Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 50: Đàm luận về rượu

“Có chí khí!” Cũng không biết câu nào của Vũ Nguyên Cát chạm đến thần kinh nhạy cảm của Hứa Tư Văn, Hứa Tư Văn cũng rất tán thành ý nghĩ này của Vũ Nguyên Cát: “Người khác càng xem thường chúng ta, chúng ta lại càng phải chí khí, ở nơi nào té ngã liền bò lên ở nơi đó.”

“Cái gì chí khí chứ!” Ông chủ Vũ ở một bên bĩu môi: “Nó chính là không phục bị người ta lừa gạt, nhất định phải làm một luật sư, nói sau này lại có thêm người nào dám khó dễ với nhà bọn tui, nó liền ở trên tòa án sống chết đấu với người ta đến cùng.”

Người nhà họ Vũ đều thù rất dai, hơn nữa còn thuộc về loại tính tình không trả thù lại thì sẽ ăn không ngon ngủ không yên, nhà bọn họ là thuần phác không chơi tâm nhãn, nhưng cũng không phải kẻ ngu tùy tiện để người ta bắt nạt lại không đánh trả.

“Con chỉ là cảm thấy, người nhà mình, phải có một người có thể dùng được, không thì sẽ luôn bị người ta coi thường rất không tốt.” Vũ Nguyên Cát ngượng ngùng cười giải thích.

“Mở nồi, thả miến vào.” Ông hai không có hứng thú với đề tài của bọn họ, ông cụ vẫn là nhìn nồi cá.

Ông chủ Vũ liền đứng lên phục vụ mọi người, sau khi thả miến vào, mọi người lại cười đùa một hồi, ông chủ Vũ liền tuyên bố có thể mở nắp nồi.

Tuy rằng Hứa Tư Văn chưa từng ăn cá nồi, thế nhưng bằng vào mùi vị hiện giờ, y cũng đã khẳng định cá này tuyệt đối mỹ vị!

Vì thế là người đầu tiên lấy đũa chuẩn bị bắt đầu ăn.

“Còn phải chờ một lát.” Ông chủ Vũ sợ y thật sự hạ đũa đi mò, nhanh chóng cản lại đầu đũa của kỹ thuật viên Hứa.

Mặt Hứa Tư Văn đỏ lên: “Còn chưa được sao?”

“Được thì được, nhưng còn chưa đủ lửa.” Ông chủ Vũ tiện tay lấy một bát hành và rau thơm băm thả vào, cầm muỗng lớn đảo hai lần: “Mỗi người một cái bánh nướng, thiếu thì tự mình hạ thủ bóc.”

“Biết rồi!” Vương Đại Lực lấy chai bia vẫn luôn đặt ở bên chân, đi đến chỗ của ông hai và ông ba.

Người một đại gia đình náo náo nhiệt nhiệt ra tay bóc bánh nướng, Hứa Tư Văn tự có ông chủ Vũ ở một bên hỗ trợ.

“Kỹ thuật viên Hứa thông cảm, hiện tại bọn tui chỉ có thể uống chút bia, rượu đế trước hết miễn, chờ ngày mai bắt đầu, chúng ta liền uống thả ga!”

“Tại sao không uống rượu đế?” Hứa Tư Văn nhớ tới người Đông Bắc bên này, đều rất thích uống rượu đế, bia đối với bọn họ mà nói chỉ có mùi vị giống như nước đường.

Điểm này, phàm là xí nghiệp từng có hợp tác với tập đoàn Đông Bắc Hổ đều biết, nhóm hổ lớn Đông Bắc này thật sự là uống rất được, có mấy xí nghiệp muốn tạo chút tình cảm tốt kéo liên hệ với Đông Bắc Hổ tiến tới hợp tác một ít hạng mục, liền phái đội quan hệ xã hội chuyên nghiệp đến mời người uống rượu lập quan hệ, kết quả là người của Đông Bắc Hổ đem đội quan hệ xã hội uống đến say ngất, nghe đâu cái đội kia còn là do một người sành rượu phái tới nữa.

“Bình thường uống đủ nhiều rồi, thật vất vả ăn tết, tạm thời nghỉ ngơi một chút đi!” Ông chủ Vũ nói đến cái này liền một bụng nước đắng: “Cũng không biết đám người kia đều nghĩ thế nào, một bình rượu đỏ gì gì kia, liền muốn tám ngàn đồng! Ông trời của tui! Tám ngàn đồng đó!” Nói xong còn khoa tay múa chân một chút: “Mùi vị cũng không ra gì! Còn không uống ngon bằng nước đường đỏ đâu! Chua chua ngọt ngọt, thật không rõ vì sao có thể bán đắt như vậy, còn có người mua!”

Hứa Tư Văn cùng ba đứa nhỏ Vũ gia cười gục xuống, những người còn lại thì lại rất tán đồng với lời của ông chủ Vũ.

“Nghe nói có người còn chọn năm nữa.” Vương Đại Lực chia xong bia, dùng răng mở ra nắp bia, đột nhiên nhìn thấy nhãn mác dán trên chai bia, liền nhớ lại năm rượu vang.

“Đúng vậy đúng vậy, ai ai, ai biết tại sao uống rượu nhất định phải là năm 82? Lẽ nào năm 82 ấy cây nho cực kỳ tốt? Bán thật đắt!” Thuận tử cũng hiếu kì, đến bây giờ hắn cũng không rõ, vì sao nhất định phải chỉ định một năm rượu vang, bán còn đắt như vậy.

*Năm 1982 được giới sành rượu đánh giá là năm lý tưởng nhất để sản xuất rượu vang, rượu sản xuất trong năm này được các nhà sưu tầm trên toàn thế giới hết lời ca ngợi.

Hết chương 50