Câu nói của Hứa Ngôn Tâm khiến trái tim Hàn Trình Quang tăng nhịp đập, tâm tình vô cùng kích động,
giống như hiện tại hắn mới khiến cho Hứa Ngôn Tâm yên tâm, làm cho Hứa Ngôn Tâm tin tưởng, cái loại cảm giác này khiến Hàn Trình Quang có chút lâng lâng.
Bàn tay cũng không tự chủ được chạm vào khuôn mặt Hứa Ngôn Tâm gần ngay trước mắt, bên trong đôi mắt Hàn Trình Quang lộ ra một tia si mê, cuối cùng chậm rãi nhoài người về phía trước hôn nhẹ lên mi tâm của Hứa Ngôn Tâm.
Hứa Ngôn Tâm vẫn mở to mắt nhìn Hàn Trình Quang hôn mình, đợi cho đôi môi Hàn Trình Quang rời đi, y mới vươn tay sờ sờ trán, trên mặt lộ ra một tia mê man.
Ho nhẹ một tiếng, toàn bộ dũng khí của Hàn Trình Quang đều dùng vào nụ hôn kia, sau khi ngồi ngay ngắn lại liền dời mắt sang chỗ khác, thúc giục Hứa Ngôn Tâm tắm nhanh.
Sau khi Hứa Ngôn Tâm tắm xong, Hàn Trình Quang bảo Hứa Ngôn Tâm đợi ở bên ngoài, tự mình cũng vội vàng tắm rửa một chút, lại thoa thuốc lên trên mặt mới đi ra ngoài.
Hai người đi ra ngoài một chuyến mặt mày bầm tím, chưa kịp mua gì, ngay cả thức ăn buổi trưa cũng chưa mua.
“Tiểu Ngôn, tôi đi mua đồ ăn, nếu em không muốn đi ra ngoài thì ở trong nhà chờ tôi, được không?” Tự nâng cấp quan hệ của hai người lên một bước, Hàn Trình Quang, quyết định đổi cách xưng hô với Hứa Ngôn Tâm, xưng hô như vậy mới chứng minh mức độ thân mật [?] của bọn họ.
Đối với việc Hàn Trình Quang đột nhiên thay đổi xưng hô, Hứa Ngôn Tâm chỉ sửng sốt một chút liền thích ứng, nghe thấy Hàn Trình Quang lại muốn đi ra ngoài, Hứa Ngôn Tâm liền nhíu mày, bất quá cuối cùng vẫn kiên trì đi cùng Hàn Trình Quang, tuyệt đối không ở một mình trong nhà.
Hai người trực tiếp đi đến khu chợ rau dưa gần đó, mặt đầy thương tích cũng không thích hợp đi xa.
Cùng nhau chọn rau dưa xong Hàn Trình Quang lại kéo Hứa Ngôn Tâm đến sạp bán hoa quả, lấy một ít trái cây hỏi ý kiến Hứa Ngôn Tâm, sau đó lấy một gói to món mà Hứa Ngôn Tâm chọn.
Lần này Hàn Trình Quang ở trong phòng bếp nấu cơm, Hứa Ngôn Tâm ngồi yên trên sô pha, trước mặt là dĩa trái cây mới mua, Hàn Trình Quang không để cho Hứa Ngôn Tâm đứng mãi ở cửa phòng bếp nhìn mình, cho nên lúc mua đồ ăn mới cố ý mua ít trái cây.
Bởi vì trái cây này là do tự mình chọn, điều này làm cho Hứa Ngôn Tâm yên tâm hơn nhiều. Hứa Ngôn Tâm vừa ăn hoa quả, ánh mắt lại vẫn cứ nhìn vào trong phòng bếp, căn bản không để Hàn Trình Quang rời khỏi tầm mắt mình nửa bước.
Hàn Trình Quang phát hiện Hứa Ngôn Tâm đối với hắn càng thêm ỷ lại, không giống trước kia đi theo phía sau, Hứa Ngôn Tâm tựa hồ càng thêm tin tưởng hắn, ví dụ như trước kia lúc ăn gì đó, cho dù là Hàn Trình Quang nấu, Hứa Ngôn Tâm cũng phải kiểm tra một lần mới có thể ăn, nhưng hiện tại chỉ cần Hàn Trình Quang đưa qua, Hứa Ngôn Tâm chỉ liếc mắt nhìn một cái liền ăn ngay, không chút phòng bị Hàn Trình Quang, hơn nữa lúc ở trong nhà cũng càng ngày càng thoải mái.
Đối với việc Hứa Ngôn Tâm tin cậy mình, Hàn Trình Quang vô cùng cao hứng, nhưng cũng đồng thời ý thức được mình biết quá ít về Hứa Ngôn Tâm, ngoại trừ biết tên Hứa Ngôn Tâm, cũng chỉ nghe Hứa Ngôn Tâm kể mơ mơ hồ hồ chuyện đuổi gϊếŧ [?] hắn thậm chí ngay cả tuổi của Hứa Ngôn Tâm cũng không biết.
“Tiểu Ngôn, năm nay em bao nhiêu tuổi?” Một khi ý thức đến vấn đề này, Hàn Trình Quang quyết định điều tra chi tiết Hứa Ngôn Tâm.
“Hai mươi…… lăm, sáu.” Cau mày nghĩ, Hứa Ngôn Tâm gập ghềnh đáp.
“Sao ngay cả mình bao nhiêu tuổi em cũng không biết vậy, cuối cùng là năm hay là sáu.” Cách Hứa Ngôn Tâm nhíu mày suy nghĩ khiến Hàn Trình Quang cảm thấy thú vị, trực tiếp đi tới ôm y, nếu Hứa Ngôn Tâm hai mươi lăm thì lớn hơn hắn hai tuổi, nếu là hai mươi sáu thì ba tuổi…… Điều này thật không nhìn ra được, rõ ràng Hứa Ngôn Tâm trông có vẻ nhỏ hơn hắn rất nhiều.
“Tôi không biết…… Có một đoạn ký ức rất mơ hồ.”
“Mơ hồ? Là không nhớ ra sao?” Thấy Hứa Ngôn Tâm tựa hồ suy nghĩ một cách khó khăn, Hàn Trình Quang có chút lo lắng, ký ức mơ hồ ư?
“Ừm, có một đoạn thời gian rất dài, tôi cảm giác rằng mình chỉ có ngủ, tôi không biết qua bao lâu, tóm lại tôi đều chỉ ngủ, tôi nhớ rõ……nhớ rõ có rất nhiều người, tôi đang ngủ, bọn họ nhìn tôi …… Tôi không biết cái gì hết, thời gian rất lâu, không nhớ nổi gì cả.”
“Nghĩ không ra thì không cần nghĩ, chính là hai mươi lăm tuổi.” Mọi người không phải đều nói cách ba tuổi là bước sang trang mới, vì không để cho cách xa nhau, Hàn Trình Quang trực tiếp khẳng định tuổi của Hứa Ngôn Tâm.
“Ừm.” Đối với lời khẳng định của Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm gật gật đầu đồng ý, hiện tại y cơ hồ cũng sẽ không phản đối bất cứ điều gì Hàn Trình Quang nói, đương nhiên trừ bỏ chuyện đi ra ngoài.
“Vậy em làm gì, công việc của em là gì?”
“Công việc ……”
“Em cũng không nhớ rõ à.”
Mày hơi hơi cau lại, Hứa Ngôn Tâm khẽ ngẩng đầu dường như thật sự suy nghĩ vấn đề này, ước chừng qua ba phút mới một lần nữa nhìn về phía Hàn Trình Quang, bất quá lúc này ánh mắt lại rất sáng.
“Nha thiết kế.”
“Nhà thiết kế …… Thiết kế cái gì?” Vẻ mặt đột nhiệ sáng bừng của Hứa Ngôn Tâm khiến Hàn Trình Quang sững sờ một chút.
“Thiết kế trang sức.” Lúc nói tới bốn chữ này, khóe miệng Hứa Ngôn Tâm hơi hơi cong lên, hiện ra một nụ cười tràn ngập tự tin,
tươi tắn, Hàn Trình Quang nhìn mà ngẩn ngơ, tim đập mạnh.
Buổi tối, sau khi Hứa Ngôn Tâm ngủ, Hàn Trình Quang nằm ở một bên vươn tay quơ di động lại, bởi vì bị Hứa Ngôn Tâm túm áo, Hàn Trình Quang cũng không thể đứng dậy, cuối cùng chỉ dựa vào đầu giường mở di động ra bắt đầu tìm kiếm.
“!!!” Nhìn trang web trên di động, miệng Hàn Trình Quang há hốc thật to.
Hôm nay hỏi thông tin về Hứa Ngôn Tâm, bởi vì biểu tình của Hứa Ngôn Tâm nên hắn có chút tò mò, Hứa Ngôn Tâm có thể lộ ra biểu tình kia, phải chăng bởi vì y rất lợi hại, ôm ý tưởng này hắn liền muốn thử tìm kiếm xem sao, lại không nghĩ rằng hắn thật sự tìm thấy tin tức về Hứa Ngôn Tâm …… Phải biết rằng có thể tìm thấy một người từ trên mạng, chứng tỏ người đó nhất định không phải người thường.
Sơ yếu lí lịch trên trang web rất dài, trên đó đều giới thiệu một số thành tựu của Hứa Ngôn Tâm trong ngành thiết kế trang sức, nào là mười sáu tuổi với thành tích xuất sắc nổi trội được nhận vào học viện nghệ thuật nổi tiếng của hoàng gia Anh quốc, nào là tốt nghiệp loại giỏi, nào là chỉ vài năm ngắn đã thiết kế ra một loạt trang sức kiểu dáng độc đáo khiến cho người người ca ngợi, lại còn cả chuyện đạt được một loạt giải thưởng, dù sao mấy giải thưởng kia quá chuyên ngành, Hàn Trình Quang cũng không hiểu.
Về phần thông tin cá nhân của Hứa Ngôn Tâm cũng được giới thiệu không mấy rõ ràng, chỉ ghi một ít tên, tuổi, chiều cao, sở thích, hóa ra Hứa Ngôn Tâm thật sự chỉ lớn hơn hắn hai tuổi, may mà không phải ba tuổi.
Hứa Ngôn Tâm thích màu xanh, yêu nhất là nghe nhạc còn có thưởng thức ca kịch, chán ghét nhất quả nhiên chính là nơi đông người.
Bên trên tư liệu còn viết một ít hoạt động của Hứa Ngôn Tâm, cuối cùng còn viết hai năm gần đây ít người nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm, cũng không có thêm tác phẩm nào ra đời, mà tin tức mới nhất ghi là ba tháng trước, trên đó viết Hứa Ngôn Tâm quyết định ra nước ngoài du lịch thư giãn, hơn nữa thời gian không hạn định, đợi đến khi kết thúc chuyến du lịch sẽ tiếp tục thiết kế những tác phẩm tuyệt diệu.
Mở ảnh chụp Hứa Ngôn Tâm ra, mỗi tấm ảnh trên đó ngoại trừ Hứa Ngôn Tâm còn có trang sức y thiết kế, đối với trang sức Hàn Trình Quang xem không hiểu, nhưng Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang ngắm mê mẩn.
Trên ảnh chụp, Hứa Ngôn Tâm chẳng những xinh đẹp còn rất đẹp trai, thần sắc
trên mặt cũng mang theo sự tự tin cùng kiêu ngạo, căn bản hoàn toàn khác biệt với bộ dạng đáng thương hề hề hiện tại nằm ở bên cạnh hắn, phi thường đẹp mắt, khiến người ta rung động.
Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì biến Hứa Ngôn Tâm thành bộ dạng hiện tại, đọc tư liệu xong khiến Hàn Trình Quang càng thêm nghi hoặc, trên tư liệu thì thành viên gia đình Hứa Ngôn Tâm chỉ viết ba mẹ và anh trai, điều này giống với những gì Hứa Ngôn Tâm nói, nhưng Hàn Trình Quang muốn tra xem anh trai Hứa Ngôn Tâm đến cùng là ai, nhưng tra mãi không ra.
“Quả nhiên rất vĩ đại, người mình thích thật lợi hại.” Buông di động xuống, Hàn Trình Quang cẩn thận nghiêng người ôm Hứa Ngôn Tâm, nhìn Hứa Ngôn Tâm, vẻ mặt hắn có chút tự đắc, cuối cùng tràn đầy kiêu ngạo ở trên mặt Hứa Ngôn Tâm hôn một cái mới nhắm mắt ngủ.
Ngày hôm sau Hàn Trình Quang tỉnh dậy liền bật mấy bài hát trên máy tính lên,thấy Hứa Ngôn Tâm khi nghe được âm nhạc tựa hồ khá vui, nhất thời Hàn Trình Quang cũng vui vẻ theo, lúc nấu cơm Hàn Trình Quang cũng làm theo những món trên tư liệu của Hứa Ngôn Tâm viết: sườn kho, trái cây cũng chuẩn bị thứ Hứa Ngôn Tâm thích: quýt.
Hàn Trình Quang tất cả đều dựa theo tư liệu sở thích của Hứa Ngôn Tâm mà làm, nhìn Hứa Ngôn Tâm bởi vì sự chuẩn bị của hắn mà ăn nhiều hơn một chén cơm, còn đặc biệt ngoan ngoãn ngồi trên sô pha ăn trái cây, điều này khiến Hàn Trình Quang thỏa mãn ghê gớm.
Đợi cho Hàn Trình Quang dọn dẹp bàn ăn xong, Hứa Ngôn Tâm ngồi trên sô pha đã lột một đống vỏ quýt to, nhìn Hứa Ngôn Tâm nghiêm túc lột quýt, sau đó một múi một múi ăn, bộ dáng nghiêm túc khiến Hàn Trình Quang cảm thấy dễ thương cực, rửa tayxong vội vàng ngồi xuống bên cạnh Hứa Ngôn Tâm, một bàn tay trực tiếp quàng qua eo Hứa Ngôn Tâm, một tay còn lại niết niết cổ tay Hứa Ngôn Tâm đem miếng quýt trong tay y nhét vào miệng mình.
Quýt trong tay bị ăn, Hứa Ngôn Tâm chỉ nhìn Hàn Trình Quang rồi một lần nữa tiếp tục lột trái kế, bị Hàn Trình Quang ôm eo cũng theo thói quen tựa sát vào lòng hắn, hành động đó càng làm cho Hàn Trình Quang nứt cả miệng.
“Tiểu Ngôn, đợi lát nữa chúng ta đi ra ngoài mua vài thứ được không?”
Bàn tay đang lột quýt lập tức dừng lại, Hàn Trình Quang nhìn thấy chân mày Hứa Ngôn Tâm cau lại, rõ ràng rất bất mãn với yêu cầu đi ra ngoài.
“Mua một ít đồ dùng, hơn nữa quýt cũng sắp hết, chúng ta đi mua thêm, sau đó lại mua ít xương, buổi tối có thể hầm canh xương, ngày mai còn có thể nấu sườn kho cho em, thế nào?”
Hai tay ôm Hứa Ngôn Tâm eo, Hàn Trình Quang thương lượng, ngữ điệu cũng tận lực mềm nhẹ.
Trên mặt lộ rõ sự giãy dụa, Hứa Ngôn Tâm do dự hồi lâu mới gật gật đầu, nhất thời khiến Hàn Trình Quang cao hứng, ôm Hứa Ngôn Tâm hôn một cái lên mặt y.