Bạo Nữ Thuần Phu

Chương 12: Lo lắng tự do của Hỏa Viêm

Edit: Julia

“Rất vui, khi các vị bận thế này lại dành chút thời gian đến tham dự tiệc sinh nhật của tôi, hy vọng mọi người đều vui vẻ……”Giọng Long Chính Hành hùng hậu mang theo âm hưởng xuyên qua hết từng ngóc ngách.

Sau đoạn cảm ơn ngắn gọn, khúc nhạc du dương vang lên, vũ khúc bắt đầu, yến tiệc mở màn.

Từng đôi nam nữ nắm tay nhau đi về phía sàn nhảy, Tinh Không Văn Dương nhìn cha mẹ như có điều muốn nói với mình, lại nhìn Hỏa Viêm hừng hực chiến khí, có chút muốn bước về phía sàn nhảy.

Anh muốn cùng Hỏa Viêm khiêu vũ, nhưng cha mẹ không có ý muốn thả người.

“Anh muốn khiêu vũ?” Hỏa Viêm nhìn sâu vào mắt Tinh Không Văn Dương mà hỏi

Tinh Không Văn Dương gật gật đầu, ánh mắt liếc về phía Tinh Không Tư Dư cùng Mai Thanh Uyển.

“Vậy chúng ta đi khiêu vũ, Tinh Không tiên sinh, Tinh Không phu nhân, xin cứ tự nhiên đi.” Nhìn thấy động tác của Tinh Không Văn Dương, Hỏa Viêm nhìn sang Tinh Không Tư Dư cùng Mai Thanh Uyển nhẹ nhàng gật đầu một cái, sau đó kéo anh đi đến sàn nhảy, khiến vợ chồng Tinh Không không kịp lên tiếng..

Tinh Không Văn Dương có chút ngượng ngùng hoáng nhìn cha mẹ, nhưng vẫn đi theo Hỏa Viêm vào sàn nhảy.

Mặc dù Tinh Không Văn Dương có khuôn mặt đáng yêu kiến người ta không phân rõ được tuổi tác, nhưng dáng người là của một người nam nhân thành thục, 1m8 rất xứng với Hỏa Viêm cao 1m7.

Hai người đứng chung một chỗ, nhất thời hấp dẫn ánh mắt mọi người

Tiết tấu vũ khúc có chút chậm, mới nhảy vài bước, Hảo Viêm không chút kiên nhẫn nhăn mày lại, đương nhiên Tinh không Văn Dương luôn chú ý đến cô cũng cảm nhận được.

“Viêm, em không thích khiêu vũ đúng không?” Ngữ khí Tinh Không Văn Dương có chút bất đắc dĩ, anh nên sớm biết đối với loại nhảy có tiết tấu chậm thế này cô sẽ không thích.

“…… Anh đợi chút.” Hỏa Viêm tựa hồ nghĩ tới cái gì, sau đó kéo Tinh Không Văn Dương ra khỏi sàn nhảy, đi tới trước mặt dàn nhạc.

Yến tiệc này

Long Chính Hành mời dàn nhạc đến đệm nhạc cho mọi người mà.

Dặn dàn nhạc kia xong, Hỏa Viêm lại lôi kéo Tinh Không Văn Dương về lại sàn nhảy, sau đó cứ đứng như vậy, giống như đang chờ đợi cái gì.

Mà Tinh Không Văn Dương đứng đối diện với cô không nhịn được cười bất dắc dĩ.

“Viêm, em thật ác nha, bộ em không sợ mấy nhạc công này sẽ chạy đến cáo trạng với Long tiên sinh à?” Vừa nãy nhìn thấy Hỏa Viêmgiơ nắm dấm lên uy hϊếp nhạc công phải nghe lời cô, Văn Dương chỉ biết lắc đầu theo thói quen từ ngày quen biết cô, anh cũng quen chuyện cô hay dùng nắm đấm để giải quyết mọi vấn đề rồi.

“Anh sợ sao?” Hỏa Viêm không đáp mà hỏi lại, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn Tinh Không Văn Dương.

Tinh Không Văn Dương nhìn đôi mắt sáng ngời của cô, nở nụ cười nhàn nhạt, có một cô gái vô pháp vô thiên như vậy ở bên cạnh, anh hẳn là phải sợ, hưng không biết tại sao, trong lòng anh lại tràn ngập cảm giác ấm áp…… Có lẽ đây là duyên phận, đây là yêu đi.

“Không sợ!” Tinh Không Văn Dương

nói, bộ dạng nghiêm túc không giống như nói đùa, mà là câu khẳng định cả đời.

Hỏa Viêm cười, cười cuồng ngạo, nhìn rất đẹp mắt.

Mà lúc này, thư hoãn âm nhạc dừng lại, sau đó, khi mọi người còn đang khó hiểu thì tiếng nhạc Rock and Roll vang vọng toàn bộ đại sảnh.

“Đây là làm sao vậy?”

“Làm sao lại phát ra thể loại nhạc này?”

“A……”

Mọi người xung quanh bắt đầu nghị luận ồn ào, mà Hỏa Viêm và Tinh Không Văn Dương đứng ở giữa sàn nhảy chỉ mỉm cười, sau đó thân thể hai người hoạt động theo tiếng nhạc, động tác càng lúc càng nhanh.

Mà ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn bởi hai dáng người kia……

Vợ chồng Tinh Không kinh ngạc nhìn hai người, Long Chính Hành bất đắc dĩ lắc đầu, Long Tư Nghị và đám bạn thì đứng ở một góc khác nhìn tới mà khinh thường, nhìn hai người đang nhảy nhót kia,rõ là có bạn trai vậy

mà còn đến hội độc thân nữa chứ….

Một

bài xong, hai người đứng ở giữa sàn nhảy

, một bài này chỉ có hai người họ nhảy mà thôi.

“Em dẫn anh đi chơi?” Tuy rằng là hỏi, nhưng ngữ khí của Hỏa Viêm bá đạo cực kì, không cho phép từ chối.

Vừa nãy nhảy có một bài không chỉ

làm cho cô vui vẻ, ngược lại còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú nhảy nhót của mình,

nhớ ngày xưa cô là nữ hoàng dance, ngay cả khi nhảy hơn hai mươi bài cũng không có động tác nào lặp lại……

Tuổi trẻ hết sức lông bông a……

Còn

Tinh Không Văn Dương, anh nhảy được là học từ

Hỏa Viêm, tuy nhìn có vẻ ngốc nhưng anh rất

thông minh, hơn nữa cô bạn gái này tuy có chút bạo lực thật nhưng tuyệt đối là sư phụ giỏi nhất.

“Hảo!” Hỏa Viêm như ngọn lửa tự do, bạn trai của cô cũng phải làm cho cô có cảm giác vô câu vô thúc thì ngọn lửa này mới bùng cháy mạnh được.

Sau đó, dưới cái nhìn

chăm chú của mọi người,

Hỏa Viêm nắm tay Tinh Không Văn Dương

rời khỏi yến hội, để lại cho mọi người những cái nhìn tò

mò cùng đánh giá

……

Lái xe với tốc độ nhanh chẳng mấy chốc trên con đường yên tĩnh chỉ còn lại tàn ảnh.

Một đêm điên cuồng, sáng sớm hôm sau, Tinh Không Văn Dương về tới Tinh Không gia, sau đó kinh ngạc phát hiện cha mẹ đang ngồi ở đại sảnh.

“Văn Dương, con thật sự muốn ở cùng Hỏa tiểu thư?” Mai Thanh Uyển nhìn con trai mới về nhà, câu nói đầu tiên

chính là vấn đề bà suy nghĩ suốt cả đêm.

“Vâng!” Không có chút do dự, Tinh Không Văn Dương gật đầu,

giống như đứa con ngoan trả lời câu hỏi của mẹ.

Chỉ là đáp án không làm cho người ta hài lòng tí nào.

Từ trước tới nay, Mai Thanh Uyển đều cho rằng con dâu là một cô gái nhỏ đáng yêu

, hoặc là một cô gái ôn nhu hiền thục, nhưng không tài nào nghĩ đến con trai sẽ thích mẫu con gái như vậy.

Không phải nói Hỏa Viêm không tốt, Mai Thanh Uyển biết cô gái này trong mắt của cánh đàn ông, tuyệt đối là một nữ nhân hấp dẫn, có điều, cô gái này sao thích hợp với con trai mình được.

Tính cách hai người khác nhau lớn như vậy mà, Mai Thanh Uyển không

cháp nhận ngay được vì tương lai hai người khiến cho bà lo ngại.

Suy nghĩ một đêm, mặc kệ

Mai Thanh Uyển hay là

Tinh Không Tư Dư, thì chuyện của

Hỏa Viêm cùng Tinh Không Văn Dương đều khiến họ lo lắng.

“Văn Dương, con phải suy nghĩ cho thật kỹ, con cũng biết là

Hỏa tiểu thư không phải là lựa chọn tốt cho con mà.” Tinh Không Tư Dư cố gắng dùng ngữ khí bình tĩnh nói với con, ông không muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ con trai mình.

“Cha, con cũng cảm giác được hai chúng con

không thích hợp, nhưng cha đâu phải là con, không phải sao?” Ở cùng

Hỏa Viêm lâu như vậy,

Văn Dương dường như có tính phản nghịch rồi.

Tinh Không Tư Dư chỉ nhíu mày, đói với câu hỏi của Tinh Không Văn Dương, ông không nói gì.

“Văn Dương, con tính kết hôn với

Hỏa tiểu thư?” Mai Thanh Uyển cau mày hỏi.

“Con cũng nghĩ tới, nhưng không biết ý Viêm thế nào.” Nhắc đến chuyện này

Tinh Không Văn Dương cũng có chút thất vọng, anh cam giác được Hỏa Viêm sẽ không dễ dàng đồng ý gả cho anh..

“Vậy con cũng biết gia quy

Tinh Không gia ” Mai Thanh Uyển nói tiếp.

Văn Dương gật gật đầu, gia quy Tinh Không gia không cho phép ly hôn, chỉ cần là người Tinh Không gia

cả đời cũng chỉ có thể kết hôn một lần, hơn nữa, cho dù đối phương yêu cầu ly hôn, người Tinh Không gia

sau khi ly hôn cũng không được phép tái giá.

Cho nên, mỗi một người

Tinh Không gia nhân chỉ kết hôn với người mình yêu, sẽ không lấy hôn nhân làm

trò chơi.

Nhưng cũng vì gia quy này, mà hôn nhân của người Tinh Không gia giống như trò

đánh bạc, đổ thắng, anh sẽ có một tình yêu thiên trường địa cửu. Thua cuộc, anh sẽ mất đi bạn đời duy nhất của mình, cuối đời cũng không có người bầu bạn.

“Văn Dương, nếu con đã biết thì nên liệu sự mà làm cho tốt, hơn nữa, mẹ và cha không đồng ý cho hai đứa ở cùng nhau, con hãy suy nghĩ lại đi.” Mai Thanh Uyển nói ra h ý kiến của mình, hy vọng Tinh Không Văn Dương không

vì nhất thời xúc đọng mà hủy đi cuộc đời mình.

“…… Con biết, con sẽ suy nghĩ nghiêm túc

.” Nghiêm túc nhìn thoáng qua cha mẹ,

Tinh Không Văn Dương nói thì nói như thế nhưng trong lòng lại nghĩ,

anh thật sự nên nghĩ xem làm sao cho Hỏa Viêm gả cho anh.

Có vài lúc nam nhân cũng không quá ngốc, nếu không sẽ không cưới được vợ.

“…… Vậy con đi nghỉ ngơi đi.” Mai Thanh Uyển nghe lời

Tinh Không Văn Dương nói, có chút an ủi, lại thây con có vẻ mệt mỏi, rốt cục

không hỏi nữa, mà đau lòng khuyên con đi nghỉ.

“Ân, vậy con đi về phòng nghỉ ngơi

.” Văn Dương được đặc xá, mỉm cười về phòng mình