Gia Sư Gian Manh

Chương 4-2

Đến khi chạm đến hạt trân châu hồng nhạt đầy mẫn cảm nhưng bí ẩn kia, Quân Thần Tinh mới nở một nụ cười gian tà hài lòng. Anh dùng ngón trỏ ấn nhẹ rồi xoay tròn, ngón giữa thì vuốt ve nơi cửa mình nữ tính của cô, hưởng thụ xúc cảm mềm mại, khiến cho cô chảy ra càng nhiều chất lỏng từ nơi đó.

Hai tay cô đặt trên đôi vai rắn chắc của anh, cả người không kiềm chế được mà chìm sâu vào du͙© vọиɠ, cảm nhận được nơi riêng tư của mình chảy ra rất nhiều chất lỏng nóng ấm. Cô đong đưa mông theo từng cảm xúc của cơ thể, càng muốn dán sát vào bàn tay to lớn của anh.

Đột nhiên, ngón giữa đầy ẩm ướt bởi chất lỏng của anh đâm sâu vào hành lang nhỏ hẹp, thân thể cô cũng theo đó mà trở nên cứng đờ, không khỏi thở hắt ra vì kinh ngạc, cả động tác đáp lại anh cũng trở thành phản kháng.

Anh nhận thấy hành động phản kháng của cô, động tác của tay cũng ngừng lại, dịu dàng an ủi cô: "Thải Tâm, thả lỏng..."

"Không được... Đau quá..." Chưa quen với sự hiện diện của ngón tay anh trong nơi riêng tư, Chu Thải Tâm đau đớn nhăn hết cả khuôn mặt nhỏ nhắn, yếu ớt kháng cự, mông thì vặn vẹo muốn thoát khỏi ngón tay anh.

Động tác của cô ngược lại càng khiến ngón tay của Quân Thần Tinh trong khe nhỏ bị siết chặt hơn, khiến anh không thể thở nổi.

"Ngoan... Không nên lộn xộn..." Tay còn lại của anh đưa đến phía dưới thân thể cô, dùng cả hai tay để cố định cái mông không yên của cô, giúp cô quen với sự hiện diện của anh bên trong cơ thể cô.

Anh nhìn chăm chú nét mặt cô, quan sát từng biểu cảm nhỏ nhất trên đó, đến khi không còn thấy cô nhăn mặt nữa thì anh mới tiếp tục di chuyển ngón tay, từng chút một đi đến nơi sâu hơn trong cô.

Anh lúc nông lúc sâu ra vào nơi đó, ánh mắt chăm chú nhìn vẻ mặt cô. Anh chậm rãi cho thêm một ngón tay nữa vào trong, khiến cho khe nhỏ càng thêm chật hẹp. Bởi vì, anh muốn đi vào cơ thể cô, anh sợ cô không chịu nổi vật đàn ông to lớn của anh nên đành phải giúp cô chuẩn bị trước một chút.

Cảm nhận được cơ thể cô hoàn toàn thả lỏng, cũng hưởng thụ cảm giác mà anh đem đến, anh liền rút nhanh ngón tay ra.

Động tác này khiến cho Chu Thải Tâm đang đắm chìm trong cảm giác vui sướиɠ lên tiếng kháng nghị: "Không được... Đừng rút ra..."

Nhìn dáng vẻ của cô, dienndannnlêquyyyyđôn Quân Thần Tinh cười gian hài lòng. Xem ra, bảo bối nhỏ của anh là một cô gái vừa nhạy cảm, vừa nhiệt tình.

Anh lại đưa ngón tay vào sâu trong khe nhỏ, khiến cô liên tục thở gấp.

"Thầy, em..." Cô cảm giác bản thân muốn nhiều hơn nữa, nhưng lại không thể diễn tả thành lời, chỉ có thể gọi anh.

"Gọi tôi là Thần được rồi." Quân Thần Tinh thì thầm với cô, "Nói mau!"

"Ưʍ..." Du͙© vọиɠ khiến cho Chu Thải Tâm khó lòng kìm chế, đong đưa thân thể, "Thần... Em khó chịu quá..."

"Đừng nôn nóng... Tôi sẽ đem đến cho em cảm giác tuyệt vời hơn gấp trăm lần ngón tay tôi, khiến em không còn khó chịu nữa..." Anh cũng mơ màng cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, khi nói chuyện cũng bị du͙© vọиɠ ảnh hưởng đến mức đứt quãng.

Anh dùng bắp đùi chắn ngang đùi cô, sau đó rút ngón tay ra, đem vật đàn ông đặt giữa hai chân cô, đỉnh đầu ngẩng cao nóng rực không ngừng ma sát nhẹ nhàng trước nơi riêng tư thần bí của cô, đến khi chất lỏng kia dính ướt hết phần đầu.

Anh ôm lấy cô, để cô ngồi gọn trên đùi, vật đàn ông căng cứng đến phát đau đặt nơi cửa mình nhỏ nhắn của cô. Anh không muốn cô đau, nhưng đây lại là điều nhất định sẽ xảy ra.

Anh cắn chặt răng, dùng sức tiến thẳng vào cơ thể cô, động mạnh, phá đi rào cản bảo vệ...

"A... Đau quá!" Cô đau đến nỗi khóc thét lên, bàn tay nhỏ nhắn trên vai anh cũng dùng sức bấu chặt lại vì đau đớn, móng tay đâm mạnh vào da thịt anh, cơ thể mềm mại của cô giãy dụa, phản kháng lại nỗi đau mà anh đem đến.

"Hư, sẽ không đau nữa..." Anh dịu dàng thì thầm an ủi cô, không ngừng hôn lên khắp khuôn mặt cô. Nhìn dáng vẻ đau đớn của cô, anh đau lòng vô cùng, chỉ có thể đè nén ham muốn được vùng vẫy thỏa sức trong cơ thể cô.

Tuy du͙© vọиɠ của anh cũng kiềm chế đến đau khổ, bên trong khe nhỏ ẩm ướt của cô ép anh chặt đến nỗi sung sướиɠ như vậy, nhưng anh càng phải cố gắng chịu đựng hơn nữa, bởi vì bây giờ cô còn đau hơn so với anh!

Nhẹ giọng an ủi bên tai cô, từng nụ hôn chạm lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cô, vầng trán, rồi đến hai bên gò má. Cảm nhận được cơ thể cô đang dần thả lỏng, tiếp nhận sự hiện diện của anh sâu trong cô, anh chậm rãi di chuyển hông, từ từ chuyển động, đồng thời vẫn luôn quan sát từng phản ứng của cô.

"A..." Cô cảm nhận được đau đớm không còn nữa, dưới sự tác động của anh, sự vui sướиɠ lan dần từ phía dưới đến tận sâu trong tâm trí cô, khiến cô dần dần rêи ɾỉ nhiều hơn nữa.

Thấy cô không còn phản kháng, cũng không la đau nữa, anh liền yên tâm thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười, dịu dàng vén nhẹ những sợi tóc vương trên trán cô. Anh hôn lên khắp mặt cô, cũng bắt đầu buông thả bản thân tiến sâu hơn vào trong cô.

Cô cảm thấy bản thân đã chìm đắm vào một loại kɧoáı ©ảʍ không nói nên lời, loại cảm xúc vừa vui sướиɠ vừa đau đớn khảm sâu vào cơ thể cô, khiến cô không ngừng rêи ɾỉ thành tiếng.

"A, trời ơi, anh thật nhanh... Nóng quá..." Đầu tiên, anh nhấc cao mông cô, sau đó lại dùng sức đâm thật mạnh vật đàn ông to lớn vào sâu trong cô, khiến cho khe nhỏ của cô nhanh chóng co rút lại, chặt chẽ bao lấy anh.

"A... Ưʍ..." Chu Thải Tâm cảm thấy bản thân như bị cuốn vào vòng xoáy mãnh liệt, tất cả đau đớn lúc đầu đều biến mất, thay vào đó là sự vui sướиɠ khó nói thành lời, khiến cô không ngừng rêи ɾỉ. Cô cảm nhận rất rõ vật đàn ông của anh đang điên cuồng ra vào trong cơ thể cô...

Nghe cô rêи ɾỉ, diennndannleeequyyyydonnnnn anh cũng không nhịn được mà gầm thét. Anh nâng cao lưng cô, đặt cô ngang với mặt giường lớn, mở rộng hai đầu gối cô ra, khiến cho đóa hoa hồng nhạt xinh đẹp đầy bí ẩn kia nở rộ ngay trước mắt anh, chất lỏng ngọt ngào từ sâu bên trong chảy ra như dòng suối nhỏ lấp lánh ánh nước...

Ánh mắt nóng rực của anh nhìn chăm chú vào đóa hoa đó, nhìn hình ảnh nó ngậm vào rồi nhả ra vật đàn ông to lớn của anh.

"Thải Tâm bé nhỏ..." Nhìn cảnh tượng cả hai kết hợp với nhau, khiến anh càng thêm hưng phấn khó lòng kiềm chế, không chịu nổi phải kêu tên cô.

"Không được..." Cô cảm thấy sự xấu hổ nổ mạnh trong đầu, mặt đỏ ửng muốn khép hai chân lại, không hề nghĩ đến anh sẽ dùng ánh mắt chăm chú đến vậy để nhìn nơi riêng tư kia.

Nhìn cô ngại ngùng đến mức cả người đều ửng hồng cả lên, Quân Thần Tinh vô cùng hài lòng, "Đừng ngại, Thải Tâm nhỏ bé, nơi đẹp đẽ như vậy, nên để tôi nhìn ngắm thật rõ..." Anh cười nhưng vẫn nhìn vào đóa hoa của cô, nhìn nó dưới ánh nhìn chăm chú của anh, càng chảy ra nhiều chất lỏng ngọt ngào hơn nữa, khiến anh vô cùng hưng phấn.

Anh vừa nói xong, liền di chuyển cơ thể, dùng sức đưa vật đàn ông to lớn của mình cùng với chất lỏng của cô, đâm thật sâu vào trong khe nhỏ, mạnh mẽ giữ lấy cơ thể quyến rũ của cô.

Nhìn hai gò má cô vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà trở nên ửng hồng, khiến cho khuôn mặt bình thường của cô mang thêm sự gợi cảm, quyến rũ, khiến tâm trí anh như say mê điên đảo. Lại nhìn đến đôi môi đỏ mọng của cô khẽ hé mở, thở gấp, rêи ɾỉ thì anh đã hoàn toàn bị mê hoặc, cúi đầu xuống, hôn lấy đôi môi cô.

Hai tay anh còn tham lam vuốt ve hai bầu ngực tròn trịa căng đầy của cô, bên dưới lại không ngừng chuyển động nhanh hơn, cảm nhận được khe nhỏ của cô càng lúc càng co rút mãnh liệt hơn thì anh biết cô cũng sắp đạt cao trào rồi.

Vì vậy, anh càng điên cuồng ra vào trong cô hơn nữa, sau đó, ở lần cuối cùng mãnh liệt nhất, anh đem hạt giống nóng bỏng bắn vào trong cơ thể cô...

Quân Thần Tinh dùng tay đỡ lấy đầu nghiêng qua, hai mắt chăm chú nhìn ngắm cô đang say giấc bên cạnh. Ngón tay anh vuốt nhẹ qua trán cô, lướt qua đôi mắt, qua sống mũi, cuối cùng dừng lại nơi đôi môi đầy đặn đang sưng đỏ của cô, vuốt ve không ngừng. Nhìn đôi môi cô lưu lại vết tích từ anh, anh không nhịn được liền mỉm cười đắc ý.

Sau lần hoan ái vừa rồi của họ, cô liền ngất đi vì mệt. Còn anh, đến chớp mắt cũng chẳng buồn làm, chỉ biết nhìn chăm chú vào cô, càng nhìn lại càng yêu thương cô hơn nữa. Dáng vẻ bình thường không chút thu hút kia lại không hề tầm thường chút nào, càng nhìn càng thuận mắt, càng xem lại càng thấy đáng yêu hơn!

Cô vô cùng để ý dáng vẻ của bản thân, nhưng anh lại không xem đó là vấn đề gì cả, ngược lại, anh càng cảm thấy như vậy cũng tốt, ít ra sẽ không có người nào đến tranh giành cô với anh! Cô như một món bảo vật, chỉ những người đàn ông có mắt nhìn hơn người như anh mới có thể phát hiện ra cô mà thôi.

Nhìn tấm lưng trần trắng ngần không tỳ vết của cô, khiến cho nhịp tim anh bỗng dưng tăng tốc, cảm thấy du͙© vọиɠ của bản thân lại trỗi dậy lần nữa. Dù sao cô cũng đã ngủ cả tiếng, chắc cũng đủ rồi chứ?

Vì thế, anh vươn bàn tay to của mình chạm lên lưng cô. Làn da trơn mịn, trắng ngần khiến anh mê say, nhẹ nhàng trượt dần xuống dưới, chạm đến ngực cô, xúc cảm mềm mại như nhung làm anh vô cùng thỏa mãn thở dài.

Sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ vừa dịu dàng lại âu yếm khiến cô thoải mái rêи ɾỉ, thân thể động đậy, nhưng sau đó lại tiếp tục chìm sâu vào giấc ngủ. Những ngày qua không gặp anh khiến cô phập phồng lo sợ, sau đó, lại trả qua hoan ái mãnh liệt, cô liền mệt mỏi ngủ thật say mê.

Thấy cô không hề muốn tỉnh dậy, Quân Thần Tinh có chút bực bội. Nghĩ đến việc cô lần đầu trải qua chuyện này, anh mới đành lòng để cô ngủ một tiếng đồng hồ, ai ngờ, lâu như vậy rồi mà cô cũng chưa chịu tỉnh.

Xem như cô không thương anh thì cũng có thể trò chuyện cùng anh mà! Quan hệ của họ bây giờ không giống như lúc trước, đương nhiên phải nói chuyện với cô một chút, để cô nhận thức được chuyện cô đã là người của anh, chỉ thuộc về anh mà thôi.

Vì vậy, anh di chuyển thân thể nằm lên trên cô, từng nụ hôn trượt dần theo đôi tay, khám phá khắp thân thể cô, để lại những vết tích nóng rực, đi thẳng đến vị trí giữa hai đùi, liếʍ nhẹ một cái. Đột nhiên, anh có cảm giác, anh yêu cô, yêu đến hạnh phúc ngập tràn. Anh lại tùy ý liếʍ nhẹ khắp lưng cô lần nữa.

Anh di chuyển nụ hôn lên phía cổ, sau đó, hôn đến hai vành tai. Anh nhẹ mở miệng, ngậm lấy vành tai cô, dùng đầu lưỡi trêu chọc lỗ tai nhạy cảm, bàn tay lại chuyển hướng đến hai bầu ngực của cô, vuốt ve, ôm trọn lấy hai bên ngực, đầu ngón tay lại thăm dò vào khe hẹp, nhẹ nhàng xoa nắn.

Thấy cô chỉ rên nhẹ một tiếng, nhưng vẫn tiếp tục ngủ say, anh càng quyết tâm muốn đánh thức cô dậy. Nụ cười xấu xa hiện lên trên khóe miệng, anh hạ người xuống, đem vật đàn ông nóng rực, căng cứng đặt ở nơi mềm mại giữa hai chân cô, nhẹ nhàng ma sát, đè ép.

Tay trái anh còn đang xoa nắn một bên bầu ngực cô, tay phải thì đã trượt dần đến phía dưới bụng, tiến đến nơi được bao phủ bởi bộ lông mềm mại, sau đó, xuyên qua chúng, tìm kiếm khe nhỏ ẩn bên trong, bắt đầu kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Tuy vẫn đang ngủ, nhưng cô vẫn khó lòng kiềm chế mà rên lên thành tiếng, muốn tránh né sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của anh, nhưng anh vẫn cố ý khép chặt vòng ôm, thổi nhẹ vào tai cô, đem cô quây lại trong ngực anh, kéo anh chìm sâu vào sự cám dỗ.

"Tôi không tin đến vậy rồi mà em vẫn không chịu tỉnh" Nụ cười gian tà hiện lên trên khuôn mặt ưu tú của anh, giống như ác ma tàn ác. Sau đó, ngón tay dùng thêm sức, đồng thời xoa nắn ở cả ngực và nơi bí ẩn kia.

"A... Không muốn..." Một sự đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ tê dại khiến cô tỉnh ngay từ trong giấc ngủ.

Quân Thần Tinh thấy cô đã tỉnh lại, liền buông cô ra, để cô xoay người lại đối mặt với anh.

Khi cô mở mắt, thấy anh đang mỉm cười và chăm chú nhìn cô, lúc này mới nhớ đến những việc đã phát sinh giữa hai người lúc nãy. Bỗng chốc, cô trợn to hai mắt, không dám tin là anh thật sự đã muốn cô!

Cô đang cố hết sức mở miệng, lạ phát hiện anh đang nhìn cô quá chăm chú, nóng bỏng. Cô cúi đầu xuống, thấy được bản thân đan tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường, anh thì đang tùy ý ngắm nhìn cơ thể cô. Kêu lên một tiếng, cô liền ngồi dậy, nhanh chóng kéo cái mềm bên cạnh che đi thân thể.

Nghĩ đến việc không biết anh đã nhìn cô bao lâu rồi, cô không chịu nổi mà đỏ hồng cả khuôn mặt nhỏ nhắn, ngại ngùng cúi đầu, cắn lấy môi dưới, khó tin được chuyện anh và cô đã cùng xảy ra quan hệ.

Quân Thần Tinh đem cả người cô ôm vào trong ngực, khó chịu khi thấy cô giữ khoảng cách như vậy với anh. Nhưng mà, thấy mặt cô đỏ bừng cả lên, anh lại thấy thú vị vô cùng.

"Thải Tâm bé nhỏ, em còn xấu hổ sao? Dù sao cả cơ thể em tôi đều đã nhìn qua, sờ qua, hôn qua, còn xấu hổ gì nữa chứ?" Anh cố ý trêu chọc cô.

Nghe những lời nói không dè dặt gì của anh, khiến khuôn mặt Chu Thải Tâm vốn đã đỏ lại càng đỏ hơn nữa. Cô vừa giật nhẹ cái mền, vừa đánh nhẹ vào l*иg ngực anh. "Anh... Anh đừng nói nữa."

Thấy dáng vẻ này của cô, Quân Thần Tinh càng cảm thấy chơi đùa thật vui vẻ, càng muốn trêu chọc cô hơn nữa. "Có gì mà không nói được? Đây là sự thật, hơn nữa, tôi không nghĩ cơ thể em quyến rũ đến thế... Ưm!"

Chu Thải Tâm phát hiện anh vốn không biết xấu hổ là gì, còn dám nói như lỗi của cô vậy. Vì thế, cô càng gấp hơn, đưa tay che miệng anh lại, không để anh tiếp tục nói nữa. "Anh đừng nói thêm gì nữa!"

Nhìn dáng vẻ vừa gấp vừa xấu hổ của cô, Quân Thần Tinh cảm thấy thật đáng yêu. Vì vậy, anh liền lè lưỡi, liếʍ nhẹ tay cô, khiến cô sợ hãi vội vàng buông tay.

Thấy vậy, anh cười cười, đem tay cô đặt vào lòng bàn tay anh.

"Tốt rồi, nhìn dáng vẻ này của em, tôi không trêu em nữa." Thấy cô cam chịu nhìn anh chằm chằm, anh yêu chiều nói tránh sang chuyện khác: "Tôi nói, em với tôi đã cùng nhau lên giường rồi! Chẳng lẽ, em vẫn còn nghĩ tôi nói đùa với em hay sao?"