Thật lâu thật lâu trước kia, có một trợ lý giám đốc.
Dáng vẻ trợ lý giám đốc đẹp trai lại đáng yêu, nên có tên gọi tắt là Bé Đáng Yêu.
Giám đốc chính là nam thần hoàn mỹ nghìn bài một điệu, tác giả lười miêu tả.
Đơn giản mà nói thì chính là, Tổng Giám Đốc, đẹp trai, có tiền.
Duy nhất có một điểm không giống, đó là Tổng Giám Đốc vô cùng mê tín.
Một Tổng Giám Đốc còn trẻ, vừa nhìn đã biết là được giáo dục đẳng cấp cao, lại từ sáng đến tối, thần lảm nhảm.
Mỗi buổi sáng chuyện thứ nhất mà Tổng Giám Đốc làm lúc đến văn phòng đó chính là ngồi xổm dưới bàn làm việc, dùng bút lông vẽ trận pháp.
Lúc Bé Đáng Yêu vừa mới tới rất tò mò: “X tổng, ngài đang vẽ cái gì vậy?”
Tổng Giám Đốc vô cùng thần bí: “Ngũ quỷ vận tài trận.”
Bé Đáng Yêu: “…..”
Có điều đúng là Tổng Giám Đốc rất có tiền, do đó mà mày cũng chả có cách nào chứng minh trận pháp này là vô dụng.
Hai khối cơ ngực đẹp đẽ của Tổng Giám Đốc quanh năm đeo một sợi dây đỏ có một chuỗi tiền đồng.
Bé Đáng Yêu rất tò mò: “X tổng, sao ngài lại đeo cái này thế?”
Tổng Giám Đốc tà mị nở nụ cười: “Trừ tà.”
Bé Đáng Yêu: “…..”
Có điều vấn đề này cũng không làm mọi người lỡ việc thưởng thức cơ ngực đẹp đẽ của Tổng Giám Đốc.
Bé Đáng Yêu làm việc tận tuỵ, cẩn thận tỉ mỉ, hầu như chưa bao giờ có sai lầm, nghĩ cho suy nghĩ của Tổng Giám Đốc, lo cho cái lo của Tổng Giám Đốc. Hơn nữa một chưa từng cãi nhau với Tổng Giám Đốc, hai chưa từng làm Tổng Giám Đốc mất mặt, ba chưa từng tông vào xe Tổng Giám Đốc, do đó chưa từng gây nên chú ý với ngài ấy.
Bé Đáng Yêu làm trợ lý bên cạnh Tổng Giám Đốc một năm, đi theo làm cấp dưới, tinh tế chu đáo.
Một năm này, mùa xuân đã đến, Tổng Giám Đốc mang Bé Đáng Yêu đi công viên.
Bé Đáng Yêu không hiểu: “X tổng, ngài đây là….?”
Tổng Giám Đốc ném cho Bé Đáng Yêu một cái túi: “Đi xuống nhặt hoa.”
Bé Đáng Yêu mang theo túi nilon xuống xe, hoa đào đầy đất.
Tổng Giám Đốc: “Nhặt cánh hoa đào, có bao nhiêu nhặt bấy nhiêu.”
Bé Đáng Yêu: “Ngài cần cánh hoa, hay để tôi đi tiệm hoa mua cho ngài?”
Tổng Giám Đốc: “Nhất định muốn hoa đào.”
Bé Đáng Yêu: “Hoa đào cũng được, tôi sẽ đi liên hệ, ngài cần bao nhiêu?”
Tổng Giám Đốc: “Nhất định phải là hoa đào nở ở chỗ mùa xuân tháng ba người đến người đi, hút nhiều nhân khí.”
Bé Đáng Yêu hiếu kỳ: “Ngài dùng để làm gì?”
Tổng Giám Đốc: “Ép lấy nước.”
Bé Đáng Yêu: “….”
Tổng Giám Đốc nói bổ sung: “Uống hỗn hợp nước ép hoa đào với tàn hương sau khi bùa cháy hết, có thể hút đào hoa, để người tôi yêu cũng yêu tôi.”
Tổng Giám Đốc luôn mê tín như vậy, Bé Đáng Yêu quen rồi, cũng không hỏi nhiều, bắt đầu nhặt hoa.
Bé Đáng Yêu nhặt một túi nilon hoa, đưa cho Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc nhận lấy.
Ngày hôm sau, Bé Đáng Yêu chợt phát hiện Tổng Giám Đốc vốn dĩ đã rất đẹp trai, hình như càng trở nên đẹp trai hơn.
Bé Đáng Yêu cảm giác mỗi lần Tổng Giám Đốc hít thở đều nồng nặc hormone.
Bé Đáng Yêu cảm thấy mỗi một lần Tổng Giám Đốc nháy mắt đều là đang thả thính mình.
Bé Đáng Yêu ở chung cùng Tổng Giám Đốc một buổi sáng, mặt đỏ tim đập sắp ngất đi, lúc ăn cơm trưa lén lút hỏi đồng nghiệp khác.
Bé Đáng Yêu: “Các cậu có cảm thấy… Hôm nay X tổng hình như có gì đó khác khác không?”
Đồng nghiệp: “Không mà, khác chỗ nào?”
Bé Đáng Yêu: “Là… Là…. Càng đẹp trai hơn?”
Đồng nghiệp vui vẻ: “Vẫn luôn đẹp trai mà.”
Bé Đáng Yêu: “Là… Hôm nay đột nhiên càng đẹp trai hơn.”
Đồng nghiệp: “Không, sao mà càng đẹp trai hơn được.”
Bé Đáng Yêu: “Vậy cậu có cảm thấy, hôm nay X tổng đặc biệt có mị lực không? Không giống như các ngày bình thường, đặc biệt đặc biệt có mị lực.”
Đồng nghiệp lườm một cái: “Không phải là cậu thích người ta chứ? Tổng Giám Đốc của công ty bọn mình, cậu còn là nam, khỏi suy nghĩ nữa rồi.”
Bé Đáng Yêu kinh ngạc: “Tớ không có!!”
Đồng nghiệp: “Cậu tự soi gương đi, đầy mặt nhộn nhạo, còn bảo không có.”
Bé Đáng Yêu đi soi gương, trên đường đi phòng vệ sinh đúng lúc gặp thoáng qua X tổng, nhất thời nhũn chân.
Bé Đáng Yêu đi tới trước gương dòm một cái, quả nhiên đầy mặt nhộn nhạo.
Bé Đáng Yêu: “……”
Bé Đáng Yêu hoảng sợ, trong lòng loạn thất bát tao, tất cả suy nghĩ đều là Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc vừa nhìn cậu, đại não Bé Đáng Yêu liền trống rỗng.
Bởi vì mất tập trung, vì đó Bé Đáng Yêu bình thường làm việc luôn rất chăm chỉ liền bắt đầu có thái độ khác thường, mắc các loại sai lầm, các lỗi sai ngu ngốc.
Bé Đáng Yêu lóng ngóng tay chân đánh đổ tách trà của Tổng Giám Đốc, mảnh vỡ đầy đất. Bé Đáng Yêu vội vàng ngồi xổm xuống nhặt, tay lại bị Tổng Giám Đốc đè lại.
Bé đnág yêu cảm giác mình sắp hít thở không thông rồi.
Tổng Giám Đốc sâu xa nhìn cậu một cái, nói: “Cẩn thận một chút.”
Sau đó Tổng Giám Đốc tự mình quét dọn mảnh vỡ.
Bé Đáng Yêu cảm động đến mức sắp khóc.
Bé Đáng Yêu bất cẩn lấy nhầm văn kiện cuộc họp mà Tổng Giám Đốc cần dùng, khiến Tổng Giám Đốc vô cùng lúng túng trong hội nghị.
Hội nghị kết thúc, Bé Đáng Yêu mặt đỏ tai hồng nói xin lỗi: “Xin lỗi, X tổng, tôi làm việc rất không nghiêm túc…”
Tổng Giám Đốc anh tuấn cười cười: “Không sao, lần sau chú ý một chút.”
Bé Đáng Yêu tim đập đến hầu như muốn ngất đi.
Bé Đáng Yêu làm mất chìa khoá xe của Tổng Giám Đốc, bò sấp trên mặt đất tìm.
Tổng Giám Đốc cũng bò sấp trên mặt đất tìm.
Hai người bò tới bò lui trong văn phòng Tổng Giám Đốc để tìm chìa khoá, cuối cùng đồng thời phát hiện chìa khoá ở dưới bàn làm việc của Tổng Giám Đốc. Hai người đang lấy chìa khoá đυ.ng vào nhau, trán chạm trán, thiếu chút nữa là đã hôn nhau.
Bé Đáng Yêu hoảng hốt vội nói: “Để tôi lấy…”
Tổng Giám Đốc trầm thấp nở nụ cười, trong hơi thở có mùi bạc hà nhàn nhạt, nhẹ nhàng phả lên môi Bé Đáng Yêu.
Bé Đáng Yêu mặt đỏ thành cà chua.
Bé Đáng Yêu nghĩ đến Tổng Giám Đốc là thành thiểu năng, đi đường chân trái vấp chân phải, soạt một cái đâm đầu vào trong l*иg ngực Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc gắt gao ôm lấy Bé Đáng Yêu hơn nữa còn điên cuồng toả hormone.
Bé Đáng Yêu kích động đến suýt nữa đột tử tại chỗ.
Bé Đáng Yêu: “Xin, xin lỗi X tổng, tôi không cẩn thận, không làm ngài đau chứ…”
Tổng Giám Đốc ôm người thật chặt: “Không.
Bé Đáng Yêu lắp ba lắp bắp: “Vậy ngài… Buông ra?”
Tổng Giám Đốc giả vờ không nghe thấy, tiếp tục ôm chặt, thân thiết hỏi: “Sao lại bị ngã trên đất bằng vậy, có phải là thân thể không thoải mái không?”
Bé Đáng Yêu bối rối, nói xuôi theo: “Cũng có chút….”
Tổng Giám Đốc không có xu thế buông tay: “Tụt huyết áp sao?”
Bé Đáng Yêu hoang mang lo sợ: “Ừm… Có thể là vậy….”
Tổng Giám Đốc: “Muốn đến phòng nghỉ nằm một chút không?”
Bé Đáng Yêu: “Được….”
Tổng Giám Đốc: “Muốn uống chút sô cô la nóng không?”
Bé Đáng Yêu: “Được….”
Tổng Giám Đốc: “Muốn xin nghỉ một buổi chiều không?”
Bé Đáng Yêu: “Được….”
Tổng Giám Đốc: “Thử ở cùng một chỗ với anh không?”
Bé Đáng Yêu đáp theo quán tính: “Được….”
Một lát sau yên tĩnh, Bé Đáng Yêu: “Ngài nói cái gì!!”
“Muốn thử cùng anh không? Anh thích em.”
Bé Đáng Yêu kích động đến lâm vào trạng thái nửa hôn mê, vội vàng bấm nhân trung của mình, bấm mình tỉnh lại.
Tổng Giám Đốc: “…..”
Bé Đáng Yêu: “….”
Tiểu thuyết về tổng giám đốc không lừa mình, hoá ra chỉ cần liên tiếp phạm phải sai lầm là sẽ được Tổng Giám Đốc yêu!
Bé Đáng Yêu bấm nhân trung nói: “Muốn! Em muốn! Em cũng thích anh!”
Chuyện yêu đương cứ nói đến là đến như thế đó.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, ngày yêu đương thứ hai, Bé Đáng Yêu bị xe tông chết trên đường đến công ty.
Linh hồn của Bé Đáng Yêu trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, nhìn thi thể chính mình dưới bánh xe, vô cùng tức tối.
Tốt xấu gì cũng để tôi và X tổng nói chuyện yêu đương vài ngày đã rồi chết chứ!!!