Tìиɧ ɖu͙© quen thuộc cuồn cuộn dâng trào như nước lũ rút khỏi đê, mãnh liệt không thể ngăn cản.
Huyền Thiên đem người trong người trong ngực ôm về ôn tuyền sau gian phòng.
Nơi này tuy tuyết đọng quanh năm nhưng kỳ diệu thay lại có ôn tuyền từ dung nham đốt ra, nước suối dồi dào linh lực cực kỳ thích hợp để tu luyện, Linh Vân phái xây chỗ này chủ yếu dùng nước suốt để tắm rửa hoặc tu luyện.
Trong đó có một bể phía sau gian phòng Lãnh Vô Sương.
Trăng lặng im trên cao, điểm trên đó có vài thêm ngôi sao lấp lóe tỏa ánh sáng xuống mặt nước, phía trên còn tản ra sương mù mông lung.
Nam nhân trong ao, đầu tóc đen mượt lăn tăn trong nước, da như nõn nà, dưới ánh trần càng thần thánh không nhiễm bụi trần, nếu như chú ý nhìn kỹ sẽ phát hiện ra trên người y sẽ có vài nơi xanh tím như vừa mới bị người dùng sức chà đạp.
Lại nhìn gương mặt kia, mới nhìn thì lạnh lùng không với tới, nhưng nếu nhìn kỹ thì trên gò má y nhiễm hồng khác thường, đôi mắt ngấn nước, môi đỏ khẽ run rẩy hé ra, giống như đang cố gắng nhẫn nại điều gì.
Trong ao có một nam nhân khác thưởng thức cảnh đẹp, vươn ngón tay mơn trớn lông mi dài nhỏ của y, than nhẹ một hơi.
“Đã nói rồi, sư phụ nếu không nhịn được thì nói ra một tiếng, đồ nhi cũng không xem thường người.”
Lãnh Vô Sương vẫn không nghe mà cố chịu, mãi khi da thịt bị nước suối cùng tìиɧ ɖu͙© khơi dậy chuyển sang màu sắc xinh đẹp mới không nhịn được run mi quấn lấy eo Huyền Thiên, cánh tay bám vào bờ lưng cường tráng của hắn, giống như thấy chủ nhân đã thỏa hiệp, động nhỏ phía dưới không ngừng co rút, nước suốt ấm áp vì thế mà bị hút vào trong kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ lan tràn.
Huyền Thiên trong lòng biết Lãnh Vô Sương da mặt mỏng sẽ ngại ngùng không nói ra lời thỏa hiệp, cũng không trêu đùa y nữa, lại thêm chính hắn cũng không nhịn được cảm giác du͙© vọиɠ dưới thân đã tỏa nhiệt mà đứng thẳng từ lâu.
Tay trái xoa nắn hai đầu v* khả ái của Lãnh Vô Sương, sẵn tiện đưa môi dựa vào mà khẽ cắи ʍút̼, tay phải dựa theo đường nét của y mà từ thắt lưng tìm tới nơi kia.
Chỗ đó đã sớm ướt nhưng lại khác với nước suối bên ngoài, nước bên trong ẩm ướt dính dính, đâm vào một chút lúc lấy ra có thể chỉ bạc dính dính.
Huyền Thiên trong lòng thỏa mãn, thêm mấy ngón tay cắm vào.
Huyệt cảm nhận được có vật chen vào mà khao khát quấn lấy, lúc này, đầu v* y bị cắn sưng lên lớn hơn một vòng, ửng đỏ căng phòng đến khó chịu.
Lãnh Vô Sương không rảnh quan tâm tới cảm thụ của l*иg ngực, chỉ cố gắng giãy dụa mông trắng mịn để ngón tay Huyền Thiên dễ đâm vào, Huyền Thiên hứng khởi tần suất trừu sáp càng nhanh hơn khiến Lãnh Vô Sương thở gấp, mông càng lắc mạnh hơn tạo ra độ cong dâʍ đãиɠ đầy tìиɧ ɖu͙©.
Trừu sáp một phen như thế cũng chỉ khiến du͙© vọиɠ trên người Lãnh Vô Sương thỏa mãn chút xíu, cảm thấy Huyền Thiên còn đang liếʍ đầu v* mình, Lãnh Vô Sương liền nhịn không được thần trí mơ hồ nói: “Không… Còn chưa đủ.”
“Chưa đủ gì?”
“A… Bên trong còn khó chịu hơn, ngón tay không đυ.ng tới.”
“Muốn sâu thêm một chút sao?”
Lãnh Vô Sương thẹn thùng lắc đầu, khó nhọc nói: “Không phải, muốn lớn hơn, muốn lớn hơn một chút mà.”
Huyền Thiên vẫn giả bộ không hiểu nâng người Lãnh Vô Sương xuống, nghi ngờ nói: “Sư phụ rốt cuộc làm gì này? Đồ nhi ngu dốt nghe không rõ.”
Nói xong, hắn giở trò xấu đem ngón tay từ từ rút ra ngoài, trong huyệt lập tức trở nên trống rỗng không ngừng chảy nước ra ngoài, Lãnh Vô Sương rốt cuộc ném đi tấm màn che cuối cùng run giọng kêu gào.
“Muốn… Muốn côn th*t của ngươi cắm vào, bên trong rất khó chịu, nhanh… Nhanh cắm vào, vi sư chịu không nổi.”
Khóe mộng cong lên đắc ý, Huyền Thiên ghé vào bên tai Lãnh Vô Sương nói một câu “Thật ngon” liền nắm chặt hông y, một tay đỡ mông Lãnh Vô Sương thuận
lợi cắm vào, côn th*t cắm vào bên trong khiến bọt nước bắn lung tung, âm thanh xì xì dập dờn, trong ao tạo thành từng vòng tròn lăn tăn.
Lúc đâm vào qυყ đầυ vừa vặn đâm vào chỗ ngứa ngáy khó nhịn trong cơ thể Lãnh Vô Sương, y hé môi thở gấp, tiếp tục chịu đựng cường độ trừu sáp mãnh liệt như muốn đem bụng mình đâm xuyên của hắn, y chỉ có thế cất tiếng kêu cao, hai chân quấn lấy trên thắt lưng rắn chắc của Huyền Thiên, mông trắng bị dập mà ửng đỏ, chỉ có thể dùng lực chống đỡ cơ thể lên xuống.
Y kích động trước ngực đều bị ngâm mà chảy mồ hôi, tự mình lôi kéo đầu v* mà “A a” thét lên, vành tai đỏ lên, Huyền Thiên càng thêm vui mừng, lưỡi tiến tới cắn hút, tay khác còn không quên nhào nặn ngắt nhéo đầu v* khác của y, càng ngắt đầu v* càng sưng khiến lòng hắn chấn động mà ngậm vào cắn hút.
“đầu v* trướng quá, thật khó chịu a.”
Huyền Thiên cười đùa: “Sư phụ đừng sợ, chỉ cần chấp nhận da^ʍ tính của xà yêu kia, bị chơi đùa nhiều chắc chắn sẽ chảy sữa.”
Lãnh Vô Sương ngẩn ra hoang mang lắc đầu.
“Không… Không muốn, ta không muốn chảy sữa, ta không phải nữ nhân.”
Huyền Thiên dụ dỗ y: “Ta chưa bao giờ xem sư phụ là nữ nhân, chỉ coi người là người ta yêu.”
Miệng tiếp tục hút liếʍ lại đột nhiên dừng lại.
Chỉ thấy thần sắc trên mặt Huyền Thiên trở nên kinh ngậc, cúi đầu quan sát thân thể Lãnh Vô Sương.
đầu v* bị hắn nhào nặn không biết từ lúc nào đã xuất hiện một lỗ nhỏ bé như kim, ở bên trong chảy ra chất lỏng màu trắng ngà, mà bên khác, đầu v* như đậu đỏ dù không chảy ra sữa lại cũng đang căng phòng, lỗ nhỏ trên đầu v* lúc ẩn lúc hiện, giống như đang muốn phun ra thứ gì.
Động tác trừu sáp ngừng lại, Lãnh Vô Sương rêи ɾỉ dùng mông mình nuốt côn th*t, vẻ mặt mất hứng ngắt cánh tay Huyền Thiên ra hiệu cho hắn tiếp tục.
“Sư… Sư phụ.”
“Hử?” Y không nhịn được đáp lại.
“Người tự sờ một bên đầu v* của mình đi.”
Mặc dù không hiểu ý tứ của Huyền Thiên, Lãnh Vô Sương vẫn theo trực giác đưa tay tìm kiếm trước ngực, sờ soạng nơi ẩm ướt.
Xúc cảm này… Không phải nước trong ao.
Đôi mắt thanh tỉnh lại mấy phần, Lãnh Vô Sương cúi đầu nhìn trên tay, một đống chất lỏng màu trắng, thần sắc nhất thời trở nên kinh hoảng.
“Chuyện này… Này, sao lại vậy?”
Huyền Thiên lại càng vui mừng, đem lưỡi hút toàn bộ chất lỏng trên ngực Lãnh Vô Sương, cứ tiếp tục hút, muốn hút cho ra nhiều sữa thêm nữa, côn th*t càng cứng hơn, trực tiếp nhắm ngay hậu huyệt Lãnh Vô Sương đâm vào, lửa nóng vội vàng tiến lên, Lãnh Vô Sương bị đâm không rảnh nghĩ ngợi nhiều, viền mắt chảy ra nước mắt, giọng the thé gào khóc: “Đều tại ngươi, cố tình hút nơi kia, hiện tại bảo ta thế nào đây.”
Huyền Thiên nghe y khóc nói, dục hỏa càng sâu, vội vàng cúi đầu mạnh mẽ chặn môi Lãnh Vô Sương lại, đầu lưỡi trơn trượt tiến vào trong miệng y, tùy ý quấn quýt cướp đoạt, ở trên thảo phạt ở dưới thân cũng không lười biếng mà va chạm, đâm thẳng tới nơi đã quen thuộc, Lãnh Vô Sương không còn khí lực kêu gào nữa, hai chân cũng đau nhức ôm lấy thắt lưng Huyền Thiên, đại đệ tử quá mức vui mừng mà bắn thẳng một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt vào.
Lãnh Vô Sương thân thể bị chơi đùa mà trở nên mềm nhũn, trước mắt biến thành màu đen, cánh tay không giữ được lưng Huyền Thiên, Huyền Thiên bế y từ ao ra, đi thẳng tới giường của y.
Dưới thân mềm nhũn, Lãnh Vô Sương chỉ biết mình đã tới bên giường, cọ cọ cái gối mềm mại muốn ngủ thϊếp đi đột nhiên chân bủn rủn bị người gác ở trên vai.
Y mơ màng mở mắt ra từ chối: “Không, không muốn, vi sư mệt mỏi.”
Huyền Thiên cười lên:
”Sư phụ cưới ngủ, ta sẽ cố hết sức không quấy rầy người.” Nói xong, đem chân của y mở rộng, cự vật dưới hông liền cứng lên đâm vào miệng huyệt đỏ bừng kia.
Lãnh Vô Sương không còn khí lực gào thét chỉ có thể phát ra từng tiếng khóc nho nhỏ nhưng mèo kêu, nào biết rằng điều đó chỉ càng khơi dậy du͙© vọиɠ ác liệt đang chôn dấu của Huyền Thiên, khiến hắn càng không biết mệt mỏi cày cả buổi tối, bắn tinh đầy bụng Lãnh Vô Sương.