Na Nhất Đoạn Tinh Quang

Quyển 3 - Chương 15

Sự xuất hiện của La Vĩ Doanh làm đảo loạn thế cục vốn cũng đang rất hỗn loạn, Tiểu Tiểu bị mang đi, làm Bùi Tyển không thể không dừng lại kế hoạch lấy danh nghĩa trọng thương ở lại bệnh viện, Thư Thanh Dương chiếu theo thỉnh cầu của hắn tới khách sạn bảo vệ mẹ con La Vĩ Doanh, bất quá vẫn để lại hai gã cảnh sát, nhưng không đến một ngày cảnh phục cũng thay, đổi thành thường phục.

Theo an bài của Lục Hoài An, Bùi Tuyển hóa trang thành một người trung niên, ở trước mắt bao nhiêu phóng viên thoải mái đi ra ngoài, Lục Hoài An giúp hắn cắt hết lịch làm việc mấy ngày nay, để hắn ở nhà tĩnh dưỡng cho tốt, chờ phong ba qua đi lại lộ diện.

Thương thế của Bùi Tuyển không nặng, hắn đã quen với tiến độ bận rộn, làm ổ ở nhà ngược lại cảm thấy thực buồn bực, hơn nữa trong nhà thiếu Tiểu Tiểu, có vẻ phá lệ quạnh quẽ, Thư Thanh Liễu biết hắn là vì tranh quyền nuôi nấng mà phiền não, âm thầm gọi điện thoại cho La Vĩ Doanh, hy vọng cô một lần nữa suy nghĩ một chút vấn đề nuôi dưỡng này.

Nghe xong Thư Thanh Liễu thuyết phục, La Vĩ Doanh từ chối cho ý kiến, trầm mặc một chốc, nói:

“Nếu không ngại, buổi tối cùng tôi đi ăn món cay Tứ Xuyên được không? Từ khi tôi trở về còn chưa ăn bữa nào đàng hoàng một chút đâu.”

Nghĩ đến thông qua nói chuyện với nhau có thể sẽ làm La Vĩ Doanh hồi tâm chuyển ý, Thư Thanh Liễu đáp ứng, tìm cớ nói với Bùi Tuyển buổi tối có việc, bảo hắn cơm tối không cần chờ mình.

Bùi Tuyển không hỏi nhiều, chỉ bảo anh sớm trở về một chút, Thư Thanh Liễu vì bản thân giấu diếm mà hơi thấy bất an, vội vàng ra cửa, đi tới quán món cay Tứ Xuyên đã hẹn với La Vĩ Doanh.

La Vĩ Doanh đã tới rồi, cô hôm nay trang điểm tỉ mỉ, kiểu tóc cũng bới lại, khiến cả người cô thoạt nhìn rạng rỡ hẳn, khi Thư Thanh Liễu chào hỏi đồng thời liếc mắt nhìn đồng hồ đối diện, La Vĩ Doanh chú ý tới, mỉm cười nói: “Anh không đến trễ, là tôi tới sớm, trước kia thử vai sợ lưu lại ấn tượng không tốt với đạo diễn, cho nên luôn tới trường quay sớm, đã quen.”

Chuyện trong giới điện ảnh và truyền hình, Thư Thanh Liễu không biết nên nói tiếp thế nào, đem thực đơn đưa cho La Vĩ Doanh, mời cô gọi món ăn, hỏi: “Tiểu Tiểu khỏe không?”

“Tốt lắm, cùng Thư cảnh quan chơi đùa rất vui vẻ.” La Vĩ Doanh chọn món ăn, cười nói: “Thư gia các anh mỗi người đều rất lợi hại nha, lúc trước khi tôi để anh đi đón Tiểu Tiểu, thật không nghĩ tới bối cảnh của anh lớn như vậy.”

“Cám ơn.”

Cám ơn ngày đó La Vĩ Doanh trêu cợt, nếu không anh và Bùi Tuyển cũng không thể gặp nhau trên hai đường thẳng song song, gặp nhau ngày đó như là trùng hợp, hoặc như là đã được định trước, vào một thời gian cụ thể, với một người cụ thể, tự nhiên mà gặp nhau.

La Vĩ Doanh nghe hiểu ý anh, mỉm cười, sau khi chọn món xong, nói: “Xem ra hai người quen nhau không tồi nhỉ.”

“Không, chúng tôi vẫn thường cãi nhau, lần trước còn động thủ,” Thư Thanh Liễu ăn ngay nói thật: “Tính tình hắn không tốt, điểm này cô so với tôi rõ ràng hơn, bất quá chúng tôi sẽ từ từ dung hợp.”

“Thật tốt, chúng tôi ở cùng nhau bảy, tám năm, hắn chưa bao giờ cãi nhau với tôi, làm hại mỗi lần cố ý tìm hắn gây phiền phức tôi đều cảm thấy mình thực nhàm chán.”

La Vĩ Doanh nói có chút tiếc nuối, khi hạ mi mắt, Thư Thanh Liễu nhìn thấy trong mắt cô thoáng vụt lên ánh sáng, xem ra cô vẫn còn có cảm tình với Bùi Tuyển, có lẽ mình có thể thuyết phục cô.

Đồ ăn đã chọn rất nhanh được mang lên, đều là hương vị cay xè La Vĩ Doanh thích, cô ăn hai miếng, vừa lòng gật đầu, “Không tồi, ở nước ngoài không ăn được hương vị thế này.”

“Ngày cô về nước, Bùi Tuyển chuẩn bị tiệc tẩy trần cũng là món cay Tứ Xuyên, hắn biết cô thích ăn cay, cho nên đặc biệt đặt trước.”

Nhắc nhở đúng lúc làm động tác gắp rau của La Vĩ Doanh hơi dừng lại, lập tức nở nụ cười, nói: “Thư tiên sinh, anh đang làm thuyết khách sao?”

“Tôi nói đều là sự thật.”

“Tôi biết, tôi cùng A Tuyển ở chung lâu như vậy, tôi so với anh càng hiểu cách đối nhân xử thế của hắn.” La Vĩ Doanh buông đũa, nói: “Hắn là người tốt, ít nhất hắn đối với người nhà rất tốt, cho dù là vợ cùng con trai trên danh nghĩa của hắn.”

“La tiểu thư?”

“Hóa ra chuyện này A Tuyển còn chưa nói cho anh à?” Thấy Thư Thanh Liễu giật mình, La Vĩ Doanh mỉm cười, nói: “Bất quá hắn sớm muộn gì cũng sẽ nói với anh, hắn không thông qua pháp luật tranh quyền nuôi nấng với tôi, không phải hắn sợ phiền phức, trên thực tế hắn chưa bao giờ sợ chuyện xấu, hắn chính là không có tư cách, hắn và Tiểu Tiểu không phải cha con, bọn họ không có quan hệ huyết thống nào hết.”

“La tiểu thư, mời không cần nói giỡn loại chuyện thế này, hiện tại xét nghiệm có phải là cha con ruột hay không rất đơn giản.”

“Tôi không nói giỡn, chuyện này A Tuyển hẳn là so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, cho nên tôi muốn dẫn Tiểu Tiểu đi, hắn không có lập trường gì ngăn cản.”

Thư Thanh Liễu trầm mặc, nhớ tới biểu hiện lúc trước của Bùi Tuyển khi ký đơn ly hôn, nếu lời La Vĩ Doanh nói đều là thật, vậy lúc đó hắn thất thường là có thể lý giải.

“Vì sao?”

“Tôi xuất đạo khi mới mười chín tuổi, vẫn là người mới cái gì cũng không hiểu, đem lý tưởng, sự nghiệp cùng tình yêu tưởng tượng thành điều vô cùng tốt đẹp, nhưng sự thật đã chứng minh, loại suy nghĩ này thực ngu ngốc.”

La Vĩ Doanh xoay tròn ly thủy tinh, nước đá bên trong theo chuyển động của cô phát ra thanh âm thanh thúy, cô nói: “Anh nghe, thanh âm này rất mỹ diệu đúng không, nhưng trên thực tế bên trong lạnh lẽo cực kỳ, sau đó tôi lại gặp được một người đàn ông, chính là người như thế, không có can đảm gánh vác trách nhiệm, sau khi nghe nói tôi mang thai, lập tức liền biến mất, ngay cả điện thoại cũng đổi số.”

Năm ấy cô hai mươi hai tuổi, trong giới giải trí mới vừa hơi đứng vững, cô một mình một người làm việc, chung quanh không có bạn bè thâm giao, cho nên khi người đàn ông kia rời đi, ý nghĩ đầu tiên của cô chính là phá thai, nhưng tới bệnh viện, nhìn thấy nhiều hình ảnh đáng sợ, lại sợ tới mức chạy ra, cô không có dũng khí lại đi lần thứ hai, lúc ấy tâm tình của cô thực mất mác, cũng thực phẫn nộ, vì thế dường như giận chó đánh mèo gọi điện thoại cho tất cả những người mình đã từng kết giao, lấy cớ mang thai thử thăm dò bọn họ, xem có thể được trợ giúp hay không.

Kết quả một người trực tiếp cúp điện thoại của cô, một người hỏi cô có phải nói đùa hay không, lần này cô cúp máy trước, sau cô lại loạn tìm trong danh bạ, tìm ra Bùi Tuyển, cô và Bùi Tuyển chưa từng kết giao, nhưng từng có quan hệ, là vào buổi tiệc mừng công khi bộ phim kết thúc.

Lúc ấy Bùi Tuyển đã có chút danh khí, cho nên cô đối với cuộc gọi này cũng không ôm kỳ vọng quá lớn, lại không nghĩ rằng sau khi nghe lời cô nói, Bùi Tuyển chỉ hơi ngẩn ra, sau đó bắt đầu hưng phấn hỏi cô về chuyện đứa nhỏ, cô thêm mắm thêm muối, thậm chí có điểm đắc chí, việc làm của cô cư nhiên đã gạt được đại minh tinh.

“Cô thực quá đáng!” Thư Thanh Liễu có điểm nghe không nổi nữa, lạnh lùng nói: “Cô biết rõ Bùi Tuyển rất xem trọng người nhà, còn lừa hắn như vậy!”

“Khi đó tôi cũng không biết, tôi chỉ nghĩ làm sao giải quyết xong phiền toái này, cho dù sanh non, nhưng bên cạnh có đàn ông đi cùng, tôi cũng an tâm hơn, tôi thừa nhận lúc ấy là lợi dụng hắn, nhưng ngoại trừ làm như vậy, tôi không có biện pháp nào khác.”

Bất quá có Bùi Tuyển ở cùng làm cô cuối cùng đánh mất ý niệm sanh non, bọn họ gạt người đại diện trộm đi đăng ký, để Tiểu Tiểu được sinh ra, cô đã phí thời gian hơn một năm, chờ đến khi cô quay lại giới giải trí, phát hiện cảnh còn người mất, mặc kệ cô cố gắng thế nào, đều chỉ có thể đảo quanh ở tuyến hai, ba, ngược lại Bùi Tuyển tinh vận rất tốt, quay phim nào phim nấy đều nổi tiếng, cho nên đoạn thời gian kia cô đối với Tiểu Tiểu giận chó đánh mèo, cảm thấy bị đứa con liên lụy, vì chứng minh thực lực của mình, cô không ngừng nhận quay phim, đem con trai giao cho Bùi Tuyển chăm sóc, làm hắn thường xuyên bị buộc lâm thời thay đổi lịch trình, thành người phát ngôn bất đắc dĩ của vai diễn viên mắc bệnh ngôi sao.

“Chuyện này khi nào thì Bùi Tuyển biết được?”

“Tôi không rõ lắm, nhưng tôi nghĩ hắn nhất định đã biết từ rất lâu rồi, bất quá hắn không vạch trần, tôi cũng liền giả vờ như không biết, hắn rất xem trọng người nhà, cũng rất yêu Tiểu Tiểu, chỉ cần tôi không đề cập tới, hắn vĩnh viễn sẽ không ly hôn.”

“Cô muốn dựa vào điều này để ăn bám hắn sao?”

Thư Thanh Liễu không muốn tức giận, nhưng việc La Vĩ Doanh làm khiến anh không khỏi không giận giữ, anh cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào ích kỷ như vậy, vì để bản thân sống thoải mái, sẽ không ngại để người khác trả giá.

“Nếu cô thật muốn một đường tiến tới, vì sao không xin Bùi Tuyển giúp đỡ? Tôi nghĩ lấy mặt mũi của hắn, giúp cô sắp xếp vai diễn là không thành vấn đề.”

“Tôi làm không được, tôi có tự tôn của mình, tôi không muốn đi cầu một người châm chọc việc làm của tôi, tôi muốn bằng thực lực của chính mình chứng minh cho hắn xem, tôi duy nhất hối hận chính là lúc trước lừa hắn, cho nên sau đó mặc kệ tôi nói bao nhiêu lời thật tình, hắn cũng không tin.

Sự thật chứng minh, A Tuyển không nói sai, tôi luôn rất cố gắng, nhưng cho tới bây giờ vẫn không được thần may mắn chiếu cố, giới diễn nghệ là một thế giới thực tàn khốc, nổi tiếng cũng chỉ vài năm, muốn thành danh trừ bỏ diễn xuất của mình, còn có vận khí, anh cứ nhìn A Tuyển, hắn làm mình làm mẩy cũng được, giả bộ hòa nhã cũng tốt, xào xáo các loại chuyện xấu cũng vậy, luôn luôn có rất nhiều fans ủng hộ, mà tôi, rất nhanh liền ba mươi, vậy mà vẫn còn lặn ngụp ở tuyến hai, cho nên tôi đã nghĩ thông, vẫn là rời khỏi thì tốt hơn, đem trọng tâm đặt trên người con trai, Thư tiên sinh, hy vọng anh hiểu ý tôi, sự nghiệp, tình yêu, nhân khí của A Tuyển, những gì muốn có hắn đều có tất cả, mà tôi, chỉ có Tiểu Tiểu, nếu ngay cả chuyện này hắn còn muốn tranh với tôi, có phải thực quá đáng hay không?”

“Tôi chỉ biết cô thực ích kỷ, La tiểu thư, cô biết rõ Bùi Tuyển yêu Tiểu Tiểu còn hơn cả sự nghiệp của hắn, còn nói những lời đó, cô không biết là đối với hắn rất không công bằng sao?”

“Không công bằng, nhưng làm mẹ, tôi mang con trai đi, vậy có gì là sai?”

“Cô chỉ là muốn bù lại những thiếu sót lúc trước với Tiểu Tiểu, cũng không phải thật sự yêu thương nó!”

La Vĩ Doanh không phản bác, cúi đầu phẩm rượu, thật lâu mới nói: “Kỳ thật tôi không phải người không thông tình đạt lý, tôi chỉ là lo lắng đem con trai giao cho một người không liên quan.”

“Đối với người nuôi nấng Tiểu Tiểu nhiều năm như vậy, tôi không chấp nhận để cô nói hắn là người không liên quan!”

Thư Thanh Liễu hoàn toàn không thể lý giải suy nghĩ của La Vĩ Doanh, anh thậm chí cảm thấy Bùi Tuyển vì loại phụ nữ mà hy sinh lớn như vậy là phi thường không đáng giá, không nổi giận mà chỉ thông qua lời nói sắc bén truyền đạt ý mình, La Vĩ Doanh nở nụ cười, “Thật đúng là bao che khuyết điểm mà, nhưng anh cho rằng A Tuyển là thật sự yêu thương Tiểu Tiểu sao? Chẳng lẽ hắn không phải vì hưởng thụ cảm giác gia đình?”

“La tiểu thư, mời cô đừng lấy suy nghĩ của mình tùy ý phỏng đoán hành vi của người khác.”

“Tôi không phỏng đoán, tôi chỉ nói thẳng, anh cũng đã nói đến mức này, tôi đây cũng nói rõ luôn, nếu hắn bằng lòng vì Tiểu Tiểu mà buông tha cho sự nghiệp, kia chứng minh hắn thật sự yêu Tiểu Tiểu, tôi sẽ lập tức đem con trả lại cho hắn.

Thư Thanh Liễu không phải người dễ tức giận, nhưng giờ phút này anh liền bị lời nói bốc đồng của La Vĩ Doanh làm cho phát hỏa, không thể bàn tiếp, anh gọi phục vụ đến, trả tiền xong liền chào rồi rời đi, La Vĩ Doanh gọi anh lại.

“Chiều mai tôi sẽ mang Tiểu Tiểu về nhà, thời gian một đêm đủ để hắn có quyết định đi?”

“Cũng hy vọng cô nghĩ lại, La tiểu thư,” Thư Thanh Liễu nói: “Có lẽ trên pháp luật Bùi Tuyển không có quyền nuôi dưỡng Tiểu Tiểu, nhưng không ai so với hắn càng có tư cách làm cha đứa nhỏ này!”

Thư Thanh Liễu về đến nhà, phòng khách sáng đèn, cũng rất yên tĩnh, anh nghĩ Bùi Tuyển ngủ rồi, đi vào mới phát hiện Bùi Tuyển đang nằm nghiêng trên sô pha, hai chân thon dài bắt chéo gác lên đệm dựa, như là vì tránh đi ánh đèn, tay trái hắn gác trên trán, khó được nhìn thấy tư thế này, trong mắt Thư Thanh Liễu lại nhìn ra vài phần đáng yêu, vốn đang bực bội cũng bình tĩnh lại, anh nâng tay lên, làm chuyện mờ ám đã lâu không làm —— chụp lén Bùi Tuyển.

Bùi Tuyển ngủ rất say, hoàn toàn không phát hiện Thư Thanh Liễu chụp ảnh, Thư Thanh Liễu chụp xong, giúp hắn cởi giày, rồi kéo cánh tay đang che ánh đèn của hắn xuống, Bùi Tuyển lúc này mới mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy là Thư Thanh Liễu, khóe môi cong lên, đưa tay ôm cổ anh, kéo anh đến trước mặt mình, cùng anh hôn môi.

“Uống rượu?”

Nụ hôn nồng nhiệt đem mùi rượu nồng đậm trong miệng Bùi Tuyển truyền đến Thư Thanh Liễu, hương rượu ngọt ngào mang theo hơi thở khiến người ta sa đọa, Thư Thanh Liễu nhìn thấy mấy chai thủy tinh lăn lóc trên bàn trà, mày nhăn lại, Bùi Tyển lại nở nụ cười, đưa lưỡi liếʍ môi anh thực phiến tình, nói: “Không phải mượn rượu giải sầu, chỉ là một người rất nhàm chán, uống rượu gϊếŧ chút thời gian.”

Hắn hít hít mũi, cười hỏi: “Lần này phải đi cùng vị mỹ nữ cộng sự ấy sao? Mùi nước hoa thật đậm.”

Vẻ mặt Thư Thanh Liễu hơi cứng đờ, thấy phản ứng của anh, sắc mặt Bùi Tuyển khẽ biến, không nói lời nào, đột nhiên túm áo anh, xoay người đặt anh trên sô pha, Thư Thanh Liễu sợ đυ.ng tới vết thương của Bùi Tuyển, rất phối hợp mặc hắn đè, nhưng Bùi Tuyển dùng lực quá lớn, vẫn là thấy đau, vội vàng cắn răng nhịn xuống.

“Lại uống dấm chua.”

Phản ứng của Bùi Tuyển làm Thư Thanh Liễu có chút buồn cười, nhưng càng nhiều hơn chính là vui sướиɠ, chỉ có để ý, Bùi Tuyển mới có thể biểu hiện khẩn trương như vậy, hắn say, cho nên biểu hiện rất trực tiếp, sự chiếm giữ mãnh liệt trong nụ hôn nồng nhiệt truyền đến anh, gián tiếp cường điệu anh là vật sở hữu của riêng hắn.

“Muốn anh.”

Cơ thể trong nụ hôn nồng nhiệt chậm rãi nóng lên, chặt chẽ kề sát vào nhau, từ lần cuối cùng hai người cãi nhau cũng không làm chuyện này, nụ hôn châm lên tìиɧ ɖu͙©, Bùi Tuyển động tâm, sau khi nói xong, không để ý tới ý kiến của Thư Thanh Liễu, liền thuận tay kéo dây thắt lưng của anh.

Thư Thanh Liễu có chút khẩn trương quay đầu xem bên ngoài, Bùi Tuyển cười nói: “Bọn họ sẽ không nhìn trộm đâu.”

Tuy là nói như vậy, nhưng hắn vẫn thò người ra tắt công tắc chiếu sáng bên cạnh, bóng tối hạ xuống, ôn nhu bao phủ bọn họ.

Hôn thực kịch liệt, biểu đạt tình cảm bức thiết của chủ nhân, Thư Thanh Liễu bị Bùi Tuyển dụ dỗ cũng động tâm, nhưng vẫn nhịn xuống, nhắc nhở: “Trên người anh có thương tích, hiện tại… Không tốt lắm đâu.”

“Anh chủ động một chút.” Trong bóng đêm Bùi Tuyển cười nhẹ: “Dù sao tối như vậy, ai cũng nhìn không thấy.”

Thư Thanh Liễu không phản đối nữa, không thể nói đạo lý với người say, hơn nữa anh cũng rất muốn đối phương, vì thế theo lời Bùi Tuyển phối hợp với hắn, hai người rất nhanh liền lõa thể đối mặt nhau, bóng tối xé đi lớp áo khoác rụt rè, qua giao hợp hưởng thụ du͙© vọиɠ nguyên thủy, nghe tiếng rêи ɾỉ cùng thở dốc lúc kí©ɧ ŧìиɧ, rồi sau đó cùng nhau phóng thích.

Phát tiết xong, Bùi Tuyển lười mặc quần áo, tùy tay lôi tấm chăn bông qua đắp cho cả hai, sô pha rất lớn, đủ để bọn họ cùng nằm, khi lấy chăn hắn phát hiện cạnh sô pha còn có lon bia, lấy lại đây tính uống, nửa đường bị Thư Thanh Liễu đoạt lại, đặt sang một bên, trên người Bùi Tuyển còn có vết thương, không thích hợp uống nhiều rượu.

“Kỳ thật tôi đi gặp La tiểu thư.” Anh thẳng thắn nói.

“Đoán được.” Bùi Tuyển không tức giận, khẽ ừ, xịt nhiều nước hoa như vậy, rõ ràng là muốn hắn ghen, là trò yêu thích của cô ta, nói: “Nói chuyện không thoải mái có phải không? Ngu ngốc, luận tâm cơ tài ăn nói, anh căn bản không phải đối thủ của cô ta, đi cũng là lãng phí thời gian.”

“Tôi hiện tại rất bội phục anh, cư nhiên có thể chịu đựng cô ấy lâu như vậy.”

“Hóa ra anh nói chuyện cũng rất ác độc nhỉ.” Bùi Tuyển nở nụ cười, “Quen rồi, từ khi hiểu rõ tính tình nhau, cũng không phải khó câu thông như vậy, lần này là đại não cô ta động kinh.”

Thấy tâm tình Bùi Tuyển đã khôi phục lại, Thư Thanh Liễu hỏi: “Anh không phải đã sớm biết chuyện Tiểu Tiểu sao? Vì sao…?

“Vì sao biết nó không phải con tôi, tôi còn thương nó như vậy sao? Kỳ thật là vì sao, ngay cả tôi cũng không trả lời được.” Nhớ tới chuyện cũ, Bùi Tuyển cười cười, nói: “Kỳ thật lúc mới biết chân tướng, tôi đã muốn gϊếŧ nó, trả thù việc mình bị lừa gạt.”

Thư Thanh Liễu quay đầu nhìn hắn, thấy anh kinh ngạc, Bùi Tuyển cười khẽ: “Tôi không tốt như anh nghĩ đâu, tôi cũng sẽ biến thành ác ma, những người tôi tin tưởng đều lừa gạt tôi, một người là mẹ tôi, một người là vợ trước của tôi, đều là những người thân nhất của tôi.”

Có chuyện hắn vẫn không nói, kỳ thật hắn thích đàn ông nhiều hơn phụ nữ, trừ bỏ tổn thương khi bị lừa gạt thời thiếu niên, việc cha kế mua tạp chí GV cũng ảnh hưởng rất lớn đến hắn, vì thế có một thời gian dài hắn còn đi khám bác sĩ tâm lý, cố ý cùng đủ loại phụ nữ kết giao, hy vọng xoay chuyển khuynh hướng giới tính của mình, cho nên trong giới giải trí giới mới có một dạo truyền lưu chuyện phong lưu của hắn.

Nhưng hắn rất nhanh liền chán ghét cuộc sống hàng đêm sênh ca, muốn ổn định, có một gia đình thuộc về mình, La Vĩ Doanh đúng lúc này xuất hiện, sau khi nghe La Vĩ Doanh nói mình mang thai, hắn thật vui mừng, cảm giác hưng phấn khi được làm cha lấn át lý trí hắn, hắn không thương lượng với Lục Hoài An, liền lén cùng La Vĩ Doanh đi đăng kí, khi Lục Hoài An biết chuyện này khi, đứa nhỏ cũng đã sinh ra, vì thế hắn bị Lục Hoài An mắng thật thảm, còn cảnh cáo hắn cẩn thận La Vĩ Doanh, nhưng lúc này hắn đang đắm chìm trong chờ mong Tiểu Tiểu sinh ra, căn bản không để ý.

Biết bí mật của Tiểu Tiểu là khi nó một tuổi, lần đó La Vĩ Doanh xuất ngoại, đứa bé sốt cao dẫn đến viêm phổi, làm các loại kiểm tra thường quy, hắn kinh ngạc phát hiện nhóm máu con trai có vấn đề, hắn tưởng số liệu bị nhầm, để thận trọng, hắn làm xét nghiệm DNA, kết quả giám định thực tàn nhẫn nói với hắn, hắn và Tiểu Tiểu không có quan hệ huyết thống, nửa điểm cũng không.

“Anh có thể tưởng tượng lúc ấy tâm tình tôi thế nào, trừ bỏ phẫn nộ khi bị lừa gạt, còn có căm hận, tôi không ngại giúp cô ta nuôi đứa bé, nhưng không thể dễ dàng tha thứ chuyện bị người ta coi thành đứa ngốc mà đùa giỡn, trước đây thân thể Tiểu Tiểu rất yếu, động một tí liền sinh bệnh, vì chăm sóc nó, tôi đã từ chối rất nhiều hợp đồng, sau khi biết được chân tướng, tôi phát hiện việc mình làm thực vô nghĩa, cho nên lười trông nom nó, nó không thoải mái liền trực tiếp ném vào bệnh viện, dù sao nơi đó có y tá chăm sóc, không chết là được.

Sau đó không lâu nó lại phát sốt, nửa đêm vẫn khóc, còn bám chặt tôi không buông, ngày hôm sau tôi có chương trình, bị nó làm cho không ngủ được, vì thế đem nó vứt lên sô pha phòng khách, nghĩ thầm nó chết càng tốt, về sau sẽ không phiền tôi nữa, dù sao cả mẹ ruột nó cũng không quản nó, tôi cần gì phải xen vào? Buổi sáng tôi thức dậy, phát hiện nó lăn trên mặt đất, tiếng khóc nhỏ đi rất nhiều, tôi đi qua nhìn nó, nó vươn cánh tay nhỏ bé bắt ống quần tôi, gọi tôi ba ba…”

Tiếng kêu thực suy yếu, so với mèo kêu không lớn hơn bao nhiêu, làm hắn nhớ tới tâm tình hưng phấn khi lần đầu tiên Tiểu Tiểu gọi hắn, sau đó ma xui quỷ khiến bế nó lên, mới phát hiện toàn thân đứa nhỏ đều rất nóng, mắt to bởi vì không thoải mái mà khép thành một đường, hô hấp nặng nề, mê sảng ú ớ gì đó, hắn biết, nếu mình còn không đếm xỉa nữa, đứa nhỏ liền thật sự sống không nổi.

Đây vốn là kết quả hắn muốn, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng đáng thương của Tiểu Tiểu, hắn lại không nhẫn tâm bỏ mặc nó, cho nên cuối cùng hắn vẫn là bỏ chương trình quay, mang Tiểu Tiểu đi bệnh viện, Tiểu Tiểu sốt cao lần thứ hai dẫn đến viêm phổi, lại bởi vì chạy chữa quá muộn, ở bệnh viện nằm ba ngày truyền nước biển mới kiểm soát được bệnh tình, hắn cũng bị bác sĩ hung hăng mắng một phen, nói hắn làm cha mà không có trách nhiệm, để trễ mấy tiếng nữa, liền trực tiếp đưa tới nhà xác luôn.

Sinh mệnh yếu ớt, lần đó hắn lãnh hội đủ, nhưng trẻ con lại thực kiên cường, vài ngày sau Tiểu Tiểu hồi phục lại, cũng không lưu lại di chứng mà bác sĩ đe dọa, vui vẻ dính hắn như trước kia, trải qua chuyện này, tâm trả thù ban đầu của hắn chậm rãi an tĩnh lại, dù sao nuôi đã hơn một năm, cho dù là thú cưng cũng có cảm tình, một đứa bé, hắn cũng không phải nuôi không nổi, liền… nuôi đi.

Ai ngờ, một lần nuôi liền nuôi tới nhiều năm như vậy.

“Con nít rất dễ sinh bệnh, so với thú cưng còn khó dưỡng hơn. Bất quá sau khi quen rồi, nhìn thấy nó từng chút từng chút lớn lên, nói chuyện ngày một nhiều, cũng rất thú vị, đừng nghĩ trẻ con không hiểu chuyện, bọn chúng rất thông minh, biết ai đối với mình tốt, cho nên Tiểu Tiểu từ nhỏ cũng rất dính tôi, không để ý đến mẹ nó, nhìn thấy La Vĩ Doanh mỗi lần bị việc này làm cho tức điên, tôi liền cảm thấy loại này trả thù cũng không tồi.”

Nói xong câu cuối, Bùi Tuyển nở nụ cười, tâm tình bởi vì nhắc tới Tiểu Tiểu mà tốt lên, nói: “Thời gian lâu quá, cũng quên mất chuyện huyết thống này, Hoài An mỗi lần đều lấy chuyện ra này mắng tôi… Anh không phải cũng thấy tôi thực ngốc đó chứ?”

“Anh ngốc, trên đời này sẽ không có người thông minh.” Thư Thanh Liễu nói: “Tôi hiểu tâm tình của anh, cũng biết anh nuôi nó rất không dễ dàng, bất quá nếu thật sự không thể câu thông, buông tay có lẽ tốt hơn.”

“Nè, ở bệnh viện anh không phải nói như vậy.”

“Lúc ấy tôi không biết tình huống, bất quá nếu anh cho rằng nuôi nó lớn như vậy, không cam lòng buông tay, tôi sẽ giúp anh, nhưng nếu anh thật sự thương nó, sẽ không quan tâm đến quyền sở hữu của mình, buông tay, chỉ cần nó vui vẻ là được.”

Bùi Tuyển không nói chuyện, qua thật lâu, mới thở dài, nói: “Tiểu Tiểu nhỏ như vậy, nếu thực ra nước ngoài, rất nhanh sẽ quên hết quá khứ, chờ tới khi trở về, đừng nói tôi, nói không chừng ngay cả quốc ngữ nó cũng sẽ không nói.”

Thư Thanh Liễu nghe Bùi Tuyển nói, liền biết hắn có ý buông tay, vì thế nắm tay hắn, nói: “Không có thứ gì có thể vĩnh viễn giữ ở bên người, tôi chỉ cam đoan, tôi sẽ luôn ở bên anh.”

“Aiiii, thì ra nói lắp biện hộ cũng dễ nghe như vậy, nói thêm vài câu nghe chút đi.”

“Bùi Tuyển!”

Vấn đề nguyên bản thực nghiêm túc lại vì câu trêu đùa này mà hoàn toàn thay đổi hương vị, nhất là vào lúc anh dụng tâm an ủi hắn, Thư Thanh Liễu quay đầu đi, lười để ý đến hắn, bên hông lại hơi trầm xuống, Bùi Tuyển cưỡi trên người anh, cảm nhận được du͙© vọиɠ đàn ông vận sức chờ phát động, Thư Thanh Liễu muốn đẩy hắn ra, tay lập tức bị nắm lấy, Bùi Tuyển cúi người liếʍ môi anh, cười hì hì nói: “Đừng phản kháng, đυ.ng tới vết thương của tôi, tôi đau, anh cũng sẽ đau.”

“Thì ra anh còn nhớ rõ mình là người bệnh.”

“Người bệnh cũng phải có quyền lợi phát tiết, đã lâu không làm, lại đến hiệp hai đi?”

Môi bị hôn sâu, kɧıêυ ҡɧí©ɧ phiến tình làm Thư Thanh Liễu mềm lòng, Bùi Tuyển đè trên người anh, trọng lượng nặng trĩu, như là một sự ký thác, rất nhanh, đầu lưỡi chuyển xuống dưới vành tai anh, vừa ngậm vừa khẽ hôn, rồi sau đó, tiếng cười khẽ truyền đến.

“Tôi biết anh rất tốt với tôi, cho dù anh không nói, tôi cũng hiểu,” giọng nói của Bùi Tuyển trong bóng đêm trở nên dị thường mềm mại, hôn anh, nhẹ nhàng nói: “Là anh đem cảnh sát bảo vệ tôi đổi thành bộ đội đặc chủng đi? Lạm dụng chức quyền một chút cũng không giống tác phong của anh.”

Thư Thanh Liễu ngẩn ra, lập tức hiểu được lấy thông minh của Bùi Tuyển, không có khả năng không nhận ra, anh trả lời: “Không phải lạm dụng, tôi có xin cấp trên phê chuẩn.”

Bùi Tuyển phì cười, “Làm ơn đi, trưởng quan, vào loại thời điểm này anh không cần còn nghiêm túc trả lời tôi như vậy.”

Thật là một tên khó hiểu phong tình, khiến cho không khí ấm áp đều trở nên cứng ngắc, bất quá hắn nghe thực vui vẻ, người như thế làm fan, nhất định sẽ tức chết thần tượng của hắn, cho nên hắn vẫn là người đáng khâm phục đi, ít nhất làʍ t̠ìиɦ nhân, hắn nguyện ý bao dung cá tính cứng ngắc nghiêm chỉnh của Thư Thanh Liễu.

Buổi chiều ngày hôm sau, La Vĩ Doanh đúng hẹn quay về nhà, trải qua nghỉ ngơi, cô đã khôi phục vẻ sáng lạn thường lệ, một thân váy dài đỏ sậm, diễm lệ chói mắt, cô để Tiểu Tiểu ở bên ngoài, nhờ Thư Thanh Dương trông nom giúp, một mình đi vào thư phòng, Thư Thanh Liễu nghĩ bọn họ nhất định có rất nhiều lời muốn nói, bản thân không tiện ở đây, muốn rời đi, lại bị Bùi Tuyển ngăn cản, nhìn thấy hình ảnh này, thần sắc La Vĩ Doanh khẽ động, nói với Thư Thanh Liễu: “Không sao, dù sao chúng tôi cũng sẽ không nói lâu.”

Song Thư Thanh Liễu chỉ ngồi ở xa, tận lực không can dự không gian của bọn họ, La Vĩ Doanh chú ý tới hành động của anh, cười nói với Bùi Tuyển: “Thật sự là người thông tuệ, xem ra lúc trước tôi đã tặng cho anh một tình nhân tốt nhỉ, cho nên, tôi mang con đi, anh cũng không có ý kiến chứ?”

“Tiểu Tiểu không phải thú cưng, muốn mang đi liền mang đi.” Bùi Tuyển lạnh lùng nói: “Có phải thật sự không thể thương lượng hay không?”

“Ủa, chẳng lẽ trợ lý của anh không đem ý tôi nói với anh sao?”

“Có, bất quá tôi muốn nghe biện pháp khả thi, tôi làm việc cùng nuôi nấng Tiểu Tiểu cũng không xung đột, mấy năm nay tôi đều là làm như vậy, vì sao hiện tại chỉ được chọn một thứ?”

“Bởi vì hiện tại tôi có thời gian chăm sóc con, cho nên không cần thiết phải dựa vào anh, lý do này đầy đủ chưa?” La Vĩ Doanh thờ ơ nói: “Tôi cho anh lựa chọn, là đã tận tình tận nghĩa, nhưng nếu anh không muốn chọn, cũng không có biện pháp.”

Lời nói kɧıêυ ҡɧí©ɧ, không hề có đường lui, lửa giận của Bùi Tuyển dễ dàng bị châm lên, cười lạnh: “Nói nghe thật cao thượng, tôi đây cũng cho cô lựa chọn, cô phải về nước nuôi dưỡng Tiểu Tiểu, phải một mình trở về, được không?”

“Tôi không phải đến đây cãi nhau với anh, hợp tan trong vui vẻ đối với con cũng tốt.”

Bùi Tuyển nguyên bản nghĩ cùng La Vĩ Doanh trò chuyện vui vẻ một chút, nhưng thái độ của La Vĩ Doanh làm hắn không thể bảo trì bình tĩnh, thật lâu không gặp, cô càng trở nên xa lạ, nói chuyện tựa như lưỡi dao sắc bén, chỉ cần đạt được nguyện vọng của mình, liền không hề để ý đâm người khác bị thương, hắn cũng không nhất định phải cầu xin lưu lại Tiểu Tiểu, nhưng lời nói và việc làm của La Vĩ Doanh khiến hắn lo lắng, cách cô làm thật giống như vì dỗi mà tùy tiện quyết định, về phần về sau thế nào, căn bản không nghĩ tới.

“Nếu cô thật muốn hợp tan trong vui vẻ, sẽ không tùy hứng mà đem Tiểu Tiểu mang ra nước ngoài như vậy, cô có nghĩ qua suy nghĩ của nó hay không? Nó có thích hoàn cảnh lạ lẫm kia hay không? Cô chỉ nghĩ cho bản thân mình, trước kia là vậy, bây giờ cũng vậy!”

“Tôi chỉ biết con người rồi cũng sẽ thích ứng hoàn cảnh, mà không phải cải tạo hoàn cảnh, điểm này, anh hẳn là so với tôi rõ ràng hơn!”

Bùi Tuyển không trả lời, chính là biểu tình càng thêm âm trầm, Thư Thanh Liễu ở một bên nhìn thấy thực lo lắng, anh nhìn ra được Bùi Tuyển có điểm kích động, đây không phải hiện tượng tốt, nhưng tình huống hiện tại không thích hợp mình nói chen vào, cho nên chỉ có thể tiếp tục bảo trì trầm mặc.

Một lát sau, Bùi Tuyển bình tĩnh lại, nói: “Tôi cũng không phải nhất định phải tranh quyền nuôi nấng Tiểu Tiểu với cô, tôi chỉ là hy vọng cô hiểu rõ, cô cho tới bây giờ chưa từng chăm sóc Tiểu Tiểu, cô có biết nó thích ăn gì nhất? Thích chơi cái gì? Nó nửa đêm đi vệ sinh mấy lần, khi sợ hãi hoặc là nói dối sẽ có phản ứng gì? Cô cái gì cũng không biết, cô bảo tôi làm sao yên tâm đem con giao cho cô!”

“Những chuyện này tôi có thể học, anh cũng không phải ngay từ đầu liền biết cách chăm sóc trẻ con, tôi là mẹ nó, nhưng, anh không phải cha nó.” So với Bùi Tuyển, La Vĩ Doanh có vẻ trấn tĩnh hơn, thản nhiên nói: “Những lời này tuy rằng thực đả thương người, nhưng nó là sự thật, anh đã không thể lựa chọn, tôi đây chỉ có thể nói xin lỗi, đúng rồi, cuối cùng cám ơn anh đã chiếu cố mẹ con tôi nhiều năm như vậy.”

“La tiểu thư!” Nhìn thấy sắc mặt Bùi Tuyển trở nên trắng bệch, Thư Thanh Liễu rốt cục nhịn không được, bước nhanh tới trước mặt bọn họ.

La Vĩ Doanh đã xoay người rời đi, nghe anh khiển trách, tao nhã xoay người, nói: “Giúp tôi chiếu cố A Tuyển.”

Thật là một phụ nữ kiêu ngạo bốc đồng, cao ngạo ngẩng đầu, như là nữ vương nắm chắc thắng lợi, làm cho mọi người phải vâng theo mình, Thư Thanh Liễu luôn trầm ổn, nhưng là giờ phút này, nếu đối phương không phải phụ nữ, anh thật không ngại tung qua một đấm.

Chính là, tư thái không ai bì nổi này tuy rằng làm cho người ta phẫn uất, nhưng anh không cách nào cãi lại, bởi vì theo lý cô nói cũng không sai, dù rằng về mặt tình cảm anh không thể đồng ý, Thư Thanh Liễu muốn an ủi Bùi Tuyển đừng để tâm, Bùi Tuyển lại đuổi theo, nói: “Tôi lựa chọn Tiểu Tiểu!”

Lời nói thình lình thốt ra, khác với bàn bạc tối qua của bọn họ, Thư Thanh Liễu nao nao, La Vĩ Doanh cũng có chút giật mình, dừng bước chăm chú nhìn Bùi Tuyển, như là xác định hắn nói là thật hay giả, Bùi Tuyển gật đầu với cô, nhắc lại: “Tôi muốn Tiểu Tiểu!”

“A Tuyển ngươi đừng ngốc nghếch, anh có tiền đồ tốt…”

“Tôi muốn con tôi.” Bùi Tuyển như là mới dịu lại sau một hồi thống khổ dãy giụa, kéo dài giọng, hỏi: “Cần tôi nói lại lần thứ tư không?”

La Vĩ Doanh lẳng lặng nhìn hắn, hồi lâu, bỗng nhiên nở nụ cười, khác với thái độ gây sự vừa rồi, vẻ mặt ôn hòa, bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “A Tuyển, tôi thua anh.”

Bùi Tuyển nhíu mày: “Cô không phải muốn đổi ý đó chứ?”

La Vĩ Doanh không trả lời, quay đầu, hướng ngoài cửa kêu: “Vào đi, nghe thấy ba con yêu con như vậy, không cần lo lắng con sẽ bị vứt bỏ.”

Cửa nhẹ nhàng đẩy ra một khe hở, Tiểu Tiểu từ bên ngoài ló đầu vào xem bọn họ, Bùi Tuyển nhìn thấy con trai ở bên ngoài, lập tức biết La Vĩ Doanh đã nói hết sự thật với nó, hắn rất tức giận, phẫn nộ nói với La Vĩ Doanh: “Loại chuyện này sao cô có thể nói với con hả?”

“Nó đã lớn như vậy, cũng nên biết.”

Người phụ nữ này thật là tự cho là đúng!

Bùi Tuyển còn muốn mắng tiếp, Tiểu Tiểu đã chạy tới, con ngươi hồng hồng ôm lấy hắn cọ không ngừng, việc này thành công ngăn chặn cơn tức của hắn, ngồi xổm xuống, đem con ôm vào trong ngực.

La Vĩ Doanh ở đối diện nhìn thấy cha con bọn họ, nói: “Kỳ thật, tôi cũng không phải thật muốn mang Tiểu Tiểu đi, tôi biết tình cảm anh dành cho nó, dẫn nó đi, oán niệm của anh cũng đủ gϊếŧ chết tôi!”

Không muốn mang đi? Vậy lúc trước ba lần bốn lượt gọi điện nói là ý gì? Bùi Tuyển cười lạnh: “Cô thấy đùa như vậy vui lắm sao!?”

“Đúng vậy, ngay từ đầu chính là đùa vui, ai bảo anh luôn một bộ cao cao tại thượng? Bất quá ngày đó nhìn thấy Tiểu Tiểu bị thương, tôi thật sự muốn mang nó đi,” La Vĩ Doanh mỉm cười nói: “Bất quá sau lại tỉnh táo nghĩ lại, vẫn là quên đi, anh không thể không có Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu cũng không thể không có anh, vì con, tôi liền hy sinh một chút đi.”

“Vậy tối hôm qua cô nói những lời kia đều là cố ý?”

“Đúng vậy, tôi nhàm chán thôi, vừa lúc có anh đẹp trai nói mời tôi ăn cơm, tôi đây phải đi thôi, thuận tiện đùa một chút, kỳ thật khi đó tôi đã quyết định lưu lại Tiểu Tiểu.” Đối mặt với chất vấn của Thư Thanh Liễu, La Vĩ Doanh thản nhiên thừa nhận: “Chẳng lẽ Thư tiên sinh anh không biết câu châm ngôn kia sao? Vĩnh viễn đừng tin tưởng lời phụ nữ nói, hơn nữa người phụ nữ này còn là diễn viên.”

Thư Thanh Liễu không nói gì, một trận chiến tranh đoạt con trai hóa ra đều là La Vĩ Doanh tự biên tự diễn, mệt anh còn thật sự nghĩ nhờ em trai tiếp nhận vụ này, anh nói: “La tiểu thư, về sau xin cô đừng đùa giỡn thế này, cô nên biết Tiểu Tiểu đối với Bùi Tuyển có bao nhiêu quan trọng.”

“Thực trung thành a.” La Vĩ Doanh cười nói: “Ai bảo hắn nói tôi diễn xuất không tốt, đời này chỉ xứng lòng vòng ở tuyến hai, tôi chính là muốn làm cho hắn nhìn xem, diễn xuất của một diễn viên tuyến hai như tôi cũng có thể lừa đẹp vị thiên vương này.”

Bùi Tuyển hoàn toàn không nhớ rõ mình từng nói như vậy, kia hẳn là chuyện thật lâu trước kia, không nghĩ tới cô ta mang thù nhớ lâu như vậy, bất quá may mắn là cô ta diễn trò, đó là kết quả muốn, dù sao Tiểu Tiểu cũng ở lại, chuyện khác hắn lười lại đi so đo, ôm con trai hỏi han nó mấy ngày nay sống tốt không.

Nhìn thấy cha con bọn họ nói chuyện thực vui vẻ, La Vĩ Doanh cười cười, xoay người rời đi, Thư Thanh Liễu do dự một chút, đuổi theo, ở cửa đại sảnh gọi cô lại.

“La tiểu thư, kỳ thật cô cũng không phải một mực diễn kịch.” Anh hỏi: “Cô… Yêu hắn phải không?”

Thậm chí, cho tới bây giờ vẫn không bỏ được, dùng đủ loại phương thức muốn hắn để ý, Thư Thanh Liễu cũng không am hiểu suy nghĩ của phụ nữ, nhưng anh dám khẳng định, nếu La Vĩ Doanh từ đầu tới đuôi đều là lợi dụng Bùi Tuyển, cô sẽ không ở cùng hắn lâu như vậy.

La Vĩ Doanh dừng bước, thật lâu mới xoay người lại, gió thu mang theo cảm giác man mát, thổi tung tóc mai cô.

“Không,” cô vẫn như cũ ngẩng cao đầu, giống như vừa rồi khi vào cửa, nữ vương ngạo khí, “Tôi hận hắn.”

“Hận?”

“Hắn là người tốt, đúng vậy, nhưng tâm hắn lại thực lạnh, nhiều năm như vậy, hắn đối với tôi rất tốt, không cãi nhau với tôi, nhân nhượng tùy hứng của tôi, giúp tôi chăm con, nhưng là thế giới của hắn, chưa bao giờ để tôi bước vào, chỉ bởi vì tôi đã lừa gạt hắn, cho nên hắn không cho tôi cơ hội, một lần cũng không cho, điểm này Tiểu Tiểu rất giống hắn, nói bọn họ không phải cha con ruột, ngay cả tôi cũng không tin.”

Nét cô đơn được lớp trang điểm tỉ mỉ che lấp, nhưng là vẫn toát ra vẻ thương cảm bên trong, vì thế ngay cả mỉm cười cũng trở nên đành chịu, nói là hận, chẳng bằng nói không cam tâm, tựa hồ hối hận lúc trước khinh suất, nếu hết thảy lấy thẳng thắn bắt đầu, vậy sẽ không có kết cục như thế này.

“Hắn vừa rồi giữ anh lại, chính là nhận định anh là một phần tử trong nhà, cho nên Thư tiên sinh, đừng lừa dối hắn, nếu không anh ngay cả mất đi hắn thế nào cũng không biết.” Cô mỉm cười nhắc nhở: “Còn có, anh nói có chút sai, tôi tuy rằng không phải người mẹ tốt, nhưng tôi rất yêu Tiểu Tiểu, phần tình cảm này một chút cũng không ít hơn A Tuyển.”

“Xin lỗi, tôi xin lỗi vì lời nói tối qua.”

“Nể mặt A Tuyển, tha thứ anh.” La Vĩ Doanh nói: “Tôi lần này đi, có thể thật lâu cũng không trở về, giúp tôi chăm sóc tốt cha con bọn họ, đừng khi dễ bọn họ, nếu bọn họ khi dễ anh, cũng không cho phản kháng, bởi vì bọn họ chỉ khi dễ người mình thích, anh hẳn là cảm thấy vinh hạnh.”

Tư thái không ai bì nổi, điểm này cùng Bùi Tuyển ít nhiều có chút tương tự, Thư Thanh Liễu nghĩ, bọn họ có thể đến với nhau, bên trong nhất định có chỗ giống nhau, nhưng chính vì rất giống, ngược lại khiến cho cuối cùng đích tách ra, bất quá, cho dù là thua, cũng phải thua thật đẹp, màn hạ xuống, mỉm cười tẩy sạch phấn trang điểm, an nhiên rời khỏi sân khấu.

“La tiểu thư,” anh nói: “Lên đường bình an.”

La Vĩ Doanh mỉm cười gật đầu, xoay người rời đi, cô bước đi rất nhanh, đi đã rất xa, Thư Thanh Liễu còn nhìn thấy hai vai cô khẽ run, lại không quay đầu lại.