Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 65: Ꮆiết Sạch

Trông thấy Doanh Thiên bước đến. Đa số thiên tài đều là lộ ra có chút ngạc nhiên. Nhưng cũng chỉ là ngạc nhiên mà thôi.

Bởi vi Doanh Thiên Địa Nguyên cảnh khí tức kia bọn hắn đều không có để vào mắt.

"Hắn vậy mà đi tới nổi tầng này. Không khỏi quá may mắn đi". Một cái thiên tài không khỏi nói ra.

"Hừ. Chỉ là ăn may mà thôi. Không chừng lát nữa sẽ bỏ mạng nơi đây". Một cái khác thiên tài nói ra.

"Đây là chuyện gì". Doanh Thiên lạnh nhạt hướng Nguyệt Nhi hỏi tới.

Nguyệt Nhi giống như tìm thấy phao cứu sinh liền một bộ đáng thương mếu máo nói, kém chút là nước mắt rơi ra:" Sư tôn. Đồ đệ tìm thấy một viên thần thạch. Bọn hắn liền muốn cướp đi".

"Như thế nào thần thạch".

Nguyệt Nhi liền đem móc ra 1 viên thần thạch to cỡ chậu rửa mặt. Viên thần thạch này tinh khiết vô cùng. Nhìn qua liền biết cực phẩm.

Trông thấy viên thần thạch này. Xung quanh đám thiên tài kia con mắt đều phát sáng lên. Bọn hắn dạng này tu sĩ mặc dù từng thấy qua thần thạch. Nhưng là to lớn như vậy thần thạch thì căn bản còn chưa nghe qua.

Một viên thần thạch này e rằng đủ chèo trống bọn hắn tu tới thần cảnh.

Rất nhanh liền có người nhịn không nổi muốn xuất thủ cướp đoạt.

Tên này vừa ra tay chính là vận dụng nhanh nhất thủ đoạn muốn cướp đi thần thạch.

Nhưng là, tại thời điểm hắn sắp chạm tới viên thần thạch kia. Hắn liền cảm giác thân thể mình bị giữ lại.

Hắn kinh hãi nhìn ra sau. Chỉ thấy không biết từ lúc nào, Doanh Thiên đã túm lấy hắn. Sau đó không chút lưu tình quật hắn xuống mặt đất.

"Rầm"

Chỉ thấy mặt đất bị đập ra một cái chằng chịt vết nứt hố lớn.

Tên kia giờ phút này thất khiếu chảy máu. Toàn thân xương cốt cùng kinh mạch đều vỡ vụn cùng đứt gãy. Mặc dù chưa có chết. Nhưng là cũng chỉ còn lại hơi tàn.

Ngay tại vừa rồi. Khi tên này ra tay. Cũng có rất nhiều người phản ứng kịp muốn đồng loạt tranh cướp.

Nhưng là tên kia bị Doanh Thiên trong nháy mắt đánh gần chết khiến những cái này người muốn ra tay đều kinh hãi. Bọn hắn đều nhao nhao dừng lại.

Bọn hắn đều không ai có thể ngờ. Doanh Thiên vậy mà mạnh mẽ đến trình độ này.

Rất nhanh liền có thiên tài nhìn ra mánh khóe. Hắn nói:"Thân thể của hắn rất mạnh".

Lúc này nhiều người nhao nhao nhìn lại. Quả thật vừa rồi Doanh Thiên sử dụng hoàn toàn là thân thể lực lượng. Không một chút linh lực ba động.

"Hừ, thân thể mạnh thì thế nào. Ta không tin chúng ta đông người như vậy còn không trị được hắn". Có thiên tài hừ lạnh nói.

"Dù sao cũng nên cẩn thận. Tránh đem hắn gϊếŧ. Nếu không lực lượng thần bí...... ". Một cái thiên tài khác thận trọng nói ra.

Lúc này, Doanh Thiên mới chậm rãi hỏi:"Tiểu tử kia đâu". Doanh Thiên ý hỏi Bạch Thần.

Nguyệt Nhi bèn vội đáp:"Sư tôn, ngươi để tên mặt trắng kia chiếu cố ta. Nhưng hắn đem ta tới đây liền bỏ lại. Ngươi phải trừng trị hắn". Nguyệt Nhi một đáng thương nkia

Doanh Thiên bật cười đáp lại:"Ngươi cái nha đầu này thế nào lời nói không đáng tin đi".

Nghe được Doanh Thiên lời này, Nguyệt Nhi có chút chột dạ, nàng lẩm bẩm:"Người ta nói là sự thật mà".

Trên thực tế. Khi lên tới tầng thế giới này. Nhóm Bạch Thần phát hiện viên thần thạch kia. Nhưng là gặp phải một con quái vật mạnh mẽ. Kết quả khi đang chiến đấu Nguyệt Nhi liền ôm thần thạch bỏ chạy, bỏ mặc đám Bạch Thần vất vả chiến đấu.

Chạy tới hòn đảo này liền bị đám người này phát hiện. Sau đó muốn đoạt. Tại chiến đấu một, mặc dù bị áp chế cùng cảnh giới. Nguyệt Nhi vẫn là mạnh mẽ vượt trội.

Nhưng là kẻ địch quá đông. Nàng đối phó không nổi liền bị đánh thương. May mắn Doanh Thiên tới kịp.

Doanh Thiên lúc này kiểm tra 1 chút liền phát hiện hắn đang ở tầng 46. Vì đi xuyên qua vách ngăn không gian nên hắn trực tiếp vượt qua 5 tầng.

Lúc này, bên kia có người đứng ra nói:"Ta khuyên hai người vẫn là để thần Thạch lại, Tránh cho ăn đau khổ".

Đối với lời nói này Doanh Thiên nhàn nhạt đáp lại:"Các ngươi có thể thử".

"Hừ không biết Trời cao đất dày, xem chiêu". Một cái Thiên Tài lập tức xuất thủ.

Hắn vừa ra tay chính là đáng ra trăm Quyền. hơn 100 cái quyền ảnh hướng Doanh Thiên bay tới mang theo Linh Lực cuồng bạo.

Đổi lại là người khác, 100 quyền này tuyệt đối sẽ đánh gãy toàn bộ xương cốt không thể nghi ngờ.

Nhưng là đối mặt quyền ảnh này, Doanh Thiên căn bản không có để ý. Hắn thản nhiên để cho quyền ảnh đánh lên trên thân.

"Bốp...... Bốp"

Nghe được từng cái âm thanh bạo hưởng vang lên, những cái kia Thiên Tài tưởng chừng sẽ gây thương tích cho Doanh Thiên.

Nhưng là khi hắn một lần nữa xuất hiện, trên người hắn căn bản không có lấy một vết thương.

Đương nhiên. Thiên Kiếp uy lực khủng bố đều không thể gây thương tích cho hắn, một cái Linh Vương sơ kỳ Làm sao có thể làm nên trò trống gì.

Trông thấy Doanh Thiên hoàn hảo không tổn hại, tên Thiên Tài này kinh hãi không thôi.

Hắn Mặc dù biết Doanh Thiên thân thể mạnh mẽ, cho nên vừa rồi đánh ra một kích kia đều không có giữ lại. Nhưng mà hắn không thể ngờ, chính mình rất mạnh một kích điều không thể lưu lại một vết xước trên người Doanh Thiên.

Doanh Thiên nhàn nhạt nói ra:"Các ngươi mấy cái tốt nhất đều lên một lượt. Chớ để tốn thời gian của ta".

Nghe được doanh Thiên Câu nói này ở đây mấy cái Thiên Tài đều là tức giận không thôi. Bọn hắn mỗi một cái đều là thiên tài trăm năm có một, khi nào lại chịu qua người khinh bỉ như vậy. Hơn nữa còn là 1 cái Địa Nguyên Cảnh nhỏ bé.

Một cái Thiên Tài tức giận quát lên:"Được. như ý ngươi muốn".

Chỉ thấy lập tức tất cả những thiên tài có mặt ở đây đồng hoạt ra tay, bọn hắn chính mình đánh ra một kích mạnh nhất.

Bọn hắn cũng không sợ sẽ lỡ tay gϊếŧ chết Doanh Thiên bởi vì bọn hắn biết, Doanh Thiên thân thể cường đại, rất khó bị đánh gϊếŧ.

Đủ các loại linh lực công kích liên tục đánh lên người Doanh Thiên, nhưng là hết thảy đều không làm nên trò trống gì. Doanh Thiên vẫn một mực bình yên vô sự.

Rốt cục Doanh Thiên động. Hắn chậm rãi bước lên lạnh nhạt nói:"Nên đến lượt ta".

Doanh Thiên 1 cước đạp xuống, 1 cước này của hắn vô cùng nặng nề, tựa hồ như một cước này mang theo cả một tòa thế giới vậy.

Tại thời điểm một cước này đạp xuống. Đại địa này đều chịu không nổi lực lượng trùng kích. Nhanh chóng bị tan vỡ, vô số những vết nứt lấy trung tâm là Doanh Thiên hướng xung quanh lan rộng ra.

Không chỉ có như vậy. Tại một cước này đạp xuống, không khí xung quanh cũng như nổ tung mang theo lực lượng cuồng bạo trùng kích xung quanh. Những cái Thiên Tài kia đều nhanh chóng mang linh lực hộ thể nhưng là vẫn đều bị đánh bay.

Tại thời điểm bọn hắn định thần lại tất cả đều kinh hãi.

"Mạnh như vậy". Một cái Thiên Tài run rẩy nói.

Giờ phút này bọn hắn đều biết chính mình đυ.ng phải thiết bản.

Chỉ thấy Doanh Thiên thân ảnh lóe lên. Lúc hắn xuất hiện lại đã là ở sau lưng một cái thiên tài. Doanh Thiên một quyền oanh thẳng vào đầu hắn.

Nghe được "Bụp" một cái thanh âm vang lên. Đầu lâu của tên thiên tài kia liền giống như một trái dưa hấu nổ tung ra vậy.

Trông thấy cảnh này tất cả mọi người ở đây đều là trợn trừng con mắt, bọn hắn không bao giờ nghĩ tới Doanh Thiên vậy mà thật dám gϊếŧ người.

"Điên rồi, hắn không sợ chết sao".

"Tiểu tử này chết chắc".

Những Thiên Tài này để cho rằng Doanh Thiên hẳn phải chết không thể nghi, ngờ bởi vì trăm vạn năm đến nay chưa có ai gϊếŧ người trong tháp mà còn sống đi ra cả.

Bọn hắn yên lặng chờ đợi nhưng là rất lâu sau đó đều không có chuyện gì xảy ra.

Một cái thiên tài nhi hoặc hỏi:"Chuyện gì xảy ra, tại sao hắn không bị xoắn gϊếŧ".

" Chẳng lẽ nói lực lượng thần bí đã biến mất". Có người suy đoán.

" Nếu đã như vậy toàn lực công kích gϊếŧ chết hắn". Một cái khác Thiên Tài quả quyết nói ra.

Quả nhiên bọn hắn đều chuẩn bị mạnh nhất công kích. Bọn hắn mỗi một cái đều toàn lực ra tay. Chính là muốn đem Doanh Thiên gϊếŧ chết.

Nhưng là, một cái thanh âm lạnh lẽo vang lên, khiến bọn hắn đều nổi lên gai ốc. Tử vong khí tức trong nháy mắt ập lên tâm trí bọn hắn.

Doanh Thiên thân ảnh lóe lên, chỉ thấy trong nháy mắt, huyết vụ bay đầy trời. Từng đoạn thi thể gồm tay chân các chi cùng đầu lâu rơi xuống.

Trong chốc lát liền có hơn 10 tên thiên tài bị Doanh Thiên xé nát thân thể.

Trông thấy cảnh này, không còn ai còn có ý chí chiến đấu tiếp tục. Trong mắt những cái thiên tài kia giờ này. Doanh Thiên tựa như một tôn ác ma địa ngục.

Bọn hắn giờ phút này trong nội tâm đều là sợ hãi. Bọn hắn bỏ chạy. Bọn hắn chỉ muốn tránh thật xa nơi này.

"Muốn đi, trễ". Doanh Thiên thanh âm lạnh nhạt không chút cảm tình vang lên.

Chỉ thấy ngay tại Doanh Thiên dứt lời. Không gian nơi này đều giống như nổ tung.

Từng cái thiên tài đang bỏ chạy kia thân thể bỗng nhiên nứt toác. Tứ chi của bọn hắn đều nổ tung.

Từng cái nhân côn rơi xuống đất. Có kẻ chịu không nổi mà bỏ mình. Cũng có kẻ vẫn còn thoi thóp.

Đối với những kẻ này. Doanh Thiên căn bản không thương hại. Hắn gϊếŧ qua quá nhiều người. Chính hắn liền đếm không hết.

Hắn gϊếŧ đến chán. Bình thường tới nói, một đám người cho dù chửi rủa lăng mạ hắn. Gây sự cùng hắn, muốn gϊếŧ hắn. Doanh Thiên cũng sẽ không để ý.

Nhưng là, động tới hắn bên người vậy liền thảm. Mặc kệ ngươi là ai đều phải đem mạng sống ra trả giá.

Đã từng tại xa xôi kỷ nguyên kia. Chấp chưởng chư thiên vạn giới đương kim Thiên Đế, chính là đem hắn một cái người bên cạnh cho gϊếŧ. Kết quả là hắn nhập Thiên Đình, đồ sát ngàn vạn thiên binh thiên tướng. Đem cả Thiên Đế kia gia tộc gϊếŧ chó gà không tha.

Cuối cùng mấy vị Thiên Tôn đồng loạt xuất hiện khuyên bảo mới khiến hắn dừng tay lại.

Nói cho cùng, hắn người thân cận, là ranh giới cuối cùng của hắn, Doanh Thiên chính là một cái thích bao che khuyết điểm.