Bóng Lưng Nhạt Nhòa

Chương 19: Gọn gàng dứt khoát

Chủ đề:

Xác thực lầu CP của Thâm Thủy X Tây Vô

0L:

Lâu chủ kém ngữ văn, sẽ không học đòi đặt tên CP văn vẻ, tất cả cứ RT (như chủ đề) vừa nghe xong YY, trong nháy mắt liền thích đôi này. Đăng thêm bản ghi âm làm tài liệu, chúc lầu CP phát triển ngày càng cao~ [Âm tần]

1L:

Tiêu đề ngắn gọn, sáng tỏ, trực quan, LZ thật giỏi!

2L:

Thuận lợi chuyển tải. Tôi tìm được kịch có Thâm Thủy và Tây Vô hợp tác 《XX》《XX, XXX》《XXX》《X, XX! 》…

3L:

Tuy rằng tôi là người của đảng Thủy Mạt, nhưng mà tôi cũng thích CP Thủy Vô, đừng trách tôi quá tham lam π__π



Phía dưới là một đống người cùng sở thích biểu đạt sự kích động của mình, đương nhiên trong đó cũng lẫn vào vài thành phần của đảng Thủy Mạt yếu ớt phản đối “Thâm Thủy đại nhân là của Thủy Mạt”, nhưng ở lầu CP của Thủy Vô, tất nhiên mấy câu này trôi thật nhanh. Kêu gào trong nhà của người khác hiển nhiên là một phần thắng cũng không có.

Thâm Thủy Tỉnh:

Tây Vô, xem cái này http: //bbs. jjwxc. net/bo1…

Bình thường Thâm Thủy dạo YS nhiều lắm cũng chỉ là khi phát kịch tới xem bình luận tiện thể lướt quá các bài post khác một chút. Lần này là Miên Hoa Bào kích động đưa địa chỉ cho anh, Thâm Thủy ngăn cô không được thông báo cho Tây Vô, dự định tự mình nói với cậu.

Kỳ thực, Thâm Thủy muốn nhân dịp này thử tâm ý của Tây Vô. Nếu cậu thích, Thâm Thủy sẽ không ngại mượn cơ hội thổ lộ tình cảm với đối phương, người ta có câu “tiên hạ thủ vi cường” mà.

Tây Vô:

( ̄_ ̄|||) Tôi xem xong rồi.

Thâm Thủy Tỉnh:

Em nghĩ sao?

Tây Vô:

Chỉ thấy sức tưởng tượng của các cô ấy quá phong phú.

Ngay cả ảnh chụp màn hình weibo cũng bị đào ra, rõ ràng chỉ là quan tâm ân cần hỏi thăm nhau, sao họ có thể phân tích thành mờ ám như vậy.

Thâm Thủy Tỉnh:

Sức tưởng tượng có phong phú đến mấy cũng không phải không có căn cứ, em nghĩ sao?

Bàn tay đang gõ phím ngừng lại, Tây Vô không biết phải đáp thế nào. Tuy rằng Thâm Thủy nói rất ẩn ý, nhưng Tây Vô lại rất trong sáng nhìn ra điều anh muốn biểu đạt trong đó.

Chỉ là không đợi cậu nghĩ ra câu trả lời phù hợp, bên kia đã nhắn tới.

Cho tới bây giờ Ngô Hi chưa từng nghĩ Quý Thâm Ngạn là một người thẳng thắn đến thế. Nhưng nhìn những gì xuất hiện trong khung chat, Ngô Hi thật không biết miêu tả tâm trạng của mình lúc này như thế nào.

Vừa rồi trong YY, cậu đúng là có chút không hiểu tình cảm của Thâm Thủy đối với mình, nhưng Tây Vô không ngờ Thâm Thủy có thể biểu hiện trực tiếp như vậy.

“Có muốn thử hẹn hò hay không?” Sợ cậu nhìn không rõ sao?

Thổ lộ với người mình thích chẳng có gì phải xấu hổ, trước đây Ngô Hi nghĩ thế, giờ Quý Thâm Ngạn cũng nghĩ vậy. Những lời Quý Thâm Ngạn nói với cậu tối nay, Ngô Hi đã nghĩ chắc phải một thời gian nữa Thâm Thủy mới nói rõ tấm lòng với Tây Vô. Thế nhưng mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến Tây Vô không có thời gian để chuẩn bị tinh thần, thậm chí không chịu nổi.

Tâm tình vừa mừng rỡ vừa khó chịu không nói nên lời. Người này cuối cùng cũng thích mình, nhưng…

Khung chat vẫn nháy càng lúc càng nhanh, dường như đang giục giã Tây Vô mau chóng quyết định.

Tây Vô sửa lại xóa, xóa lại sửa.

Xin lỗi.

Không phải em không thích anh, mà là em không thể nào đáp lại tình cảm của anh.

Ngô Hi biết, có thể từ giờ phút này, giữa hai người, mối quan hệ của Tây Vô cùng Thâm Thủy không còn tồn tại nữa.

Không quan tâm Thâm Thủy đáp lại thế nào, Tây Vô vội vã rời mạng, đây là cách trốn tránh của cậu.

Tiếng đồng hồ tíc tắc quanh quẩn trong phòng khách, thời gian qua đi từng chút một, thẳng cho tới khi màn hình máy tính tối lại, Ngô Hi cũng không động chuột nữa.

Điện thoại di động truyền đến tiếng rung, là một câu “ngủ ngon” đơn giản như lúc trước, không có thêm bất cứ nội dung gì. Càng như vậy, Ngô Hi càng khó chịu. Lần sau, cậu phải dùng tâm tình gì để đối mặt với Thâm Thủy? Không thể làm nũng thân thiết giống như hồi trước, bởi vì sẽ khiến anh hiểu lầm.

Nhìn chằm chằm vào màn hình di động thật lâu, Thâm Thủy thở dài, trong lòng còn có chút khổ sở. Đương nhiên là anh đã chuẩn bị tốt tinh thần sẵn sàng bị từ chối, dù sao hai người thân thiết cũng không nhất định phải nảy sinh tình cảm. Nhưng muốn anh cười lạc quan thì thật khó, ai, bị Tây Vô từ chối rồi.

Thật đau lòng.

Ra đât chính là cảm giác bị người cự tuyệt.

Tây Vô đăng weibo:

Em đang đợi một người.

Thâm Thủy phát lại weibo của cậu:

Anh cũng đang chờ một người.

Thâm Thủy đâu có biết, thực ra bọn họ đang chờ đợi lẫn nhau.