Vì Tớ Luôn Chậm Trễ

Chương 10

Chaeyoung thức dậy đã là chuyện của giữa trưa, đầu nàng đau nhức còn cổ họng thì khô khóc. Chaeyoung cố gắng ngồi dậy thì cửa phòng mở ra, Lisa cùng khay thức ăn nóng hổi đi vào cất tiếng:

- Cậu dậy rồi à, ăn đi rồi uống thuốc, cậu bị cảm nặng rồi.

Lisa nói rồi đặt đồ ăn xuống bàn rồi dìu Chaeyoung dậy nhìn nàng lo lắng:

- Cậu vào nhà tắm được không hay mình dìu cậu.

Chaeyoung mệt mỏi gật đầu nhỏ giọng:

- Mình làm được, cảm ơn cậu.

Lisa đỡ Chaeyoung đến khi nàng đứng thẳng người mới buông tay quay lại khay thức ăn. Lúc sau Chaeyoung trở ra đã thấy Lisa ngồi ngay cạnh giường ngoắt mình:

- Lại đây ăn rồi uống thuốc, mau lên không nguội mất.

Chaeyoung lê chân bước đến định nhận tô cháo từ tay Lisa nhưng cô đã giữ lại:

- Để mình đút cho, cậu chưa khỏe mà.

Chaeyoung cũng chẳng còn sức chống cự, khó khăn nuốt từng muỗng cháo người kia đưa đến, chỉ được nửa tô đã lắc đầu tỏ ý không ăn nổi nữa. Lisa nhăn mày rồi giở giọng não nề:

- Tớ nấu dở đến mức cậu không ăn được à.

Chaeyoung tuy mệt mỏi nhưng vẫn ngạc nhiên quay sang nhìn cô:

- Cậu nấu sao?

Rõ ràng tài nghệ nấu nướng của Lisa ai mà không biết, em út nhà Blackpink có khả năng nấu mì tương đen thành mì tương trắng là đủ hiểu ở tầm vóc nào rồi. Lisa trề môi nhìn nàng rồi cất tô cháo sang bàn:

- Jisoo unnie chỉ tớ, nhưng là tự tay tớ nấu đó.

Chaeyoung nhìn biểu hiện Lisa lại vô thức bật cười:

- Ngon mà, chỉ là tớ không thích món cháo, lần sau cậu nấu món khác nhé.

Lisa biết Chaeyoung là "thảo mai" với mình liền đưa thuốc cùng nước cho nàng rồi nói:

- Park Chaeyoung, không cần an ủi tớ.

Chaeyoung bật cười to hơn rồi cũng nhận lấy thuốc mà uống. Lisa tâm trạng lại vui vẻ, cô có thể mang lại nụ cười cho Chaeyoung rồi.

Jisoo bên ngoài nghe tiếng cười cũng hài lòng đi vào:

- Chaeyoung, đã đỡ hơn chưa?

Chaeyoung nhìn chị rồi rụt rè nói:

- Jisoo unnie, em xin lỗi.

Jisoo cũng ngồi bên cạnh, xoa đầu nàng rồi nói:

- Không sao, lần sau nhớ cẩn thận là được. Chúng ta là idol, mọi hành động đều phải cân nhắc.

Chaeyoung gật đầu nghe lời, Jisoo nhìn nàng rồi nhìn Lisa nói:

- Chaeyoung, nghỉ ngơi đi. Chiều nay chị dẫn hai đứa đi xem phim rồi đi ăn có chịu không?

Lisa nghe vậy hào hứng đồng ý, Chaeyoung cũng muốn tham gia nhưng chưa hỏi ý Jennie nên không dám nhận lời liền im lặng không đáp. Lisa hiểu ý liền cất tiếng:

- Chaeyoung, cậu nên có cuộc sống riêng của mình, Jennie unnie không tôn trọng cậu, cậu hà khắc phải vì chị ta.

Chaeyoung ngước nhìn Lisa rồi lại cuối gầm mắt, Lisa tức giận nói lớn:

- Cậu thấy những gì chị ta làm chưa? Có nghĩ cho cậu không? Sao cậu ngốc vậy?

Chaeyoung vô thức lại rơi nước mắt, nàng không khóc vì bị Lisa lớn tiếng, nàng đang khóc vì những thước phim tồi tệ thời gian qua đang dần hiện qua. Jisoo hướng phía Lisa trừng mắt:

- Em có cần nói như vậy không? Con bé đang buồn mà.

Lisa vẫn chẳng bình tĩnh, âm lượng vẫn to:

- Phải nói để cậu ta biết, lúc nào cũng đặt chị ta lên hàng đầu trong khi chị ta luôn để cậu ấy ở hàng cuối.

Jisoo thấy Chaeyoung vẫn không lên tiếng liền nhắc nhở:

- Lisa về phòng đi.

Lisa hướng ánh mắt về phía Chaeyoung đang khóc vì Jennie lòng lại quặn lên cơn đau:

- Chị ấy có đáng để cậu đau lòng như vậy không?

Nói rồi Lisa bỏ ra ngoài đóng sập cửa lại, Jisoo nhìn ra phía cửa rồi vỗ về Chaeyoung:

- Con bé tính tình thẳng thắn, em đừng bận tâm.

Chaeyoung nức nở trong tiếng khóc:

- Unnie, cậu ấy nói đúng, em thật sự ngu ngốc đúng không?

Jisoo ôm Chaeyoung vào lòng để mặc nàng khóc cho cạn sức, Jisoo chỉ có thể im lặng vỗ về, chị không thể phủ nhận những gì Lisa nói là sai càng không thể khẳng định cùng Chaeyoung, có lẻ lúc này con bé không sẵn sàng để nghe bất kì lời khuyên nào khi con tim đã không thuộc quyền kiểm soát của chủ nhân nó. Chaeyoung khóc một hồi cũng mệt mỏi gục vào vai Jisoo mà ngủ, chị nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, chỉnh chăn rồi lặng lẻ đi ra ngoài, chị thật lòng muốn mắng Kim Jennie một trận, sau tất cả tại sao Jennie có thể không quan tâm mà sáng sớm đã đi mất dạng như vậy, biết là lịch trình kín kẽ nhưng Jennie đã có lỗi, người yêu thì đang bệnh mà không một lời xin lỗi, chẳng một lời hỏi thăm thì thật sự Jisoo cũng không muốn nói nữa.

Chaeyoung một lần nữa thức giấc vào buổi chiều, nàng lờ mờ chạm vào điện thoại, màn hình ngoài ảnh nền quen thuộc của cả hai cùng mấy tin nhắn của fan thì cái tên nàng mong chờ nhất chẳng xuất hiện. Chaeyoung thở dài lê thân vào phòng tắm "có lẻ Lisa nói đúng, mình chưa bao giờ đủ quan trọng với chị ấy cả".

Chaeyoung ra ngoài đã thấy Jisoo và Lisa đang ngồi ở sopha xem tivi, nàng đi đến trước mặt cả hai rồi nói:

- Jisoo unnie, mình đi ăn thôi.

Lisa nhìn nàng rồi quay lại tivi nói:

- Cậu xin phép được Jennie unnie rồi à?

Jisoo thấy Chaeyoung lại cụp mắt xuống thì đánh vào bả vai Lisa nhắc nhở:

- Em thôi đi.

Lisa không trả lời chị, đứng dậy đến bên cạnh Chaeyoung, lấy tay sờ trán nàng rồi nói:

- Mang thuốc theo đi, ăn xong rồi uống thì mới đi xem phim được.

Nói rồi Lisa bỏ vào phòng chuẩn bị, để lại Chaeyoung thẫn thờ đứng đó. Lisa chưa bao giờ nói chuyện cùng nàng lạnh lùng như vậy, nhưng sao nàng lại cảm thấy nó ấm áp quá, cách Lisa quan tâm nàng gần đây không còn nồng nhiệt thái hóa như trước mà trở nên ôn tồn và trưởng thành hơn rất nhiều, bỗng một phút thôi, tim nàng vô thức trật nhịp vì hành động đó, sau Jennie dường như Lisa là người thứ hai khiến nàng không điều chỉnh được trái tim này. Jisoo nhìn cả hai nãy giờ, trong đầu chị lại rối tung, chị không biết cái tam giác tình này phải giải quyết như thế nào cho ổn thỏa, nếu cả ba chỉ là người quen của mình chị sớm đã có cách nhưng đây lại là ba đứa nhỏ chị yêu thương như gia đình, cả ba đồng hành cùng chị suốt hơn 7 năm qua, tất cả đều chiếm một vị trí quan trọng nơi chị. Jisoo lắc đầu cho sự việc trôi qua, lên tiếng cùng Chaeyoung đang bất động nơi đó:

- Chaeyoung, vào thay đồ đi em.

Chaeyoung giật mình rồi mau chóng trở về phòng. Lát sau nàng trở ra thì mọi người đã đợi sẵn, nàng gật đầu tỏ ý có thể xuất phát rồi. Jisoo mỉm cười rồi rời đi trước, Lisa cùng nàng đi phía sau, cô quay sàng nhìn nàng rồi hỏi:

- Đã mang thuốc theo chưa?

Chaeyoung không trả lời chỉ lục lọi túi xách rồi cầm bịch thuốc lắc lắc trước mặt Lisa, lúc này nụ cười của cô mới trở lại, một nụ cười nhẹ thôi nhưng đủ để Chaeyoung có thể thở phào, nàng thật không quen với một Lisa lạnh lùng mà.

Cả ba ăn uống cùng xem phim đến khi trời về đêm thì mới kéo nhau ra về. Cả ba đang đón taxi ngoài đường lớn thì thấy một bóng hình quen thuộc nơi nhà hàng đối diện, Jennie đang vui vẻ khoát tay Kai lại nghiêng ngả có vẻ như rất say, còn có mấy người gần đó giúp họ vào xe đến khi cửa xe hoàn toàn đóng lại. Lisa cùng Jisoo chưa kịp kéo Chaeyoung đi thì đã thấy nước mắt nơi nàng rơi xuống, Jisoo gấp gáp khuyên nhủ:

- Chaeyoung à, chắc Jennie ăn mừng với ekip thôi.

Lisa tức giận nắm tay Chaeyoung vào chiếc taxi trước mặt họ, Jisoo cũng vội vàng lên theo. Suốt đoạn đường về, không ai nói ai tiếng nào nhưng bàn tay Lisa vẫn nắm chặt bàn tay còn lại. Chaeyoung cảm giác nhói ở l*иg ngực nhưng mau chóng được xoa dịu bởi sự ấm áp nơi bàn tay, Lisa mắt vẫn nhìn ngoài cửa sổ, tay trên tay nàng, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay. Chaeyoung nhìn sang Lisa rồi nhắm mắt lại để giọt lệ cuối cùng rơi ra, sau khoảnh khắc đó nàng nhẹ giọng thỏ thẻ:

- Lisa à, cảm ơn cậu.

Lisa xoay người kéo đầu nàng tựa vào vai mình rồi trở lại ánh mắt nơi cửa sổ. Chaeyoung chẳng phản đối còn thuận theo nhắm chặt mắt mà cảm thụ. Có lẻ lúc này nàng thật sự cần một bờ vai như thế "Lisa à, cảm ơn vì luôn có cậu". Jisoo thu mọi hình ảnh vào mắt qua gương chiếu hậu, cơ mặt cũng giản ra đôi chút "Chaeyoung à, chị không thể thay em quyết định hạnh phúc của bản thân nhưng chị mong em sẽ sớm nhận ra hạnh phúc của riêng mình".

Nơi ranh giới giữa "tình yêu" và "tình bạn"

Mình chỉ chọn mỗi mình cậu mà thôi

Chẳng quan trọng là "yêu" hay "bạn" nữa

Vì cả hai giống nhau ở chữ tình.

TBC