022. Thiên kinh địa nghĩa (những lý lẽ đúng đắn xưa nay, không có gì phải bàn cãi, nghi ngờ.)
Lại nói ông chủ Vũ, hùng hổ về đến nhà, vừa vào cửa liền thấy một bà mụ già ngồi trên sô pha, đang nói chuyện với chị dâu nhà mình.
Thế nhưng trên mặt chị dâu rõ ràng cười rất miễn cưỡng!
“A!” Vương Dung Dung đang lúc nói chuyện, một cái giày cũ màu đen liền bay tới, trực tiếp đập vào trên người cô.
“Gái già cho thể diện mà không cần! Ai cho cô tới đây kiếm cơm hả? Tìm mắng phải không?” Một cái giày cũ khác, bị ông chủ Vũ nắm trong tay, mũi giày đối diện người ta mắng, nội dung tràn đầy mùi vị của kẻ hung dữ Đông Bắc.
Chị dâu Thúy Hoa lập tức đứng lên: “Làm gì vậy làm gì vậy? Sao còn động thủ với gái già làm gì? Có lời gì không thể nói đàng hoàng sao?”
“Em với cô ta không có gì để nói!” Ông chủ Vũ ngay cả tâm muốn gϊếŧ người cũng có, ba mươi mới có cái xem mắt, bát tự còn chưa có đưa lên nữa, đã bị người ta tìm tới cửa, nếu hắn không phát giận thì hắn không phải là nam nhân.
“Vũ tiên sinh, tôi….” Cho dù trong lòng kiêu ngạo muốn chết, nhưng hiện thực lại khiến Vương Dung Dung không thể không cúi đầu, cô không ngờ chỉ là một chuyện cỏn con mà thôi, công ty kiến trúc dưới trướng tập đoàn Đông Bắc Hổ liền cắt đứt với tập đoàn nhà mình.
Phải biết tuy tập đoàn Cương Kiến có rất nhiều khách hàng, nhưng mà không có nhà nào dứt khoát như tập đoàn Đông Bắc Hổ hết!
Chỉ cần cung cấp hợp lệ không giở trò lừa bịp, người khác đều là kết khoản từng đợt, còn có người ép hàng, nhưng Đông Bắc Hổ là trực tiếp trả tiền mặt đó!
Cô hao tổn tâm cơ muốn cùng Vũ Khánh Cương xem mặt, cũng bởi vì nhìn vào điểm này, Đông Bắc Hổ căn bản không thiếu tiền.
Cái này đối với nhà họ Vương hiện giờ, quả thực là một khối thịt mỡ lớn đó!
Huống chi, trong nhà Vương Dung Dung còn có một em trai do mẹ kế sinh, cô không thể không suy nghĩ cho chính mình, không muốn bị ép hôn, cũng chỉ có thể tìm một viện trợ bên ngoài mạnh mẽ, gắt gao bóp chặt gia sản nhà mình, cô mới là người thừa kế danh chính ngôn thuận, cái kẻ do mẹ kế sinh kia đứng qua một bên đi.
“Cút! Cút nhanh lên cho ông!” Ông chủ Vũ không kiên trì nghe cô nói, hắn vừa đến đã phát lửa thật lớn, chính là hi vọng bà gái già này tự biết thức thời chút, mau cút ra khỏi cửa.
“Dù giữa chúng ta có hiểu nhầm, tuy nhiên không đến nỗi không phân biệt công và tư! Xin Vũ tiên sinh suy nghĩ cẩn thận một chút.” Vương Dung Dung không thể không dùng tốc độ nói chuyện nhanh nhất để nói, thật sự là ông chủ Vũ này giống hệt trong lời đồn, không có văn hóa!
“Suy xét bà ngoại cô!” Ông chủ Vũ nghe xong càng giận: “Nói với nhà mấy người, sau này chúng ta nước giếng không phạm nước sông, các người nên làm gì thì làm, nơi này bọn tui cũng không thiếu nhà cung ứng hàng.”
“Nhà của chúng tôi cung ứng hàng vẫn chưa từng có sai lầm.” Vương Dung Dung vẫn như cũ tranh thủ, cô không thể cũng không dám khiến trong nhà mất đi đơn đặt hàng của đại tài chủ này.
“Phí lời!” Ông chủ Vũ khó chơi: “Ông đây trả tiền, các người cung ứng hàng không phải thiên kinh địa nghĩa sao?”
Vương Dung Dung sắp bị ông chủ Vũ làm nghẹn chết.
Cái kiến trúc này, một là nhờ vào đất, một cái nữa chính là vật liệu kiến trúc, xi măng đặc biệt và xi măng loại một có thể cùng một giá cả sao? Nếu là xi măng đặc biệt, lúc cung ứng hàng, xi măng loại hai cũng hoàn toàn có thể dựng nhà lầu được đó!!
Vật liệu gần như giống nhau, vật liệu tốt có khả năng dựng lên nhà lầu kháng chấn, chống chấn động cấp mười, vật liệu bình thường thì cũng là cấp bảy, thế nhưng cho người ở thì giống hệt nhau! Bạn đang
Động đất bão tố là nhân tố tự nhiên không thể kháng cự, tám trăm năm cũng khó gặp được, huống chi nơi này là Đông Bắc, bão thì toàn bộ miễn hết, động đất còn có thể, nhưng Đông Bắc không phải khu có nguy cơ động đất cao.
Bao nhiêu nhà cung ứng hàng đã từng có hồ sơ ghi chép hàng chất lượng kém?
Có điều nói thật, tập đoàn Cương Kiến không phải chưa từng làm như vậy, nhưng vừa nhìn thấy nhân viên kiến trúc Đông Bắc Hổ, mỗi lần nhận hàng, đó là ở sát bên mở túi nghiệm hàng, nhìn đến mức cũng sắp đuổi kịp cảnh sát tra độc luôn rồi, liền sững sờ không dám xuống tay!
Hết chương 22