Sau khi tắm xong, Tần Gia Uy mặc trên người bộ âu phục màu đen của thường ngày, anh cho thuộc hạ lái xe đưa anh đến tổng bộ của Tần Gia.
Vừa bước vào cửa Tần Gia Uy nhìn thấy Tần Gia Vỹ cùng với tứ đại hộ pháp đang huấn luyện bắn súng.
Tần Gia Uy không nghĩ ngợi gì liền hung hăng xông tới đấm liên tục mấy đấm vào khuôn mặt tuấn tú của Tần Gia Vỹ.
Tần Gia Vỹ không hề có sự phòng bị anh không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mấy cú đấm của Tần Gia Uy như từ trên trời giáng xuống làm Tần Gia Vỹ đau đớn ngã lặn về phía sau.
Tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Lão Đại lúc này vô cùng độc ác sát khí từ trên người anh làm cả căn phòng rơi vào trạng thái băng lãnh.
Doãn Kỳ nhìn thấy Tần Gia Vỹ lúc này đang nằm thê thảm dưới mặt đất khuôn mặt anh tuấn đã bị Lão Đại đánh đến bầm tím máu từ khoé miệng chảy xuống cằm, anh liền bước tới đỡ Tần Gia Vỹ lên.
"Anh hai, sao lại đánh em?"
Tần Gia Vỹ thật sự không biết mình đã phạm sai lầm gì lại khiến anh hai nổi giận đến như vậy.
"Em đừng ỷ mình là em trai của tôi muốn làm gì thì làm, không xem ai ra gì.
Lần sao em còn làm ra những chuyện vô duyên đó tôi sẽ không tha cho em."
Tần Gia Uy nói với giọng lạnh như băng, rồi lập tức xoay người rời khỏi tổng bộ của Tần Gia.
Trần Linh Giang, Nhật Trung, Doãn Kỳ và Sam nhìn một màn vừa rồi trong lòng kinh ngạc.
Tuy Tần Gia Uy là Lão Đại nhưng từ trước tới giờ anh luôn dung túng đứa em trai này.
Dù Tần Gia Vỹ có làm sai chuyện gì Tần Gia Uy cũng sẽ bỏ qua cho anh, nhưng lần này họ không biết Tần Gia Vỹ đã phạm phải sai làm gì lại khiến Lão Đại giận đến như vậy.
Sam và Doãn Kỳ đỡ Tần Gia Vỹ lúc này còn đang ngỡ ngàng với hành động vừa rồi của anh hai mình ngồi nặng nề xuống ghế sofa.
Trần Linh Giang cầm hộp dụng cụ y tế lấy ra thuốc khử trùng thấm vào một miếng gạc lau vết thương của Tần Gia Vỹ.
"Nhị gia, anh đã làm gì lại khiến Lão Đại giận đến như vậy?."
Trần Linh Giang vừa lau đi vết máu trên khoé miệng của Tần Gia Vỹ vừa hỏi.
Tần Gia Vỹ nhíu mày ngẫm nghĩ một chút trong miệng lẫm bẫm.
"Chẳng lẽ là chuyện của thuốc kí©ɧ ɖụ©?."
Tuy Tần Gia Vỹ nói rất nhỏ nhưng tứ đại hộ pháp đều nghe rất rõ.
Sam kinh ngạc nhìn Tần Gia Vỹ bằng ánh mắt khó tin.
"Nhị gia, anh đừng nói với tôi anh đã dùng thuốc kí©ɧ ɖụ© trên người của chị dâu."
Khi không có người ngoài họ sẽ kêu Đường Vịnh Hi là chị dâu.
Tần Gia Vỹ không nói gì anh chỉ cười cười bàn tay vươn lên sờ vào khuôn mặt sưng phù của mình.
Nhìn thấy biểu hiện này của Tần Gia Vỹ, tất cả mọi người đều biết câu trả lời.
"Chắc chị dâu đã hiểu lầm Lão Đại, nên Lão Đại mới giận đến như vậy."
Trần Linh Giang lên tiếng, cô biết hiện tại chỉ có Đường Vịnh Hi mới có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của Tần Gia Uy.
Tần Gia Vỹ nghe Trần Linh Giang nói vậy liền trầm mặt trong lòng suy nghĩ.
"Mình đã rất cẩn thận thì làm sao Chị dâu lại biết được.
Vậy lần sau mình phải cẩn thận hơn."
Hai tuần sau.....
9 giờ tối tại bar Night Angel, trong phòng VIP ngồi bốn người đàn ông ưu tú, một người là ông vui trong giới công nghệ thông tin, ba người còn lại chính là tam đại nhân vật trong hắc đạo.
Tần Gia Uy, Nam Liệt, Lôi Lạc Thiên
và Mạnh Hùng, ngồi thoải mái trên ghế sofa trên tay mỗi người thản nhiên cầm một ly rượu mạnh.
"Hùng, cậu đến New York vào lúc nào?."
Lôi Lạc Thiên tay lắc lắc ly rượu mạnh
nhìn Mạnh Hùng nói.
"Mới bay đến sáng ngày hôm nay, Kiều Nhi, An Nhi và cả An Phong cũng đến."
Chỉ cần nghĩ đến Kiều Nhi và hai tiểu bảo bối, nụ cười hạnh phúc không thể nào giấu được trên khuôn mặt thâm sâu của Mạnh Hùng.
"Hùng, cậu đến đây là vì chuyện của lô hàng?."
Tần Gia Uy nhìn Mạnh Hùng khẳng định nói, anh bắt được tin lô hàng của Mạnh Hùng đã xảy ra chuyện.
"Lô vũ khí của Bang Bạch Hổ bị cướp trên đường đưa đến Syria vào hai ngày trước tại điạ trung hải."
Giọng nói trầm khàn mang theo sự nguy hiểm của Mạnh Hùng vang lên, cặp mắt của Nam Liệt chợt bừng sáng anh nhìn Mạnh Hùng với vẻ kinh ngạc.
"Ai mà to gan đến như vậy?
Hàng của Bang Bạch Hổ cũng dám động đến."
Nam Liệt uống một hớp rượu nhìn Mạnh Hùng nói với giọng khó tin.
"Nghe nói là người của Mario.
Nhưng chỉ là tin đồn còn chưa được chứng thực."
Mario là thủ lĩnh của gia tộc mafia gốc Hy Lạp, hắn là một người năng động hăng máu, sau khi tiếp nhận chức vị người cằm đầu hắn lập tức bành trướng thế lực của mình muốn tiêu diệt tất cả đối thủ, biến gia tộc của hắn trở thành gia tộc mafia đứng đầu thế giới.
"Cậu qua đây để chứng thực về điều này?."
Tần Gia Uy tay mân mê cái bật lửa hình con sói nhìn Mạnh Hùng nói với giọng lạnh như băng, anh biết lô vũ khí Bang Bạch Hổ bán cho Syria trị giá đến 300 triệu đô la, Mạnh Hùng sẽ không bỏ qua cho kẻ nào dám phỗng tay trên của anh.
"Phải, Trần Siêu đã điều tra được lô vũ khí được cắt giấu tại Acharnes Hy Lạp."
Mạnh Hùng nhíu mày tỏ ra tức giận, anh mà tìm được lô vũ khí đó, anh sẽ cho người san bằng cái bang phái không biết viết chữ chết ra làm sao của bọn họ.
"Gia Uy, cậu có thể giúp tôi lần này, dạo gần đây Kiều Nhi không được khỏe nên tôi không thể rời khỏi em ấy."
Mạnh Hùng nói với giọng bất lực, sau khi Kiều Nhi sinh An Phong, sức khỏe của cô vẫn chưa hồi phục lại nên trong lòng Mạnh Hùng rất lo lắng.
Mạnh Hùng biết Nam Liệt không thể rời khỏi Hàn Mạc vào giờ phút này.
Hiện tại chỉ có Tần Gia Uy mới có thể giúp được anh, số tiền 300 triệu đô la chẳng là gì cả nhưng chữ tín đối với anh mới là quan trọng nhất.
Tần Gia Uy trầm mặt suy nghĩ một chút, thật trùng hợp anh đang có việc quan trọng cần sang Hy Lạp ngay.
Trong lòng anh còn đang suy nghĩ tìm cách gì để sang Hy Lạp mà không gây sự chú ý đến mọi người, nếu đã như vậy anh sẽ lấy cớ đi tìm lô hàng này của Bang Bạch Hổ đường đường chính chính bước chân đến Hy Lạp.
Đột nhiên giọng nói nghiêm túc của Tần Gia Uy vang lên.
"Được, xem như cậu lại thiếu tôi thêm một món nợ ân tình.
Doãn Kỳ cho người chuẩn bị máy bay, chúng ta sẽ khởi hành vào sáng mai."
Tần Gia Uy ra mệnh lệnh cho Doãn Kỳ, anh đã hứa với Đường Chấn Nam cuối tháng sẽ đưa Đường Vịnh Hi về dùng cơm nên Tần Gia Uy muốn giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt.