CHÚ Ý: 18+++++++++++++
Ông Dukas nghe Tần Gia Uy nói liền thở phào nhẹ nhõm, trong lòng ông không quan tâm đến nguyên nhân thật sự của Tần Gia Uy là gì, ông chỉ biết địa bàn đó nếu Tần Gia Uy thích ông sẽ hân hoan hai tay dâng nó cho anh.
"Được!
Vậy Montona từ nay về sau sẽ thuộc về Tần Lão Đại."
Ông Dukas nói với giọng dứt khoát, ông chỉ sợ Tần Gia Uy sẽ thay đổi ý định.
"Chắc mọi người đã mệt, để tôi cho người đưa các vị về phòng."
Sophia mỉm cười ngọt ngào nói, cũng may gia tộc Dukas không vì sự năng động nhất thời của cô làm hao tổn lợi ích.
Tần Gia Uy không nói gì, anh chỉ lạnh lùng gặt đầu một cái rồi ôm Đường Vịnh Hi bước về phía cửa.
Đường Tam đứng yên tại chỗ không chịu đi, cặp mắt nghi ngờ nhìn chung quanh tìm kiếm viên đạn thứ hai do Đường Vịnh Hi bắn ra.
Trước khi cùng Tần Gia Uy bước ra khỏi phòng, ánh mắt sắc bén của Đường Vịnh Hi liếc nhìn vào gốc bên phải trên trần nhà.
Khoé môi cô nhếch lên thành một nụ cười đắc ý, khi cô nhìn thắy con thằn lằn đã chết dưới viên đạn của cô.
"Tam Nhi, chúng ta đi thôi."
Tề Phong bước tới nắm lấy bàn tay mềm mại của Đường Tam, kéo cô đi theo đám người của Tần Gia Uy.
Đường Tam bất đắc dĩ bước theo anh, nhưng trong lòng vẫn còn đang thắc mắc.
"Viên đạn thứ hai đang nằm ở đâu?."
Ông Dukas cho thuộc hạ đưa mọi người về phòng ông đã chuẩn bị sẵn.
Thuộc hạ của Tần Gia Uy được ông sắp sếp ở tầng 4, còn về phần Tần Gia Uy ông dành riêng cả tầng 5 cũng là tầng cao nhất cho một mình Tần Gia Uy sử dụng.
Ông biết tính tình của Tần Gia Uy không thích người khác đến gần mình, nên đã căn dặn thuộc hạ nếu không được Tần Gia Uy cho phép không ai được bước chân lên tầng 5 dù chỉ là nửa bước.
Cho dù đã trải qua một ngày buôn ba mệt mỏi, thuộc hạ của Tần Gia Uy vẫn giữ thái độ nghiêm chỉnh.
Lúc nào tứ đại hộ pháp cũng thận trọng thay phiên nhau đứng canh chừng trước cửa phòng ngủ của Tần Gia Uy để bảo vệ sự an toàn cho anh.
Cho dù họ biết với năng lực của Lão Đại không ai có thể đến gần anh.
Đường Vịnh Hi vừa trong phòng tắm bước ra ngoài, vì thời tiết ở Hy Lạp lúc này là mùa hè nên rất nóng trên người cô chỉ mặc duy nhất cái đầm ngủ mỏng manh màu xanh nhạt.
Đường Vịnh Hi nhìn chung quanh căn phòng không thấy Tần Gia Uy đâu, ánh mắt thăm dò nhìn ra cánh cửa thông ra ban công.
Lúc này anh đang ngồi ngẫm nghĩ điều gì đó, một tay sờ vào ly rượu thủy tinh chứa đựng chất lỏng màu đỏ sẫm trên bàn, tay còn lại thản nhiên vui đùa với cái bật lửa hình con sói mà anh thích nhất.
Đường Vịnh Hi thấy vậy cô bước đi nhẹ nhàng ra ngoài, bàn tay cầm cái khăn tắm tự nhiên lau khô mái tóc dài mềm mại lúc này còn ướt đẫm.
Tần Gia Uy cảm giác được sự hiện diện của Đường Vịnh Hi, mùi tinh dầu cám dỗ của loài hoa Bỉ Ngạn thoang thoảng tỏa ra từ trên người cô làm Tần Gia Uy cảm giác thoải mái vô cùng.
Ngược lại với những người phụ nữ khác, Đường Vịnh Hi không thích dùng nước hoa hay sữa tắm, cô chỉ dùng tinh dầu của hoa Bỉ Ngạn do cô tự điều chế ra, một mùi tinh dầu chỉ thuộc về riêng Đường Vịnh Hi cô.
Mùi hương quyến rũ nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sự mê hoặc làm thần trí Tần Gia Uy dao động mỗi lúc ở bên cạnh cô.
Đôi mày rậm đang cau lại thành đường thẳng bất giác thả lỏng ra, khi anh xoay lại nhìn thấy Đường Vịnh Hi với dáng vẻ quyến rũ mặc trên người cái đầm ngủ mỏng, nút áo trước ngực vô tình không gài lại để lộ một phần ngực trắng nõn căn tròn đầy đặn ra ngoài.
Đột nhiên toàn thân Tần Gia Uy cảm giác nóng ran, yết hầu bật giác chuyển động lên xuống, Tần Gia Uy nuốt một ngụm nước bọt nhìn Đường Vịnh Hi bằng ánh mắt lu mờ bởi du͙© vọиɠ.
Đường Vịnh Hi không biết sự say đắm
của nɧu͙© ɖu͙© đã chiếm lấy tâm hồn anh, cô vẫn thản nhiên cầm khăn lau đi lau lại mái tốc dài của mình, vì hành động vô ý này của cô đã kẹp lại bầu ngực lớn của mình để lộ khe ngực hấp dẫn ra trước mắt anh.
Tần Gia Uy không nghĩ ngợi lập tức đặt cái bật lửa trong tay xuống mặt bàn, anh bá đạo vươn tay cầm lấy bàn tay mềm mại của cô kéo mạnh một cái, thân thể mê người của Đường Vịnh Hi thuận theo hành động của anh ngồi gọn trên cặp đùi rắn chắc của Tần Gia Uy.
Đường Vịnh Hi còn chưa hoàng hồn lại với hành đồng đột ngột này của anh, đôi môi mềm mại đã được phủ lên bởi đôi môi mỏng đầy vẻ ngạo mạn của anh.
Anh hiên ngang đưa đầu lưỡi vào trong thăm dò khoang miệng của cô, Tần Gia Uy nhắm mắt lại hưởng thụ mật ngọt cùng với mùi hương mê luyến thuộc về riêng cô.
Trong không gian tĩnh mịch giữa đêm khuya, ánh trăng sáng trên bầu trời mênh mong rội thẳng vào hai thân thể lúc này đang quấn lấy lẫn nhau ngoài ban công rộng lớn, tiếng hít thở nặng nề cùng với mùi hương của tìиɧ ɖu͙© càng tô điểm cho bầu không khí nóng bức của Hy Lạp trở nên mờ mịt mơ mộng hơn.
Tần Gia Uy lưu loát sửa lại tư thế ngồi của Đường Vịnh Hi đôi môi của hai người vẫn không rời nhau, anh xoay người cô lại để cô ngồi đối diện với mình, giăng hai chân Đường Vịnh Hi ra quấn lấy vòng eo mạnh mẽ của anh.
Hai tay của Đường Vịnh Hi bất giác choàng qua cổ anh, cặp ngực căng tròn phập phòng lên xuống vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ do Tần Gia Uy mang lại, không ngừng cọ qua cọ lại vào l*иg ngực rắn chắc của anh.
Bàn tay Tần Gia Uy bất đầu không yên phận anh mân mê vào trong váy ngủ của Đường Vịnh Hi sờ lên bầu ngực mềm mại săn chắc của cô, động tác dịu dàng lúc sờ lúc nắn làm toàn thân Đường Vịnh Hi cảm giác tê dại, thân thể của cô cự kỳ nhạy cảm với sự đυ.ng chạm cùng với từng động tác năng niu của anh làm nơi tư mật nhất của Đường Vịnh Hi tiết ra những tinh hoa ngọt ngào chỉ thuộc về riêng một mình Tần Gia Uy mà thôi.
Đường Vịnh Hi cảm giác được vật nam tính của Tần Gia Uy từ từ thức tỉnh, cô buông đôi môi hấp dẫn của anh ra thở hổn hển, cặp mắt mông lung hàng mi dài khiêu gợi nhìn anh trong vẻ đắm đuối làm toàn thân Tần Gia Uy phát hỏa.
Đường Vịnh Hi nhích mông của mình lên, tay cô uyển chuyển tháo khoá quần tây của anh ra, vật nam tính của Tần Gia Uy đang bị sự ràng buộc bởi cái quân lót màu đen kiêu ngào
phóng thích ra ngoài.