạnh cũng nhỏ giọng:

- Phải rồi, yêu ai cũng không phải lén lút.

Joy dừng lại nhìn Chaeyoung thắc mắc:

- Em nói gì cơ?

Chaeyoung ấp úng:

- Dạ, không... Không có gì.

Joy cười trong bụng, chắc cô bé này không biết cô đã biết chuyện nàng cùng Jennie yêu nhau nên mới giấu như vậy. Joy nắm tay Chaeyoung đến một băng ghế gần đó rồi ngồi xuống:

- Gia đình em không biết chuyện em quen Jennie sao?

Chaeyoung ngạc nhiên:

- Ơ... Unnie biết sao?

Joy gật đầu thừa nhận, Chaeyoung lại thở dài nhìn mông lung:

- Nhưng tụi em chia tay rồi ạ.

Joy lấy làm ngạc nhiên, cô chưa nghe Yeri nói gì về chuyện này, không lẻ Jennie cũng không nói cho Yeri biết. Joy ái ngại cất tiếng:

- Chị xin lỗi.

- Không sao đâu ạ, em ổn rồi.

Chaeyoung đáp lời, giọng nói nhẹ tênh nhưng chẳng còn quá đau lòng nữa, có lẻ nàng thật sự dần ổn như lời mình nói rồi. Joy nhẹ nhàng đặt tay lên tay nàng, xoa nhẹ mu bàn tay an ủi:

- Mọi chuyện sẽ tốt thôi.

Chaeyoung nhìn sang Joy mỉm cười để cô yên tâm. Bỗng nàng nhớ Lisa quá, nếu là Lisa bên cạnh chắc chắn cô sẽ kéo nàng tựa vào vai rồi để nàng khóc một trận thật to sau đó sẽ đưa nàng đi ăn thật no rồi mới đưa về nhà. Chaeyoung giật mình, dạo gần đây sau Jennie thì Lisa là người nàng nghĩ đến nhiều nhất, có lẻ do thân thiết quá khiến không có Lisa bên cạnh nàng lại cảm giác mình trống trải đi rất nhiều. Bỗng Joy lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của Chaeyoung:

- Chaeyoung này, em thích người như thế nào?

Chaeyoung ngạc nhiên vì câu hỏi của Joy nhưng cũng mau chóng đáp lời:

- Mẫu người vui vẻ, thân thiện nhưng ấm áp. Là người luôn bên cạnh em những lúc em vui nhất hay buồn nhất. Là người không bao giờ lừa dối em, Joy unnie em sợ cô đơn và lừa dối lắm.

Joy bên cạnh lắng nghe thầm nghĩ "mẫu người Chaeyoung muốn thật sự trái ngược hoàn toàn với Jennie, cô là người ngoài còn dễ dàng nhận ra sự đối lập đó nói gì là Chaeyoung, vậy có phải đó là lý do cả hai chia tay?". Chính bản thân Chaeyoung cũng không biết rằng những gì mình nói hoàn toàn không dành cho Jennie mãi đến khi kết thúc câu nói nàng mới nhận ra những gì nàng muốn thuộc về Lisa, phải Lisa là mẫu người lúc nào cũng vui vẻ nhưng lại vô cùng ấm áp, từng cử chỉ, hành động với nàng đều ôn nhu đến lạ, Chaeyoung chợt ngẫm nghĩ ai Lisa cũng sẽ như vậy hay chỉ có một mình mình được ưu ái đó, không được - Chaeyoung lắc đầu cố xóa đi suy nghĩ vớ vẩn ấy, Lisa đã nói nàng cùng cô ấy chỉ là bạn thân thôi, đừng vì một chút yếu lòng hiện tại mà suy nghĩ linh tinh. Bỗng Joy siết lấy bàn tay Chaeyoung kéo sự chú ý của nàng trở lại nhẹ giọng:

- Chị có cơ hội không Chaeyoung, chị thật sự dành tình cảm cho em từ lâu chỉ là ngu ngốc chẳng dám nói. Lần này chị đã sáng suốt hơn, chị biết sẽ thật khó để em chấp nhận khi vừa xảy ra chuyện không vui kia nhưng hãy để chị bên cạnh giảm đi nỗi buồn cho em có được không?

Chaeyoung trợn mắt kinh ngạc, Joy unnie thích nàng, không phải là yêu nàng từ lâu vậy mà nàng chẳng nhận ra, nhưng hiện tại nàng trống rỗng lắm, nàng cùng Joy không thân thiết quá nhiều, số lần gặp nhau cũng ít ỏi làm sao nàng dám chắc mình cũng có tình cảm với Joy được. Nàng không thể xem Joy như người thay thế khi buồn lại chấp nhận người ta, Chaeyoung theo chủ nghĩa tôn thờ tình yêu, nàng không bao giờ chấp nhận làm tổn thương ai khi đã nguyện ý cùng họ. Joy dễ dàng nhận ra suy nghĩ của Chaeyoung buông tay nàng ra tiếp tục:

- Chị biết em sẽ khó lòng nhận lời ngay bây giờ, chị chỉ muốn nói ra tình cảm của mình thôi. Chaeyoung em cứ suy nghĩ nhé, em chỉ cần biết dù với tư cách gì em vẫn sẽ có thêm chị bên cạnh, khi buồn có thể tâm sự cùng chị, lúc vui có thể nghĩ đến chị và đặc biệt khi cần chị nhất định sẽ có mặt.

Người ta nói con gái yêu bằng tai và Chaeyoung cũng không ngoại lệ, trước những lời ngọt ngào của Joy nàng phút chốc bị động lòng, Chaeyoung là mẫu người chung thủy nếu đã thuộc về ai chỉ duy nhất chú ý nơi họ nhưng không phải hiện giờ nàng đơn độc sao hơn nữa sau chia tay là lúc yếu lòng nhất, dù đã dần quên được Jennie nhưng vết thương về mối tình tan vỡ vẫn âm ỉ nơi trái tim nàng. Chaeyoung cảm thấy bây giờ cổ họng mình tê cứng, không biết phải nói gì lúc này, mãi lúc lâu mới bình tĩnh cất tiếng:

- Joy unnie, cảm ơn chị.

Joy mỉm cười vuốt tóc nàng rồi đứng lên:

- Chị chờ em, giờ chị đưa em về trễ rồi.

Chaeyoung cũng nhẹ nhàng đứng dậy:

- Em bắt taxi về được, chị về trước đi khách sạn chị gần đây mà.

- Chị không muốn thất hứa với Alice unnie, đi thôi.

Nói rồi Joy nắm tay nàng rời đi, cùng nàng lên taxi về tận nhà nàng mới ngược lại trở về khách sạn của mình.

Chaeyoung lên phòng, mọi người đã ngủ cả rồi, phải thôi gia đình nàng rất chú trọng nề nếp bây giờ đã hơn 22h chắc chị Alice đã nói với ba mẹ giùm mình nếu không chắc chắn nàng sẽ thấy ba ngồi đợi ở phòng khách và la nàng một trận ra trò. Chaeyoung tắm vội rồi mau chóng trở ra lên giường, lúc này điện thoại nàng vừa hiện lên tin nhắn "Chaeyoung, chúc em ngủ ngon" - là của Joy unnie, lúc nãy trên taxi cô đã trao đổi số với nàng rồi. Chaeyoung nhanh chóng đáp lại "Chị đã về đến khách sạn rồi sao? Chị cũng ngủ ngon nhé". Joy chỉ đáp lại ngắn gọn "Cảm ơn em, tạm biệt". Chaeyoung nhìn vào màn hình vô thức nở một nụ cười rồi mau chóng thu mình vào chăn, hôm nay là ngày đầu tiên nơi quê hương mình Chaeyoung có được giấc ngủ ngon nhất sau 1 tuần qua. Gỡ bỏ được gánh nặng tâm lý nơi mối quan hệ cùng Jennie, thoải mái hơn cùng chị Alice và đặc biệt có cuộc trò chuyện phức tạp với Joy, hôm nay tâm trạng nàng thay đổi đến chóng mặt, chính Chaeyoung cũng chẳng nhận ra hôm nay mình lại có thể bộc ra nhiều cảm xúc như vậy.

Chaeyoung giật mình tỉnh giấc bởi tiếng chuông điện thoại - là Joy, nàng nhìn đồng hồ rồi mau chóng bắt máy, đã 10h rồi sao, quả là đêm qua ngủ ngon đến mức nàng không muốn dậy nữa:

- Unnie em nghe đây ạ.

- Chị xin lỗi, em còn ngủ sao?

- Vâng, nhưng em vừa dậy rồi ạ.

- Ngày mai sáng chị phải trở về rồi, hôm nay có thể dành một ngày cùng chị không?

- Em sẽ đến rước chị.

Sau câu đáp của Chaeyoung là tiếng cười vang bên đầu dây còn lại:

- Haha... Em chưa tỉnh ngủ phải không? Em có biết chạy xe đâu mà rước.

- Ơ... Em...

- Em chuẩn bị đi chị sẽ sang đón em, chị thuê xe ở đây mấy hôm rồi.

- Vâng... Em xin 30 phút ạ.

- Được rồi, đến nơi chị sẽ gọi.

Chaeyoung cúp máy rồi mau chóng vệ sinh cá nhân, xuống nhà thì không thấy ai họ đi làm cả rồi. Chaeyoung lấy điện thoại nhắn một tin cho ba mẹ và chị Alice biết mình sẽ ra ngoài rồi trở về phòng chuẩn bị. Đúng 30 phút sau, điện thoại reo lên, Chaeyoung mau chóng tắt máy rồi xuống nhà. Joy vừa thấy nàng đã mở cửa xe chờ sẵn rồi tươi cười:

- Em chưa ăn đúng không? Mau giới thiệu quán nào ngon đi chị sẽ đãi em.

Chaeyoung ái ngại nhưng cũng gật đầu chỉ Joy lái đến một nhà hàng nhỏ gần quán Coffee hôm qua. Cả hai vào trong chọn cho mình một bàn nơi cửa sổ, Chaeyoung thuần thục gọi mấy món nổi tiếng ở đây rồi tươi cười nói:

- Ở đây tuy nhỏ nhưng nấu rất ngon, unnie ăn rồi sẽ nghiện đấy.

Joy mỉm cười trước dáng vẻ hiện tại của Chaeyoung, đã nghe tin Chaeng thực thần của Blackpink, được dịp chiêm ngưỡng một lần năm ngoái khi 2 nhóm giao lưu giờ lại được chiêm ngưỡng lần nữa quả không sai. Cả hai mau chóng thưởng thức món ăn được mang ra, Chaeyoung vừa ăn vừa nhiệt tình giới thiệu từng món khiến Joy không thể phì cười, chốc chốc lại gấp thức ăn vào chén nàng mà Chaeyoung cũng không còn ái ngại mà vô tư nhận lấy cho cả vào miệng.

Bữa ăn kết thúc, Chaeyoung liền giới thiệu Joy đến khu chợ sầm uất ở Melbourne. Cả hai vui vẻ tham quan, ăn uống cùng mua sắm đến tận chiều. Chaeyoung thấm mệt chợt nhớ ra gì đó rồi lôi tay Joy đi nhanh về phía xe.

- Unnie nhanh lên sẽ muộn mất.

Joy ngạc nhiên trước thái độ vội vã của Chaeyoung nhưng vẫn để nàng kéo đi vào xe. Mãi đến khi yên vị trên xe Joy mới quay sang nhìn nàng hỏi:

- Muốn đi đâu đây? Sao lại vội vã vậy?

Trên đường tình luôn có nhiều ngã rẽ

Chọn ngã nào mà chẳng có thương đau.

TBC